Bạn đang đọc:Thiên thần được nuôi dưỡng bởi ác quỷChương 15

Nos khô khan nuốt nước bọt.

 

“ Bởi vì tôi tưởng cô ấy đang buồn chán, nên chỉ trong chốc lát, ··· ”.

Thật là một khuôn mặt đáng thương….

'Công tước thực sự rất đáng sợ.' Y nhìn công tước với đôi mắt đáng thương, nhưng công tước lại chỉ nhìn y với ánh mắt lạnh lùng.

" Cô ấy là một đứa trẻ nhút nhát, nhưng vì lý do nào đó, cô ấy trông rất thân thiện với anh."

“Chà, nó không giống vậy–“

“Cậu đúng là có một tài năng rất tuyệt vời đó. “

Công tước nói với vẻ châm biếm. Công tước Dubbled có lẽ cũng là một cấp trên nhỏ bé. Tôi không thể tin rằng anh ta vậy mà lại đang đe dọa một trợ lý chỉ vì y chơi một chút trong giờ làm việc.

'Tội nghiệp không kìa.'

Không có gì đặt tôi xuống.

" Đến đây Blaine "

Tôi không muốn đi.

Với sự do dự của tôi, khuôn mặt của Nos trở nên trắng bệch, và Công tước thậm chí còn trở nên căng thẳng hơn.

" Đến đây "

Tôi không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp cận anh ta. Ngay khi Công tước ôm tôi vào lòng, Nos lập tức cúi đầu.

“ Chà,…. Tôi sẽ đi hoàn thành công việc của mình. “

Sau khi Nos bỏ trốn, chỉ còn lại tôi và công tước. Hôm nay, công tước đã nhìn tôi bằng ánh mắt sắc bén hơn vì lý do nào đó. Cha sẽ không trừng phạt con vì đã chơi với trợ lý của người, phải không?

Lông mày của công tước nhăn lại khi tôi nhìn anh ta với vẻ lo lắng.

'Con có vẻ rất vui khi chơi với Nos, sao con không nói -?'

Tôi nghiêng đầu nhìn cha.

Anh ấy nhìn chằm chằm vào tôi, nhấc bổng tôi lên và làm điều tương tự như Nos một vài lần.

“…… ..”

'Nó là gì vậy?'

Đó có phải là sự mắng mỏ không?

***

Hôm qua là cái quái gì vậy? Tôi nheo mắt và nghĩ đến sự việc ngày hôm qua.

Khi tôi không có bất kỳ phản ứng nào, Cha đã đưa tôi vào phòng và rời đi. 'Có lẽ anh ấy đang cố chơi với tôi.' Anh ấy đang cố gắng trở thành một người cha chỉ vì anh ấy đã nhận nuôi tôi?

Vào cuối ngày, anh ấy lại ném tôi vào không trung, hỏi, "Có nên cao hơn không?"

Tôi gần như bật cười và giả vờ vui vẻ vì tôi sợ anh ấy. Sau đó Lea nói điều gì đó trong khi cô ấy cài nút quần áo của tôi.

" Chúng ta nên vào phòng ăn ngay bây giờ ."

Tại sao chúng ta nên ăn ở đó?

Công tước luôn rất bận rộn, vì vậy anh ấy vẫn luôn thích dùng bữa trong văn phòng. Khi tôi nhìn Lea với con mắt tò mò, cô ấy chỉ cười và nắm lấy tay tôi.

'Mình đi ăn trước đi'. Thật khó để suy nghĩ như một người lớn nếu bạn đang đói. Tôi nắm lấy tay Lea và đi dọc hành lang. Khi tôi mở cửa nhà hàng và bước vào, tôi thấy công tước.

'Huh?'

Và ở phía bên trái của công tước, là các chàng trai đang ngồi cạnh nhau.

" Blaine ."

Lúc đó, Công tước gọi tôi. Tôi bước đến gần anh và đưa tay ra.

Công tước nhấc bổng tôi lên và đặt tôi vào lòng anh ấy.

“ Đây là Henry, đứa con thứ hai. ”

Đứa trẻ được Công tước chỉ đến mỉm cười. Đứa trẻ đó có mái tóc bạch kim chói mắt và đôi mắt xanh như biển, trông xinh đẹp vô cùng. Nếu công tước là một người đàn ông đẹp trai, thì đứa trẻ này giống như một con búp bê được chế tác tinh xảo. Thoạt nhìn, cậu ấy đủ xinh để được coi là một cô gái.

" Đây là Isacc, đứa con thứ ba ."

Đứa trẻ được chỉ đến lần này trông ngược lại với Henry. Mặc dù cậu ấy có cùng một mái tóc bạch kim, tổng thể của cậu ấy cảm thấy rất khác nhau, nhưng cả hai người họ đều thực sự rất đẹp. Ngoài ra-

'Chúng là những hình ảnh thu nhỏ của công tước!'

Đôi mắt, mũi, khuôn mặt, đôi môi của họ, giống hệt anh ta.

Đứa thứ nhất đang ở học viện ở nước ngoài nên không đến. Cuối cùng, công tước giới thiệu tôi.

" Cô ấy là Leblaine ."

Henry, người trông rất dễ thương, mỉm cười và nắm lấy tay tôi.

“ Xin chào, Leblaine! Rất vui được gặp em . ”

Sau đó, anh ấy chọc Isaac đang nhìn chằm chằm với cà rốt trên đĩa của cậu ấy, khi công tước nhận thấy, anh ta gọi tên cậu ấy và giới thiệu ngắn gọn cho tôi.

'Cậu ấy có vẻ rất lớn so với tuổi của cậu ấy.'

Cậu ấy trông khoảng mười tuổi. Các đặc điểm của cậu ấy cũng vô cùng rõ ràng. Tôi đã từng rất ghen tị với cậu ấy. Vì cơ thể tôi đang phát triển rất chậm. Ngoài ra, còn có một tương lai tươi sáng ở phía trước của họ.

Tất cả những đứa trẻ sinh ra ở Dubbled đều rất phi thường, nhưng trong số đó có ba đứa trẻ là đặc biệt.

'Những người đã leo lên đỉnh của kim tự tháp mà không có sự giúp đỡ từ gia đình của họ.'

Henry, sẽ đứng đầu danh sách mỗi năm tại Học viện Năng khiếu ở thủ đô. Cậu ấy thành công sau anh trai của mình và vào một viện hàn lâm ở nước ngoài.

Tốt nghiệp với một học bạ hoàn hảo, cậu ấy đã thành một người kiểm soát nguồn cung cấp tiền của đế chế ngay từ khi còn nhỏ. Cậu ấy là một thiên tài, người đã trở thành lãnh đạo của một chi nhánh Dubbled vào đầu những năm 20 tuổi.

'Công tước Amity ghét cậu ấy vì cậu ấy là một con cáo xảo quyệt luôn trốn tránh luật pháp.'

Isaac có biệt tài về võ thuật. Cậu ta đã đánh bại các hiệp sĩ của gia đình hoàng gia ở tuổi hai mươi.

'Cậu ta là một kẻ thô lỗ bạo lực như công tước Vallua'

Tôi có hơi lo lắng khi thực sự đã nhìn thấy Khổng Tử trong lời đồn. Họ giống như anh em của Mina. Khi tôi bị buộc tội cố ý giết Mina, mọi người đã nói rằng tôi chỉ là may mắn vì không bị Dubbled bắt.

'Không sao đâu, hiện tại họ không phải là hiệp sĩ của Mina.' Nếu họ không làm tôi sợ, tôi có lẽ cũng sẽ không run chỉ cần nghe thấy tên của bạn như trước đây.

Tôi cười toe toét với họ.

“ Hewlo. (Xin chào.) ”

Dù sao họ cũng là chủ gia đình, nên tôi phải trông thật tốt.

***

Một tiếng sau.

Tôi liếc nhìn Henry và Isaac.

'Thật đáng sợ…..'

Sau bữa ăn, tôi khá hài lòng cho đến khi người lớn đẩy chúng tôi vào cùng một phòng để gần gũi nhau hơn, vì họ cảm thấy bọn tôi khó gần vì là trẻ con.

Khi Isaac bước vào phòng, cậu ta nhìn chằm chằm vào tôi một cách dữ tợn. Henry không để ý gì cả.

" Cậu."

"Ầm….."

“ Cậu có biết cách ăn cà rốt không? “

Tôi không kén chọn bất cứ thứ gì.

" Có ."

Sau đó, Isaac nhíu mày

“ Cậu là gì ?, một con thỏ? ”

Cậu ta gầm gừ. Nó có vẻ như là một lời đe dọa, nhưng kỳ lạ thay lần này nó không đáng sợ. Rồi Henry, người nhìn vào giá sách, thì thầm.

'Tôi nghĩ cậu ấy vừa gọi Isaac là đồ ngốc. "

Henry dường như không quan tâm đến tôi cho lắm. Khi vừa bước vào phòng, cậu ấy lấy ra một cuốn sách dày và giờ đã viết rất nhiều trên giấy da.

Tôi liếc nhìn tấm giấy da. Chỉ có số, số và số. Và đôi khi là những ký hiệu khó hiểu. Tính tò mò của tôi nổi lên, vì vậy tôi chúi đầu vào bàn làm việc. Henry liếc nhìn tôi.

" Em có muốn nói gì đó không?"

“ Leblaine ,” Cậu ấy nói thêm, bằng một giọng nhẹ nhàng.

" Em uốn em ó à ì (Em muốn xem nó là gì) "

Sau đó, Isaac, người nhặt thanh kiếm gỗ nằm trên sàn, khịt mũi.

“ Cậu ấy đang cố đếm lại tiền. ”

“ Nó được gọi là sự hình thành của một quỹ giảm giá. Thật ngu ngốc . ”

Tôi trố mắt kinh ngạc. Trẻ em có hiểu về quỹ sang trọng không?

Rồi Henry lầm bầm, lấy tờ báo ra.

“ Tình hình đang trở nên rất khó khăn trong và ngoài nước. Trong những lúc như thế này– “

“ Tôi biết. Tôi đã đọc nó lần trước. Cậu đang mua sắt, phải không? Khi chiến tranh nổ ra, giá sắt tạo ra vũ khí đầu tiên sẽ tăng lên ”.

Khi Isaac đắc thắng nói, khóe miệng Henry nhếch lên.

" Cậu đúng , ở một số phần ."

“ Đó là suy nghĩ của các thương gia. Một nhà quý tộc nên cống hiến bàn là của mình cho nhà nước trong trường hợp chiến tranh nổ ra . "

Khi Isaac tặc lưỡi, Henry nhún vai.

“ Trong thời kỳ chiến tranh, đó là thời kỳ vàng. Khi giá trị của đồng tiền càng giảm ”.

Tôi có thể hiểu tại sao mọi người ở đây không quá ngạc nhiên khi thấy một đứa trẻ bốn tuổi biết từ 'thuế không thông báo'. Có một đứa trẻ khác nói những lời khó nghe như vậy.

'Tôi cảm thấy như mình đang ở trong một thế giới xa lạ.'

“ Cậu! Giả vờ như cậu không nghe thấy điều đó hoặc là cậu sẽ chết . "

Tôi nhanh chóng mở to mắt và bắt tay.

“ Đừng cố tự tâng bốc bản thân vì cậu là đứa con của số phận. Tôi là một đứa trẻ rất mạnh mẽ. Vì thế-"

Henry, với khuôn mặt bị tờ báo che đi một nửa, nhìn Isaac với ánh mắt thảm hại. Sau đó cậu ấy cong mắt ngọt ngào và nói với tôi.

“Chúng ta cần phải che giấu cảm xúc thật của mình. Đó là những gì Dubbleds đã làm. Được mệnh danh là máu thịt của chính mình. Chuyện giữa cha mẹ và con cái không quan trọng ”.

“……”

"Vì vậy, xin đừng quá tham vọng."

Đôi mắt của Henry sáng lên với một màu xanh lam.

'Ồ, thật không thoải mái khi ăn trong lòng công tước, vì vậy tôi đã ăn quá ít.'

Vì đang đói nên tôi không thể nghĩ gì được nữa. Vâng, tôi không biết cậu đang nói gì.

'Nhưng tôi cần trả lời trước.'

Đứa trẻ trả lời giỏi được yêu mến. Tôi lớn tiếng trả lời,

" Vâng !"

… .Henry trông có vẻ hơi xấu hổ.

 

 

Bạn đang đọc:Thiên thần được nuôi dưỡng bởi ác quỷChương 15
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.