Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 21

 

Chương 21

Sáng sớm, các binh sĩ đã bắt đầu chuẩn bị lên đường , bọn họ tất bật thu dọn lều trại và chuẩn bị bữa sáng. Toàn bộ quá trình diễn ra lặng lẽ như thể thước phim quay chậm bị tắt tiếng. Ngay cả đến hít thở bọn họ cũng phải hết sức nhẹ nhàng để không làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của Serwin

Trong lúc đó, Amelie cũng đã thức dậy không phải vì tiếng người bên ngoài mà là vì cô đói 

'Anh ta vẫn còn đang ngủ sao?” 

Amelie đảo mắt và nhìn về phía Serwin đầu tiên. Anh ta đang ngủ im như một khúc gỗ, tay của anh ta vẫn nắm lấy tay cô như khi anh ta còn đang thức vậy. Nếu anh ta mà còn cứ tuỳ tiện ôm cô thì cô sẽ cho anh ta ăn vài cú đấm cho hả dạ 

Cô ngồi dậy, cô vẫn còn cảm thấy hối hận vì chuyện tối ngày hôm qua. Có vẻ như tối hôm qua không hề xảy ra chuyện gì khi cô ngủ cả. Tuy nhiên để đề phòng bất trắc cô vẫn sờ nhẹ vào đầu của Serwin

'Thảm họa, mày không được ra khỏi đây.' 

Đột nhiên, đôi mi đen của Serwin run lên. Amelie ngây người nhìn cảnh tượng đó. Đôi lông mi dài đen nhánh từ từ nhếch lên. Bên dưới, một khe hở dài mỏng manh từ từ lộ ra đôi mắt vàng. Đôi mắt anh lặng lẽ nhìn Amelie. Anh ta đảo mắt chậm hơn một chút và đôi đồng tử màu vàng nhìn cô cũng dịu dàng hơn vì anh ta vẫn còn ngái ngủ 

"….Buổi sáng tốt lành…." 

Amelie thì thầm. Câu nói cảu cô như một câu thần chú khiến Serwin lập tức cụp mắt xuống lại chìm vào giấc ngủ, trán của anh ta dựa vào trán của Amelie. Nhìn khóe miệng hơi nhếch lên và lông mi rũ xuống của anh, không hiểu sao cô lại cảm thấy lo lắng.

'Anh ta có khuôn mặt thật đẹp trai.' Amelie nghĩ   






Con người là động vật trực quan. Ngay cả khi Serwin là kẻ thù của cô thì cô vẫn không thể không thừa nhận anh ta hội tủ đủ hầu như là tất cả tiêu chuẩn về cái đẹp mà con người đề ra. Ngay sau đó cô bắt đầu nghe thấy tiếng thở đều đặn trở lại. Khi cô lắng nghe nhịp thở lười biếng của anh, mí mắt của Amelie cũng bắt đầu nặng trĩu 

"Bệ hạ, đã đến lúc phải dậy rồi"

Amelie cố tình gọi Serwin tỉnh dậy. Serwin cau mày nhìn cô, xoa trán lên mu bàn tay cô.

“Mọi người đang chờ ở bên ngoài hết rồi. Ngài không thể cứ ngủ tiếp như thế được. Còn nữa ngài không thể bỏ bữa sáng mà mấy người đầu bếp hết lòng chuẩn bị”.

Serwin nheo mắt.

"Bữa ăn quan trọng đến thế sao?"

"Bữa sáng là quan trọng."

Amelie một lần nữa giục Serwin mau thức dậy. Serwin đành phải thức dậy trong tiếng thở dài 

"Được rồi được rồi. Tôi dậy ăn là được chứ gì ”. 

Anh ta đặt bàn tay to lớn lên xoa đầu Amelie. Cô cực kì khó chịu với hành động này của anh ta. Amelie nhanh chóng nhận ra rằng thái độ của anh đã có sự thay đổi 

*******

Khi cả hai rời doanh trại, ánh mắt của các binh sĩ cứ nhìn theo từng bước đi của họ. Nhưng bọn họ cũng nhanh chóng thu lại ánh mắt của mình lại vì ánh mắt đầy ý cảnh cáo của Serwin

"Tối qua cô ngủ có ngon không?"





Ethan cũng có mặt ở đó tiến lại gần hai người họ

"Tôi ngủ ngon lắm. Còn ngài Ethan thì sao? Ngài cũng ngủ ngon chứ?”

“ Tôi cũng vậy”

 Ethan ngạc nhiên nhìn Amelie. Nếu là anh, anh sẽ không bao giờ ngủ một cách thoải mái bên cạnh Serwin. 

'Cô đúng là khác với những gì tôi nghĩ.” 

Nhờ sự việc này Ethan có thêm cái nhìn khác với Amelie, anh có phần nào đó đánh giá cao cô 

Serwin ngả đầu vào vai Amelie. Anh ta phải nghiêng người rất nhiều vì sự chênh lệch chiều cao của họ nhưng anh ta có thể nhắm mắt ngủ bất cứ lúc nào dù chỗ ngủ không được thoải mái. Amelie nhanh chóng né ra xa tránh sự đụng chạm từ anh ta

“Nếu mà ngài buồn ngủ thì lên xe ngựa mà ngủ đi. Khi nào thảm hoạ xuất hiện thì tôi sẽ biết ngay thôi ”

Serwin nhìn Amelie bằng ánh mắt có chút tức giận lại có chút giận dỗi. Nhưng anh ta không kéo cô đi hay làm gián đoạn công việc của cô. Cô đang giúp Maxim chuẩn bị đồ ăn thì anh ta cứ lẽo đẽo đi theo phía sau cô. Anh ta không nói chuyện cũng không can thiệp vào công việc của cô. Anh ta cứ đi theo cô như thể dính chặt vào lưng của cô. 

Một con chó con nhỏ lẽo đẽo chủ nhân của nó? Chim con? Hay một cách gọi nào đó để bàn tán về Serwin lúc này 

Các binh sĩ nhìn thấy chuyện này thì không khỏi ngạc nhiên. Dù anh ta có cách trị vì bằng việc dùng vũ lực nhưng không thể phủ nhận anh ta là một vị Hoàng đế có tài lãnh đạo.Họ gần như là bị sốc tinh thần khi thấy anh ta chạy vòng sau một người phụ nữ nhỏ hơn mình với khuôn mặt vô hồn.

Đây là lần thứ hai họ thấy điều này trong một thời gian. Lần đầu tiên là ở ngôi nhà trong rừng của các phù thủy nhưng sự việc đó diễn ra quá ngắn ngủi nên bọn họ cũng không còn nhớ được rõ nữa. Sau một thời gian sự việc đó qua đi, bọn họ đã lấy một cái cớ để hợp lý hoá nó “ Bệ hạ trong tình huống đó là do quá gấp gáp thôi”. Nhưng lúc này sự việc xảy ra quá bất ngờ bọn họ không kịp làm gì cả. Bọn họ đang ở trong vòng lặp lúc đầu là ngạc nhiên rồi sau đó nghi ngờ rồi lại phủ nhận rồi lai nghi ngờ

'Haizzz…' 

Amelie thở dài. Da mặt của cô như tê dại đi vì ánh nhìn từ những người xung quanh. Sự có mặt của Serwin khiến bọn họ ngạc nhiên đến nỗi cứ thế nhìn chằm chằm vào hai người không rời mắt, bọn họ còn không thèm để ý đến quy tắc mà Serwin đặt ra đó là không được nhìn và nghe chuyện riêng của chủ nhân

'Tôi bất lực.' 

Amelie muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này nên cô đã sử dụng pháp thuật làm khô chén đĩa và dọn dẹp doanh trại một cách nhanh nhất. Sau đó, trà cùng với những viên thuốc ma thuật được phân phát cho những binh sĩ phía dưới

Amelie đã làm hết tất cả mọi thứ chỉ bằng một cái nhấc tay, cô cứ đứng yên tại chỗ không hề nhúc nhích một chút nào. Các binh sĩ nhìn chằm chằm theo từng cử động tay của Amelie. Đặc biệt là Reon , anh ta có vẻ không hài lòng về việc cô làm

Uống trà xong, bữa tiệc lại bắt đầu. Serwin lại lẽo đẽo đi theo sau Amelie vào trong xe ngựa rồi lại chìm vào giấc ngủ

******

Sau khi đi đến nơi tiếp theo lại một khung cảnh mới đạp vào mắt cô. Đồng bằng đã biến thành miền núi. Đây là một trại ma thuật di động bí mật mà chỉ Serwin và đội quân của anh ta mới có thể sử dụng được. Nó có đường thông trực tiếp với Hoàng cung và là một vị trí tốt để tránh ánh mắt của mọi người nhưng đường đi khó khăn vì nó nằm khuất trong núi. 

Thêm vào đó, trời mưa từ hôm qua nên đất trên sân mềm nhũn, lầy lội. Thời tiết hôm nay không hè chiều lòng người một chút nào. Vì vậy mà các binh sĩ đã nhanh chóng leo xuống núi không hề có một giây do dự 

'Nó lao nhanh quá.'

Roen nghiến răng lái ngựa. Chắc hẳn anh ta đã rất mệt sau một chặng đường dài nhưng con núi dốc khiến xe ngựa không ngừng lao nhanh. Thành thật mà nói, nó rất khó để người khác có thể điều khiến trong tình hình thời tiết như thế này. Nhưng khi nhìn đi nhìn lại bốn xung quanh thì chỉ có một mình anh ta gặp khó khăn mà thôi 

'Có phải vì chén trà đó -' 

Đó là điểm khác biệt duy nhất giữa anh ta và những binh sĩ khác. Họ uống trà của Amelie còn anh ta thì không uống. 

'Nhưng tác dụng thần kì của chén trà đó cũng quá khoa trương rồi. Làm gì có chuyện uống mỗi một chén trà của cô ta mà có thể như được truyền cho năng lượng lớn từ vũ trụ như thế chứ” 

Mặc dù biết những lời vừa nãy anh ta nói ra như là đang trực tiếp công khai đối đầu với Serwin nhưng anh ta không thể bỏ qua cảm xúc bức bối khó chịu ở trong lòng mình được. Nên anh ta mới cố tình nhận rồi không uống

Nhưng thời gian trôi qua, anh bắt đầu hối hận vì đã không uống chén trà đó. Cơn mưa không ngừng ngày một lớn hơn làm bánh xe ngựa bị lún vào đầm lầy không đi tiếp được nữa, sức lực của anh cũng đang cạn kiệt dần 

'Tôi có trở về hoàng cung được không? Không, nhất định về được. Mọi người đều biết tôi không uống trà của Amelie. Tôi mà không về được bọn họ sẽ bám theo chế giễu tôi mất '

Roen bắt đầu hoang mang lo sợ, cố chấp bám lấy những suy nghĩ đó.Anh ta không muốn bị người khác chế giễu châm chọc. Anh ta vẫn cố chấp không muốn thừa nhận là mình đã sai. Anh ta cứ cúi đầu xuống và siết chặt hai chân của mình. 

Roen có một thể trạng tốt,  ban đầu có vẻ anh ta vẫn cầm cự được khá tốt nhưng càng kéo dài thì sức lực của anh ta cũng nhanh chóng cạn kiệt

"Aaaaaaa"

Cơn chuột rút lan khắp toàn bộ bắp chân của anh ta bởi vì anh ta đã dùng quá nhiều sức để có thể đứng thẳng trên lưng ngựa của mình. Trong khi anh ta đi chậm lại, con ngựa của anh ta vấp ngã khiến cả người ta cũng rung lên vì bị thương. Anh ta đang cố chạy xe ngựa về phía trước nhưng lại gặp phải chuyện bất ngờ như vậy. Nếu bây giờ anh ta mà ngã xuống thì rất có thể sẽ bị binh sĩ hai bên dẫm lên người mà đi. Các binh sĩ cũng sẽ gặp nguy hiểm nếu bọn đi nhanh hơn và tách rời khỏi đội quân

'Chết tiệt. Sao lúc đó tôi lại cứng đầu thế chứ? ' 

Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, Roen đã hối hận về việc mình đã làm 

Nếu anh ta thừa nhận khả năng yếu kém của mình thì anh ta đã để những binh sĩ phía sau đi trước để trong tình huống này chỉ có một mình anh ta bị ngã và mọi chuyện sẽ chấm dứt mà không một ai hay biết. Hoặc anh ta có thể giảm tốc độ.

'Trà đó cô ta đã cho cái gì vào vậy chứ?' 

Anh ước gì khi mình nhắm mắt lại thì có thể uống chén trà đó. Serwin sẽ nói gì khi mà anh ta không uống chàn trà đó dù Serwin uống nó mà không có chút nghi ngờ gì 

“Roen, mau mở mắt ra. Cậu đang gặp nguy hiểm đó mau lùi lại đi ” 

Nghe thấy giọng của Ethan, Reon cũng bừng tỉnh mở mắt ra. Cái quái gì đang xảy ra ở đây vậy? Anh ta không bị ngã, anh ta vẫn đang cùng những binh sĩ khác đi theo Hoàng đế. Mọi người vẫn cứ thế đi nhanh và dường như không hề biết chuyện anh ta vừa suýt ngã xuống đất 

“Chuyện gì đang xảy ra ở đây — Chân của tôi sao lại như vậy?”

Con ngựa của anh ta đang lơ lửng trên không trung. Chuyện quái gì đã xảy ra vậy? Roen quay đầu lại nhìn. Đúng lúc đó anh ta thấy người có mái tóc hồng đang trốn trong xe. Đó là tóc của Amelie. Reon nhớ lại Amelie đã một mình xếp hết đống đồ đạc lên xe chỉ bằng một cái chỉ tay. Đúng là trong tình huống vừa nãy cũng chỉ có Amelie là có thể cứu được anh ta mà thôi

Đúng như anh dự đoán, chính Amelie là người đã cứu Roen. Cô ấy đang nhìn ra ngoài cửa sổ vì cảm thấy buồn chán thì cô ấy đã thấy Roen suýt ngã nên cô đã quyết định sử dụng pháp thuật để giúp anh ta 

' Amelie đã cứu tôi—? 

Roen thẫn thờ nhìn xe ngựa. Anh ta và con ngựa từ từ giảm tốc độ và chỉ sau khi các binh sĩ phía sau anh ta đi trước anh ta, anh ta mới được hạ xuống đất. Các binh sĩ  khác cũng chỉ nghĩ do Roen mệt nên mới giảm tốc độ nhưng họ dường như không biết rằng anh ta đã suýt ngã.

'Một tai nạn suýt chút nữa thì đã xảy ra...'

Các binh sĩ khác cũng còn thiếu chút nữa là đã gặp nguy hiểm vì anh ta rồi . Chỉ tưởng tượng thôi cũng khiến anh rùng mình.

Nếu không có Amelie thì không biết còn xảy ra chuyện lớn gì nữa. Cô không chỉ ngăn chặn tai nạ xảy ra mà còn hai lần cứu sống Roen. Đầu tiên là giữ anh ta để anh ta không bị ngã và thứ hai là giúp anh ta che đi để không ai biết là anh ta thiếu chút nữa thì ngã ngựa. Nếu Serwin phát hiện ra Roen phạm sai lầm căn bản như vậy thì anh ta nhất định sẽ không bỏ qua. Roen có thể sẽ bị xử tử vì lỗi lầm vừa rồi của anh ta. 

'Tôi đã nghi ngờ cô ấy còn nói thẳng vào mặt của cô ấy như vậy'

Nhưng dù thế thì cô vẫn không ngần ngại giúp anh dù thái đọ của anh ta trước đó không mấy tử tế với cô 

'Cô phù thủy ... Không, Amelie là một người tốt” 

Khi nhận ra sự thật, anh ấy đã hối hận rất nhiều. Tại sao anh lại nghĩ rằng cô ấy sẽ làm hại Serwin trong khi cô ấy là một người tốt bụng như thế chứ?

Là một binh sĩ bảo vệ sự an toàn cho hoàng đế việc phải cảnh giác với tất cả mối đe doạ xung quanh là điều hiển nhiên, tất nhiên bao gồm cả người phụ nữ là phù thuỷ này nữa. Nhưng anh ta đã sai. Sức mạnh của "phù thuỷ” có nhiều điề thần bí người khác không biết được nhưng không phải là cái nào cũng để làm điều xấu. Đáng lẽ ra anh phải xem cô sử dụng pháp thuật của mình trước khi đưa ra lời phán xét mới đúng

Amelia chỉ sử dụng pháp thuật để giúp đỡ mọi người. Nấu ăn, đóng gói, pha trà giúp phấn chấn tinh thần, ... Pháp thuật của cô rất đơn giản và tốt bụng.

'Tôi thực sự lo lắng cho an toàn của Bệ hạ sao? Nếu thực sự là vậy thì tôi đã phải nghe lời cảnh cáo của ngài ấy từ đầu mới đúng. ' 

Anh là người có thành kiến rất lớn với phù thuỷ. Serwin có thể đã cho anh ta một cơ hội để nhận ra điều đó. 

'Đừng làm bất cứ điều gì vô nghĩa, tôi không nên nói bất cứ điều gì về nó ...' 

Roen muốn quay lại quá khứ và ít nhất là tự đấm vào mặt mình khi anh đã vô lễ với cô. Nhưng nó đã là quá khứ. Anh ấy thậm chí còn không có cơ hội để xin lỗi vì sai lầm của mình 

Anh lê bước trên con dốc lầy lội, nghiền ngẫm bao điều ân hận. 

 

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 21
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.