Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 1

Chương 1

Những con chim bay đến mang theo buổi sáng trong lành đến bên cửa sổ. Amelie mở mắt ra những cột gỗ ở trên giường

“Tôi vẫn không thể quen được nơi này…”

Amelie ngồi dậy và quay đầu về phía cửa sổ. Ánh nắng ban mai chiếu qua khu rừng ngoài cửa sổ xa lạ.

Tên ban đầu của cô ấy là Lee Soo-yeon. Cô ấy là một người bình thường ở độ tuổi hai mươi đến làm việc ở Seoul. Như thường lệ, cô hay ngủ lại studio của mình trong tòa nhà màu xám tro nhưng đến khi tỉnh lại thì cô lại ở trong một túp lều ở sâu bên trong một khu rừng

'Nhưng cô nghĩ lại thì...'

Trước khi cô bị đưa đến đây thì đó là một ngày bình thường không khác gì ngày khác. Cô ấy làm việc, làm việc và làm việc.Soo-yeon vì đã quá mệt mỏi sau một ngày dài nên cô ấy đã nằm vật lên giường ngay lập tức. Cô đã đọc một cuốn tiểu thuyết để thư giãn.

Đó là một cuốn tiểu thuyết giả tưởng về sự trả thù của một người phụ nữ. Nhân vật chính là Rene Dellaheim có một em gái. Gia đình Delaheim là một gia đình Bá tước có điền trang ở nông thôn rất yên bình và em gái cô là vợ lẽ của Hoàng đế. Họ là gia đình không có nhiều quyền lực mặc dù chị gái cô sống trong Hoàng cung. Tuy nhiên, một ngày nọ, Hoàng đế giết chết em gái cô và hủy hoại gia đình và tài sản của cô. Khi Renee là người duy nhất sống sót, cô sử dụng thủ thuật đặc biệt của mình để che giấu thân phận của mình để vào Hoàng gia và tìm cơ hội báo thù.

Sau đó, Rene biết được chị gái mình đã sống nghèo khổ như thế nào để rồi trở thành thủ lĩnh của quân nổi dậy, nhận ra thực tế của đất nước đồng thời trả thù cho em gái mình. Phần đó là cao trào của cuốn tiểu thuyết, thủ lĩnh của Rebel và Hoàng đế trong trận chiến cuối cùng. Hoàng đế và ………..là đối thủ ngang tài ngang sức với nhau.Sau trận chiến ác liệt, Rene giết chết Hoàng đế.

'Tiếng hoan hô '

Cô không biết mình đã đợi bao lâu. Cô đọc cuốn tiểu thuyết chỉ vì để đợi đến cảnh này. Cô cầm điện thoại di động bằng cả hai tay và thưởng thức cao trào.

'Bây giờ nhân vật chính sẽ chỉ đi trên con đường trải đầy hoa thơm mà thôi'

Nhưng câu chuyện không diễn ra như cô mong đợi. Đột nhiên sự việc lại diễn biến ngược lại

Nhưng có một sự việc bất ngờ đã xảy ra, một thảm họa đã được phong ấn trong cơ thể của Hoàng đế và ngay sau khi Rene giết hoàng đế, phong ấn đã bị phá vỡ. Khi thảm họa lan rộng, thế giới bắt đầu diệt vong. Mưa không ngớt, hạt khô héo, mặt đất rung chuyển. Trong thành phố, hàng trăm người đã thiệt mạng vào ngày dịch hạch. Xác chết làm ô nhiễm nước và những con giun đen phủ kín bầu trời xanh. Nó báo hiệu ngày tận thế đã đến …

'Tôi thật sự rất tức giận khi nghĩ lại điều đó.'

Soo-yeon nắm chặt tay. Một chiếc chăn kẻ sọc mềm mại. Renee đã không sai. Cô muốn trả thù cho gia đình mình và trong quá trình này cô chỉ tỉnh dậy vì mục tiêu lớn hơn là giải cứu thế giới.Giết tên bạo chúa là điều tất yếu phải làm để bọn họ có thể chấn hưng lại đất nước đang lâm vào khó khăn. Nếu còn không giết hắn thì đất nước tàn lụi

Dùng cách này để giải quyết thật quá tà nhẫn

'Có ai biết cảm giác khi bạn đọc một cuốn tiểu thuyết trong khi đổ thời gian và tiền bạc chỉ để đọc đoạn kết như thế này không?  '

Soo-yeon vô cùng thất vọng đưa tay lấy điện thoại di động của cô ấy. Đáng lẽ ra Hoàng đế không nên được xây dựng để trở thành kẻ đứng sau tất cả mọi chuyện. Câu chuyện kết thúc trong cảnh thảm họa lan tràn…

"Tôi thực sự rất thất vọng."

Cô ấy thở gấp và nổi cơn tam bành. Cô ném điện thoại di động của mình vào góc rồi nằm trên giường. Sau đó, cô ấy nhắm mắt và lẩm bẩm, "Nếu tôi mà là tác giả thì tôi sẽ không bao giờ để câu chuyện diễn biến như vậy."

Một giọng nói thì thầm bên tai cô. [Vậy tại sao cô không làm điều đó đi?]

'Giọng của ai đó trong ngôi nhà nơi tôi sống một mình?'

 Cô đã ngạc nhiên khi thấy mình đã đi vào cơ thể này.

Tên của cơ thể này là Amelie Bourbon. Cô ấy là em gái của nhân vật nữ chính, vết thương lòng của Rene và là nhân vật xuất hiện ở đầu cuốn tiểu thuyết. Vốn là thê thiếp của Hoàng đế nhưng lại bị bỏ rơi và bị sát hại dã man.

Người phụ nữ chết ngay từ đầu câu chuyện. Một người phụ nữ thậm chí không xuất hiện ở một cảnh nào trong tiểu thuyết, cô không biết gì về cô ấy ngoại trừ những thông tin cơ bản ở trên lý lịch

"Chỉ vì tôi không thích cuốn tiểu thuyết mà tôi phải làm điều này sao?" Soo-yeon hét……………….. Cô ấy đã hét lên không biết bao nhiêu lần nhưng cảm giác tức giận và bực bội vẫn không hề giảm.

“ Tại sao không phải là một ai đó cũng đọc cuốn tiểu thuyết này mà lại cứ phải là tôi? Tại sao nó lại liên quan đến tôi ?”

Soo-yeon mỉm cười với cơ thể của Amelie. Đã hai tuần kể từ đó. Ban đầu cô ấy đã cố gắng dùng một số cách để mình trở lại thân xác của mình nhưng không có tác dụng.

“Tôi đã làm được rồi. Tôi thực sự làm được rồi”

Cuộc sống của Amelie vốn đã khốn khổ. Hoàng đế đi săn đến khu rừng Fidelia và tình cờ gặp Amelie- sống một mình trong rừng. Anh ta đã yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Anh ta đưa cô đến Hoàng cung. Tuy nhiên, sau khi đến Hoàng cung, Hoàng đế lại rời bỏ Amelie. Bởi vì sự quan tâm của anh ta dành cho cô đã chấm dứt, Bá tước của Delahime đã gửi lời thỉnh cầu muốn xin Hoàng đế cho Amelie về nhà nhưng Hoàng đế không cho phép. Amelie vì điều này mà đau buồn suốt thời gian dài rồi cô ấy dần bị trầm cảm. Cô còn bị những người hầu trong lâu đài tỏ thái độ khinh miệt cô

Cuối cùng cô chết trong tay của Hoàng đế còn Bá tước vì thế mà đã cầm đầu một cuộc nổi loạn muốn lật đổ Hoàng đế. Tất cả các lực lượng Delahime đều bị hành quyết cùng lúc đó binh sĩ dưới sự chỉ huy của Hoàng đế đã ra tay sát hại rất nhiều người dân vô tội bất kể già trẻ

'Tôi sợ…'

Soo-yeon không thể chịu đựng được tất cả những điều này. Nó không chỉ là lý do khiến Amelie sống trong hoàng cung được một thời gian dài nhưng lại chết dần chết mòn mà còn là phương tiện để biện minh cho sự trả thù của nữ chính

Soo-yeon hét lên dưới lớp chăn bông trên người cô. 'Tôi không muốn chết, không muốn vào Hoàng cung để rồi chết dần chết mòn ở trong đó. Nếu tôi mà vào đó thì sẽ không bao giờ tìm lại được tự do như trước nữa '

Sau khi khóc vài ngày, Soo-Yeon bắt đầu có nhiều nỗi lo lắng hơn.

"Tôi nên làm gì tiếp theo?" Theo nguyên tác truyện, Hoàng đế sẽ đến thăm cô ấy trước khi mùa đông qua đi. Và sau đó cô ấy sẽ phải đến Hoàng cung.

Đầu tiên, thay đổi tương lai bằng cách tận dụng những gì mà cô đã đcọ trong cuốn tiểu thuyết và thứ hai là bỏ chạy mà không cần nhìn lại.

Sự lựa chọn của Soo-Yeon tất nhiên là lựa chọn thứ hai. Cô thậm chí không cần phải suy nghĩ lại. Cô chỉ xem xét lựa chọn chạy trốn.

Có một năm trước khi câu chuyện của cuốn tiểu thuyết thực sự bắt đầu.
Tất cả những thông tin cô có được từ cuốn tiểu thuyết dù sao cũng không giúp ích được gì cho cô sau một năm. Không có gì đảm bảo rằng tương lai sẽ diễn ra y như những gì trong tiểu thuyết đã viết

Hơn nữa, Soo-yeon rất sợ Hoàng đế. Lý do này là lớn nhất. Hoàng đế là kẻ thất thường và độc ác. Giết nô lệ bằng cách săn bắt họ hoặc làm nhiều hành động tàn nhẫn với bọn họ. Nếu cho cô ấy chọn những lời nói về tình cảnh của tôi bây giờ thì tôi chỉ có thể nói “ Một kẻ đần độn như tôi rất có thể sẽ bị cắt cổ ngay khi đến hoàng cung”.

"Tôi muốn sống. Tôi phải chạy trốn ”

Tủ thần dành cho Amelie những cái bẫy được giấu dưới những lá cờ được rải khắp mọi nơi và cô phải nhanh chóng chạy trốn trước khi gặp hoàng đế trong rừng. Thật may mắn khi Soo-yeon có tất cả ký ức của Amelie.
Amelie Bourbon là một phù thủy. Phù thủy là một người có sức mạnh ngay từ khi sinh ra. Họ có thể sử dụng sức mạnh ma thuật đặc biệt mà họ nhận được.

Loại pháp thuật này sẽ chỉ được truyền lại từ mẹ của cô ta

Vì các phù thủy sống ẩn dật nên rất hiếm khi biết về họ. Một người bình thường nghĩ là phù thủy là người sử dụng sức mạnh cổ xưa không ai ngoài họ biết được. Hai mươi năm trước kể từ khi phong trào săn lùng phù thủy thì bọn họ lại càng sống ẩn dật hơn ai hết

Dù có thế nào thì cô vẫn chấp nhận rằng mình là một phù thủy.

'Tôi không có bất kỳ kỹ năng hay kỹ thuật nào khác để giúp tôi tồn tại trong những tình huống nguy hiểm.'

Bề ngoài thì nói phù thủy gây hại cho người khác nhưng thực chất bên trong là bọn họ có ý đồ muốn lấy đi sức mạnh và tài sản của bọn họ

Linh mục hay bất kì tên bác sĩ muốn được bọn họ chữa bệnh cho thì đều rất tốn kém nên những người dân thường phải phụ thuộc vào các phù thủy. Đặc biệt đối với việc chăm sóc phụ nữ thì hầu như đều tìm đến các phù thủy vì họ chăm sóc kĩ hơn là bác sĩ

'Tôi nghĩ với tình hình này thì tôi có thể ổn định cuộc sống ở bất cứ đâu tôi đến vì thế tôi quyết định sẽ rời khỏi khu rừng Fidelia.'

Nhưng phải mất thời gian để thực hiện kế hoạch. Những ký ức của Amelie không giúp ích được gì cho cô cả vì Amelie không hề có bất cứ kí ức nào về thế giới bên ngoài khu rừng và cô ấy cũng không có ý định rời khỏi khu rừng này như cô. Thế giới bên ngoài này quá nguy hiểm với cô nếu mà cô không có sự chuẩn bị trước

Trước khi lên kế hoạch cụ thể cô sẽ chuẩn bị một ít thức ăn, một số tiền và thức ăn. Và cô cũng cần phải tìm hiểu xem mọi thứ ở thế giới này vận hành như thế nào
Vì vậy trong hai tuần, Soo-yeon đã chuẩn bị được toàn bộ những thứ cô cần. Cô cũng đi tìm người muốn mua nhà, sau khi bán nhà xong thì cô mới có tiền mua đồ ăn

Cô cũng đi học cách để sử dụng pháp thuật của mình. Amelie là một phù thủy nhưng vì là một đứa ngốc nên cô không biết sử dụng sức mạnh của mình.Cô phải hạn chế tối thiểu việc mình sử dụng sức mạnh một cách ngu ngốc gây hại đến mọi thứ xung quanh

May mắn thay, có những cuốn sách ma thuật do bà của cô cũng là một Phù thủy để lại nằm rải rác khắp nhà.

Lúc đầu, cô ấy chỉ muốn biết trong mấy cuốn sách này viết cái gì nhưng nhờ mấy cuốn này mà cô biết cách sử dụng sức mạnh của mình. Đối với Soo-yeon, nội dung của cuốn sách dễ như 'giơ tay lên nắm lấy đồ vật'. Trong khi học, cô nhận ra mình có thể làm những gì mình muốn chỉ bằng cách đọc về chúng.

Đối với các phù thủy, pháp thuật dễ dàng học được như cách mà chúng ta di chuyển đôi chân của mình

Vì không có nhiều thời gian nên cô chỉ học những câu thần chú cơ bản nhất. Điều khiển từ xa mọi thứ mà không cần chạm vào, biến hình thành động vật và ma thuật làm thuốc. Trong thời gian này, trí nhớ và pháp thuật của Amelie đã trở thành một phần của cô ấy. Cô ấy đương nhiên chấp nhận rằng cô ấy bây giờ là Amelie Bourbon.

Và hôm nay là ngày rời khỏi đây được cô mong đợi từ lâu.

Mặt trời hửng sáng và Amelie từ từ thức dậy, dọn giường và bắt đầu công việc nhà. Tối hôm qua cô ấy đã thu dọn đồ đạc để rời khỏi chỗ này. Amelie thường hay  lo lắng, bồn chồn về một điều gì đó.

“ Không biết liệu đây có phải lý do gì để mình lo lắng về điều này không,” cô lẩm bẩm.

Vì căn nhà bây giờ trống trơn như mới. Nếu không biết người ta có khi còn nghĩ là ngôi nhà này sắp có người chuyển đến ở hay ngôi nhà bị bỏ hoang

Cô hoàn thành công việc nhà sau đó chuẩn bị bữa ăn. Một gia đình hươu vào vườn. Họ đi chậm về phía Amelie. Cô đã nhìn thấy nó một vài lần nhưng nó vẫn tràn ngập trong cô một cảm giác gần gũi với thiên nhiên. Nó vẫn còn xa lạ với cô.

Amelia nhìn chúng rồi ngồi xuống bàn. Cô chuẩn bị bánh mì trắng mềm với xúc xích giòn, ngon ngọt, salad từ vườn và một miếng thịt gà. Bữa sáng có rất nhiều thức ăn nhưng cô ấy lại ăn thức ăn thừa vào buổi tối.

Cô phết một ít bơ tươi lên bánh mì sau đó cắn một miếng lớn, bánh mì mềm vụn trong miệng quyện với vị mặn của bơ.

'Ngon'

Đây là một hương vị khác với bơ nhân tạo làm từ dầu thực vật mua từ cửa hàng. Xúc xích cũng rất ngon, cô ấy mua trực tiếp từ trang trại gần đó. Cô súc miệng bằng cách uống trà có hương thơm sảng khoái. Việc dọn dẹp bát đĩa trống và đóng gói thức ăn thừa chỉ còn là vấn đề thời gian.

Trong khi thưởng thức bữa ăn, Amelie ngẫm nghĩ về điều mà mình lo lắng

'Mình có cần phải nói với gia đình rằng mình sẽ rời khỏi nơi này không?'

Cô biết rằng Hoàng đế sẽ sớm tiếp cận Fidelia. Theo tính toán của Amelie, hoàng đế lúc này đang rất gần cô rồi. Nhưng rõ ràng cô ấy đã có gia đình cảu mình và cô ấy không thể rời đi mà không nói một lời nào. Cô biết rõ hơn Amelie có ý nghĩa như thế nào đối với Renee- nhân vật chính.

Từ khi còn bé thì cô đã không có gia đình, không có người thân nào ở bên cạnh cả. Cô không biết cha mẹ đẻ của mình là ai. Cảnh sát đã tìm thấy cô bé bị lạc trên đường phố và gửi cô đến một cơ sở chuyên nhận nuôi trẻ mồ côi. Nhân viên của cơ sở rất thân thiện và hữu ích. Cô ấy đã khôn lớn trưởng thành ở đó

Đó là lý do tại sao xuyên suốt cuốn tiểu thuyết tình yêu sâu sắc của Rene với gia đình khiến cô cảm động.

Cô đã từng rất thông cảm cho cô ấy. Cô đã nghĩ mình nên nói chuyện với họ một chút. Cô sẽ cho bọn họ thấy cô có thể tự lo cho bản thân mình được

Thay vì để lại vài lời nhắn ngắn gọn với lý do cô chỉ đi du lịch thì cô nghĩ nói trực tiếp với họ sẽ tốt hơn. Amelie nhét phần bánh mì còn lại vào miệng.

Đây là thời điểm tốt để cô rời khỏi đây 

 

Bạn đang đọc:Thuốc an thần của bạo chúaChương 1
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.