Bạn đang đọc:Nụ Hôn Của Em Thật Ngọt NgàoChương 4

Đang định về phòng xem cô thử thì tiếng chuông cửa vang lên.

Doãn Mặc đi ra mở cửa.

Thấy Mộ Du Trầm đang đứng ngoài cửa, mặc một bộ y phục màu đen toàn thân, gương mặt có chút tiều tuỵ, nhìn liền biết buổi tối ngủ không đủ.

Thấy Doãn Mặc ra mở cửa, anh hỏi: "Tối hôm qua cậu đem tiểu Dữu về nhà?"
Không đợi Doãn Mặc trả lời, anh tiếp tục hỏ, "Ngày hôm qua công ty có chút việc, rạng sáng 3, 4 giờ mới trở về, vừa mới nằm xuống thì nhà cũ bên kia gọi cho tớ nói tiểu Dữu đêm qua không về nhà.

Phương Khải Hạ nói hôm qua cậu đưa con bé ra khỏi hội sở, sao không đưa về nhà?"
"Tối qua cô ấy ở đây.

"
Mộ Du Trầm nhẹ nhàng thở ra, đi vào nhà: "Tớ cũng đoán là ở nhà cậu, ngày hôm qua ba con bé về nhà cũ, phỏng chừng không muốn về nhà.

Như thế nào không mang nó đến nhà tớ? Nha đầu kia uống nhiều quá sợ tớ mắng nó, nên tìm cậu che chở à?"
Mộ Du Trầm ngồi xuống ghế sô pha.

Doãn Mặc nói "Ừm", anh pha chén nước: "Cô ấy còn chưa dậy, cậu đến sớm như vậy không bằng về nhà ngủ bù đi, chờ lát tiểu Dữu tỉnh lại tớ đưa cô ấy về.

"
"Cũng được.

" Mộ Du Trầm hơi khát, cầm chén nước uống phân nữa.

Lại hỏi Doãn Mặc: "Con bé hôm qua uống nhiều hay ít, có mượn rượu quấy rối cậu không?"
Doãn Mặc môi mỏng, mấp máy, tạm dừng một lát: "Có một chút.

"
Mộ Du Trầm bỗng nhớ đến cái gì, giương mắt: "Ở đây có một phòng ngủ, con bé ngủ ở đó, còn cậu hôm qua ngủ ở đâu?"
Đối với chung cư của Doãn Mặc anh rất quen thuộc, trừ bỏ phòng ngủ thì còn nơi nào có giường.

Lại nhìn sô pha, cũng không thấy dấu vết đã ngủ qua.

Mộ Du Trầm đang buồn bực, thì chỗ cầu thang có tiếng bước chân, cùng với giọng nói trong trẻo của cô gái: "Doãn Mặc, anh đem quần áo của tôi để ở chỗ nào!"
Mộ Dữu tìm quần áo, nhìn quanh một vòng cũng không thấy bộ quần áo hôm qua mình mặc đâu.

Nhìn lên đầu giường thấy chiếc áo sơ mi của Doãn Mặc, cô miễn cưỡng mặc vào, chạy xuống chất vấn anh.

Tới bậc cầu thang cuối nhảy xuống, cô ngẫng đầu lên nhìn thấy Doãn Mặc cùng Mộ Du Trầm đang ngồi ở phòng khách.

Cô hét lên một tiếng "A", xoay người chạy lên lầu.

"Chạy thêm bước nữa liền đánh gãy chân.

"
Thanh âm của Mộ Du Trầm sắc bén, cực kì có lực uy hiếp.

Mộ Dữu vừa mới bước lên vài bậc thang, hai chân liền co rúm đi xuống, đưa lưng về phòng khách, khóc không ra nước mắt.

Nhìn thấy Mộ Dữu đi chân trần, đầu tóc lộn xộn, trên người chỉ mặc mỗi một chiếc áo sơ mi của Doãn Mặc.

Mộ Du Trầm có đần độn thế nào cũng biết hai người xảy ra chuyện gì, anh đen mặt lại, sắc mặt âm trầm tới cực điểm.

Phòng khách yên tĩnh lạ thường, phảng phất mưa gió sắp đến.

Ánh mắt chất vấn của Mộ Du Trầm dừng lại trên người Doãn Mặc.

Doãn Mặc bất giác nhìn ánh mắt, rồi thong dong cầm lấy tấm thảm đi tới bên người Mộ Dữu, đem cô bao bọc lại.

Ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt mái tóc đang loạn của cô.

Mộ Dữu cảm giác ánh mắt của chú nhỏ bây giờ như đang muốn ăn thịt người, giờ phút này đang gắt gao nhìn chằm chằm bọn họ.

Cô bị bọc lại, không dám nhìn về phía sô pha nữa, hạ giọng hỏi Doãn Mặc: "Quần áo của tôi đâu?"
Doãn Mặc: "Tối hôm qua làm bị hư, chưa kịp mua lại cái mới.

"
Mộ Dữu nghĩ đến đêm qua tên đàn ông này thô lỗ, lỗ tai nóng lên, tức giận đá anh một phát.

Cư nhiên hành động này bị chú nhỏ bắt gặp, cô liền không biết giải thích như thế nào.

"Hai người không xem tôi tồn tại đúng không?" Nhìn bọn họ ở bên nhau thì thầm to nhỏ, giọng nói của Mộ Du Trầm mang theo sự bực bội.

Anh đứng dậy đi qua, mang theo cảm giác áp bức cường đại, "Ai có thể giải thích một chút, tối hôm qua hai người làm thế nào ngủ cùng nhau, làm đến cái gì rồi?"
Tim Mộ Dữu run rẩy, đột nhiên muốn bệnh.

Ba của Mộ Dữu cùng với chú lớn* không có chí cao, chú nhỏ Mộ Du Trầm là con nhỏ nhất của ông nội, tốt nghiệp xong liền chấn chỉnh Mộ thị, nắm quyền cao nhất.

(*cũng không biết là chú này có lớn hơn ba của Mộ Dữu không nữa, suy nghĩ không biết để chú hai hay chú ba nên cứ để vậy luôn.)

Anh sát phạt quyết đoán, Mộ thị trong tay anh ngày càng phát triển.

Trong công ty anh là chủ, ở nhà nói một là một hai là hai.

Từ nhỏ Mộ Dữu thiếu tình thương của cha mẹ, vẫn là một tay Mộ Du Trầm chăm lo việc học, chiếu cố sinh hoạt.

Trong nhà chú nhỏ là người thương cô nhất, cũng là người quản giáo cô nghiêm khắc nhất.

Tuy rằng mấy năm nay Mộ Du Trầm thường sống một mình ở chung cư, không thể quản nghiêm cô như mọi khi, nhưng trong lòng Mộ Dữu chú nhỏ vẫn có uy lực rất lớn.

Nếu chú nhỏ biết, cô hôm qua uống rượu làm loạn rồi ngủ với bạn thân của hắn
Cô cùng Doãn Mặc ít nhất một người bị đánh chết.

Mộ Dữu đang không biết phải làm thế nào, Doãn Mặc nhìn Mộ Du Trầm cái rồi đem Mộ Dữu ôm vào lòng.

Anh như tựa đang trấn an cô, nắm lấy bàn tay cô, nhìn Mộ Du Trầm: "Giải thích chính là, hai chúng tôi lưỡng tình tương duyệt, đang yêu đương, hơn nữa sắp tới sẽ lãnh chứng kết hôn.

"
Mộ Dữu: "?"
Kết hôn???.

Giống như không nghĩ tới mình sẽ nhận được đáp án như vậy, Mộ Du Trầm có chút bất ngờ.
Thấy Doãn Mặc vẫn bình tĩnh thong dong, nhìn không ra chút sơ hở nào, anh đem ánh mắt chuyển hướng nhìn Mộ Dữu, trầm giọng hỏi: "Là giống như cậu ta nói sao?"
Doãn Mặc nói hai người đang yêu đương, Mộ Dữu cảm thấy cái này có thể đủ giải thích là được rồi.
Đều đã là người trưởng thành, cô cũng không phải còn nhỏ, hai bên yêu đương ngủ cùng nhau, so với việc uống rượu rồi tình một đêm thì việc này cảm thấy ổn hơn.
Nếu như nói mọi việc đều là do rượu, thì chuyện này sẽ càng chọc giận chú nhỏ.
Nhưng mà tại sao Doãn Mặc lại nói hai người sắp lãnh chứng kết hôn chứ, cô không hiểu anh đang làm gì nữa.
Cô không biết tại sao Doãn Mặc lại nói thêm câu cuối chứ, như vậy không khác gì vẽ thêm chân cho rắn chứ.
"Như thế nào lại không trả lời?" Mộ Du Trầm chăm chú nhìn thái độ của Mộ Dữu, "Lời cậu ta nói rốt cuộc có đúng hay không?"
Vào thời điểm mấu chốt này, Mộ Dữu nào dám đem lời Doãn Mặc phản bác chứ, chỉ có thể căng da đầu thừa nhận: "Là sự thật ạ, hai bọn cháu đã bên nhau rất lâu, đang suy xét kết hôn."
"Rất lâu là bao lâu?" Mộ Du Trầm bán tin bán nghi nhìn hai bọn họ, "Mấy năm nay hai người đều không nói lời nào, như thế nào lại yêu đương?"
Mộ Dữu nhanh nhạy đáp: "Bọn cháu là ngầm yêu đương, không muốn công khai!"
Mộ Du Trầm: "?"
Mộ Dữu suy nghĩ nhanh: "Anh ấy lớn hơn cháu nhiều tuổi như vậy, còn là bạn của chú, cháu sợ chú không cho bọn cháu ở bên nhau, cho nên mới lén gạt người, bọn cháu vì không để mọi người phát hiện ra nên cố ý lãnh đạm trước mặt của họ."
Lời giải thích của cô quả thực không thể chê vào đâu được.
Mộ Du Trầm cũng từng nhiều lần hỏi hai người họ, rốt cuộc tại sao lúc cao tam cô cùng Doãn Mặc thân cận như vậy, thế mà sau khi tốt nghiệp xong thì lại như hai người xa lạ.

Hôm nay Mộ Dữu lại đưa ra lời giải thích hợp lý như vậy, quả thật là một mũi tên trúng hai đích.
Trong nội tâm của Mộ Dữu đang thầm tự khen sự cơ trí của mình, Mộ Du Trầm lại hỏi: "Cháu khi nào lại thích Doãn Mặc, sẽ không phải là lúc còn đi học chứ?"

Bạn đang đọc:Nụ Hôn Của Em Thật Ngọt NgàoChương 4
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.