Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 26

 

Chương 26

Amelie nhấm nháp thứ quả màu hồng trong bữa ăn nhẹ. Đây là món quà thứ hai Serwin dành cho cô. Đây được cho là một loại trái cây hiếm có ở trong cung do xuất xứ từ những vùng nóng hơn nơi cô sống rất nhiều. Mùi hương của nó được coi là độc nhất vô nhị . 

Trong lúc Amelie ăn thứ quả dịu ngọt thì những người hầu ngồi xung quanh cô rôm rả nói chuyện. Họ nói về chiếc váy mới của cô ấy vừa vặn với cô ấy như thế nào, mặt trời đẹp như thế nào, và mái tóc của cô ấy tỏa sáng dưới ánh mặt trời đẹp như thế nào

Hôm nay trời nắng đẹp, đây là thời gian uống trà chiều lý tưởng với quần áo mới và đồ ăn ngon. Mặc dù vậy Amelie vẫn không được vui cho lắm 

'Chán quá'

Đối với người hiện đại như cô thì sống những ngày tháng như thế này thật  là nhàm chán. Cô ước mình có một chiếc TV.

Hơn nữa trước khi đầu thai đến nơi này, Amelie đã từng có một cuộc sống rất bận rộn . Cơ thể cô căng cứng ra vì mệt mỏi. Khi những thói quen như vậy vẫn tồn tại, Amelie cảm thấy bất an vì cô ấy cảm thấy như mình đang làm lãng phí thời gian của mình.

Trong khi đó, Serwin tiếp tục gửi quà khiến cô cảm thấy như gánh nặng đang đè ép lên người mình vậy. Chúng đều là những món quà đắt tiền và bắt mắt. Amelie phải nghe những người hầu hết kêu lên rồi lại khen ngợi không dứt lời vì quà của Serwin mỗi ngày.

Serwin đã cho người mang đến cho cô nhiều loại vải cao cấp ngay sau khi thấy Amelie mặc quần áo Dellahaim.

Amelie không biết nhiều về loại vải này, cô chỉ nhận ra nó tuyệt vời như thế nào sau khi chứng kiến ​​phản ứng của bà Enard khi tính toán số tiền mua mấy tấm vải này

"Tôi chưa bao giờ thấy nhiều vải Sendel như vậy trong đời."

Khi Charlotte nhớ lại ngày hôm đó, cô ấy vẫn ngây ngaatstruowcs khung cảnh đó.Đối với cô ấy, có một chiếc váy làm từ vải của vùng núi Sendel là ước mơ của mọi cô gái. Quần áo làm bằng vải Sendel được cho là nổi bật không chỉ bởi độ bóng độc đáo mà còn về độ mỏng, nhẹ và tác dụng điều tiết nhiệt. Và vì khả năng thấm hút tốt và giữ nhiệt tốt nên chúng ấm vào mùa đông và mát mẻ ngay cả khi đứng dưới nắng.

'Nó không chỉ đẹp mà còn rất ấm áp”

Ít ra thì nó cũng ấm hơn quần áo của cô, mặc dù sự khác biệt về độ dày giữa loại vải này và quần áo cô mang từ Dellahaim chỉ một chút. Hơn nữa, cô đã hiểu tại sao loại vải này được gọi là vải chất lượng cao vì nó không gây khó chịu ngay cả khi dính sát vào da.

“Có phải hai năm trước có một vụ chấn động lớn về vải Sendel đúng không? Đây không phải là loại vải được sử dụng cho chiếc váy đầu tiên của Nữ Bá tước Manverse thời trẻ sao? " 

“Đúng vậy, chuyện này cũng quá khó tin rồi. Tôi không thể tin rằng cô ấy lại mặc thứ vải vô giá đó cho chiếc váy đầu tiên của mình. Nữ Bá tước Manverse quả nhiên là khác. ”

"Cho dù gia đình Manverse giàu có đến đâu, họ cũng không thể sánh được với gia đình Hoàng gia."

“Tất nhiên, chiếc váy của tiểu thư Amelie cũng chứa đựng tình yêu của Bệ hạ. Mấy người còn đem đi so sánh gì chứ "

Amelie không đồng tình cũng không phản đối gì mấy lời bọn họ nới. Cô chỉ nhìn bọn họ rồi nở nụ cười ngượng nghịu

'Đó không phải là tình yêu -'

Cái tên vừa thốt ra từ miệng đã làm cô khó chịu. Amelia rất rõ về gia đình Bá tước  Manverse. Điều này là do trong tiểu thuyết gốc Renia-con gái của Bá tước Manverse trở thành hoàng hậu.

******

'Không phải Bá tước Manverse là một tên cặn bã điển hình sao? Tương lai có lẽ tôi với bọn họ sẽ vướng vào nhau không ít lần nữa ấy chứ '

Renia muốn trở thành hoàng hậu nên coi Amelie là cái gai trong mắt. Hơn nữa, Amelie đã mang danh người tình đầu tiên của Hoàng đế. Renia sẽ thưởng cho bà Enard và Charlott mỗi khi bọn họ bắt nạt Amelie. Renia sau đó trở thành Hoàng hậu nhưng lại chết trong cuộc nổi loạn vì Bá tước Manverse bỏ Serwin theo quân nổi dậy

Nhưng không có gì đảm bảo rằng nó sẽ diễn ra đúng như những gì có trong cuốn tiểu thuyết. Renia còn chưa được xuất hiện để làm phiền cô lúc này được. Bà Enard và Charlotte cũng cố gắng hết sức vì Amelie. Cô lo ngại rằng quần áo của mình bị ướt là dấu mốc đánh dấu việc bọn họ đánh đập hành hạ cô nhưng sau việc lần này không xảy ra thêm gì nữa cả. Có vẻ như chưa đến lúc họ có thể nghĩ đến việc đụng vào Amelie. Cô ấy vẫn còn đang được nhận ân sủng từ Serwin, anh ta đến chỗ cô mỗi ngày còn gửi cho cô rất nhiều món quà quý giá nữa. Hoặc bọn họ đổi từ việc bắt nạt cô sang việc ăn cắp những thứ mà Serwin tặng cô 

'Tôi không biết tương lai sẽ còn xảy ra chuyện gì nữa. Tôi nóng lòng muốn trở lại Dellahaim. '

Amelie đã vượt qua nỗi buồn khi cô nhớ về quê hương của mình. Sau đó có một người hầu tiến lại gần chỗ cô.

"Có chuyện gì vậy?"

Cô hỏi bà Enard. 

"Bệ hạ đã gửi cho tiểu thư một món quà."

"Lại gửi nữa sao?"

Amelie hỏi lại.

'Bệ hạ lại gửi cho người thêm mấy tấm vải nữa'

Những người hầu vui mừng khôn xiết, cô chỉ đứng một bên bảo họ cất gọn gàng vào một chỗ. Sau một khoảnh khắc ngắn ngủi, những người hầu từ Cung điện của Hoàng đế xuất hiện với một số chiếc hộp lớn trơn nhẵn. Đó là một chiếc hộp sang trọng được bọc bằng nhiều loại vải nhung.

“ Bệ hạ sau khi nghe được tin là tiểu thư mới nhận được mấy bộ quần áo mới vừa đặt may nên ngài ấy đã đặt người làm nững món đồ trong này để tặng cho tiểu thư phối cùng với quần áo mới"

Người hầu mở nắp một chiếc hộp. Khi anh ta quay chiếc hộp về phía Amelie, một viên ngọc màu tím sáng lấp lánh xuất hiện.

“Đây là những thứ được cất giữ trong quốc khố. Chúng là những món trang sức rất quý giá dù chúng có thể không hợp mốt của bây giờ ”.

Bà Enard nhận ra những món trang sức và nói một chút thông tin mà bà ấy biết về nó cho cô. Amelia xem xét đôi bông tai. Những viên ngọc lấp lánh chói mắt trong nắng chiều.

“ Trước đây tôi mới nghe nói về ngọc tím này thôi giờ được xem tận mắt quả là không giống nhau. Hãy nhìn màu sắc nó này…. ” một người hầu nhẹ nhàng nói 

"Tôi có thể đeo nó không?"

Cô hỏi bà Enard.

“Bệ hạ đã tặng cho tiểu thư rồi nên tiểu thư có thể làm gì với nó tuỳ ý của tiểu thư ạ”.

"Ngài ấy đưa cho tôi tất cả những thứ này sao?"

Amelie mở to mắt. Riêng số lượng hộp đã hơn chục cái hộp rồi

“Tiểu thư, cô mau thử đi. Để chúng tôi giúp cô một tay"

Những người hầu vội vã muốn cô thử. Bọn họ không giấu nổi sự phấn khích

"Gương, mau lấy cho tôi một chiếc gương"

Đám người hầu nhanh chóng lấy đồ trang điểm và dụng cụ tạo kiểu tóc. Những người hầu khác lao vào trong phòng của cô cũng với chiếc gương ở trên tay

Amelie đeo đôi bông tai mới và soi mình trong gương. Đôi hoa tai của cô ấy lắc lư theo từng chuyển động của cô, nó tỏa ra một màu tím rực rỡ. Đó là một ánh sáng rực rỡ thu hút sự chú ý của cô ấy khi cô ấy nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình.

"Nó thật đẹp. Nó rất hợp với màu tóc của tiểu thư đó ạ ”

"Cô nói đúng”

Amelie cũng xuất thần khi ngắm nhìn mình trong gương. Giờ thì cô đã biết tại sao bọn họ chi tiền cho trang sức nhiều như vậy rồi. Chỉ là một chiếc khuyên tai nhưng ánh sáng của viên ngọc khiến khuôn mặt cô trở nên cao quý.

“Nhìn cái kia đi, đẹp không?"

Những món trang sức mà gia đình hoàng gia lưu giữ nổi tiếng về vẻ đẹp vì sử dụng nhiều loại đá và kim loại quý, những người hầu thúc giục cô ấy trong khi lắc vai đầy phấn khích.

Amelie không thể cản nổi sự nhiệt tình của bọn họ nên cô đã thử từng món trang sức trước mặt họ. Có nhiều loại đồ trang trí khác nhau bao gồm hoa tai, vòng cổ, vòng tay và đồ cài đầu cũng được làm từ nhiều loại đá và kim loại quý hiếm khác nhau

“Bọn họ làm thế nào mà mấy cái hứ này trông ngỏ xinh đáng yêu vậy chứ? Dù đối với cô mà nói mấy cái mẫu mã này thật sự rất lỗi thời nhưng mà cô vẫn khá vừa mắt với chúng "

“Tôi đã nhìn thấy rất nhiều đồ trang sức đẹp nhưng tôi chưa bao giờ nhìn thấy thứ nào như thế này. Đặc biệt là viên kim cương màu vàng mà tôi đã nhìn thấy lần thứ ba. Viên kim cương vàng bí ẩn thực sự là— ”

“Tiểu thư Amelie hẳn là cô đang rất vui vì lúc nào Bệ hạ cũng quan tâm đến tiểu thư. ”

"Đúng vậy, ai mà biết được Hoàng thượng quan tâm đến tiểu thư nhiều như vậy cơ chứ."

Những người hầu có mặt ở đó tỏ ra ghen tị với Amelie.

'Cô không cảm thấy vui mà còn thấy nó là gánh nặng với cô'

Amelie để hai tay vào ấn nhẹ vào bụng. Cô cảm thấy hơi tức bụng vì đồ ăn nhẹ và trà mà cô ấy vừa ăn

Không tồn tại cái được gọi là bữa trưa miễn phí cả. Cô ấy nhận được bao nhiêu thì phải trả lại nhiều hơn thế. Đây vốn dĩ là quy luật vận hành của thế giới này rồi. Serwin muốn dùng nững thứ đắt tiền này để đổi lại những thứ khác mà anh ta muốn từ tôi

'Tôi không biết mối quan hệ giữa tôi và anh ta lúc này là gì nữa. Tất cả chỉ là đang đóng kịch mà thôi đúng không? ”

Nếu cô và anh ta thực sự là người yêu của nhau thì chắc là khi nhận được món quà này cô sẽ rất vui nhưng cô biết đây chỉ là hình thức mà Serwin tạo áp lực cho cô mà thôi

*******

Amelie sau khi thức dậy vào ngày hôm sau, cô vẫn cứ có cảm giác bị ai đó theo dõi từng hành động cảu mình. Khi cô mở mắt tỉnh dậy thì Serwin không còn ở đây nữa chỉ có một người hầu đứng ở ngoài cửa

“Hôm nay là Milena—”

Mỗi sáng sẽ là một người hầu khác nhau đứng đợi sẵn ngoài cửa chờ giúp cô thay đồ. Nhưng chỉ có con người thay đổi, còn họ vẫn nhìn chằm chằm vào Amelie và những gì họ nói khi cô ấy tỉnh dậy vẫn như cũ.

'Tiểu thư có ngurngon không ạ? Tôi đã chuẩn bị sẵn bồn tắm để tiểu thư có thể tắm rửa bất cứ lúc nào '

"Tiểu thuwngur có ngon không?" Milena nói khi cô ấy đến gần.

'Từ khi cô đến đây ngày nào cũng nghe mấy câu này.'

Cô ấy sẽ tìm thấy Charlotte nếu cô ấy vào phòng tắm với Milena. Bà Enard sẽ chuẩn bị bữa sáng của cô rồi quay lại để hỗ trợ lựa chọn trang phục để cô mặc sau khi tắm xong. Cô ấy sẽ làm mọi việc dưới sự giúp đỡ của người hầu cho đến khi màn đêm buông xuống và Serwin đến.

"Mấy người ra ngoài hết đi tôi muốn ở một mình."

Amelie muốn có thời gian ở một mình. Mặc dù sự hiện diện của những người hầu không hề ảnh hưởng gì đến cô nhưng nó lại căng thẳng hơn cô nghĩ. Amelie coi ánh mắt và sự chú ý của người khác như liều thuốc độc muốn giết chết cô vậy.

"Tiểu thư Amelie, cô thật sự muốn ở một mình sao?"

“Đúng. Làm ơn cho tôi một không gian riêng tư đi, chỉ một chút thôi ”

Amelie không kiểm soát được cảm xúc của mình mà nức nở

"Chờ đã, cái gì thế?"

Cô nhận thấy Melina có gì đó bất thường

" Thật xin lỗi tiểu thư. Chuyện đó chúng tôi không thể làm theo ý của tiểu thư được”.

“Tôi hiểu nhiệm vụ của mấy người là chăm sóc cho tôi nhưng mà không cần phải theo sát tôi như vậy. Để tôi yên vài phút cũng không chết được đâu ”

"Nếu để Bệ hạ biết chuyện này đầu xuống tôi sẽ rơi mất."

Milena chỉ nhẹ nhàng mỉm cười rồi nhìn cô nói ra những lời đó. Amelie cúng không hề ngốc, cô có thể hiểu được ý trong lời nói của cô ta

"Có phải Bệ hạ đã ra lệnh để mắt đến tôi đúng không?"

“Bệ hạ đã chỉ thị cho chúng tôi để mắt tới tiểu thư. Bất cứ khi nào và bất cứ điều gì xảy ra ”.

“Tôi cũng không hề lạ lẫm gì khi nghe chuyện này”

Rồi cô chợt nhớ ra chuyện lạ hôm trước.

"Có phải Bệ hạ đã chỉ thị cấm tôi không được ra khỏi cung điện đúng không?"

"Đúng. Tiểu thư không biết chúng tôi đã cảm thấy nhẹ nhõm như thế nào khi mà mấy ngày nay tiểu thư không đòi ra ngoài nữa. "

Thảo nào mọi người nhìn cô với vẻ ái ngại khi cô đến gần cổng chính. Amelie như vừa giác ngộ vừa chán nản. Melia với cô vẫn là một kẻ đáng nghi

'Sao cô lại nói cho tôi biết? Đáng lý ra cô phải giấu đi mới đúng '

Amelie nhìn chằm chằm vào Milena.

"Tiểu thư đang nghi ngờ tôi sao?"

“… Thành thật mà nói thì đúng là như vậy.” Amelie tự hỏi liệu cô có nên lo lắng không.

“Cho phép tôi giới thiệu bản thân một cách đàng hoàng. Milena Belfar là tên của tôi. Tôi là em gái của Ngài Roen. ”

“Ừm”

Amelie nhìn cô chằm chằm.

"Ngài Roen không phải họ là Roen sao?"

“Đó chỉ là tên thôi. Các binh sĩ trong đội cận vệ đều xưng hô với nhau bằng tên. Điều này cũng có nghĩa là gia đình của người đó không được coi trọng”

"À, tôi hiểu rồi…"

Cô mơ hồ nhớ ra điều gì đó giống như thế này trong nguyên tác. Cô đã bỏ qua nó bởi vì nó chỉ là một phân cảnh nhỏ không quan trọng.

Amelie nhìn chằm chằm vào Milena. Ở độ tuổi ngoài hai mươi, cô ấy có dáng người tròn trịa, khuôn mặt bầu bĩnh dễ tương. Amelie đặc biệt thích khuôn mặt của mình vì chiếc mũi và chiếc cằm ngắn khiến Amelie liên tưởng đến một chú sóc nhỏ dễ thương. Dù Milena có cố gắng đến đâu thì cũng chẳng có nét nào giống Roen ngoại trừ mái tóc nâu và đôi mắt nâu của cô ấy.

“Tiểu thư không thấy tôi và Roen có nét gì giống nhau đúng không? Tôi có ngoại hình giống bố còn anh trai tôi giống mẹ ”.

"Đúng là cô không nói ra thì tôi quả thật không biết được."

“Tiểu thư có thể tin tưởng ở tôi?”

"Tôi không có lý do gì để phải nói dối tiểu thư cả"

Milena nhìn chằm chằm vào Amelia, ánh mắt của cô ấy lạnh lùng dứt khoát khiến cô cũng yên tâm phần nào. Đôi mắt đó dù có lúc hơi lạnh lùng nhưng phần nhiều nó khiến cô cảm thấy yên tâm nhiều hơn là sợ vì ai lại nỡ nghi ngờ người không chỉ có khuôn mặt dễ thương mà còn có đôi mắt tròn xoe long lanh vô hại chứ



Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 26
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.