Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 4

Chương 4:

Phòng của Serwin là phòng đẹp nhất trong dinh thự. Nó rộng bằng một căn hộ dành cho nhiều người ở

Ngay khi Serwin bước vào phòng, anh cẩn thận đặt Amelie xuống bàn. 

Amelie gập đôi cánh lại. Cô ấy kiểm tra cơ thể mình bằng cách xoè cánh vỗ thử. Đôi cánh và đôi chân của cô ấy run lên vì quá lo lắng khiến trái tim cô ấy như muốn nổ tung. Nhưng cô ấy không thể bỏ lỡ cơ hội này. 

'Hãy thử chạy đi'

Amelie rút hết sức lực còn lại và nhanh chóng bay lên cao. Cô ấy vỗ cánh bằng tất cả sức mạnh của mình và bay lên không trung với tốc độ không thể so sánh với tốc độ trước đó. Chỉ cần bay qua cửa sổ đang mở và…

Sau đó, một thứ gì đó nắm lấy chân của Amelie và kéo cô xuống một cách nhanh chóng. 

"Chípppp "

Tiếng hét của con chim cắt ngang trong không khí. Cơ thể cô mất thăng bằng và ngã xuống bàn. Thậm chí mọi người không biết điều gì sẽ xảy ra với cơ thể của cô nếu cô rơi từ độ cao này xuống.

'Mình-mình chết rồi sao ...?'

Amelie nhắm chặt mắt. Nhưng cô ấy đã yên vị trên một sàn nhà ấm áp. 

"Chíp"

Amelie quay đầu nhìn xung quanh. 

Khi mở mắt ra cô đã nằm trong tay Hoàng đế. Sợi chỉ đỏ sẫm quanh chân cô được nối với tay của Hoàng đế. Đây rõ ràng là hào quang của Hoàng đế. Chưa kể trong tiểu thuyết, Hoàng đế được biết đến là người có khả năng kiếm thuật với pháp thuật cao siêu hay nói cách khác anh ta có thể xử lý kẻ khác và mọi việc bằng pháp thuật của mình với bất cứ hình thức nào mà anh ta muốn. Cô không biết được là kẻ kéo chân mình lại là kẻ không những độc ác mà còn mạnh như vậy

Amelie ngước đôi mắt không hài lòng lên nhìn Serwin. Anh ta đóng cửa sổ bằng cách sử dụng linh khí của mình.

"Ở ngoài đó rất nguy hiểm." 

"Chíp, chíp." 

Anh còn nguy hiểm hơn đấy. Amelie kháng cự quyết liệt nhưng Serwin chỉ xem cô như một sinh vật dễ thương.

"Bình tĩnh."

Anh dùng ngón tay cái vuốt ve trán Amelie rồi biến mất vào trong phòng.

“… Chíp?” 

Amelie sững sờ trước sự âu yếm bất ngờ.

'Anh ta làm cái gì vậy? Serwin có giết mình không? Anh ta không đánh tôi mà vỗ về mình sao? Anh ta lại không nhìn mình bằng ánh mắt anh ta sắp giết mình đến nơi rồi'

Amelie ngồi bệt xuống đất. Hành động bất thường của Serwin khiến cô bối rối. Nghĩ lại có nhiều hơn một hoặc hai điều kỳ lạ. Kể từ khi Amelie giả vờ chết thì bàn tay của anh ta cũng từ từ buông lỏng, vài giây trước anh ta thậm chí còn dùng tay đỡ cô. 

“Chíp…” 

Chỉ khi Serwin hoàn toàn vô hình, Amelie mới thở dài thườn thượt. 

'Cái quái gì đang diễn ra vậy?..'

Nhưng còn quá sớm để vui mừng. Serwin sau khi rửa tay thì anh ta còn đem theo một cái khăn ướt bên mình. Amelie sức lực đang gần cạn kiệt nên đã cam chịu nằm yên trên tay của Hoàng đế

"Ngoan lắm." 

 Serwin lấy khắn ướt anh ta vừa mang ra lau người cho Amelie . Bàn tay di chuyển dọc theo chân tóc thật tinh tế. Ánh mắt anh ta nhìn Amelie cũng có vài phần dịu dàng

'Anh ta giống như một người khác vậy.'

Amelie ngơ ngác nghĩ. Cô ấy không thể tin rằng anh ta không thay bộ quần áo bị tôi làm bẩn ra mà lại mặc quần áo cho tôi trước. Đây không phải là vị Hoàng đế mà cô biết. Serwin lại lấy một cái khăn khô lau lại một lượt cho cô

Sau đó, Serwin đặt cô vào một chiếc hộp- nơi anh đặt những ngọn nến. Đó là một cái hộp có cửa sổ bằng sắt kín ở mặt trước và mặt sau để ngọn nến có thể cháy tốt. Khi chốt được khóa, chiếc hộp đã trở thành một chiếc lồng kín không có thứ gì có thể lọt qua được

Serwin về phòng để tắm rửa. Amelie gục xuống nhẹ nhõm khi anh rời đi.

"Chíp .." 

Mặc dù cô ấy bị nhốt chặt trong lồng nhưng nó còn thoải mái hơn cả trong lòng bàn tay của Serwin. Cơ thể cô mềm nhũn ra vì mệt mỏi

'Mình không nên ngủ ...'

Nhưng cơ thể vốn đang trong trạng thái vô cùng sợ hãi và căng thẳng đã nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

 

****************************

Amelie đang ngủ say như ngất đi vì dùng hết sức bình sinh chợt cảm thấy có ai đó đang vỗ về mình trong giấc ngủ. Bàn tay chạm nhẹ vào trán Amelie một cách nhẹ nhàng và lướt nhẹ trên đầu của cô

'Ai vậy?…'

Amelie chợt nhớ lại tình cảnh của mình lúc này. Hoàng đế đã bắt cô rồi nhốt vào trong lồng…

'Đúng rồi, là tay của Hoàng đế '

 Amelie mở mắt. Đôi mắt cô chạm vào đôi mắt vàng của anh ta. Dù ánh mắt của anh ta có phần dịu dàng hơn so với lần đầu tiên họ gặp nhau nhưng nó vẫn vô cùng sắc bén khiến người ta nhìn vào rợn cả tóc gáy

' Mình đang ngủ ở đâu đây? ' 

Nằm trong lòng bàn tay của Serwin thật ấm áp. Serwin cũng là người vuốt ve Amelie. Amelie lăn xuống khỏi lòng bàn tay của Serwin.

"Cẩn thận." 

Serwin dùng ngón trỏ quét qua trán của Amelie. 

"Chíp "

Amelie hét lên. Động tác của anh ta rất dịu dàng nhưng nó lại gần quá mức với tôi, chỉ cần anh ta muốn là có thể giết cô bất cứ lúc nào. Hơn nữa, anh ta là Serwin chứ không phải là ai khác. Amelie lo lắng rằng anh ta có thể đột ngột quay lại và siết cổ cô. Trái tim nhỏ bé của cô đang đập thình thịch như sắp vỡ tung.

'Tôi cần phải trốn khỏi đây ngay' 

Amelie bỏ chạy và trốn trong lồng. 

Cô ấy không biết Serwin có vẻ khá hài lòng với con chim mà anh ta vừa mới đem về. Anh ta quan sát Amelie như thể anh là chủ nhân của con vật cưng mới. 

'Anh ta không ... anh ta không có ý định nhận và nuôi dưỡng tôi đấy chứ?'

Ở nơi cung điện rộng rãi khiến sự lo lắng của cô cứ thế tuôn trào như thủy triều.

'Không sao đâu. Mọi thứ sẽ ổn thôi .. '

Amelie nhanh chóng trấn an được tinh thần đang hoảng loạn của mình. May mắn thay cô đã có một lối thoát. Pháp thuật của cô. Khi Serwin rời khỏi phòng, cô ấy chỉ cần sử dụng pháp thuật để mở cửa sổ và rời đi.

'Bình tĩnh, tôi sẽ tìm kiếm cơ hội.'

Amelie hít thở sâu để bình tĩnh lại.

Rồi có người gõ cửa.

 Cốc cốc.

"Bệ hạ, thần là Ethan." 

"Vào đi." 

Sau khi được sự cho phép của Serwin , một người đàn ông bước vào phòng. Người đàn ông tên Ethan mặc đồ khác với những binh sĩ khác, anh ta mặc bộ quân phục màu đen tiến vào. Nếu tôi nhớ không nhầm thì anh ta là người giữ chức vụ cao nhất

"Các binh sĩ đang chờ lệnh của ngài ở trong phòng ạ ."

"Được rồi." 

Serwin ngồi trên ghế và nghe Ethan báo cáo. Cái lồng nhốt cô đặt ở trên bàn vì thế mà Amelie không còn cách nào khác ngoài việc lắng nghe cuộc trò chuyện của họ. 

“Thần cũng đã truyền lệnh cho ngài Chad trở lại. Bệ hạ có định rời đi sau khi nghe ngài ấy báo cáo tình hình không ạ? "

Serwin ngẩng đầu lên. 

“Chúng ta sẽ không đi vào rừng ngay, cứ đợi báo cáo của Chad đã ” 

"Thần hiểu rồi thưa bệ hạ."

Lắng nghe cẩn thận cuộc trò chuyện của họ, Amelie chìm trong suy nghĩ.

'Anh ta có cử người đến điều tra Delahaim không?'

Như Amelie biết lý do Serwin đến đây là "đi săn". Nhưng điều cô thắc mắc là anh ta có cử người nào đó đi săn trước đó không? Tất nhiên, anh ta có thể làm điều đó chỉ vì anh ta là Hoàng đế nhưng cô không cảm thấy rằng lý do của anh ta sẽ đơn giản như vậy. 

Kể từ sau khi cô hồi sinh rồi gặp lại Ba tước thì cô luôn có một dự cảm gì đó chẳng lành

"Bá tước, ông ấy thế nào rồi?"

“Ông ta đã biết trước chuyện chúng ta sẽ đến đó săn bắn còn chúng ta đến đây chính xác vì chuyện gì thì ông ta không biết.”

 Serwin gật đầu.

 “Bá tước vẫn nên cứ để ông ta ở trong bóng tối an phận như vậy đi. Ngươi hiểu ý ta chứ?"

"Dạ hiểu ạ."

Dù cô có nghe lén cuộc trò chuyện của họ cẩn thận đến đâu, cô cũng không thể hiểu họ đang nói gì.

'Hoàng đế đến Delahaim vì một lý do khác chứ không phải đi săn.'

Điều này khác với những gì mà cô đọc trong cuốn tiểu thuyết.

'Cuốn tiểu thuyết là kể theo lời của Renee. Vì vậy mà cô ấy không biết được lý do thực sự mà Hoàng đến đến đó. '

Nó giống như một thủ thuật tường thuật thông thường. 

' Nhưng mà điều này cũng thật là kì lạ. Anh ta vất vả đi cả chặng đường dài đến đây trong khi các bãi săn ở gần thủ đo thì anh ta lại bỏ đó không sử dụng…. '

Delahaim cách xa Thủ đô. Quãng đường dài ngựa đi cũng phải mấy ngày mới đến nơi. Hơn nữa cũng không có sinh vật nào trong Rừng Fidelian đủ để đến đây săn bắn. 

'Vậy mục đích thực sự của Hoàng đế là gì?'

Nghĩ lại thì nó cũng không phải là điều kỳ lạ duy nhất.

Trong tiểu thuyết, Renee đi vào lãnh thổ của Serwin để trả thù cho gia đình cô. Cuộc gặp gỡ đầu tiên của Renee và Serwin là tại lễ tổng tấn công. 

'Nếu Hoàng đế ở lại dinh thự của anh ta thì có lẽ lần gặp đầu tiên tại buổi lễ đó giữa Renee và Hoàng đế đã không xảy ra đúng không? Renee không nhớ sao? '

Vào một năm trước, Renee- người rất quan tâm đến Amelie sẽ không bao giờ quên chuyến thăm của Hoàng đế vào thời điểm này trong năm. Có phải vì Amelie đã gặp phải tên Hoàng đế giả mạo không? 

' Tại sao mọi thứ ở đây lại khác so với những gì viết trong cuốn tiểu thuyết chứ?'

Cô ấy không thể tưởng tượng được ngay cả khi cô ấy giữ chặt cái đầu nhỏ của mình và rên rỉ. Serwin có thể tìm được cái gì ở cái thị trấn nhỏ này

 “Chíp….” 

Tôi luôn cảm thấy điều này có gì đó kì lạ nhưng tôi lại không biết làm như thế nào để tìm ra điều kì lạ đó cả? Tôi không biết tại sao nó kỳ lạ. Amelie dùng mỏ gãi đôi cánh của mình một cách bực dọc

“… ..”

“Chíp…”

Amelie ngẩng đầu lên, vốn đã bị chôn vùi trong đôi cánh của cô. Serwin đang nhìn cô chằm chằm. Trước con mắt của dã thú, cô lùi lại theo phản xạ.

Bùm 

Cái lồng rung chuyển dữ dội. Serwin lặng lẽ nhìn chằm chằm vào Amelie và anh ta mở miệng. 

" Ngươi sợ ta đến vậy sao?" 

"Đúng vậy."

"Tại sao chứ?"

Ethan nhìn Serwin với vẻ mặt: "Ngài không biết vì sao sao?" Serwin không nhìn thấy vẻ mặt đó của anh ta vì Serwin đang mải dùng ngón tay đụng vào Amelie sau song sắt. Amelie vỗ cánh để tránh những ngón tay của Serwin.

Dù Amelie có giãy giụa kháng cự đến như thế nào thì Serwin vẫn cứ tiếp tục

"Chíp "

“Ngài định nuối nó sao? Nó sẽ chết bất cứ lúc nào. "

Lời nói của Ethan khiến Serwin nhíu mày.

"Nó trông ổn đấy. Thấy chưa, có vẻ vẫn rất khỏe mạnh ”. 

Bên trong chiếc lồng chật hẹp, Amelie như chết lặng , cô cố gắng né tránh những ngón tay của Serwin. Cuối cùng, Serwin cũng đưa tay vào và đưa Amelie ra ngoài. Cảm giác ấm áp trên tay anh thật thỏa mãn như cô mong đợi.

"Chíp chíp"

Amelie tuôn ra một lời nguyền rủa rất cay nghiệt. Cô biết Serwin sẽ không hiểu vì vậy cô không ngần ngại làm điều đó. Dù thế nào, Serwin cũng dùng ngón tay cái quét lên trán Amelie. Khóe miệng anh hơi nhếch lên. Ngay cả mắt anh cũng dịu đi một chút. 

Amelie theo dõi những thay đổi ở trước mắt mình ngày càng mất bình tĩnh. 

“Ôi Chúa ơi, anh ta bị sao vậy, trái tim của tôi đang rung lên-“

Amelie ngậm chặt mỏ.

"Ta phải làm gì để khiến ngươi không sợ ta nữa đây?"

Giọng nói ngọt ngào đến mức khiến cô nổi da gà. Ethan thầm thở dài. 

"Ngài thích động vật nhưng ngài lại không biết cách thuần hoá chúng" 

"Tất cả những con vật trước đều đã chết nên thần nghĩ ngài nên cho chúng ăn và chăm sóc phù hợp hơn." 

“… Đã là động vật thì dều được thuần hóa bằng thức ăn.” 

"Đi lấy thứ gì đó cho nó ăn đi." 

"…Thần đã hiểu rồi ạ." 

Ethan nhìn Serwin và con chim với vẻ mặt bối rối rồi rời khỏi phòng.

 

 

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 4
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.