Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 39

Chương 39

"Không thể nào. Tôi không cần phải gặp từng người họ đâu đúng không?"

“Đúng ạ. Vì bọn họ không có hẹn trước nên tiểu thư không cần phải gặp bọn họ ”

Amelie thở phào nhẹ nhõm. Dù cô mong đợi ngày này nhưng cô vẫn chưa sẵn sàng.

Amelie quyết định chọn một nơi để chế tạo độc dược trong khi bà Enard trao đổi qua lại với các quý tộc.

'Tôi không thể tiếp tục chế tạo ma dược trong phòng ngủ của mình mãi được.'

Thuốc ma thuật có nhiều tác dụng khác nhau, bao gồm khả năng bay qua bầu trời và khả năng chữa lành bệnh tật và vết thương. Thuốc ma thuật được các phù thuỷ sử dụng pháp thuật điều chế ra theo công thức ở trong sách

Mỗi phù thủy đều có một chỗ trong nhà của họ để tạo ra ma dược. Khu vực này được gọi là “căn bếp của phù thuỷ” bởi các phù thủy đặc biệt sắp xếp mọi thứ và làm mọi thứ ở đây. Mở đầu cuốn sách ma thuật, giá trị của căn bếp phù thủy đã được chứng minh rõ ràng. Khả năng bí ẩn của ma dược dựa trên độc tính của chúng.

Ví dụ, nhà bếp của phù thủy là một bãi thử nghiệm để xử lý chất độc.

Amelie sống trong cung điện không cảm thấy cần phải làm bếp cho Phù thủy. Đúng hơn, cô ấy đã tạo ra một không gian như vậy. Cô sợ sẽ gặp rắc rối nếu bị phát hiện nên đã đóng gói tất cả đồ nghề mang theo từ nhà vào vali của mình. Nhưng lúc này cô lại thấy đây là thời gian thích hợp để tìm một “căn bếp phù thuỷ” cho riêng mình rồi

Cô phải tiếp tục chế tạo ma dược để giữ lời hứa với bà Enard. Độc dược phù thủy của bà nội vẫn còn trong một vài chai, bà thường để dành vài chai để phòng trường hợp khẩn cấp

'Nó đây rồi'

Trên tầng ba, Amelie bước vào một căn phòng ở giữa hành lang. Vì là một căn phòng trống nên tất cả đồ đạc đều được bọc bằng vải trắng. Lượng bụi trôi trong không khí cho thấy căn phòng đã trống trải bao lâu.

'Đó không phải là cầu thang lên gác mái sao?'

Có một cầu thang gỗ hẹp ở góc phòng.

Amelie phát hiện ra căn gác một ngày sau khi cô bắt được kẻ lừa đảo. Bà Enard đã dành cho cô một chỗ tuyệt vời để điều chế ma dược

Các phòng ở tầng ba được sử dụng làm kho chứa đồ đạc, giường và một số đồ dùng trái mùa. Kết quả là gác xép này lại nối thông với phòng chính ở tầng 3 ít người ra vào

Amelie leo lên hết cầu thang. Căn gác mái của cô ấy được hiển thị khi cô ấy mở cánh cửa nhỏ bằng gỗ.

Cửa sổ lớn là thứ đầu tiên thu hút ánh mắt của cô. Với trần nhà hình tròn, 4 ô cửa sổ hình vòm xếp cạnh nhau. Kính thép không gỉ, dưới dạng một bông hoa màu tím tinh khiết, được sử dụng để tô điểm cho các cửa sổ. Bên ngoài, ánh nắng chiếu rọi qua những ô cửa sổ và gác xép nhiều màu sắc.

'Căn gác mái này bày trí thật lạ mắt.'

Rất có thể đó là kết quả của việc nhận thức được những gì đang diễn ra bên ngoài. Cô đã không mong đợi điều đó vì địa điểm này thậm chí không được sử dụng làm nhà kho nhưng đó là một bất ngờ thú vị. Căn phòng có kích thước hoàn hảo và không có vấn đề gì về hệ thống thông gió. Cô ấy không phải lo lắng về hỏa hoạn vì đó là khu vực mà mọi người không sử dụng nó.

“ Nó đẹp hơn bất kì nơi nào khác'

Amelie rất hài lòng với căn phòng và bắt đầu dọn dẹp nó

Cô thổi bay lớp bụi cũ rồi đi quanh các phòng trên tầng ba và mang theo đồ đạc bắt đầu chuyển sang. Bắt đầu với những đồ đạc cần thiết như kệ và giá sách, cô làm ra những lọ thuốc thần và mang theo bên mình, một chiếc ghế sofa êm ái và một chiếc bàn trà nhỏ xinh.

Sau đó cô ấy bảo Milena mang theo một chiếc túi màu nâu, trong đó cô ấy chứa đầy các dụng cụ và thảo mộc mà cô ấy đã chuẩn bị. Milena bị mê hoặc bởi những chiếc đĩa rải khắp phòng.

“ Sao mà nó có thể kì diệu đến mức này được chứ?.”

Milena tỏ vẻ ngưỡng mộ

Cô phải cắn chặt răng để không nói với lời lảm nhảm ảnh hưởng Amelie làm việc

"Ôi trời."

Đôi mắt của cô ấy cũng rung lên một cách không kiểm soát được. Cô càng giật mình hơn vì đã quen với dáng vẻ trước đây của căn gác xép.

"Chỉ trong vài giờ mà nó đã thay đổi quá nhiều rồi. Thật không thể tin được"

Bà Enard chiêm ngưỡng sàn nhà nhẵn nhụi.

'Nếu tôi mà biết loại pháp thuật này, tôi có thể giữ nhà sạch sẽ mà không cần người hầu nữa.'

Người giúp việc cũng bị sa thải vào ngay ngày bà Enard bắt được kẻ lừa đảo. Chính vì căn nhà bừa bộn nên bà ấy mới tỉnh ngộ ra. Kết quả là bà ấy phải làm tất cả các công việc nhà một mình cho đến khi cô ấy có thể thuê một người hầu mới.

Cô không thể chịu đựng được vì lúc này cô quá ghen tị với đám phù thủy.

"Tôi thật sự rất ghen tiej với cô"

Trước những lời nói chân thành của bà ấy, Amelie bật cười.

Mấy loại thảo mộc quý hiếm cuối cùng đã được treo trên tay nắm cửa để hoàn thiện căn bếp của phù thủy. Trước ổ khóa, trước sự hỗn loạn, trước sự theo dõi của Milena và bà Enard. Ngay cả với chiếc khiên gấp đôi, Amelie vẫn cảm thấy không ổn, vì vậy cô quyết tâm tìm một câu thần chú để xếp chúng lại ngay ngắn hơn

******

Sau bữa trưa, Amelie đến thăm nhà bà Enard. Mục đích là để kiểm tra tình trạng của đứa trẻ.

Amelie biến thành một con thỏ và đi vào một chiếc giỏ dã ngoại nhỏ. Serwin nói với cô ấy rằng cô ấy có thể đi ra ngoài bao nhiêu tùy thích nhưng cô ấy nên giấu kín vẻ ngoài của mình khi rời cung điện. Bà Enard bỏ cô vào trong giỏ rồi phủ một lớp khăn lên lén lút đưa cô ra bên ngoài. Những binh lính gác cổng kiểm tra chiếc giỏ với vẻ mặt sợ hãi trong một khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng họ phát hiện ra một bó lông tơ rồi mỉm cười thả nó ra.

Ellie- con gái của bà Enard, hôm nay đang đọc sách trong phòng. Khi Ellie nhìn thấy bà Enard, cô bé nở một nụ cười rạng rỡ

Amelie xem xét khuôn mặt của Ellie. Đứa trẻ đã ở trong tình trạng tốt hơn so với khi họ gặp nhau vài ngày trước. Đôi mắt của cô ấy sáng, và cô ấy có một biểu cảm sống động trên khuôn mặt của cô ấy. Ngồi như một con búp bê sau khi nuốt phải thuốc của một kẻ lừa đảo thì không gì bằng. Tuy nhiên, bệnh nặng, cơ thể quá yếu, không thể chống chọi được.

“Ellie, đây là chị hôm trước con đã gặp rồi đấy. Mau chào đi ”

"Chào chị ạ."

Ellie không hề sợ người lạ vì có lẽ cô bé đã gặp rất nhiều người đến chữa trị cho mình rồi. Amelie lấy đồ chữa trị từ túi xách của mình. Những món đồ cô ấy lấy rất lạ.

Một cơ thể người trên giấy da, một chiếc dùi nhỏ, và một bông hoa có hình dạng tươi sáng nhưng kì lạ

Bà Enard tỏ vẻ lo lắng khi nhìn những đồ dùng mà cô lấy ra

"Mấy cái này là gì vậy?"

Bà Enard hỏi cô với vẻ mặt bối rối.

“Ồ, hơi lạ phải không? Nhưng ít ra thì nó không lạ với tôi. Tôi thường không sử dụng phương pháp này nhưng tôi tin rằng nó có thể chữa trị được bệnh cho đứa bé ”.

Amelie kiên nhẫn giải thích để xoa dịu đi sự căng thẳng lo lắng của bà Enard. Những công cụ này cũng đã từng gây cho cô ấy nhiều nghi ngờ dù cô thường xuyên tiếp xúc với mấy thứ này. Phù thủy khác với các đại phu cũng có một số cách chữa trị khác nhau

"Bắt đầu thôi."

Bà Enard ngập ngừng gật đầu với Amelie. Những bông hoa đã được thắp sáng bởi Amelie. Những ngọn lửa bùng lên dù nó còn chưa khô. Bông hoa vụt khỏi tay Amelie, như thể nó đã bị cuốn vào ngọn lửa. Khói bay lên, vừa ngọt vừa đắng.

"Nó sẽ hơi đau một chút."

Amelie dùng dùi chọc vào đầu ngón tay của đứa trẻ.

"Viết tên của em ở đây."

Amelie chuyển sự chú ý của đứa trẻ sang tấm giấy da. Bất chấp sự sợ hãi , đứa trẻ vẫn ngoan ngoãn viết tên lên giấy

Trong khi đó, căn phòng dày đặc khói.

Amelie bắt đầu niệm chú những câu thần chú kỳ lạ trong khi bay lơ lửng trên không. Bà Enard vòng tay ôm cô trong một cơn ớn lạnh không rõ nguyên nhân. Trái tim cô ngập tràn lo lắng và sợ hãi.

Cơ thể của Amelie bắt đầu run lên khi tiếng tụng kinh trở nên lớn hơn. Lửa thiêu rụi giấy da vào thời điểm bầu không khí đặc biệt tăng cao.

“……”

Vết đen để lại trên giấy da khi ngọn lửa tắt dần. Hầu hết những nơi trẻ thường xuyên kêu đau.

"Để chị xem nào xem nào."

Bà Enard kiểm tra tình trạng của đứa trẻ trong khi cô nhìn xem giấy da. Sau đó cô nhớ lại tờ giấy ghi tình trạng bệnh mà các bác sĩ để lại. Mỗi tờ giấy thể hiện một góc nhìn khác nhau về căn bệnh mà đứa trẻ đang mắc phải. Viêm phổi, sởi, sốt không rõ nguyên nhân bệnh là gì, cũng không phải là bệnh truyền nhiễm nên hầu như bọn họ mỗi người kê một loại thuốc khác nhau

Tuy nhiên, Amelie có suy nghĩ của riêng mình

"Đó là bệnh của Lekouf."

"Tiểu thư vừa nói là bệnh gì cơ?"

“Nói một cách đơn giản, đó là một căn bệnh do quá yếu.”

Ellie sinh ra với căn bệnh Lekouf. Cơ thể trẻ còn yếu và hay mắc các bệnh khác. Mỗi lần như vậy, bố mẹ đều đưa đến một đại phu có tiếng để chữa trị

Thông thường, đứa trẻ có thể được chữa khỏi bệnh và tự mình khỏe mạnh trở lại. Nhưng Ellie không thể làm điều đó. Dù có gọi là đại phu nổi tiếng đến đâu, và uống thuốc tốt đến đâu thì họ cũng không thể khỏe mạnh trừ khi bệnh của Lekouf được điều trị.

Nếu họ bỏ qua nguyên nhân thực sự và chỉ điều trị các triệu chứng, đứa bé sẽ lại mắc bệnh khác. Và vì cơ thể của một đứa trẻ yếu ớt khó có thể chống chọi với việc điều trị nên cơ thể đứa bé không còn cách nào khác là yếu đi. Vòng luẩn quẩn này cứ lặp đi lặp lại

Không phải tất cả những đại phu đó đều là một kẻ lừa đảo. Bọn họ đều chẩn đoán đúng bệnh lúc đó mà đứa bé mắc phải và chữa khỏi bệnh . Đơn giản là họ không nhận ra tình trạng của Lekouf là nguyên nhân cho căn bệnh của đứa trẻ.

'Nếu không trị được dứt bệnh này thì con bé sẽ không thể sống lâu thêm được nữa đâu.'

Amelie không cần phải nói những gì cô ấy đang nghĩ. Bà Enard đã phải chịu một khoảng thời gian dài rồi. Bà ấy tuy không để lộ cảm xúc ra ngoài nhưng vẻ mặt nhợt nhạt của bà ấy tôi có thể nhìn ra được

“Tôi, tôi không biết điều đó. Đáng lẽ tôi phải chú ý đến Ellie nhiều hơn. Nếu vậy, tiểu thư mau chóng cứu con tôi với ạ ”

“Đó là một căn bệnh khó phát hiện. Không phải ai cũng có thể dễ dàng phát hiện ra bệnh này. Bệnh này để càng lâu sẽ khiến cho người bệnh chết dần chết mòn vì các bệnh cơ hội khác và người bệnh sẽ tử vong '

"Nhưng mà"

"Ellie có thể sống đến tuổi này là nhờ vào trong ngần ấy thời gian bà Enaed đã dồn hết tình thương vào đứa con gái này."

Amelie ôm bà Enard và vỗ nhẹ vào lưng bà.

"Tốt rồi. Bà đừng quá khắt khe với bản thân mình. May mà nó là một căn bệnh không quá nguy hiểm. Tôi chỉ cần giúp con bé khoẻ hơn lên là được ”.

“Tiểu thư Amelie— Tôi, thực sự — Nếu đó không phải là tiểu thư Amelie—”

Bà Enard nghẹn ngào không nói nên lời. Bà ấy mà không được gặp con nữa thì bà ấy sẽ chết mất. Cô không biết điều gì sắp tới sẽ cướp đứa trẻ đi khỏi mình

“Con bé sẽ nhanh chóng khoẻ lại nếu bà cho uống thuốc đều đặn và tuân thủ nghiêm ngặt phương pháp điều trị của tôi. Tôi hứa tôi sẽ trị khỏi cho con bé. Tôi sẽ gửi tiếp thuốc nếu uống hết. ”

“Thực sự cảm ơn tiểu thư, làm sao tôi có thể trả ơn này—?”

Bà Enard rơi nước mắt.

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 39
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.