Bạn đang đọc:Thiên thần được nuôi dưỡng bởi ác quỷChương 16

Leblaine rời khỏi phòng cùng người hầu. Hai mắt Henry nheo lại.

‘Tên đó làm sao thế...’

Henr là một thiên tài đã tập viết khi chỉ mới lên ba tuổi. Ngay cả em trai của anh, kẻ mà anh cho là ngu ngốc, vẫn thông minh hơn người.

Xung quanh anh chỉ toàn những người lớn mưu mô xảo quyệt. Sống trong thế giới ấy, Henry không thể thấu hiểu được một đứa trẻ ngây ngô đơn thuần.

Hơn nữa,

Anh nghĩ không thể nào có chuyện một đứa trẻ có quan hệ với nhà thờ mà hoàng tộc lại chẳng hề hay biết.

Mình phải thật thận trọng.

Henry cẩn thật gập tờ giấy lại, kẹp vào trong cuốn sách rồi nhìn sang Isaac.

“Ngươi, nếu ngươi mà còn tiếp tục ngu ngốc như thế nữa thì cút khỏi đây đi.”

Isaac đấm mạnh vào tường. Henry nhìn hắn như thể đang nhìn một con giun đất quằn quại bên đường. Rồi Isaac vừa mới lúng túng đã nghiêm túc.

 “Hắn ta chẳng đáng yêu chút nào.”

Chiều hôm đó, Isaac đến gặp Leblaine.

“…..”

Cô bé đang ngồi một mình nghịch những chiếc cúc áo ngẩng đầu lên.

Isaac cẩn thận tiến lại, vô cùng khó xử.

Leblaine lẩm bẩm, chìa những chiếc cúc áo ra.

“Ười ai. (Mười hai)”

“Ngươi...”

“Ngươi đang nói gì thế. Nếu ngươi dám gây chuyện--“

Thấy Leblaine chớp mắt, Isaac đưa tay lên hông.

‘Ngươi định rút gươm ư?’

Isaac đang lấy gì đó từ bên hông ra và chuẩn bị tuyên bố. Leblaine vội nói.

 “Sợ quá--!”

“…….”

“-- Ta sẽ ăn bánh mì trước mặt ngươi mà không chia cho ngươi đâu.”

Leblaine kêu lên, “Đau quá!”, khiến anh hoảng sợ lùi lại.

Henry nhìn, lẩm bẩm.

 “Cả hai đều bị ngốc à?”

***

‘Đó là...!’

Trẻ con cũng nguy hiểm lắm đấy. Không thể tin được là ngươi dám ăn bánh mì một mình! Nếu muốn giống trẻ con thì phải vồ lấy Isaac và cướp bánh mì.

‘Nhưng nếu mình giật mái tóc quý báu của Isaac thì sẽ bị đuổi đi ngay.’

“Ta hông hìn đâu. (Ta không nhìn đâu.)”

“Thế chứ, bé ngoan.”

Isaac cười đắc thắng. Khi hắn chuẩn bị đứng dậy, tôi liền túm lấy cổ áo hắn.

“Này,này...”

Hắn ta bối rối.

“Ánh ì... (Bánh mì...)”

“Đây?”

Tôi gật đầu. Isaac bẻ ổ bánh mì làm đôi.

Tôi nhanh tay nhận lấy một nửa và cắn một miếng.

‘Ồ, là đường đây mà.’

Mùi vị thật ngọt ngào.

Isaac nhìn tôi ăn ngấu nghiến miếng bánh mì trên tay, có chút tiếc nuối.

Tôi đành bẻ nhỏ bánh mình và đưa cho hắn.

“......Không sao. Ở nhà ta còn nhiều lắm.”

Và rồi, chúng tôi cùng ngồi tựa lưng vào tường và ăn bánh mì. Người hầu đi ngang qua ai nấy đều phì cười, còn Henry, vừa đi vừa đọc sách, rời đi và ném cho Isaac một cái nhìn kì lạ.

Lúc Lea tìm thấy tôi thì tôi đã ăn gần hết ổ bánh mì.

 “Ôi trời, tiểu thư.”

Á! Bị bắt quả tang rồi. Hôm nay Lea đã bảo tôi không được ăn trước, cô ấy sẽ cho tôi ăn nhẹ bằng dâu tây. Dạo này Lea đang lo rằng tôi sẽ bị sâu răng vì ăn quá nhiều đồ ngọt.

Bị Lea phát hiện, tôi vội vàng thanh minh.

“Isyak cho ta đấy! (Isaac cho ta đấy!)”

Thấy tôi hốt hoảng, Isaac nói.

“Ừ, là ta cho cô bé.”

“Ra vậy...”

Lea cười bất lực rồi lau vụn bánh trên miệng tôi.

“Tiểu thư ăn no rồi nên hôm nay khỏi ăn nhẹ nhé.”

“Vâng.”

“Vậy tôi xin phép ngài đưa cô ấy đi. Đã đến giờ ngủ trưa rồi.

“Được thôi.”

Lea bế tôi lên rồi quay đi. Tôi vẫy tay tạm biệt Isaac. Lea xoa đầu tôi rồi bế tôi về phòng

“Tôi nghe nói lúc ở phòng ăn tiểu thư đã rất ngoan.”

“……”

“Tiểu thư đáng yêu quá nên ai cũng quý cô hết. Tôi biết chắc là như thế!”

Không đâu Lea. Henry và Isaac không thích ta. Tôi thở dài thườn thượt. Vừa mới lấy được thiện cảm với Công tước xứ Dubbled thì Henry và Isaac lại đột nhiên xuất hiện.

Tôi còn phải sống ở đây thêm mấy năm nữa thì mới có thể bỏ trốn. Phải giữ hình tượng tốt một xí. Để làm được vậy thì tôi cần phải nhiệt tình bám lấy họ. Phải gặp họ mỗi ngày thì mới lấy được thiện cảm. Tôi quyết tâm siết chặt nắm đấm.

***

 

Sáng, tôi dậy sớm và xuống phòng ăn dùng bữa sáng cùng công tước. Dạo gần đây, tôi thường hay dùng bữa chung với ngài ấy, chỉ trừ bữa sáng. Ngài ấy ăn sáng quá sớm, trong khi một đứa trẻ như tôi thì phải ngủ cả ngày như gấu koala thì mới nạp đầy năng lượng.

Lý do hôm nay tôi dậy sớm là vì chư hầu báo rằng Henry và Isaac đã quay về! Nói cách khác, hai người họ cũng sẽ có mặt để dùng bữa sáng. Henry và Isaac lúc nào cũng bận rộn. Nếu không thể gặp nhau vào giờ này thì tôi không còn cách nào khác ngoài việc lẽo đẽo bám lấy họ. Nhưng làm thế chỉ phản tác dụng và khiến họ ghét tôi thêm mà thôi.

‘Sau khi ăn sáng xong, đương nhiên, mình sẽ rủ họ chơi cùng mình.’

Tôi thò đầu vào của phòng ăn. Ngay lập tức ngồi ngay chính giữa chiếc bàn ăn dài. Bên phải là Henry và Isaac.

“Tiểu thư đấy ư?”

Nos là người đầu tiên nhìn thấy tôi.

Và rồi mọi sự chú ý đều đổ dồn về một phía. Cả ngài công tước cũng đang nhìn tôi.

‘Khó quá. Sao mình vào được đây?’

Trong lúc tôi còn băn khoăn, Nos mỉm cười, nói.

“Tiểu thư nhớ ngài công tước nên mới đến đúng chứ!”

Không hẳn, nhưng vì chẳng biết nói gì nên tôi chỉ chớp mắt.

Khi tôi nhìn sang Công tước, dường như ngài ấy trông khá phấn khởi.

“Đến đây.”

Tôi chầm chậm tiến về phía ngài ấy.

Ngài ấy bế tôi ngồi lên đùi ngài ấy.

Sau nhiều lần ngồi ăn như thế thì tôi cũng đã dần quen.

“Những tin đồn... đều là thật.”

Lần đầu ta làm quen với các chư hầu, Dubbled luôn là người lúc nào cũng bận rộn 

“Đứa trẻ từ đầu đã rất thích ngồi trên đùi ngài công tước. Cô bé lúc nào cũng ngồi ăn như thế.”

“……”

“Đứa bé mới dịu dàng, đáng yêu làm sao...”

 “Con bé không hề kén ăn. Còn nhỏ thế mà đã ăn được cả ớt chuông lẫn cà rốt rồi.”

Nghe nhắc đến cà rốt, Isaac nhăn mặt. Nhưng các chư hầu không hề để ý đến và tiếp tục nói. Những người đang nói đều là những người thân cận với ngài công tước, đã cùng ngài trải qua rất nhiều vụ việc, như “vụ Marco” và “vụ tên lừa đảo.”

Bọn họ hất hàm và tự tin nói.

“Con bé còn có trí nhớ tốt và biết chào hỏi lễ phép nữa!”

Mọi ánh mắt lại đổ về phía tôi.

Ánh mắt của các chư hầu trông như muốn nói ‘Biểu diễn đi!’ Có vẻ như họ muốn khoe mẻ. Dù không muốn, tôi vẫn mở miệng nói.

“…..Xin chào.”

 

 

Bạn đang đọc:Thiên thần được nuôi dưỡng bởi ác quỷChương 16
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.