Bạn đang đọc:Thiên thần được nuôi dưỡng bởi ác quỷChương 17

Trans and edit :Lona

"Anh ấy là một chàng trai quen thuộc, bởi vẻ bề ngoài."

 

Ngay khi tôi nghiêng đầu, tôi đột nhiên nhớ lại cuộc sống đầu tiên của mình.

 

"Xin hãy gửi tôi đi. Tôi phải đợi bao lâu nữa?"

 

"Không thể nào, đó có phải là anh ta không?"

 

Ông lão đến thăm vào đêm khuya. Anh ta là người đã hét lên một cách tuyệt vọng vào nửa đêm, yêu cầu Công tước Amity.

 

Khi tôi nhớ Teramore là ai, cảnh tượng ngày tôi nhìn thấy anh ấy lướt qua tôi. Khuôn mặt khẩn trương của quản gia được nhìn thấy qua một khe cửa nhỏ.

 

Giọng nói của quản gia vang lên

 

"Đó là lỗi của người khi đã để tính mạng đó rơi vào nguy hiểm. Người đã rất tàn nhẫn với đứa trẻ và tránh ánh mắt của những người chăm sóc nó, vì vậy có thể hiểu được rằng anh ta đang lớn lên và nhắm vào người ".

 

Tất cả họ cuối cùng đều sẽ lớn lên và trở thành kẻ bị lạm dụng.

 

'Teramore không có con. Chỉ là ai....'

 

Vào thời điểm đó, Isaac có một cuộc thi nhìn chằm chằm dữ dội khác với cà rốt, tôi đột nhiên nhớ đến chúng.

 

'Những đứa trẻ duy nhất mà Teramore có thể tiếp cận là Isaac và Henry....'

 

Và chỉ có ba người, những đứa trẻ có quyền lực, đủ để khiến Teramore cầu xin được gửi đến một quốc gia khác.

 

Nghĩ vậy, tôi lắc đầu trong lòng nghĩ.

 

"Không được. Anh ta sẽ không ra khỏi lợi dụng tâm trí của mình để lạm dụng con cái của Công tước? Là anh ấy sao?

 

Thường có những câu chuyện về những vị gia sư đánh học trò khi không có cha mẹ. Tất cả họ đều đi xa đến mức tuyên bố rằng đó là việc giúp ích cho việc học của con họ. Và đó không chỉ là một câu chuyện. Quản gia đi ra ngoài khi anh ta đang ngăn chặn Công tước xứ Amity, người đang cố gắng giúp Teramore trốn thoát.

 

"Nó đã xảy ra ở nơi tôi sống. Người giúp việc đã lạm dụng đứa trẻ, và giáo viên để tát đứa trẻ trước mặt những đứa trẻ khác. Cha mẹ luôn tìm ra sự thật muộn. Đó là một điều thật sự khủng khiếp".

 

Khi nghĩ về nó khiến tôi càng tức giận hơn.

 

Nếu Teramore thực sự đang lạm dụng một đứa trẻ, thì đó là ai trong hai đứa trẻ đó chứ?

 

Theo lời của quản gia nói, dường như có một đứa trẻ đang bị lạm dụng.

 

Henry rất thông minh, vì vậy tôi không nghĩ hắn có thể chạm vào anh ấy một cách dễ dàng.

 

Một đứa trẻ kiếm tiền và đầu tư vào nhiều dự án trong đế quốc và các đất nước khác vốn không thể dễ dàng bị lạm dụng.

 

Sau đó, Isaac?

 

Isaac có vẻ bốc đồng hơn Henry rất nhiều, nhưng anh ấy đã chịu đựng việc bị lạm dụng cho đến khi anh ấy trưởng thành?

 

"Hoặc có thể quản gia không biết. Nó có thể là cả hai.

 

Sau đó, người hầu ở bên cạnh,Nos gọi tôi.

 

"Tiểu thư?"

 

Tôi quay đầu lại với vẻ mặt lo lắng và anh ấy mỉm cười.

 

"Bữa ăn có phù hợp với khẩu vị của người không? Tôi có nên yêu cầu họ làm cho người một bữa khác không?

 

Tôi trả lời: "Không…nó rất ngon ngon"

 

"Có khả năng đó là một phỏng đoán hoang đường, nhưng chúng ta hãy thử kiểm tra nó."

 

***

 

Chiều hôm đó.

 

Tôi liếc nhìn gần góc tường và thấy có ai đó bước ra khỏi cửa và bỏ chạy.

 

"Khum (Không.)"

 

Tôi bám vào chân anh và nhìn lên

 

Nos ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi trong giây lát, nhưng ngay sau đó quỳ xuống,cười và hỏi:

"Sao vậy, tiểu thư!

 

"Cái đó, tôi mún đi đín sưn tập (Tôi muốn đi đến sân tập)"

 

Henry và Isaac bị phạt trong sân tập sau bữa sáng.

 

Tôi phải đến đó để gặp bọn họ, nhưng tôi không biết sân tập ở đâu.

 

Nos hỏi với đôi mắt mở to.

 

"Sân tập ngay bây giờ sao?"

 

"S—u—n—T—ap! (Sân tập!)"

 

"Đó là cái sân ~"

 

" Tập—"

 

Tôi ôm lấy đầu mình, rồi thở dài. Con gái khi phát âm,tốc độ tăng trưởng của tôi bản chất là chậm, vì vậy ngay cả khi tôi luyện tập nhiều, tôi chẳng có tiến bộ chút nài cả.

"Hầu gái bảo tôi không được đến sân tập."

 

Tôi nhắm chặt mắt và phùng má lại vì anh ấy đã nói điều đó. Tôi thu hai tay lại với nhau và nhìn anh một cách nghiêm túc. Và nhìn Nos với đôi mắt lấp lánh.

 

"Lừm ưn… (Làm ơn..)"

 

Sau đó Nos cười với tôi

 

Chẳng mấy chốc, anh ấy đã nắm tay tôi và ra hiệu cho tôi trèo lên lưng

 

"Đi thôi, đi thôi"

 

Nos, người cõng tôi, di chuyển các bước đi của mình.

 

Khi đến sân tập, tôi thấy Henry và Isaac đang cầm một thanh kiếm gỗ. Tôi nhảy khỏi lưng của Nos, và họ nhìn thấy tôi 

Issac hỏi:

 

"Sao em lại ở đây?"

 

"Tôi sẽ chưi vứi Issac và Henry (Tôi sẽ chơi với Henry và Isaac!)"

 

"Ồ. Em đến đây vì nhớ anh ư? 

 

Isaac nói như vậy, nó dường như có nghĩa là "hãy đi theo tôi" và "hãy là một cô bé ngoan".

 

Tôi đi cùng với Henry và Isaac, nhìn dưới tay áo và cổ tay hai anh ấy. Đều có vết bầm tím hoặc vết thương trên cổ tay. Thậm chí còn có trên mắt cá chân.

 

Dưới tay áo....

 

"Tôi không biết đó là vết thương tập luyện hay là vết thương do đánh đập."

 

Bên cạnh đó, cả hai đều có một vết xước.

 

Tôi không thể tìm thấy bất kỳ vết bầm tím lớn nào. trong khi tôi đang tập trung vào việc nhìn vào hai người, cơ thể tôi nghiêng khi mắt tôi loạng choạng.

 

"Oái —— "

 

Ai đó giúp tôi một tay với.

 

"Cửm ưn, Henly. (Cảm ơn, Henry.)

 

"Không sao đâu."

 

Henry mỉm cười lịch sự. Anh ấy đang xây dựng lên một bức tường...

 

"Nhưng tôi không nghĩ anh ấy là một kẻ xấu."

 

Ngay cả khi họ có vẻ lạnh lùng, họ luôn trả lời lại.

 

Isaac liếc nhìn tôi, nói "Em thậm chí không thể đi được sao, đồ ngốc."

 

Tôi giẫm đạp lên tảng đá mà tôi đã bắt được và vứt nó đi.

 

Chuyện quái gì đang xảy ra với Teramore? Nó thật đáng sợ.

 

Sau đó, một người nào đó đã đến gần chúng tôi. "Ba người đang chơi với nhau sao?"

 

Đó là Teramore

 

Anh ấy cúi xuống và giao tiếp bằng mắt với tôi.

 

"Bạn đáng yêu hơn khi đến gần."

 

"....."

 

"Tên tôi là Austin Teramore. Tôi đã gắn bó với Dubbleds trong một thời gian dài.

 

"Hãy bắt tay nhau nào"

 

Anh ấy nắm tay tôi và cười.

 

"Bàn tay của trẻ em cũng thực sự mềm mại. "

 

Tôi có thể cảm nhận được ánh sáng chói lòa trong mắt anh ấy. Anh ấy nhìn xuống bàn tay tôi và thì thầm.

 

"Anh thật dịu dàng."

 

"....."

 

"Tôi không nghĩ người cần phải bị trừng phạt nếu người tiếp tục nhẹ nhàng như thế này. Phải không?"

 

Anh ấy nhìn tôi và khóe miệng nhếch lên.

 

"Trong tương lai, tôi sẽ hỗ trợ ngài Henry trong việc học của mình. Tôi ở đây để chào hỏi. Cùng nhau nghiên cứu –"

 

Để đưa bọn trẻ đi?

 

"Người không thể làm điều đó.

 

Tôi hét lớn.

 

"Khum! Khum!! (Không! Không!!)"

 

Khi anh ấy nghe thấy tiếng hét của tôi, Nos, ở xa, lập tức chạy tới.

 

Tại sao tôi lại đi cùng Nos mà không đưa theo những người hầu khác đến sân tập?

 

Bởi vì có Teramore trong lâu đài, tôi cần một đồng minh thân cận của Công tước, người có thể bảo vệ tôi.

 

Nos lạnh lùng khi nhìn Teramore.

 

"Có chuyện gì vậy?"

 

"Tôi đến để chào hỏi những học trò dễ thương của mình."

 

"Ngươi có còn là người phụ trách giáo dục nữa không?"

 

"Tôi không nghĩ rằng ngoài tôi không có ai khác có thể giúp họ thể hiện tài năng của mình."

 

Teramore từ từ vuốt râu và nhìn hai đứa trẻ.

 

"Lần sau tôi thà không chào hỏi còn hơn."

 

Nói xong, hắn nhẹ nhàng cúi đầu rồi biến mất.

 

Nos nhìn Teramore, hắn di chuyển đi xa với ánh mắt trừng trừng.

 

Không cần phải tìm một đứa trẻ bị lạm dụng.

 

Có một đứa trẻ sẽ gặp Teramore.

 

Đó là Henry.

 

***

Việc đào tạo của Henry và Isaac đã được suy nghĩ lại.

 

Khi Nos rời đi, tôi ngồi trên một chiếc ghế mà anh ấy đã sắp xếp cho tôi ở sân tập và chơi với tôi.

 

"Tôi nên làm gì bây giờ.."

 

Tôi có nên nói với công tước không?

 

Nhưng không có bằng chứng

 

Điều gì sẽ xảy ra nếu anh ấy nói rằng họ bị bầm tím hoặc có nhiều vết thương trong khi tập luyện?

 

Trong trường hợp này, đứa trẻ bị lạm dụng phải tự nói với anh ta, nhưng Henry dường như đang che giấu đi việc mình bị lạm dụng.

Nếu không thì làm sao đứa trẻ đó có thể thoát khỏi Teramore.

 

"Nhưng tại sao Henry lại che giấu sự tàn bạo của Teramore?"

 

Tôi đang nghĩ như vậy, nhưng đúng lúc đó, có người đột nhiên nhảy 

 lên. Tôi đã rất ngạc nhiên khi quay đầu về phía nguồn.

 

Khi Isaac nắm lấy thanh kiếm của mình,

 

Cạch -!

 

Mặt đất rung động, những viên đá nhỏ và bụi bặm trôi nổi xung quanh đứa trẻ.

 

Đúng lúc đó, Isaac bước xuống đất và nhanh chóng nhảy lên, thanh kiếm của anh ta ngay lập tức chuyển sang màu đỏ.

 

"Ôi trời ơi... cái gì?'

 

Tôi biết Isaac đang sử dụng hào quang, nhưng tôi không biết nó đã được bộc lộ ngay từ khi còn nhỏ như vậy.

 

Nó có ý nghĩa đối với một đứa trẻ còn nhỏ đang sử dụng hào quang?

 

Tôi không thể tin được điều đó mặc dù tôi đã nhìn thấy nó bằng đôi mắt của mình.

 

Isaac thu hẹp khoảng cách ngay lập tức, và đối thủ nhanh chóng xoay mình một cách vội vàng.

 

Isaac nhanh chóng dùng chân trái đánh vào chân đối thủ, và chẳng mấy chốc đối thủ của anh đã bị hạ gục.

 

"Tôi đã có nó."

 

Anh ta cười và ném thanh kiếm với hào quang của mình khi lật cổ tay anh ta lại để nhận nó một lần nữa. Với một nụ cười trên khuôn mặt, anh ta nhẹ nhàng xử lý thanh kiếm chứa đầy hào quang

 

Nó sẽ nặng nề nhưng anh ấy xử lý nó một cách dễ dàng

 

Sau đó, anh ta đi vào phía bên kia ngay lập tức, và cuối cùng bắt được đối thủ.

 

"Tôi đầu hàng!"

 

"Không có đầu hàng. Nếu các ngươi đối mặt với nhau và thua cuộc, ngươi sẽ thua".

 

"Keng!"

 

Đối thủ đã cố gắng tránh nó, nhưng bộ giáp bị thanh kiếm xuyên thủng chứa hào quang phá vỡ.

 

Isaac thực sự không có ý định để anh ta đi. Anh lại giơ kiếm lên một lần nữa.

 

Tôi thản nhiên lẩm bẩm trước cảnh tượng đáng sợ.

 

"Đứm sợ ....(Đáng sợ.....)

 

Isaac nao núng.

 

Khi anh ấy ngạc nhiên nhìn tôi, anh ấy ho trong vô vọng.

 

"Điều đó không đáng sợ"

 

Sau đó, anh ta ném thanh kiếm đi và rút khỏi đối thủ.

 

"Đối thủ đó thật may mắn."

 

Tôi rất vui vì Isaac đã dừng lại.

 

 

 

Bạn đang đọc:Thiên thần được nuôi dưỡng bởi ác quỷChương 17
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.