Bạn đang đọc:[18+] Sao ThủyChương 19

 

“Sao đây, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân à?” Diệp Băng Thanh lớn tiếng cười chế nhạo.

 

Ôn Diễn Hàng ân một tiếng, chỉ lướt nhìn Thẩm Nhĩ Nhu trong tích tắc, sau đó dường như không có can đảm để nhìn nhiều hơn nữa.

 

Cậu ta bước đến gần Diệp Băng Thanh, “Không đi đúng không, muốn đợi tôi báo cảnh sát à? Nếu như ba của cô biết cô bị bắt đến trại tạm giam liệu rằng ông ta có còn vui được không?” Giống như một tản băng lạnh thấu da vậy, âm thâm phát ra chẳng có chút nhiệt độ nào.

 

Diệp Băng Thanh mơ hồ có chút sợ hãi, cô ta rất sợ ba của mình, trước đây đã không biết bao nhiêu lần cô ta bị ba mình cảnh cáo không được làm mưa làm gió gây náo động ở trường học.

 

Cô ta chỉnh đốn ức hiếp Thẩm Nhĩ Nhu là bởi vì biết rằng, ba cô là một người giàu vừa mới phất lên, trên thực tế cũng không có mối quan hệ hậu đài gì chống lưng cho.

 

Bây giờ lại nghe Ôn Diễn Hàng nói như thế, nếu như ba cô ta biết được cô ta bị bắt đến trại tạm giam, khẳng định cô ta sẽ không có kết cục tốt.

 

“Loại gái điếm như thế này mà cậu cũng thích?” Diệp Băng Thanh cố gắng nặn ra vẻ mặt giả vờ không sợ hãi chút nào, dùng ánh mắt cay nghiệt quét đến gương mặt đang khóc thảm thương của Thẩm Nhĩ Nhu.

 

Ôn Diễn Hàng không có chút gì là muốn nhiều lời với cô ta, thản nhiên nói ra một câu: “Cút.”

 

Không có ai nhìn thấy cậu ta từ từ đang cuộn chặt bàn tay của mình lại.

 

Diệp Băng Thanh cùng đám người của mình đã đi khỏi.

 

Ôn Diễn Hàng muốn tiến lên phía trước, nhưng quần áo trên người đã bị xốc sếch và dáng vẻ tiều tụy của cô khiến anh không có cách nào tiến lại gần.

 

Biết là bây giờ có nói gì đi nữa cũng không nên, nhưng mà, Ôn Diễn Hàng của lúc này, rất muốn bước đến cởi phăng nội y trên người đang che chắn phần còn lại của cô.

 

Thẩm Nhĩ Nhu vẫn ở nguyên tại chỗ không ngừng nức nở khóc sụt sùi, áo đồng phục trên người đã bị mở bung ra, nội y bên trong của cô lộ rõ ra ngoài, cao cao chót vót.

 

Chỉ đơn giản nhìn vào như vậy, Ôn Diễn Hàng có thể tưởng tượng ra được cảm giác thoải mái khi được chạm vào nó.

 

Ngón tay cô rung rung rẩy rẩy đóng lại từng chiếc cúc một.

 

Thấy cô đã mặc lại áo của mình xong, Ôn Diễn Hoàng mới can đảm tới gần, lấy một tờ khăn giấy đưa cho cô.

 

“Cậu… tại sao lại ở chỗ này?” Thẩm Nhĩ Nhu nhận lấy, cổ họng nghẹn ngào hỏi cậu ta.

 

“Vô tình đi qua.” Ôn Diễn Hàng nói một cách tình cờ.

 

Thẩm Nhĩ Nhu lặng lẽ trầm mặc, cô không đến nổi ngốc như thế, chỗ này có gì đâu mà trùng hợp chứ.

 

Cô ngẩn đầu nhìn, chính là nhìn chằm chằm đôi mắt cậu ta, đôi mắt sâu thẩm như vùng đầm lầy đen nhưng lại chứa chan sự quan tâm chân thành.

 

“Cảm ơn cậu.” Thẩm Nhĩ Nhu chậm rãi ngập ngừng nói.

 

“Cậu có muốn đi nựng mèo không? Ôn Diễn Hàng hỏi cô.

 

“Hửm?” Thẩm Nhĩ Nhu nghi hoặc.

 

“Đến nhà tôi xem mèo.” Ôn Diễn Hàng lại nói thêm.

 

“Được…” Thẩm Nhĩ Nhu suy nghĩ một lát rồi sau đó đồng ý, bây giờ đã khóc thành cái dạng này rồi, về nhà để Vương Lệ Trân nhìn thấy nhất định sẽ khiến bà lo lắng.

 

Thẩm Nhĩ Nhu ngồi trên sô pha trong nhà cậu ta, đặt con mèo trên đầu gối của mình, nhìn thấy mèo con ngoan ngoãn động lòng người, tâm trạng của Thẩm Nhĩ Nhu cuối cùng cũng được xoa dịu đi.

 

Ôn Diễn Hàng rót một ly sữa bò nóng cho cô.

 

“Cảm ơn.” Thẩm Nhĩ Nhu cười.

 

“Tiểu Băng.” Ôn Diễn Hàng đứng bên cạnh cô, cuối gật người xuống trêu chọc con mèo.

 

“Nó tên là tiểu Băng à.” Thẩm Nhĩ Nhu đặt ly sữa trong tay xuống, xoa xoa đầu nhỏ đang ngọ ngậy của nó.

 

“Ừm.” Ôn Diễn Hàng đáp lại.

 

Mèo con đúng lúc kêu lên một tiếng, quay đầu lại liếm liếm ngón tay Thẩm Nhĩ Nhu.

 

Hai người đều mỉm cười, Ôn Diễn Hàng xoay đầu đối diện cô.

 

Thẩm Nhĩ Nhu sững sờ, khoảng cách của hai người bây giờ khá gần, Ôn Diễn Hàng chỉ cần cúi thấp đầu một chút nữa là có thể chạm vào môi cô, hơn thế nữa, bây giờ Ôn Diễn Hàng cũng đang nhìn vào môi cô chằm chằm, trong mắt có một dục vọng không thể nào che giấu được.

 

Cô đột nhiên nhớ ra, vừa nảy cảnh cô bị cởi sạch cúc áo lộ cả nội y bên trong ra ngoài, mặt cô đột nhiên nóng và đỏ bừng lên, hơi thở ấm nóng nhẹ nhàng thở ra.

 

Bầu không khí lúc này cực kỳ dụ hoặc, “meo~” một âm thanh vừa lúc kéo hai người về thực tại thoát khỏi trạng thái đang căng thẳng.

 

Biểu cảm trên gương mặt Ôn Diễn Hàng không có thay đổi gì, vẫn ngồi trên ghế sô pha bên cạnh cô, nhìn thoáng qua thấy tai của Thẩm Nhĩ Nhu đỏ rực như màu máu.

 

“Vết thương trên mặt cậu làm thế nào mà có?” Màu mắt trở nên âm u.

 

“Lúc nãy vừa bị quẹt trúng…Thế nào? Rất kinh khủng sao?” Thẩm Nhĩ Nhu lấy tay che mặt mình lại.

 

“Sẽ không.” Rất đẹp, cả gương mặt đều rất xinh đẹp.

 

[Theo dõi truyện để nhận được thông báo chương mới nhanh nhất]

 

Bạn đang đọc:[18+] Sao ThủyChương 19
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.