Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 19

 

Chương 19

" Ngài Chad, sao ngài đã tháo băng rồi vậy? Nhìn như không có vết thương nào luôn ”

“Vết thương vẫn chưa lành. Hôm qua tôi tháo băng vết thương vẫn còn rất sâu mà hôm nay nó biến mất như chưa từng có vậy ”.

“Có phải có phù thuỷ ở gần đây không? Cô ấy ở đâu? Ngài có thể nhờ cô ấy xem giúp vết thương trên lưng của tôi được không?”.

Các binh sĩ nhao nhao lên, họ thử chạm vào đầu Chad trong sự kinh ngạc.

"Tôi đã sử dụng loại thuốc ma thuật mà cô Amelie đưa cho và nó đã lành lại như thế này."

“Amelie?. Cô ấy là con chim trong phòng của Bệ hạ có phải không? ”

"Phải."

Amelie đã để lại ấn tượng mạnh trong ký ức của các binh sĩ. Mặc dù không phải là người nhưng là một loài chim được Serwin yêu quý.

"Ngạc nhiên. Cô ấy có làm thuốc không? ”

“Tôi không biết thuốc của phù thủy sẽ tốt như thế. Mấy người nhìn chỗ này đi nó trơn láng như chưa từng bị gì vậy đó ”.

Anh đưa tay vuốt tóc để có thể nhìn rõ vết thương. Đôi mắt của các hiệp sĩ đang tập trung vào trán anh ta.

"Có vẻ như không chỉ vết thương khỏi hẳn mà da ngài ấy còn sáng lên vài phần đấy."

Các binh sĩ nói trong sự ngưỡng mộ. Cho đến một vài ngày trước, Chad đang đứng trước bờ vực của cái chết vì làm việc quá sức và vết thương của anh ta mãi không liền lại. Nhưng bây giờ anh ta nổi bật hơn tất cả 20 binh sĩ còn lại

"Tôi thích loại thuốc đó."

Các binh sĩ gật đầu đồng ý với lời của Ethan. Sau chấn thương anh dần quan tâm hơn đến những thực phẩm lành mạnh tốt cho sức khoẻ nhất là thực phẩm giúp các vết thương hồi phục nhanh chóng

 

Các binh sĩ thường phải đối mặt với nguy hiểm nên bọn họ có thể bị thương bất cứ lúc nào nhưng chỉ có ít phù thuỷ biết trị thương nên họ thường có quan hệ rất tốt với các binh sĩ. Trong tình huống như vậy, ma dược của Amelie dường như đã mở ra một con đường mới. Các binh sĩ đang nhao nhao lên đi tìm Amelie

Amelie đang đi vòng quanh xe ngựa thì có một số binh sĩ chạy đến chỗ cô nhưng sau đó bọn họ nhanh chóng tản đi vì sự xuất hiện của Roen

“Cô có chắc là thuốc của cô không có tác dụng phụ không? Cô có chắc là uống mấy thứ thuốc đó có tác dụng không? Lúc nãy tôi thấy sạu khi bôi loại thuốc đó có bọt và khí nổi lên. Đó là loại thuốc gì vậy? ”

Roen đang nhìn Chad sử dụng thuốc của Amelie. Có loại thuốc chữa lành vết thương cho người khác ngay tức khắc thì không có gì đáng ngờ. Sự nghi ngờ của Roen nổi lên là vì anh ta nhìn thấy Chad sử dụng thuốc mà Amelie đưa cho

“Có gì không ổn sao? Ngài Chad dùng thuốc đó hiệu quả rất tốt mà ”

"Bệ hạ đã dặn ngài phải cẩn thận rồi mà"

"Nhưng mà"

Roen ngậm miệng lại. Anh ta không nghĩ là anh ta đứng ở nơi xa như vậy rồi mà mọi người vãn còn có thể nghe được những lời mà anh ta nói. Anh bực bội trừng mắt nhìn Amelie. Anh đã cảnh cáo cô nhưng mà cô vẫn cứ quanh quẩn ở bên ngoài kiến anh khó chịu

'Ngài lại bị sao vậy?'

Amelie cảm nhận được Reon đang nhìn chằm chằm vào cô. Lần này, một binh sĩ khác cũng liếc nhìn Amelie. Cho dù ánh nhìn của bọn họ là tốt hay xấu thì cũng khiến cô cảm thấy khó chịu. Bị người khác cứ nhìn chằm chằm vào mình là điều mà cô ghét nhất trên đời này

Amelie nhanh chóng chạy vào xe ngựa.

“Cô ấy đi vào trong rồi”

“Đừng lo, tôi sẽ đi cùng với cô ấy rồi lấy thuốc cho mọi người ”

“Không gian trong xe nhỏ hẹp dễ khiến con người ta bức bối nên ngài hãy ăn nói cho cẩn thận đấy ”.

 



Ethan tặc lưỡi trước bộ dạng thảm hại của những binh sĩ ở gần đó. Anh còn cảm thấy phía sau mình đang có ánh mắt ở đâu đó nhìn anh. Nhưng cảm giác này anh dám chắc là ánh mắt anh nhìn anh là của Serwin. Anh quay đầu lại thì thấy Serwin đang tiến về phía này. Nhưng ánh mắt của anh không nhìn Ethan mà đang nhìn Roen.

'Ngài ấy có lẽ đang rất tức giận. Ngài ấy có lẽ đã thấy thái độ của Reon với phù thuỷ rồi '

Áp lực từ cái nhìn của Serwin như đốt da thịt anh. Anh không biết là bọn họ có cảm thấy như anh không. Serwin càng đến gần thì không khí càng căng thẳng, tất cả binh sĩ có mặt đều mang vẻ mặt lo lắng. Bầu không khí thoải mái lúc nãy, giờ đã giảm đến mức có thể đóng băng được người khác. Các binh sĩ nhanh chóng lùi lại nhường đường cho Serwin

Roen lo lắng khi nhìn Serwin đang đến gần. Anh ta tự biết mình đang hành động theo ý mình nhưng tất cả chỉ vì sự an toàn của chủ nhân. Anh ta tin rằng Serwin sẽ hiểu nếu anh giải thích về hành động cũng như thái độ của anh đối với Amelie

“Bệ hạ, thần chỉ......”

Thanh kiếm hơi xuyên qua cổ Roen. Thanh kiếm phẳng như một con dao hai lưỡi và vàng rực sáng là biểu tượng của Serwin.

Roen nhìn thanh kiếm với ánh mắt khó tin. Anh ta nghĩ là trong một khoảnh khắc nào đó anh ta như đã chết một lần rồi vậy. Rõ ràng là thanh kiếm đã đâm vào cổ anh, anh cảm thấy đau đớn nhưng kỳ lạ là không thấy vết thương nào trên cơ thể. Người có khả năng kiếm thuật xuất sắc như vậy chỉ có thể là Hoàng đế caoquys của bọn họ - Serwin

"Sao ngươi lại không ngăn ta lại?"

Roen có vẻ đang rất khó chịu. Tầm mắt của anh ta nhuốm một màu đen. Anh gần như không ngẩng đầu lên và nhìn Serwin. Tim anh đập nhanh. Nếu Serwin muoona giết anh ta thì anh ta có thể chết bất cứ lúc nào




“Bệ hạ, thần nguyện nghe theo mọi mệnh lệnh của ngài”

Anh ta đáp lại lời của Serwin, ánh mắt anh ta ánh lên sự tuyệt vọng. Serwin mỉm cười và lắc đầu chậm rãi khi nhìn thấy nó.

"Ngươi..... "

Roen cảm thấy nhẹ nhõm bởi nụ cười của anh nhưng những lời của Serwin lại khiến anh rơi vào tuyệt vọng. Biểu cảm cùng với từng lời nói của Serwin như đưa anh ta đi giữa thiên đường và địa ngục.

“Ngươi có ý kiến gì về cô ấy à? Ngươi không hiểu lời ta nói trước đó sao? Ta đã nói là cô ấy rất quan trọng đối với ta nên ngươi phải tôn trọng cô ấy như ngươi tôn trọng ta rồi mà ”.

“ Thần-thần xin lỗi thưa Bệ hạ. Mong người hãy tha cho thần lần này ”

Serwin vặn thanh kiếm. Roen hét lên vì thanh kiếm sượt qua cổ họng của anh ta

“Suỵt,im lặng. Ngươi có nghe thấy tiếng của bánh xe ngựa đang di chuyển không? ”.

Serwin thì thào, hạ giọng. Tiếng thì thầm lặng lẽ của Serwin vẫn khiến Roen quay lại nhìn. Roen nghiến răng cố gắng tỉnh táo lại. Anh ta không muốn chết. Anh ta phải mau chóng kết thúc việc này

Anh ta cố gắng xoa dịu cơn tức giận của Serwin

Ethan lặng lẽ quan sát tình hình.

'Nếu Bệ hạ mà muốn giết cậu ta thì đã giết lâu rồi không cần đợi đến giờ này đâu, ngài ấy chỉ muốn cảnh cáo cậu ta một chút thôi. Một chút nữa đợi ngài ấy nguôi giận tôi ra xin giúp vài lời là xong '

Khi Ethan bước tới, anh ta ngồi bó một đầu gối trên mặt đất và cúi đầu. Ethan biết Serwin dù tức giận nhưng luôn biết dừng lại đúng lúc. Nhưng anh vẫn phải cẩn thận khi đến gần khuyên nhủ Serwin





“Bệ hạ, thần sẽ nghiêm khắc cảnh cáo Roen để điều này không bao giờ xảy ra nữa. Nhiệm vụ của một cận vệ trung thành với Bệ hạ là tuân theo mọi mệnh lệnh của ngài một cách vô điều kiện. Xin bệ hạ hãy nghĩ đến việc cậu ta chỉ vì lo lắng cho an nguy của Bệ hạ mà mới có những hành động như vậy thôi ạ ”.

Serwin nhìn xuống Ethan. Nhưng khi để Roen đi, anh ta lại cảm thấy không thoải mái. Ethan cũng đọc được suy nghĩ này của Serwin 

“Nếu như Roen đột nhiên biến mất thì tiểu thư Amelie sẽ biết ngay. Cô ấy là người có trực giác nhạy bén. "

"Đúng đó ạ."

Serwin nhìn vào cỗ xe. Nó vốn dĩ là được làm riêng cho cô ấy nên cô ấy sẽ không bị khó chịu gì cả

“Roen, ngươi hãy nhớ ngươi chỉ còn một cơ hội duy nhất nữa thôi nên làm gì cũng cân nhắc cho cẩn thận vào”

Serwin thu thanh kiếm lại bỏ vào trong bao. Ánh sáng vàng cứng của lưỡi kiếm bỗng chốc tản ra như sương mù.

“ Thần-thần tạ ơn Bệ hạ.”

Roen ho ra máu nhưng anh vẫn gượng giữ thẳng đầu gối và cúi đầu trước Serwin. Serwin quay lưng lại mà không thèm nhìn Roen.

“Sao ngươi lại dám làm trái lời của Bệ hạ hả? Ta đã bảo ngươi bao nhiêu lần là phải cẩn thận rồi mà”.

Khi Ethan quở trách, Roen không thể chịu được mà ngẩng đầu lên.

Các binh sĩ dưới quyền của Serwin đã cho anh ta cả mạng sống của mình. Anh ta là người biết rõ hơn ai hết nên luôn đối đãi công bằng thậm chí có những lúc dễ dãi với bọn họ. Chính vì vậy mà bọn họ mới có kẻ làm càn tự mình chủ trương bỏ qua lời anh nói. Roen vốn là người cố chấp chứ không hề có ác ý nên việc anh ta có thể chấp nhận sự có mặt của một phù thuỷ chỉ là vấn đề thời gian





“ Reon, có lẽ thời gian tới cậu vẫn còn nhiều nguy hiểm rình rập đấy."

"Ngài biết chuyện gì sao? Ngài làm ơn hãy giúp tôi với."

“Tôi e là bản thân không đủ sức để giúp được cậu đâu. ”

Các binh sĩ trong đội quân của Hoàng đế vẫn luôn giúp đỡ nhau vượt qua khó khăn . Ethan vỗ nhẹ vào lưng Roen rồi đưa mắt nhìn về hướng mà Serwin đang đi tới. Serwin đang đi về phía xe ngựa của Amelie.

Serwin dừng lại gần xe ngựa. Anh ta nhìn chiếc xe ngựa hồi lâu nhưng anh ta không tiến lại gần hơn nữa.

'Bệ hạ, sao ngài ấy lại không vào trong chứ? '

Ethan không kìm được sự thắc mắc, anh đứng dậy đi về phía Serwin đang đứng. Anh để lại Roen lại cho một binh sĩ khác chăm sóc. Anh ta đang nghĩ đến việc hỏi nguyên nhân tại sao bệ hạ lại cứ quanh quẩn bên Amelie và không nói bất cứ điều gì.

“Bệ hạ , sao người lại không vào trong ạ?. Đây là một cơ hội tốt đó ạ ”.

"Ngươi đang nói cái gì vậy? Cơ hội gì?."

Ethan lặng lẽ cười thầm trong lòng. Dù có là gặ kẻ thù truyền kiếp thì anh cũng không làm cái vẻ mặt như vậy. Amelia nhìn thấy Serwin như vậy chỉ có sợ chết khiếp rồi khóc lóc mà bỏ chạy

"Bệ hạ, người có ngửi thấy mùi hương gì không?"

"Ngươi ngửi thấy mùi gì? ”

Serwin cau mày im lặng một hồi lâu. Anh đã từng ngửi thấy nhiều mùi hương trong đời nhưng anh không nhớ được hết

“… Ta chỉ cảm thấy ở gần cô ấy ta có một cảm giác rấtlaj. Ta cảm thấy như ai đó quấn tôi trong một chiếc chăn và đặt tôi bên lò sưởi. Nó nhẹ nhàng và ấm áp ”.

"Đó không phải là điều tốt sao ạ?"

“Đầu ta đờ đẫn, cơ thể uể oải. Ta buồn ngủ đến mức mất tập trung ”.



Serwin nói với vẻ khó chịu. Tâm trí anh trở nên mệt mỏi và anh ấy nhanh chóng chìm trong cảm giác thoải mái. Cảm giác như cơ thể anh ấy đang tan chảy. Đây là cảm giác thoải mái khi được nghỉ ngơi đầy đủ của con người sao? Đó là một cảm giác kỳ lạ đối với Serwin. Nó khiến anh thật khó xử, anh không biết giải quyết vấn đề này như thế nào cả. Anh của bây giờ giống như một đứa trẻ sợ ngủ

Hơn nữa, khi Amelie ở bên anh, anh cứ thế mà ngủ không biết xung quanh mình xảy ra chuyện gì. Người khác không thể nhìn thấy anh vô tổ chức kỉ luật như vậy. Serwin là hoàng đế và cung điện giống như một chiến trường thu nhỏ. Nếu anh ta tỏ ra yếu đuối dù chỉ là một chút thì bọn họ sẽ tận dụng cơ hội này ngay lập tức lao vào cắn xé anh ta. Con người thật sự rất đáng sợ, kể cả Amelie cũng vậy 

“Ngài nói không thích mùi hương đó nhưng mà ngài không phải vẫn cứ vòng vo chủ đề này mãi sao ạ? Mùi hương đó toả ra ở khoảng cách gần như vậy chắc chắn là ngài biế rõ hơn thần ”.

Ethan không kiêng nể gì mà nói ra suy nghĩ bên trong lòng của Serwin. Nói tóm lại, Serwin đang giữ khoảng cách nhất định với chủ nhân của mùi hương đó

"…Ngươi nói đúng."

Đó là lý do khiến Serwin khó chịu nhất. Anh ta mà không ngửi thấy được mùi hương đó thì sẽ khó chịu mà đứng ngồi không yên nhưng đến gần cô thì anh lại không dám. Cơ thể của anh ta đã phải làm việc liên tục trong một thời gian dài nên thời điểm này là thời điểm thích hợp để nghỉ ngơi dưỡng sức. Nhưng anh lại không dám lại gần cô dù cô luôn quanh quẩn ở gần anh

"Ngài cứ thử vào một lần đi ạ. Tôi chắc rằng Amelie cũng sẽ không khó chịu với ngài đâu."

Những người luôn căng thẳng rất dễ đổ bệnh bất cứ lúc nào. Nguyên nhân là do tinh thần phải cố gắng chống đỡ trong một thời gian dài nên khi nó quá sức thì nó sẽ đổ sập. Bằng chứng là trong vài năm gần đây, Serwin trở nên nóng nảy hơn và sự kiên nhẫn của anh ta dần biến mất. Tần suất và sức mạnh của thảm họa xâm chiếm cơ thể anh ngày càng tăng. Anh từng nghĩ rằng bản thân Serwin cũng không chắc mình có thể sống sót được hơn nửa năm.





“Đôi khi ngài cũng không cần phải cố gồng mình quá đâu ạ. Đôi khi để người khác thấy điểm yếu của mình cũng không hẳn là chuyện xấu”.

“……”

“Nếu như ngài không thích hình dạng con người của cô ấy thì ngài cứ coi cô ấy là một con chim nhỏ thôi ạ. Chứ ngài cứ nhìn cô ấy như vậy, cô ấy sẽ chỉ sợ ngài thêm thôi? ”

“… ..” 

Serwin im lặng nhìn xe ngựa. Sau khi nhìn thấy ánh mắt đó, Ethan nghĩ rằng anh sẽ mất nhiều thời gian để tiếp cận Amelie trước.

 

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 19
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.