Bạn đang đọc:[18+] Sao ThủyChương 23

 

Quen biết lâu nên cô hiểu rất rõ, khi anh vui vẻ vẫn là khuôn mặt lạnh, nhưng lông mày sẽ hơi nhếch lên trên. Khi anh không vui cũng làm mặt lạnh, nhưng lúc này lông mày đen dày sẽ nhẹ nhàng nhăn lại, chính là giống như bây giờ.

 

Ôn Diễn Hàng nhìn đến gương mặt sửng sốt của cô, không nói gì, trực tiếp kéo tay cô, đem cô đến khoảng trống nhỏ phía sau cầu thang đang tối đen như mực.

 

Lúc Thẩm Nhĩ Nhu phản ứng lại, cô đã bị anh ép đến góc tường, trái tim nhất thời đập nhanh hơn, cô đánh giá phạm vi xung quanh, phát hiện nơi này chính là chỗ kiếp trước khi anh và nữ sinh khác đang tán tỉnh nhau thì bị cô nghe lén.

 

"Cậu rất thích chỗ này?" Thẩm Nhĩ Nhu trong vô thức hỏi một câu.

 

"Cái gì?" Ôn Diễn Hàng không biết cô đang nói gì, chỉ cho rằng cô đang thất thần, anh dựa sát vào người cô, sát đến mức có thể ngửi thấy mùi dâu tây ngọt thanh mát trên người cô.

 

Thẩm Nhĩ Nhu bị bắt tập trung tinh thần, lướt nhìn qua anh, lại lập tức chuyển mắt đi, bởi vì anhthật sự đang dựa vào quá gần, lúc nãy cô vừa mới lướt nhìn qua, tầm mắt của cô rơi vào môi anh, còn có làn da tinh tế nhẵn bóng của anh.

 

"Cậu sợ tôi?" Ôn Diễn Hàng sau khi không nhận được câu trả lời, hỏi lại vấn đề của mình.

 

"Tớ..." Thẩm Nhĩ Nhu giật giật khóe môi lại không nói ra được gì.

 

Trong lòng Ôn Diễn Hàng trầm xuống: "Buổi tối hôm đó chính là bộ dạng thật sự của tôi." 

 

Anh cười nhạo một tiếng.

 

"...Trước kia cậu không phải như vậy." Thẩm Nhĩ Nhu nhẹ giọng phản bác.

 

"Đấy là đối với cậu." Ôn Diễn Hàng đè nặng giọng nói, miệng lúc đóng lúc mở, hơi thở cơ hồ phả lên mặt Thẩm Nhĩ Nhu.

 

Thẩm Nhĩ Nhu kinh hãi, Anh nói lời này là có ý gì? Trong lòng ẩn ẩn có đáp án nhưng cô vẫn như cũ không chịu tin tưởng.

 

"Mặc dù ở trước mặt tôi sẽ cố gắng làm như bộ dạng bình thường, nhưng bản tính của tôi chính là như vậy. Tôi không giao tiếp cùng người khác thứ nhất là bởi vì cảm thấy không thú vị, thứ hai là bởi vì sợ sẽ làm tổn thương bọn họ."

 

"... Nhưng mà, tôi đối tốt với cậu không phải giả vờ." Giọng nói của Ôn Diễn Hàng càng ngày càng nhỏ.

 

"Vì sao?" Thẩm Nhĩ Nhu hỏi, đáp án đã biết rõ ràng.

 

"Tôi thích cậu." Ôn Diễn Hàng lập tức trả lời.

 

Nhìn thấy cô bởi vì khiếp sợ mà không khép được miệng, môi hồng hồng nhu thuận, ánh mắt Ôn Diễn Hàng buồn bã, đã đến nước này rồi, anh không muốn lại ngụy trang che giấu chính mình nữa, muốn làm cái gì thì làm cái đó.

 

Cho nên... anh duỗi tay nắm lấy cằm cô, in một nụ hôn lên môi cô.

 

Trong đại não đã nghĩ vô số lần cuối cùng cũng làm được trong hiện thực, trong lòng Ôn Diễn Hàng có khoái cảm rất sâu đậm.

 

Thẩm Nhĩ Nhu mở to hai mắt hết cỡ nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc, anh nhắm mắt, lông mi đen dày nhẹ nhàng run run, bộ dáng cực kì hưng phấn dụ hoặc.

 

Cảm xúc mềm mại trên môi nhắc nhở cô và Ôn Diễn Hàng đang hôn nhau.

 

Cô thề cô chỉ sa đọa trầm mê một giây, sau đó cô liền đẩy anh ra.

 

Ôn Diễn Hàng cũng không ép cô, sau khi rời khỏi môi cô, anh chen vào giữa hai chân cô, hỏi cô: "Cậu nghĩ như thế nào? Cậu xem tôi là gì?"

 

"Bạn bè." Thẩm Nhĩ Nhu hít một hơi sâu, giọng nói vững vàng.

 

Trong mắt Ôn Diễn Hàng hiện lên một tia kinh hoảng, anh nhìn khuôn mặt bình tĩnh của cô, tứ chi đột nhiên cảm thấy mệt mỏi.

 

Đây là lần đầu tiên anh cảm thấy bất lực với cuộc sống, không chiếm được thì ra là loại cảm giác này?

 

Thẩm Nhĩ Nhu thấy anh lộ ra nụ cười trào phúng, trong lòng khó chịu, cô duỗi tay cầm tay anh: "Chúng ta tiếp tục làm bạn bè không được sao?"

 

Cô có suy nghĩ của mình, biết anh cũng thích mình tất nhiên cô vui vẻ, thậm chí cô vui sướng đến nỗi muốn ngay lập tức đồng ý với anh.

 

Nhưng cô lại cảm thấy bản thân mình quá kém cỏi, trọng sinh là bởi vì muốn cứu anh, chỉ là vì cứu anh mà thôi. Nhưng cô lại thích anh, hơn nữa trong quá trình này cũng khiến anh không cẩn thận thích mình.

 

Nếu cô không chủ động đi tiếp cận anh, vậy chắc chắn anh sẽ không thích cô.

 

Nếu thật sự cùng anh ở bên nhau, cô sẽ luôn có cảm giác động cơ không thuần khiết.

 

"Không cần. Tôi không cần bạn bè." Ôn Diễn Hàng cả cơ thể đứng thẳng.

 

"Tôi chỉ cần bạn gái có thể ôm, có thể hôn, có thể sờ, có thể thao." Ôn Diễn Hàng cúi đầu nhìn cô, đáy mắt là tràn đầy dục vọng và ái muội không muốn che giấu.

 

Thẩm Nhĩ Nhu bị anh nhìn chằm chằm hai má nóng bừng lên, trong cổ họng cũng cảm thấy khát khô.

 

Thật lâu sau, Ôn Diễn Hàng đau khổ cười nhạo một tiếng: "Được rồi."

 

Thẩm Nhĩ Nhu thấy sự tự giễu trong mắt anh, trái tim cô như bị một bàn tay to nắm chặt lấy không buông.

 

Anh đi nhanh rời khỏi đây, bộ dạng bị nước mưa thấm ướt dần dần biến mất trong màn mưa.

 

Thẩm Nhĩ Nhu nhìn về hướng bên chân, là chiếc ô sạch sẽ ngăn nắp được anh đặt trong ngăn bàn.

 

[Theo dõi truyện để nhận được thông báo chương mới nhanh nhất]

 

Bạn đang đọc:[18+] Sao ThủyChương 23
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.