Bạn đang đọc:Thuần Phục Bạo Chúa Rồi Bỏ TrốnChương 4

Chương 04

Dylan Shan Blade.

 

Trước khi ta hồi sinh, hắn là một tên nguy hiểm. Người bí mật cai trị kiểm soát vương quốc. Hắn có trí thông minh phi thường và rất tỉ mỉ, hắn không bao giờ bỏ qua bất cứ ai và thậm chí hắn giết cả người thân của mình. Nếu ta chế ngự được tên này và kiểm soát hắn, ta có thể phá hủy vương quốc này.

 

"Nhưng, việc đó sẽ không dễ dàng đâu."

 

Thế mà cái tên máu lạnh ấy lại trước mắt tôi, vẫn còn nhỏ và ta có thể thuần hóa hắn từ bây giờ.

 

"Ta phải kiểm soát tên này bằng mọi cách."

 

Cô lặng lẽ vào phòng.

 

"Kính chào, thưa hoàng tử."

 

Khi cánh cửa mở ra, cậu bé đang đọc sách. Dylan, ngừng đọc sách của mình và đứng lên.

 

“….”

 

Hắn sẽ không trả lời. Ta nên tiếp cận như thế nào đây?

 

"Tôi là…"

 

Char thể hiện sự tôn kính như một con thiên nga.

 

"Tôi là quý cô Charlize Ronan, tôi sẽ dạy hoàng tử từ bây giờ."

 

Dylan đang nhìn chằm chằm vào cô, cô cảm thấy được bức tường khoảng cách giữa cô và cậu ta. Chỉ có phong thái của cậu là thể hiện sự tôn trọng. Nếu cậu ta trưởng thành hơn, cậu ấy sẽ có thể che giấu sự cảnh giác của mình. Charlize rất vui vì sự không hoàn thiện của vị hoàng tử nàu. Cô nhìn xuống để che giấu sự hài lòng. Cô để cậu bé quan sát mình một lúc. Vài giây trôi qua và cậu nhìn lên. Họ giao tiếp bằng mắt. Cô không cười một chút nào.

 

"Tôi nghĩ cậu đang nghi ngờ tôi."

 

Không giống như một công chúa, không có một tiểu thư cao quý nào cho hoàng tử cả. Cô chưa kết hôn và chỉ hơn hoàng tử một tuổi. Không ai biết lý do tại sao cô lại muốn trở thành thầy của hoàng tử. Điều đáng ngạc nhiên là không ai cảm thấy đó là do cô say đắm cậu ta bởi vì cậu quá yếu kém so với gia đình cô. Nhưng vài năm sau, cha cô sẽ không thể đến gần người đàn ông này. Dylan sẽ thống trị vương quốc.

 

“….”

 

Đầu tiên Dylan nhìn mái tóc của và sau đó là nhìn chiếc váy trắng để lộ bờ vai của cô ấy. Cô cố tình chọn chất liệu cánh bướm trong suốt để trông thật ngây thơ. Một chiếc váy dễ bị váy bẩn nếu máu bắn ra. Vòng hoa trên mái tóc cô có màu xanh da trời, giống như người vợ lẽ thứ 7 đã sinh ra cậu. Charlize trông vừa điềm tĩnh và vừa thanh thoát. Cậu bắt đầu có vẻ hơi bối rối. Cô ấy nghiêng đầu tò mò như một đứa trẻ. Mái tóc màu vàng bạc xõa ngay dưới vai vừa trẻ con nhưng lại có chút trưởng thành.

 

"Tại sao người không hỏi tôi?"

 

"…Hỏi ngươi cái gì?"

 

“Tại sao tôi lại muốn trở thành thầy của người. Mọi người đều tò mò về nó ”.

 

Cô ấy hành xử rất trẻ con. Khi cô cười nhẹ, Dylan chớp mắt vài lần. Bằng cách nào đó, cô ấy đã chiếm ưu thế trong cuộc trò chuyện. Ngay cả Công tước, người đã không quan tâm đến cô trong hai năm, cũng hỏi Charlize về điều này. Dylan từ từ chớp mắt như thể anh đang thích thú. Charlize mặc một chiếc váy thanh lịch và cô ấy trông chưa đủ trưởng thành để trở thành Prince’s Master. Trông cô ấy có phần giống một nàng tiên nhưng đồng thời cũng kiêu sa và lạnh lùng.

 

"Tôi mong được hợp tác với người, hoàng tử."

 

Cô ấy bước một bước và đưa tay ra. Cậu nhìn chằm chằm vào cô, người đang muốn một cái bắt tay. Sự im lặng bị phá vỡ một cách tự nhiên. Đó là nghi thức chào hỏi bình thường. Thật không dễ dàng để từ chối. Charlize vẫn bình tĩnh. Cậu bé không có cơ hội để từ chối vì nó sẽ không mất quá nhiều thời gian. Hơi ấm từ bàn tay cô đã khiến cho một con thú con đang che giấu sự cảnh giác của mình cũng chậm rãi đáp lại.

 

"Ta cũng vậy, mong được hợp tác với ngươi."

 

Tóc đen và mắt xanh. Giọng cậu trầm hẳn xuống. Cô cảm thấy ngứa ngấy và rùng mình lạ thường. Sau một cái bắt tay, cô dùng ngón tay lướt qua tay Dylan. Giữ bình tĩnh là quan trọng. Có một vết nứt nhẹ trong lòng bàn tay của cậu ấy. Kế hoạch của cô là trở thành một người đặc biệt trong thế giới của cậu ta chứ không phải là một đứa phế vật. Dylan bắt đầu tập trung vào Charlize.

 

“Tôi đã mang cho ngài loại trà mà ngài đã gọi, thưa hoàng tử.”

 

Người giúp việc làm dịu đi sự căng thẳng. Cậu nhìn người giúp việc. Charlize nhìn xuống cô người hầu đang run rẩy khi rót trà. Cô ấy nhìn chằm chằm vào vẻ đẹp quyến rũ của Charlize. Có lẽ đã bị phân tâm bởi vẻ đẹp của Charlize.

 

"Tôi xin lỗi."

 

Vì quá tập trung vào việc nhìn cô, người hầu đã mắc lỗi. Cô ấy đã đổ trà quá nhiều. Hơi nước bốc ra và sách trên bàn bắt đầu ướt. Cô người hầu tuyệt vọng lấy khăn tay ra lau sách.

 

"Ồ! Nóng quá! Tôi…tôi xin lỗi. ”

 

Charlize không nhìn vẻ tuyệt vọng của cô giúp việc kia, mà cô để ý đến sự bình tĩnh của Dylan.

 

"Anh ta chắc hẳn đã cau mày."

 

Charlize nhận thấy sự thay đổi tâm trạng của cậu ấy. Người giúp việc có thể sẽ mất việc vào ngày mai hoặc cô ấy có thể bị buộc phải nghỉ phép một thời gian.

 

“Tôi sẽ nấu ấm khác, thưa tiểu thư.”

 

"À."

 

Anh cười nhẹ.

 

"Ngươi không cần phải làm nữa."

 

Lời nói có chút nghiêm khắc. Charlize và Dylan giao tiếp bằng mắt. Cô người hầu im lặng rời khỏi phòng. Charlize nhìn ra sảnh múa ở ngoài phòng học. Ngoài cửa sổ, một con bướm màu vàng đang bay trong không trung. Cô ấy đã để một ít mật ong trên vòng hoa ngay lúc đó con bướm bay tới. Charlize chắc chắn rằng anh đang nhìn cô. Cô ấy vén tóc ra sau tai phô chiếc cổ trắng nõn của mình. Trước khi cô xuyên không, cậu chưa từng bị thu hút bởi vẻ đẹp của bất cứ ai.

 

Tuy nhiên.

 

"Cậu ta chắc chắn đang nhìn tôi."

 

Sự chú ý nhỏ như vậy là rất đặc biệt đối với cậu bé. Cậu ta chắc chắn đã bị Charlize thu hút.

 

“…”

 

Đôi khi sự im lặng nói lên nhiều thứ. Charlize đang đợi anh hỏi cô điều gì đó nhưng cậu bé vẫn im lặng. Đó hẳn là sự bướng bỉnh trẻ con. Cô từ từ nhìn anh.

 

“Từ nay ta sẽ gọi cô là thầy”.

 

Như thể họ đã hứa, Dylan phá vỡ sự im lặng. Đó không phải là điều cô ấy mong đợi nhưng cô ấy không để lộ vẻ mặt ngạc nhiên. Như thể cô ấy đang khen ngợi anh ấy vì đã tiếp cận cô ấy trước, cô ấy nói:

 

"Tôi vui quá. Người đang nhận tôi là thầy đấy à? "

 

“….”

 

Cậu ấy là học sinh đầu tiên trong môn kiếm thuật. Bởi vì anh vẫn còn cảnh giác với cô, cậu sẽ không cho cô thấy kỹ năng của mình.

 

"Tôi biết người là một thiên tài."

 

Nhưng Charlize không vội vàng. Cô biết thời gian sẽ trả lời tất cả. Charlize tự tin rằng một ngày nào đó cô có thể nới bỏ sự cảnh giác của anh.

Ngày đầu tiên, cô tắm khá lâu trong bồn nước ấm đầy những cánh hoa.

 

Bắn tung tóe.

 

"Chào, lâu rồi không gặp."

 

Cô chào đón nàng tiên ẩn mình trong những bông hoa. Đúng là Charlize mang trong mình dòng máu thần tiên. Đã không lâu kể từ khi cô biết sự thật này. Chỉ người có dòng máu tiên mới có thể nhìn thấy các nàng tiên.

 

"Ngươi có mang theo bạn bè tới không?"

 

Cô tiên gật đầu. Đó là lần đầu tiên Char nhìn thấy một nàng tiên mang theo một nàng tiên khác. Chúng nhỏ bằng ngón tay cái. Mặc dù họ tuy nhỏ bé nhưng đều có những khuôn mặt khác nhau, cô có thể phân biệt chúng. Nàng tiên chớp mắt đầy kiêu sa. Nàng lộn ngược ra sau như thể đang cố tỏ ra đáng yêu. Nàng tiên bày ra một cái nhìn khẩn cầu như đang xin cái gì đó.

 

Char cười rạng rỡ:

 

"Có lẽ ngươi đang đói."

 

Nàng tiên ăn mana và năng lượng của Charlize là vô hạn. Đó là lý do tại sao các nàng tiên bị thu hút bởi cô ấy. Cô ấy luân chuyển vòng tròn mana của mình mà không cần chút sức lực nào. Một ánh sáng màu hồng đang lan tỏa trong không khí. Nó chiếm hết cả căn phòng. Hai nàng tiên bắt đầu hấp thụ mana. Họ rất vui khi tràn đầy năng lượng. Họ có chết đói trong một thời gian không? Họ ăn uống ngon lành. Các nàng tiên luôn đền đáp lòng tốt của người khác nên một ngày nào đó, họ sẽ giúp cô ấy để đáp lại. Với suy nghĩ đó, cô luôn tốt với các nàng tiên.

 

"Ngươi đang cảm ơn ta à?"

 

Các tiên nữ mỉm cười rạng rỡ nhìn cô. Cô ấy chắc chắn trông giống như một con bươm bướm. Các tiên nữ bay rất nhanh rồi tàn hình biến mất.

 

"Tôi cảm thấy hạnh phúc hơn khi nhìn các tiên nữ."

 

Khi bước ra khỏi phòng tắm, cô cảm thấy mọi thứ dường như tốt hơn.

 

"Đây là căn phòng tôi sẽ ở kể từ bây giờ."

 

Bây giờ, cô sẽ ăn và ngủ trong hoàng cung. Cô ấy sẽ không bao giờ trở lại lâu đài Công tước. Cô đã sống cuộc đời mới. Khi mở cửa sổ cô thấy những vì sao lấp lánh.

 

“Hừm….”

 

Charlize vén tóc lại. Mùi thơm từ bọt tắm lan tỏa khắp phòng. Lúc này, cô cảm thấy hơi bối rối.

 

Chiếc giường và rèm cửa đều có màu xanh lam. Một cái bàn và một cái ghế. Ghế sofa nơi hai người có thể ngồi. Có bàn trang điểm và tủ đựng quần áo. Tất cả những gì cô có đều là đồ nội thất đơn giản nhưng cô vẫn thích chúng. Cô treo thanh kiếm của mình lên. Những người giúp việc đã dọn những thứ khác cho cô.

 

"Ta sẽ phải ở đây trong vài năm."

 

Char nói với chính mình.

 

"Ta chỉ mới bắt đầu thôi."

 

Cô cắn môi. Cô đang ở bên trong cung điện mà bấy lâu nay cô luôn muốn phá hủy. Cô vẫn còn nhớ rõ lần cô quyết định tiêu diệt đế chế này. Cô vẫn nhớ tiếng hét mà cô hét lên khi bị gọi là Keira.

 

Ta muốn giết chúng. Sự căm phẫn bùng cháy trong lòng cô. Nó đầy thù hận. Charlize nắm chặt tay và hít thở sâu Mỗi khi cảm thấy tức giận tột độ, cô sẽ cố gắng loại bỏ nó. Sau khi cô mở đôi mắt nâu lạnh lùng, cô nói:

 

"Ta đã làm rất tốt."

 

Char tự xoa dịu bản thân.

 

"Ta đã trở thành thầy của Dylan rồi."

 

Bây giờ tất cả những gì ta phải làm là dạy nó thật tốt. Cô ấy đã đi ngủ. Charlize đã có kinh nghiệm trong khoảng trăm năm và cô ấy tự tin sẽ thuần hóa một hoàng tử nhỏ để Dylan không bao giờ bị coi thường. Vì vậy, nhiều người đã biết Hoàng tử trong một thời gian dài nhưng không biết những tài năng ẩn sâu của anh.

 

Phần khó nhất là che giấu danh tính của cô ấy.

 

“Ta phải có thái độ tốt… ..”

 

Cô ấy đã ngủ một lúc. Lúc nửa đêm cô cảm thấy có ai đang nhìn mình. Có phải là kẻ nào đó đang ám sát không?

Charlize di chuyển nhanh chóng. Mặc dù cô mặc đồ ngủ, nhưng cô ấy vẫn có một con dao găm giấu trong quần áo của mình. Con dao găm của cô ấy phản chiếu dưới ánh trăng. Một thanh kiếm chém ngang trong không khí.

 

 

Bạn đang đọc:Thuần Phục Bạo Chúa Rồi Bỏ TrốnChương 4
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.