Bạn đang đọc:Thời Mộng DaoChương 2

Chương 2:


 

Quân Đông Minh đứng ngoài cửa, nhìn thấy nàng đang đang ngó nghiêng nhìn hướng này. Hắn lạnh mặt, trực diện nhìn thẳng nàng.


 

Thời gian trôi qua,Trương Ngọc từ trong bước ra nhìn hắn. Hắn ta nói:"Vị cô nương kia do lúc ngất xỉu đầu bị thương, không nhớ được gì trước lúc ngất cả".


 

"Không có cách chữa trị?". Quân Đông Minh hỏi.


 

Hắn ta nhúng vai:"Thuận theo ý trời thôi, không chữa được ".


 

Quân Đông Minh nghe xong, không nói gì quay người rời đi. Vương Khang cùng Trương Ngọc nhìn nhau, cũng đi theo.


 

_________________


 

Thời Mộng Dao ngây người trong vương phủ đã gần hơn một tháng kể từ ngày được đưa về, nàng ngồi trên xích đu. Thiếu nữ gương mặt thanh tú, đôi mắt nàng trong veo. Nàng hồn nhiên vui cười cùng các tì nữ trong phủ, Thời Mộng Dao cười làm đôi mắt cong như trăng khuyết. Hai gò má ửng đỏ.


 

Lúc này, Quân Đông Minh vô tình đi ngang. Nghe thấy tiếng cười đùa của nàng, hắn ngừng lại một chút rồi đi lần theo nơi phát ra âm thanh.


 

Hắn nhìn thấy nàng, nhìn gương mặt đó đến say mê. Đợi hắn một lần nữa lấy lại tinh thần, nàng đã đi đến trước mặt hắn.


 

"Huynh là Trấn Định Thần vương sao?". Giọng nói nàng mềm mại, vuốt nhẹ một cái vào tâm hắn.


 

Tì nữ bên cạnh hoảng hốt, nhanh chóng thấp giọng nói:"Cô nương, không được vô lễ với vương gia".


 

Thời Mộng Dao không hiểu nhìn nàng, rồi lại quay sang nhìn Quân Đông Minh.


 

"Có chuyện gì?". Đột nhiên hắn hỏi.


 

Nàng lắc đầu, lục lạc trên tóc đung đưa theo tạo thành tiếng nghe rất vui tai:"Không có, ta chỉ là có thứ muốn đưa cho huynh".


 

"Cho ta?". Quân Đông Minh nhìn nàng, đôi mắt đằng mặt nạ nheo lại


 

Thời Mộng Dao từ trong người lấy ra ba lọ thuốc cũng một cây sáo.


 

Nàng cười tươi nhìn hắn nói:"Đây là Thiên Tâm dược, Hoàn Minh đan cùng Bất Nhiễm hoàn mà ta chế tạo nữa tháng nay. Còn đây là sáo ngọc, tất cả đều dành để cảm tạ ơn huynh cứu ta".


 

"Bổn vương không..." Quân Đông Minh chưa nói dứt câu nàng đã nhét những thứ đó vào người hắn rồi chạy đi.


 

Quân Đông Minh nhíu mày, trong con mắt sâu thẳm dấu sau chiếc mặt nạ đó là xuất hiện một chút cảm xúc.


 

Lại thêm một tháng kể từ khi Thời Mộng Dao gặp Quân Đông Minh, hắn ngày ngày đều tiến cung giúp đỡ tân đế huấn luyện binh quyền.


 

Hôm nay là ngày sứ thần các nước tụ hợp tại Đại Quốc, hắn trở về vương phủ để chuẩn bị y phục tham dự yến tiệc. Lúc đi ngang qua hậu viện, thấy Thời Mộng Dao đang ngồi làm gì đó.


 

Hắn dừng lại một chút nhìn nàng, có lẽ hắn nên thay nàng tìm thân nhân. Để nàng sớm đoàn tụ với họ.


 

"Vương gia". Vương Khang từ phía sau chạy tới, trên tay cầm theo mặt báo.


 

Quân Đông Minh thu mắt, không một lời quay mặt đi về phía thư phòng. Theo sau hắn là Vương Khang.


 

"Có chuyện gì?" Quân Đông Minh ngồi trên ghế quý phi, tay vân vê chuỗi hạt.


 

Vương Khang có chút gấp nói:"Thuộc hạ nhận được mật báo, tân đế vì lo sợ ngài tạo phản, định cùng Hoàng Yến Quốc hợp sức gây chiến với Tần Nguyệt Quốc. Mà người được chọn xuất binh lần này là vương gia".


 

"Đây là ý của tân đế?". Tay vân vê chuột hạt của Quân Đông Minh hơi ngừng lại.


 

Hắn ngẩng đầu nhìn Vương Khang đang im lặng thoáng cười.


 

"Có lẽ tân đế không phải bù nhìn như các vị đại thần trong triều nói, ích ra hắn còn biết bổn vương là mối đe dọa đến ngôi vị của hắn". Tay Quân Đông Minh đặt chuỗi hạt xuống, hắn đứng dậy:"Thông báo với An công công, Trấn Định Thần vương cầu kiến bệ hạ. Muốn cùng bệ hạ bàn về việc tiền chiến ở Tây Bắc".


 

Sau khi thông báo xong, Quân Đông Minh lập tức tiến cung. Hắn đi không quá hai canh giờ liền trở về, một lần nữa hắn đi ngang hậu viện. Từ trong thoang thoảng mùi máu tươi bay ra, Quân Đông Minh nhíu mày, nhanh chóng bước vào hậu viện.


 

Vừa đẩy cửa ra, hắn nhìn thấy Thời Mộng Dao đang nằm bất tỉnh trên mặt đất. Cả căn phòng rối tung rối mù, khắp nơi đều có vết tích đánh nhau.


 

Quân Đông Minh đi đến bế người lên, lúc này hắn mới để ý đến mái tóc của nàng không biết từ lúc nào đã trở thành màu trắng. Hắn nhíu mày rồi bế Thời Mộng Dao lên giường, cho người truyền Trương Ngọc đến.


 

Trương Ngọc đến ở trong phòng khoảng nữa canh giờ, lúc hắn bước ra cả người đều trầm ngâm nhìn Quân Đông Minh.


 

"Ngươi là ở đâu cứu được nàng?".


 

Đột nhiên Trương Ngọc hỏi, Quân Đông Minh khó hiểu nhìn hắn.


 

"Ở gần trấn Nam Phong".


 

"Ta cũng không biết cuối cùng nàng bị làm sao, nhưng ta đã thử lấy máu nàng ra cho thỏ nếm thử. Chưa đến một cái chớp mắt thỏ đã chết, điều này chứng tỏ trong người nàng có chứa kịch độc". Trương Ngọc xoa xoa ngón tay:"Có thể nàng là độc nhân của ai đó hoặc cũng có thể nàng bị trúng kịch độc".


 

Quân Đông Minh nhăn mày, hắn quay đầu xuyên qua cửa sổ nhìn thiếu nữ đang nằm trên giường. Trong đầu bất giác hiện lên nụ cười hồn nhiên của nàng.


 

"Không có cách giải sao?".


 

"Có, sư phụ ta từng nhắc đến thần y Thương Lam Phương. Bà ta có thể cứu người chết thành người sống, nhưng không ai biết hành tung của bà ta".


 

"Nàng ấy còn tỉnh lại không?".


 

Trương Ngọc vò vò đầu:"Có thể, nếu ta luyện được Bất Nhiễm hoàn sớm nàng sẽ tỉnh sớm".


 

Quân Đông Minh nhìn hắn:"Bất Nhiễm hoàn?".


 

"Đúng vậy, đó là viên hoàn đơn bách độc bách xâm. Có thể ức chế các loại kịch độc, nhưng đã thất truyền lâu năm. Ta cũng không chắc mình luyện thành hay không". Trương Ngọc gật đầu.


 

Quân Đông Minh rơi vào trầm tư, một lát sau hắn kêu Vương Khang vào thư phòng lấy ba lọ dược trên kệ sách ra đây. Đưa cho Trương Ngọc xem, lúc nhìn thấy Trương Ngọc kinh hãi không thể tin nhìn Quân Đông Minh.


 

"Ở đâu ngươi có những thứ nào?".


 

Quân Đông Minh nhìn người nằm trên giường bệnh:"Có..người tặng cho ta".


 

"Đông Minh a, đây đều là những loại đan dược thất truyền. Chắc gì sư phụ ta đội mồ sống dậy có thể luyện ra nha, ngươi đúng là may mắn".


 

Nói xong hắn trả hai lọ kia lại, lấy Bất Nhiễm hoàn đi vào phòng.


 

Quân Đông Minh trầm ngâm đứng ở cửa một lát, rồi cũng rời đi.


 

Sáng hôm sau, Vương Khang báo hắn biết nàng đã tỉnh. Quân Đông Minh không vội đi qua, hắn đứng bên cửa sổ nhìn bầu trời xanh kia. Trong đầu đột nhiên lướt qua những lời nói của mẫu thân trước khi chết, trầm tư suy nghĩ.


 

"Minh Nhi, con nhớ kĩ. Thời gia cùng Quân gia là kẻ thù ngàn năm, ngàn vạn lần com không thể yêu nữ nhân Thời gia".


 

Quân Đông Minh giật mình, hắn tại sao lại nhớ đến lời mẫu thân lúc đó chứ.


 

Rất nhanh hắn suy nghĩ ra chuyện gì đó, phất tay đi ra khỏi thư phòng, xuyên qua hàng cây đến hậu viện.


 

Cổng viện lúc nào cũng mở hiện nay lại đóng, Quân Đông Minh lấy tay đẩy cổng ra. Hắn nhìn thấy nàng nằm trên ghế quý phi phơi nắng, tà áo lụa bay nhè nhẹ.


 

Nghe thấy tiếng động, Thời Mộng Dao mở mắt. Con ngươi đen nhánh đã đổi thành màu vàng kim, nàng quay sang phía hắn, trên người khí tức hồn nhiên đã biến mất.


 

Một cỗ hơi thở xa cách làm Quân Đông Minh không khỏi nhíu mày, hắn bước về phía nàng ngồi xuống bên bàn đá. Không nhanh không chậm hỏi.


 

"Ngươi nhớ lại rồi?"


 

Nàng nhàn nhạt nhìn hắn, gật đầu:"Ta đã nhớ lại, nay mai có thể rời đi".


 

"Ừm".


 

Cuộc nói chuyện đi vào hồi kết, cả hai không ai nói gì. Chỉ im lặng cho thời gian trôi qua, rốt cuộc cũng có người lên tiếng.


 

"Sáng mai bổn vương sẽ xuất chinh đến Tây Bắc, cô nương có thể ở lại phủ cho đến khi nào ngươi muốn".


 

Nàng đứng dậy, từ bên cạnh đi đến trước mặt hắn:"Người là Trấn Định Thần vương - Quân Đông Minh? ".


 

"Ừm".


 

Nàng đưa tay gỡ mặt nạ trên mặt hắn xuống, Quân Đông Minh không nói gì để mặc cho nàng làm.


 

Mặt nạ tháo xuống, gương mặt tuấn mỹ hiện ra. Đường cong khuôn mặt hài hòa, đây có thể là mĩ mạo hơn cả nữ nhân.


 

Thời Mộng Dao nhìn vào nốt ruồi son ở phía đuôi mắt hắn trong lòng khẽ run, sau đó nàng nở một nụ cười:"Ta quên nói cho ngươi biết tên".


 

"Ta tên Thời Mộng Dao".







---------------------------------------------------------------------





Đây là tác phẩm hư cấu, hoàn toàn không liên quan đến nhân vật, đoàn thể hay sự kiện nào trong thực tế.


 

TRUYỆN ĐƯỢC ĐĂNG ĐỘC QUYỀN TẠI TRUYỆN GÌ HOT


 

CẬP NHẬT NHỮNG THÔNG TIN MỚI NHẤT VỀ TRUYỆN TẠI :

VERGISSMEINNICHT


 

facebook.com/thang13vamuathu5


 

Thân ái !


 

Bạn đang đọc:Thời Mộng DaoChương 2
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.