Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 24

 

Chương 24

Ngày hôm sau, Amelie thức dậy thì cô cảm nhận có bàn tay ai đó vuốt nhẹ mái tóc của mìn. Khi tỉnh dậy, cô có thể thấy Serwin đang ngồi trên giường chuẩn bị ra ngoài.

“Em tỉnh rồi à?” Anh ân cần hỏi. 

Amelie gật đầu với vẻ mặt trống rỗng. Không giống như Amelie trong bộ đồ ngủ, Serwin mặc quần áo rất đẹp. Anh ta trông mạnh mẽ và quyết đoán nhưng bộ quần áo sặc sỡ màu sắc trên người anh ta lại không hề phù hợp với buổi họp mặt các đại thần lúc sáng sớm. Mọi quyền uy của anh ta đều tập trung hết ở trong đôi mắt sắc bén màu vàng kim đó

' Anh ta vừa có khuôn mặt đẹp trai, tính tình lạnh lùng cộng thêm đôi mắt sắc bén như hút hồn người khác. Nếu chỉ nhìn anh ta qua màn hình thôi thì có lẽ tôi đã trở thành fans hâm mộ của anh ta rồi. '

Nhưng sự thật là  Serwin có quá nhiều khuyết điểm về nhân cách nên Amelie không thể trở thành fans hâm mộ của anh ta được

“Em không cần dậy sớm thế đâu, em có thể ngủ bao lâu tuỳ thích. Bà Enard luôn túc trực sẵn để hầu hạ chăm sóc em nếu em cần. Đừng khóc vì tôi không có ở đây, chơi vui vẻ nhé ”.

“… Bệ hạ, nếu thảm hoạ lại đến làm hại ngài thì ngài hãy báo cho tôi biết được không?”

Amelie rất lo lắng rằng thảm họa sẽ bùng phát khi cô không có mặt ở đó. Nếu để thảm hoạ chiếm giữ được cơ thể của Serwin sẽ làm hại rất nhiều người dân vô tội. Nếu mà nó còn xảy ra ở nơi đông người thì thật không dám tưởng tượng hậu quả sẽ ra sao

Amelie do dự và chìa tay ra. Cô đã nắm tay anh ta vài lần nhưng cô vẫn không hết cảm giác lo lắng.

'Tôi sẽ thật cẩn thận để nó không ra ngoài làm hại những người khác được'

Amelie lấy hết can đảm đặt tay lên tay Serwin. Cô cảm nhận được bàn tay anh ta vừa lạnh vừa cứng.

"Được rồi."

Serwin nắm tay Amelie, nán lại một lúc rồi rời khỏi phòng.

Khi anh ta đi khỏi, cô lại chìm vào giấc ngủ. Serwin cứ bám lấy cô rồi đánh thức cô hết lần này đến lần khác khiến cô rất khó chịu

'Tôi đang buồn ngủ-'

Amelie lại nhắm mắt. Tuy nhiên, cô ấy không thể tiếp tục ngủ được nữa vì cô cảm nhận được có ai đó đang nhìn mình. Lén liếc mắt, cô nhận thấy bà Enard đứng bên cửa nhìn cô 

"Hử."

Amelie đã giao tiếp bằng mắt với bà Enard, nhắm mắt lại vì ngạc nhiên. 

'Chuyện gì vậy? Vừa nãy anh ta mới nói là tôi có thể ngủ tiếp mà , còn nữa bà ấy chỉ đứng đây để khi nào tôi cần thôi mà '

Amelie kéo chăn che kín đầu của cô. Cô muốn bỏ qua cái nhìn chằm chằm của bà Enard rồi đi ngủ tiếp. Nhưng có lẽ vì cô ấy đã ý thức được điều đó. Cô ấy không thể ngủ được vì khuôn mặt của cô ấy nóng bừng ngay cả dưới lớp chăn dày. Mặc dù bà Enrad chỉ nhìn cô ấy nhưng điều đó vẫn khiến Amelie khó chịu. 

Không thể phản kháng, Amelie đành phải thức dậy.

"Bà Enard ”

"Vâng, tiểu thư Amelie."

“Bà không cần phải đứng ở đó suốt đâu. Bà trở về phòng nghỉ ngơi chút đi. Tôi muốn ngủ thêm chút nữa. ”

“Tôi không sao đâu thưa tiểu thư. Cô hãy cứ tiếp tục ngủ đi ạ. Tôi sẽ ở đây mọi lúc, khi nào cô tỉnh dậy thì tôi sẽ biết để hầu hạ ngay ”

Bà Enard lịch sự trả lời. Cô ấy không thể nói 'Làm ơn rời đi đi, tôi không ngủ được tiếp vì bà đó…” với một người đang tận tuỵ hết lòng với công việc của mình được

'Phù, dậy đi đừng ngủ nữa.'

Dù sao, trong lúc trằn trọc, mọi cơn buồn ngủ của cô đều tan biến. Amelie không ngủ nữa, quyết định thức dậy làm gì đó

"Tiểu thư muốn dậy rồi đúng không ạ?"

"Đúng."

"Vậy tôi sẽ mang cho cô bữa trà sáng cùng với bữa ăn nhẹ nữa."

"Tiểu thư, cô có muốn tắm rửa thay đồ trước không ạ?"

“Cô đang nói cái gì vậy? Bệ hạ đã nói là tiểu thư Amelia không muốn đi khi bụng đói "

Mấy người này đang nói cái quái gì vậy? Cô ấy nói điều đó khi nào? Có vẻ như cô là kẻ lười biếng vậy

“Tiểu thư ăn xong thì tôi sẽ chuẩn bị nước tắm cho tiểu thư ngay ”

Amelie gật đầu không nói thêm gì nữa

******

Được bà Enard dẫn đường đến phòng tắm, Amelie nhận ra đó là một nơi khác với nơi cô đã đi vào ngày hôm qua. Trước đó là nơi tắm rửa có nhiều bước phức tạp, còn phòng tắm hôm nay chỉ có vài bước cơ bản mà thôi. Cô không biết tại sao họ phải có hai phòng tắm, nhưng cô chỉ còn cách tiếp thu những điểm này vì nó thể hiện sự xa hoa của hoàng cung này

Ở phía bên kia của lối vào phòng tắm là một phòng trang điểm. Nơi người giúp hầu có thể chọn quần áo và phụ kiện để giữ trong phòng thay đồ khi Amelie đang tắm sau đó cô ấy có thể chọn trong số những bộ trang phục.

Phòng trang điểm cũng rất thoải mái để cô có thể mặc sức ở đây bao lâu tuỳ thích. Có một chiếc ghế để cô ấy có thể nằm nghiêng và nghỉ ngơi và có rất nhiều cây cỏ. Ngoài ra, nó còn được tối ưu hóa cho việc mặc quần áo với nhiều dụng cụ làm đẹp, bàn trang điểm và gương soi toàn thân bốn mặt.

“Chuyện gì vậy? Quần áo đâu? ”

Khi cô tắm rửa xong, cô thấy những người hầu đang hối hả chạy xung quanh. Cô thậm chí còn không nhìn thấy quần áo họ đang mang.

Đúng lúc đó, cô nghe thấy tiếng bà Enard đang nói chuyện với những hầu khác

“Đó là …… Chúng ta không thể dùng quần áo ở đây nữa vì nước bị rò rỉ từ trần của phòng thay đồ.”

"Rất nhiều quần áo sao?"

“Tôi không biết số đo cảu tiểu thư nên đã lấy rất nhiều thứ trong kho ra để cho cô lựa chọn. Khi tôi gặp tiểu thư ngày hôm qua thì tôi đã biết dáng người cùng số đo của cô nên tôi đã lựa được một số đồ phù hợp nhưng nay nó lại bị ướt hết mất rồi ”

“Tôi hỏi những người hầu khác thì họ nói đó là nơi rò rỉ nước mỗi sáng. Tôi để nó ở đó vì còn một chỗ trống nhưng tôi không nghĩ nó sẽ xảy ra chuyện lớn như thế này… ”

Bà Enard lạnh lùng nhìn cô.

"Tiểu thư có nghĩ làm tôi đang viện cớ cho mình không ạ?"

"Tôi xin lỗi."

"Tôi thực sự xin lỗi."

“Nếu không chuẩn bị quần áo thì phải nghĩ đến việc cởi quần áo ra coi như sám hối. Có phải đó là ý nghĩ lúc này trong đầu của tiểu thư đúng không ạ? ”

Bà Enard hét lên. Amelie trở nên bối rối trước giọng nói của bà ta 

'Đây có thực sự là một sự trùng hợp? Hay một mưu đồ bắt nạt tôi? '

Amelie tìm bà Enard và những người hầu khác. Bà Enard vô cùng tức giận còn những người hầu khác thì sững sờ không hiểu chuyện gì.

“Tôi không biết liệu mình có hiểu điều này không— '

Thật không may, họ vẫn nhìn Amelie với ánh mắt bình thường

'Tôi cũng thấy kì lạ sao chỉ có quần áo của mỗi mình tôi ướt? Không phải là bà cố ý muốn bắt nạt thì là gì nữa”

Nếu có bằng chứng chắc chắn hơn, cô ấy sẽ tự mình giải quyết hoặc nói với Serwin. Nhưng với tình hình này thì mọi thứ đều mơ hồ không rõ. Nếu cô tự giải quyết thì khá khó khăn với cô. Còn nếu nói với Serwin thì cô nghĩ sẽ có một trận đẫm máu xảy ra

"Thế là đủ rồi. Trong túi tôi mang đến đây có quần áo của tôi mặc trước đây, giờ cứ lấy ra mặc trước đã”.

"Đi lấy túi của Amelie"

"Vâng ạ"

Những người hầu lật đật chạy khỏi phòng trang điểm

“Chúng tôi sẽ sớm làm một bộ quần áo mới. Nhưng nếu tiểu thư Amelie nói với Bệ hạ thì sao? Bệ hạ cũng sẽ vì muốn lấy lòng tiểu thư Amelie mà xử lý hết mấy người đó thì sao?. ”

Milena và Charlotte trò chuyện rôm rả bên cạnh Amelie. Amelie nở một nụ cười để trấn an họ. Charlotte mỉm cười đồng thời liếc nhìn bà Enard đang mỉm cười với một nụ cười thâm thúy khi mắt bà ta chạm mắt với Charlotte.

Một lúc sau, những người hầu đã quay lại với chiếc túi của Amelie. 

"Tôi không biết tiểu thư để ở đâu nên tôi đã mang theo mọi thứ sang đây."

"Nó được đựng trong một chiếc túi màu xanh, cô không cần phải mang tất cả chúng sang đây đâu."

"Cái này?"

Cô hầu gái mở túi và lấy chiếc váy ra. Đây là chiếc váy mà cô vẫn hay mặc ở Dellahaim. Bà Enard xem xét kỹ chiếc váy.

“Chất liệu vải tốt mặc dù kiểu dáng không hợp thời trang. Dù hơi mỏng không thích hợp mặc trong thời tiết này nhưng không sao vì mặc ở trong nhà. Bộ quần áo có ngay lập tức thì rất là khó nên— ”

Cuối cùng, Amelie quyết định mặc lại bộ quần áo mà cô đã mang theo. Những người hầu đã giúp cô mặc quần áo. Vì không cần ra khỏi phòng nên cô chỉ cần làm gọn mái tóc xoăn và trang điểm nhẹ nhàng trên gương mặt là đủ.

“Tiểu thư Amelie, tôi nên làm gì với cái túi? Tiểu thư có muốn tôi sắp xếp lại hành lý cho cô không? ”

Charlotte hỏi. 

“Cô sắp xếp lại kĩ chiếc túi màu xanh đi. Còn túi màu nâu để lại cho tôi, tôi cần lấy vài thứ. ”

Mang theo túi, Amelie quyết định đây là lúc để kiểm tra những thứ trong túi.

Bên trong chiếc túi màu nâu là những dụng cụ và các loại thảo mộc quý để làm thuốc chữa bệnh. Cô ấy sẽ kiểm tra xem họ có bị hư hại gì sau khi vận chuyển đường dài hay không. Nhưng mọi thứ bên trong đều là đồ của phù thủy , để người khác thấy thì không tốt

Sau khi mặc quần áo, Amelie nói với mọi người.

“Mọi người hãy ra ngoài và làm việc đi. Tôi muốn kiểm tra mấy đồ trong túi của mình rồi ra ngoài ngay. "

“ Tiểu thư muốn thu dọn gọn túi xách của mình sao?."

"Tiểu thư cứ giao mấy việc này cho chúng tôi để chúng tôi làm thay tiểu thư. Cô không cần phải vất vả tự mình làm thế đâu ạ "

Milena và Charlotte mỉm cười rồi nói mấy câu tỏ ý muốn làm giúp cô. Bà Enard cũng ở nguyên vị trí của mình, không rời khỏi phòng trang điểm.

"Không, tôi muốn tự làm."

Khi Amelie thẳng thừng từ chối, Charlotte và Milena nhìn nhau rồi đồng thời cũng quỳ gối trước mặt cô. Bọn họ cúi thấp đầu cuống cuồng xin lỗi Amelie

"Tiểu thư mong cô thứ lỗi cho chúng tôi"

"Cô không giao đồ của mình cho chúng tôi làm vì chúng tôi đã làm gì sai đúng không ạ?"

“À, không phải—”

Amelie có chút bối rối sau khi nghe những lời này. Bọn họ cũng quá nhạy cảm rồi đó

“Tiểu thư Amelie, mong cô hãy tha lỗi cho bọn họ.Tất cả là do tôi quản giáo không nghiêm ”.

Ngay cả bà Enard cũng quỳ gối trước Amelie. Đám người hầu phía sau cũng đều đồng loạt quỳ trước mặt cô

"Không, không phải như mấy người nghĩ đâu. Có một số thứ riêng tư nên tôi muốn tự mình sắp xếp lại thôi. Mấy người có thấy mấy thứ đò của tôi thì cũng không biết gì để xếp nó lại được đâu ”.

“Chúng tôi là sẽ là cánh tay của tiểu thư. Mấy thứ đồ đó chúng tôi không biết thì cô có thể bảo chúng tôi , chúng tôi sẽ làm như những gì cô nói”.

"Vâng đúng vậy. Tiểu thư muốn làm gì cứ sai bảo chúng tôi sẽ làm cho tiểu thư ngay. Nếu chúng tôi mà để cô tự làm thì chúng tôi sẽ bị phạt mất "

“Mấy người sẽ không phải chịu bất cứ hình phạt nào hết. Trước mắt thì tất cả đứng lên trước đi đã, có gì thì từ từ nói ”

Amelie vội vàng nâng bà Enard đứng dậy

'Serwin có đáng sợ đến vậy không? —Đúng là anh ta đáng sợ.Anh có thể giết chết người đối diện chỉ bằng một lời nói ... '

Ở Dellahaim, cô đã được chứng kiến cảnh đó. Serwin chặt tay người làm vườn vì anh ta là người làm vườn của cung điện nhưng lại để đám cỏ mọc làm anh ta suýt vấp ngã. Anh ta nói là anh ta không cần một kẻ vô dụng

Nhớ tới chuyện như vậy, những người hầu này sợ hãi là chuyện đương nhiên. Cuối cùng, Amelie đành phải bỏ cái túi lại để làm sau rồi cô ra ngoài ăn sáng cũng với bọnhoj 

******

Sau bữa ăn, Amelie theo bà Enard qua cung điện. Hôm qua là lần đầu tiên cô nhìn quanh một cách đàng hoàng vì cô không ra khỏi phòng ngủ để thư giãn.

Nhìn quanh tòa nhà, Amelia bước ra. Bức tường bên ngoài của tòa nhà màu trắng sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời. Cây cối bao quanh nó. Nhờ vậy, không khí trong lành và rất tốt để đi dạo dọc theo con đường.

Nhưng Amelie không thể thưởng thức phong cảnh.

 

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 24
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.