Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 29

 

Chương 29

"Mời vào."

Bà Enard bước vào phòng. Amelie cảm thấy cô ấy phải kết thúc cuộc trò chuyện với bà ta do sự gián đoạn trước đó của Serwin.

Cô cần phải tìm lý do nào đó để có thể bảo Milena ra ngoài

"Milena, bạn có thể lấy cho tôi một ly nước ấm được không?”

"Dạ vâng ạ, tôi sẽ đi lấy cho tiểu thư ngay”

Khi Milena rời khỏi phòng, Amelie ngồi trên ghế để tỏ vẻ thờ ơ. Bà Enard đứng cách Amelie một đoạn ngắn.

'Tôi nên nói gì đây?'

Bà ta đến ngay sau khi Serwin rời đi. Liệu đây có phải là việc ý nghĩa đối với cô không?. Amelie nuốt nước bọt liên tục, cổ họng của cô khô khốc

"Những gì mà tiểu thư nói trước đó....."

"Bà cứ nói tiếp đi"

“Còn chiếc khăn thêu tay làm quà tặng cho Hoàng thượng thì sao? Tôi nghĩ ngài ấy sẽ thích nếu tiểu thư tự tay làm hơn. ”

"Là vậy sao?"

Ý bà ta là 'không' sao? Amelie đã cố gắng để tiếp cận với những suy nghĩ sâu kín nhất của bà Enard.

“Việc mà tiểu thư món làm sẽ khiến cho những món quà mà Bệ hạ tặng sẽ càng tăng thêm ý nghĩa của nó lên bội phần. Tôi sẽ cố gắng hết sức để giữ chi phí mua đồng xu vàng hoặc bạc trong tổng số các mặt hàng. "

“… ..”

Amelie nắm chặt tay.

'Tốt. Cuối cùng thì bà Enard đã đồng ý lời đề nghị của cô rồi '

Những lời nói vô nghĩa gần như khiến cô choáng ngợp nhưng điều quan trọng là bà Enard đã chấp nhận lời đề nghị của cô.

"Tiểu thư còn cần gì nữa không ạ?" Bà Enard hỏi.

“ Tôi không cần gì nữa đâu”

Nếu mà nghe theo ý của Amelie thì mọi chuyện chỉ càng thêm rắc rối hơn mà thôi

Như Milena đã nói với cô,  Amelie có một cái nhìn khác về bà Enard.

"Không sao đâu. Tôi chỉ muốn yên tĩnh nghỉ ngơi. Bà ra ngoài đi ”

Amelie làm ngược lại tất cả những gì Serwin muốn cô làm.

Hơn nữa, cô chỉ giỏi kiếm tiền nên nếu đã nắm được ý đồ thì cô sẽ giải quyết chuyện này rất đơn giản

Milena đã dự đoán mọi thứ. Milena mặc dù có vẻ ngoài dễ thương như sóc nhưng lại là một cô gái thông minh và nhanh trí. Cô ấy tự tin là mình lọt được vào mắt của Serwin vì anh ta đã thấy và công nhận tài năng của cô ấy từ sớm

'Tôi không ngờ nó lại phức tạp như vậy nhưng tôi sẽ tin vì đó là lời của Milena.'

Amelie chỉ làm theo lời của Milena và chờ câu trả lời của bà Enard. Bà Enard chỉ nhìn Amelie mà không trả lời. Sự im lặng ngắn ngủi trong vài giây khiến cô ấy cảm thấy thật khó chịu. Cuối cùng thì bà Enard cũng chịu mở miệng

“Vâng, thưa tiểu thư. Tôi sẽ ra ngoài ngay ”

Bà Enard nhẹ nhàng cúi đầu. Bà ta có còn bình thường không thế? Amelie kiểm tra thêm một lần nữa trong tâm trạng thấp thỏm lo lắng.

"Còn những người hầu khác thì sao?"

"Tôi sẽ có đứng chờ ở bên ngoài nên bất cứ lúc nào tiểu thư cần cái gì đó cô có thể gọi tôi bất cứ lúc nào"

"Được thôi."

"Vậy tiểu thư hãy nghỉ ngơi cho thoải mái đi ạ."

Bà Enard cúi đầu rời khỏi phòng. Cửa phòng ngủ lặng lẽ đóng lại, trong phòng im lặng. Căn phòng yên tĩnh, không có bất kỳ âm thanh ồn ào hay tiếng thở dốc nào, cảm thấy thật kỳ lạ.

Amelie liếc nhìn xung quanh cô ấy.

Cuối cùng, không có con mắt nào nhìn vào Amelie. Trong phòng ngủ, không có gì khác ngoài cô ấy.

Cuối cùng, lần đầu tiên kể từ khi đến cung điện, cô bị bỏ lại một mình. Đây là khoảng thời gian mà cô đã mong chờ rất lâu rồi

"Thành công rồi."

Những người khác có thể không nhận ra nhưng đó là hương vị tự do đầu tiên của Amelie kể từ khi bước vào cung điện. Sự trợ giúp của Milena là một sự thay đổi đáng kinh ngạc. 

Cô ấy không thể tin rằng cô ấy đã nhận được sự giúp đỡ của bà Enard- người đã bắt nạt Amelie trong cuốn tiểu thuyết. Cô ấy sẽ không chết như những gì trong tiểu thuyết viết vì hiện giờ cô đã thay đổi cục diện rồi?

Amelie nắm chặt tay. Cô rùng mình từ đầu đến chân.

******

'Thật hoàn hảo.'

Amelie có chút thời gian ở một mình trong phòng trước bữa tối. Nó ngắn nhưng thỏa mãn so với sự chờ đợi của cô. Cô chưa bao giờ tưởng tượng mình sẽ được tự do như vậy, không có ai theo dõi cô dù cô có làm gì đi chăng nữa. Cô không bận tâm rằng váy của mình đã được cuộn lại khi ngồi trên ghế sofa hay chưa. Cô làm theo các bước trong khi đọc một cuốn sách ma thuật và khi nó trở nên nhàm chán, cô mở chiếc túi màu nâu của mình để xem các loại thảo mộc có còn nguyên vẹn không.

Amelie đi tắm sau bữa tối. Milena tiến lại gần hơn để giúp cô ấy tắm. Milena liên tục múc nước đổ lên người của Amelie trong khi cô ngâm mình trong bồn. Tiếng nước tràn ra ngoài bồn tắm nghe cũng vui tau

“ Hôm nay tôi là người phục vụ chính cho tiểu thư nên cô cứ thả lỏng hết cỡ đi ạ ”.

"Vậy sao?"

Amelie nhìn lại để xem ai đang ở đó. Những người hầu đang đứng gần bức tường vì thế bọn họ có thể tiện nói chuyện phiếm được

"Còn Charlotte thì sao?"

Bà Enard bận đến mức bà ấy không theo hầu cô tắm ngoại trừ vài ngày đầu. Nhưng sự vắng mặt của Charlotte khiến cô không khỏi có chút thắc mắc vì cô luôn ở bên Milena.

"Tôi đã nói là tôi sẽ lo việc này, tôi đã bảo Charlotte dọn dẹp phòng trang điểm."

"Cô ấy không thấy lạ sao?"

“Charlotte không thích hầu hạ chủ nhân tắm vì tay cô ấy bị đau khi xoa bóp. Cô ấy đến phòng trang điểm vì đó là một việc nhẹ nhàng đơn giản sẽ khiến tay của cô ấy không bị đau ”.

"Tôi hiểu rồi."

Milena đặt một cục xà phòng sủi bọt mềm lên vai Amelie. Cô ấy xoa bọt xà phòng lên khắp cổ, lưng và vai của Amelie. Lý do tại sao họ không sử dụng nước hoa là vì họ lo lắng rằng các mùi hương khác sẽ trộn lẫn làm giảm tác dụng ổn định của Amelie đối với Serwin.

Cô giải thích với những người hầu là “Serwin không thích điều đó,” nên bọn họ cũng không dám nói gì thêm nữa . Những người hầu gái dù ở độ tuổi nào thì cũng đưa mắt nhìn nhau, hai má ửng hồng e thẹn, cô thì vì cũng ngại vì ánh nhìn của bọn họ mà bỏ lữ cơ hội giải thích ngay lúc đó. Dù cô có làm gì thì cũng đã quá muộn rồi nên cô định tìm thời điểm nào khác thích hợp rồi nói với bọn họ. Từ sau ngày đó, cô không còn thấy dầu thơm ở trong phòng tắm của mình nữa

"Ngày hôm nay tiểu thư đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ đó ạ"

Milena vừa nói vừa nở nụ cười vui vẻ. Những ngón tay của Amelie vặn vẹo vì xấu hổ.

“Tôi chỉ nói theo những gì mà cô đã lên kế hoạch mà thôi. Tất cả là nhờ cô đó Melina. Thành thật mà nói, tôi không nghĩ rằng bà Enard sẽ giúp tôi. "

“Tôi đã nói là hãy tin tưởng tôi. Bây giờ tiểu thư đã hoàn toàn tin tưởng tôi chưa? ”

"Tôi tin rồi"

Milena cười đắc thắng, ưỡn ngực. Khi Amelie cười với cô ấy, cô ấy đột nhiên có một câu hỏi.

“Tôi có một thắc mắc đó là tại sao bà Enard lại muốn tiền như vậy? Tôi không nghĩ rằng bà ta thiếu thốn đến mức phải liều mình làm trái lệnh của Serwin chứ”.

“Lý do vì sao thì tôi tưởng là ai cũng biết hết rồi. Tiểu thư không biết sao ạ?”

Milena bắt đầu kể câu chuyện về bà Enard.

"Bà Enard có một cô con gái đang mắc bệnh khó chữa mà tiền thuốc thang tì lại đắt đỏ nên bà ấy mới làm vậy để có tiền mua thuốc cho con gái mình”.

"À thì ra là vậy."

Amelie thở dài. Ở cái thời kì này bảo hiểm y tế vẫn chưa ra đời nên nếu trong nhà mà có người ốm đau thì chỉ còn có nước đi ăn xin vì đã dồn toàn bộ tiền trong nhà vào chạy chữa thuốc thang

"Nhưng lương của bà Enard cũng là cao so với những người hầu còn lại rồi mà."

“Chúng tôi không biết chính xác đó là loại bệnh gì. Vì vậy dù bà ấy kiếm được bao nhiêu cũng phải chật vật vì đưa các bác sĩ từ xa đến để khám rồi tiền mua thuốc và mua đồ tẩm bổ cho con gái. Cuộc sống của bà ấy cũng rất khó khăn. ”

"Còn gia đình bà Enard thì sao?"

“Chồng bà ấy chết vì bệnh dịch cách đây rất lâu. Nhưng vì vợ làm việc trong Hoàng cung nên cả hai gia đình đều được chăm sóc nhưng họ hàng thân thích lại không qua lại thân thiết cho lắm”.

"Bà ấy thời gian qua chắc cũng rất khó khắn chật vật ”.

Trái tim của Amelie chùng xuống. Bà Enard là một người hầu có năng lực, người lo liệu sắp xếp mọi việc chu toàn trong ngoài. Bà ấy lúc nào thẳng lưng cùng vẻ mặt bình thản trong mọi việc, cô không biết mình đang phải chịu đựng những khó khăn như vậy. Đó là cách bà Enard khéo léo che giấu bản thân.

Milena lạnh lùng nói thêm, thay vì đồng ý với lời của Amelie.

“Vì hoàn cảnh của bà ta như vậy nên một ngày nào đó có kẻ cho bà ta nhiều lợi ích hơn thì bà ta sẽ bán đứng tiểu thư đó. Vì vậy, đừng thương hại cho bà ta làm gì ”.

"Dù biết là vậy nhưng..."

Nhưng một người mẹ luôn làm bất cứ điều gì cho con mình. Cô biết bà Enard không phải là người tốt nhưng trái tim bà ấy cũng phần nào đó là lương thiện.

“Tôi ước có một cách để giúp...”

"Nếu bà Enard đồng ý đứng về phía của tiểu thư thì tiểu thư có thể tự do đi lại trong cung điện này mà không cần sợ gì rồi. "

Hàng ngày có vô số người được làm việc trong hoàng cung, có người thì chết có thì bị đuổi ra khỏi cung. Vì thế mà một người làm việc lâu năm như bà Enard có sức ảnh hưởng nhất định đến những người hầu ở nơi này.

“Nếu bà Enard đang liều mạng vì tiền vì đứa con bị bệnh thì tại sao tôi không nắm lấy thời cơ này chữa khỏi bệnh cho con bà ấy chứ?”

“Dù tôi biết cách đó là cách nhanh nhất kéo bà ta về phía tiểu thư nhưng mà cách này rất nguy hiểm."

Một viên thuốc ma thuật của phù thủy có tác dụng đáng kinh ngạc nên Milena ban đầu nghĩ đến việc dùng nó để chữa bệnh cho con của bà Enard. Nhưng vì Amelie không thể đi ra khỏi cung điện, cô ấy cần sự giúp đỡ của bà Enard để gặp đứa trẻ đó nên rất có thể khi cô ấy ra ngoài sẽ bị người ta phát hiện ra thân phận. Không có gì đảm bảo rằng bà Enard sẽ tiếp tục giữ bí mật của Amelie dù cho Amelie đã chữa khỏi bệnh cho con gái bà ta

"Bà ta là một người phụ nữ làm bất cứ điều gì vì lợi ích của mình."

"Nhưng mục đích là sức khỏe của đứa trẻ, vì vậy ..."

“Sau khi đứa trẻ khỏe hơn thì sao? Cô đã cho bà ta tiền từ việc quản lý những món đồ quý giá mà Bệ hạ tặng tiểu thư rồi mà ”

Amelie không nói nên lời. Melina nói đúng

“Nếu cô có thể làm ra một loại thuốc ma thuật khác thì chẳng phải tốt hơn là trực tiếp chữa trị cho đứa trẻ đó hay sao”

Milena cười rạng rỡ và chuyển chủ đề.

"Tôi vẫn còn một lọ thuốc ma thuật mà tôi muốn làm."

"Đó là loại pháp thuật gì?"

“Nhưng mà hiện tại tôi cần cái chổi của mình nhưng mà nó giờ bị hỏng mất rồi”

“ Ôi, phù thuỷ thật sự có thể di chuyển bằng chổi bay sao?"

Milena đã rất kinh ngạc. Khi nhìn thấy dáng vẻ khoa truwng của cô ấy, Amelie bật cười.

Nhưng một góc của tâm trí cô vẫn cảm thấy khó chịu.

******

Serwin bước vào phòng nghị sự, những khuôn mặt quen thuộc cúi đầu. Serwin cảm thấy quá nhàm chán khi phải nhìn thấy cảnh này mỗi ngày, anh không thể nói thành lời. Bước tiến về chỗ ngồi của Hoàng đế nặng nề hơn bao giờ hết.

'Cô ấy đã ra ngoài chưa?'

Serwin ngồi lên ghế chủ toạ, trầm mặc đến đáng sợ. Lưng của anh ta hơi cúi xuống

'Dù bọn họ có dọn dẹp sạch sẽ thế nào đi chăng nữa thì dưới đó vẫn là nơi ô uế bẩn thỉu...'

'Nếu cô ấy bị cảm lạnh thì sao?'

Serwin tặc lưỡi rồi suy nghĩ gì đó. Cô ghét gặp anh đến mức sẽ chọn cách chui vào một nơi như vậy sao?

Cuộc họp im lặng, Serwin chìm vào suy nghĩ cảu riêng mình

"Bệ hạ"

"Cứ tiếp tục đi. Ta vẫn đang nghe."

Cuộc họp lại tiếp tục nhưng mọi người đều để mắt đến Serwin.

'Chân sau của một con thỏ khỏe hơn ta tưởng.'

Khi bàn chân mềm mại của cô đập vào tay anh, đầu anh lập tức trắng bệch và anh không thể làm gì được.

'Cái quái gì đang diễn ra vậy?'

Anh bắt đầu tự hỏi tại sao Amelie lại từ chối anh. Trên thực tế, câu trả lời đã quá rõ ràng.

 

 

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 29
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.