Bạn đang đọc:Thiên thần được nuôi dưỡng bởi ác quỷChương 12

Công tước đã rời thành phố để kiểm tra lãnh thổ như ông ấy đã nói. Lea cho biết sẽ mất khoảng 20 ngày để ông ấy trở lại và 20 ngày đó là những ngày luyện tập của tôi. “Cô phải thành công và được nhận làm con nuôi.'

 

Vì thế, tôi cũng đang mang vớ của mình vào ngày hôm nay. "Ồ, nó sẽ là một sự thành công nếu cô chủ vắt chéo gót chân, nhưng thật khó, đó là vì tôi không thể kiểm soát các cơ mỏng manh của mình."

 

Đã 12h trưa rồi vì tôi bận tập luyện quá. Đây là thời gian dành cho ăn trưa. Tôi rời khỏi phòng để tìm Lea. Tôi đã từng ở bên cô ấy suốt thời gian qua, nhưng hôm nay cô ấy đi vắng không hiểu vì lý do gì. Những người giúp việc đã ra ngoài từ lúc bình minh.

 

"Cậu có thể vào và ở trong một trong các phòng dành cho khách."

 

"Đứa bé ....... sẽ rời đi ngay lập tức"

 

Các quản gia và người giúp việc đang bận thảo luận về điều gì đó. Sắc mặt của các chư hầu ra vào đại sảnh cũng đanh lại.

 

'Gì?'

 

Khi tôi nghe thấy một âm thanh ầm ầm, tôi nghiêng đầu về phía quản gia, và ngay sau đó ông ấy đã hiểu ra điều đó.

 

"Vâng, thưa cô chủ."

 

"Con đói"

 

“Vâng ạ, tôi sẽ đi tìm Lea.”

 

“đi luôn đi (hãy đi ngay bây giờ.)”

 

Người quản gia mỉm cười ân cần và nắm tay tôi. Đó là khi tôi cùng ông ấy đi dọc hành lang.

 

"Nói bậy bạ gì đó!"

 

“A!” Có tiếng hét lớn ở đằng xa. Tôi nắm chặt tay quản gia. Trái tim tôi đang đập. Có những người rất tức giận. Chắc chắn có chuyện gì đó đang xảy ra.

 

'Nó có thể là gì chứ?'

 

Tôi đang nghĩ về nó, nhưng tôi nghe thấy một tiếng hét khác.

 

"Làm sao một linh mục của Giáo hội có thể qua cổng mà không được phép!"

 

"Đó là để đưa đứa bé về nhà, sau khi ngài ấy trở về sẽ đưa con bé ấy về nhà."

Đó cũng là một công việc. Đó có thể là một cái cớ để do thám bên trong lâu đài của Dubbled.

 

"Hiện tại, Giáo hoàng không phải là người giám hộ hợp pháp của đứa bé sao? Làm sao ông có thể từ chối khi người giám hộ của cô ấy sắp đến?"

 

"Người giám hộ không cần sự cho phép của chủ sở hữu để đưa đứa trẻ đi."

 

Ông ta đến từ nhà thờ? Đưa tôi đi?

 

Linda, vai cô ấy đang run. Sau đó quản gia cất tiếng gọi: "Tiểu thư?" nhưng tôi không thể trả lời.

 

chuyện gì đang xảy ra vậy

 

Nếu họ đưa tôi đến thủ đô, tôi sẽ được nhận lại nuôi ngay lập tức. Hơn nữa, việc nhà thờ, chứ không phải nữ hoàng, đến để đưa tôi đến nơi họ đã chọn làm con nuôi là điều tồi tệ, tôi biết điều đó vì tôi đã nghe nó ở kiếp trước. Nơi mà nhà thờ đã đề nghị là .....

 

"Vallua."

 

Khi tôi nhớ đến Công tước xứ Vallua, mắt tôi đỏ hoe vì tức giận.

 

***

<Đã kích hoạt>

 

Mọi người ở Dubbled đều là những kẻ máu lạnh. Đó là do phương pháp giảng dạy đặc biệt của Dubbled, có một lịch sử ngắn của riêng họ. Con đường duy nhất khi bị dubbled là giết hoặc bị giết.

 

Theodore Dubbled, Công tước Dubbled hiện tại là một trong những chiếc được đúc hoàn chỉnh nhất trong lịch sử của Dubbleds.

 

Sức mạnh vô song, ý thức và trí thông minh đã tăng gấp đôi tài sản của gia đình chỉ sau vài năm lên lên chức. Một người đàn ông loại trừ hoàn toàn cảm xúc với tài năng như vậy đã làm dấy lên nỗi sợ hãi kinh hoàng của bất kỳ ai.

 

Điều tương tự cũng xảy ra với các chư hầu và sĩ quan đi thị sát với Theodore. Nhà hàng vẫn yên tĩnh trong suốt bữa trưa.

 

Vào thời điểm đó, họ cảm thấy một làn sóng mana nhẹ. Theodore và những người lính ưu tú khác hướng mắt về nguồn mana. Trung úy đổ mồ hôi hột trong túi.

 

"Ồ, không, đây là .."

 

Hiệp sĩ ngồi bên phải nắm cổ tay viên trung úy.

 

"Tôi sẽ kiểm tra"

Hiệp sĩ thô bạo đặt tay của Trung úy lên bàn

 

Thứ từ trong tay hắn là một pháp khí, trung úy đổ mồ hôi lạnh.

"Đó là xu hướng mới nhất ...."

 

"Cấm sở hữu thiết bị không liên quan."

 

"Chà, tôi được yêu cầu mua vải mềm."

 

Có một loại vải rất mềm được làm từ các loại cây trồng đặc biệt chỉ có ở vùng này. Rồi chàng hiệp sĩ hỏi đầy phấn khích.

 

"Cậu có con không vậy?"

 

"Không, đó là cho tiểu thư."

 

"Đứa con của số mệnh mà hoàng hậu gửi gắm?"

 

"Đúng. Cô ấy đang tập đi tất, nhưng có vẻ khó nên người giúp việc đang cố gắng làm một đôi tất thoải mái hơn."

 

"Nhưng tại sao cậu lại cần điều đó?"

 

Đột nhiên, hiệp sĩ đưa tay ra để tịch thu ma cụ.

 

Vào lúc đó, một tiếng động nhỏ được tạo ra từ công cụ ma thuật, và một màn hình đang bay lên trong không khí.

 

[Cố lên, cô bé. Hãy thử nói “Công tước.”]

 

[Công tước!]

 

[Công tước!]

 

[Công tước!]

 

[Một lần nữa. ‘Công tước’]

 

[Công tước ...]

 

Sự ủ rũ của đứa bé khiến anh ấy phải ngọ nguậy đôi tay.

 

"Ồ, cô ấy là người ..."

 

"Cái này là cái gì?"

 

Gần đây, có một trào lưu trao đổi những hình ảnh hoặc video dễ thương về Leblaine giữa các nhân viên của Dubbled.

 

Đây là một đoạn video ngắn do Lea quay, được sử dụng để thanh toán cho trung úy trong cuộc giao dịch. Thay vào đó, cô ấy đã gửi cho anh ấy một đoạn video để mua vải.

 

Các hiệp sĩ, những người đang câu cá chặt chẽ, thả lỏng biểu hiện của họ.

 

"Thật là đáng yêu."

 

Video tiếp tục

 

[Tại sao cô lại lại ủ rũ thế này?]

 

[Nếu công tước khum thích việc em không thể phút um được Công tước thì sao? ([Nếu công tước không thích việc em không thể phát âm được Công tước thì sao) ”]

 

 Toàn bộ nơi ấy phá lên cười sảng khoái. Một hiệp sĩ trung niên nói với Theodore.

 

"Ngài phải hạnh phúc khi được yêu thương bởi một đứa trẻ dễ thương như vậy."

 

"Nói vớ vẩn."

 

"Đứa bé là một người rất khác thường. Ngay cả ba người chủ cũng nghĩ rằng cha của chúng không thể dễ dàng tiếp cận được."

 

"Con bé là một cô gái độc đáo."

 

Một hiệp sĩ huyên náo hỏi với vẻ láu cá. "Thành thật mà nói, cô ấy không đáng yêu phải không?"

 

Đôi mắt của Theodore lạnh dần. Sau đó, trong nhà hàng lại im lặng, và những người khác đang vội vàng ăn. 

 

Ngay từ đầu ta chưa bao giờ nghĩ ai đó dễ thương.

 

Nhưng ta không thể không nhận thấy một thứ nhỏ bé đứng trong lâu đài của ta suốt ngày. Ta nghĩ nốt ruồi trên cổ cô ấy thật buồn cười. Đó là một hình trái tim, nhưng khi cô ấy nhìn lên đôi giày của ta, da cô ấy căng ra và nốt ruồi lớn hơn.

 

Theodore sau đó tìm đến Trung úy. Tên trung úy đang đút một miếng thịt vào miệng.

 

"Đến đây"

 

"Dạ?"

 

"Đừng mang những theo thiết bị không liên quan."

 

"Nó thậm chí còn không phải để tấn công" trung úy nghĩ. Nhất thời thiếu úy ánh mắt có chút bất công, nhưng anh ấy không vượt qua được ánh mắt lạnh lùng mà đặt ở trong lòng bàn tay pháp cụ.

 

Theodore cẩn thận cất một công cụ ma thuật vào túi của ông.

 

'Có môt câu chuyện viễn tưởng cho rằng nếu bạn làm hỏng một công cụ ma thuật, bạn sẽ bị nguyền rủa.'

 

Đó là tất cả.

 

 Kể từ đó, chỉ có tiếng bát đĩa sột soạt tràn ngập sự tĩnh lặng trong quán. Bữa ăn kết thúc, đội trưởng Thẩm gia mở miệng.

 

“Nhân tiện, Công tước, gần đây thần nghe nói rằng khu vực xung quanh rất kỳ lạ.”

 

“Tại sao ngươi lại nói vậy”

 

"Nó nằm ngoài lãnh thổ, nhưng súng đang hoành hành."

 

Một xạ thủ không bao giờ đi vào lãnh thổ.

 

"Tại sao ta phải quan tâm đến chuyện của người khác chứ?"

 

“Chà, đó là sự thật nhưng thần chỉ băn khoăn rằng liệu có nhiều trường hợp bắt cóc trẻ em hay không”.

 

Sau đó, Nos gật đầu và nói

 

"Họ bán trẻ em cho chợ nô lệ."

 

"Một đứa trẻ có sức mạnh ma thuật hoặc thần thánh cũng được sử dụng như một thành phần của vàng. Đó là một điều khủng khiếp."

 

Trong khoảnh khắc đó, Leblaine hiện ra trong tâm trí Theodore. “Công tước!”. Trong khi đi bộ Leblaine đã bị bắt cóc bởi một số tên cướp. Trong chợ nô lệ, Leblaine đang gọi công tước và cuối cùng bật khóc.

 

"Nếu ai đó dám bước vào điền trang của, ta không để kẻ đó thoát ra được."

 

"Nếu nó xảy ra ....?"

 

"Giết chúng."

 

"Chúng ta nên dọn dẹp khu vực nào trước ạ ..."

 

"Hãy đi đến ranh giới Roxiel."

 

Tay của Theodore đột ngột ngưng lại.

 

“Khi con bé lớn lên, liệu nó có muốn đi ngắm hoa không?”

 

Có một khu vườn tuyệt đẹp ở ranh giới Roxiel, vì thế các quý tộc thường đi chơi ở đó

 

“Chăm sóc khu vườn của Roxiel. Sẽ là một ý kiến tuyệt với nếu thể hiện sự ủng hộ xung quanh chỗ đó ”.

 

Nghĩ lại, cô ấy có thể muốn cưỡi ngựa khi lớn lên.

 

Có một nơi rất thích hợp để cưỡi ngựa qua biên giới Roxiel.

 

"Chờ đã, đồng bằng .."

 

Có sông vui chơi sông nước sau lưng đồng bằng. Thật tốt khi nổi một chiếc thuyền.

 

"Dọn dẹp sông Nogis."

 

Sau khi ai đó buột miệng, khuôn mặt của các hiệp sĩ tái nhạt đi giống như họ tham gia một cuộc đấu súng đã có hàng trăm thương vong.

 

 

 

 

 

 

Bạn đang đọc:Thiên thần được nuôi dưỡng bởi ác quỷChương 12
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.