Bạn đang đọc:Nụ Hôn Của Em Thật Ngọt NgàoChương 25

Hai giây sau im lặng trong xe, cuộc trò chuyện về chủ đề này cuối cùng không tiếp tục nữa.

Chiếc xe chạy về phía trung tâm thành phố, hướng tới chung cư của Doãn Mặc.

Trong lòng Mộ Dữu không quá tình nguyện: "Tôi còn chưa đồng ý tối nay sẽ qua bên chỗ anh đâu đấy."

Doãn Mặc nói: "Gần đây chú nhỏ của em vẫn luôn ở An Cầm, cậu ta nói tối nay sẽ sang chỗ anh ăn chực."

Mộ Dữu a lên, cau mày, thấp giọng phàn nàn: "Chú nhỏ tôi cũng thật là, không muốn tự nấu cơm sao không thuê một dì giúp việc đi, mà lại tới chỗ anh làm gì không biết."

"Nếu em muốn biết đáp án thực tế, có thể trực tiếp hỏi cậu ta."

Mộ Dữu sợ hãi lắc đầu.

Cô mới không dám hỏi đâu, chú nhỏ mà hung dữ lên còn đáng sợ hơn Doãn Mặc.

Mấy ngày nay nhiệt độ đã tăng lên, nhưng ban đêm trời vẫn hơi lạnh.

Sau khi xuống xe, Mộ Dữu rụt cổ lại vì lạnh.

Doãn Mặc liếc cô một cái, đem áo khoác của mình khoác ở lên người cô: "Sao em không mặc áo dày hơn?"

Trên quần áo của anh thoang thoảng mùi tuyết tùng, mát lạnh dễ chịu.

"Em ăn cơm tối chưa?" Khi bước vào thang máy, Doãn Mặc hỏi cô.

Mộ Dữu lắc đầu, cô vốn định ăn gì đó sau giờ học, không nghĩ tới lại bị Doãn Mặc đưa đến chung cư.

Doãn Mặc quét mắt nhìn đồng hồ đeo tay: "Anh chuẩn bị sẵn nguyên liệu nấu ăn ở nhà rồi, trở về sẽ làm."

Mộ Dữu vẫn rất tán thưởng tài nghệ nấu nướng của Doãn Mặc.

Cô đột nhiên cảm thấy thỉnh thoảng đến đây cải thiện khẩu vị cũng tốt.

Sau khi về đến nhà, Doãn Mặc vào bếp bận rộn, Mộ Dữu ngồi khoanh chân trên ghế sô pha nghịch điện thoại.

Không lâu sau, chuông cửa vang lên, giọng nói của Doãn Mặc từ trong bếp vọng ra: "Em ra xem có phải Mộ Du Trầm hay không nhé."

Mộ Dữu cầm điện thoại trong tay chạy ra, nhìn camera rồi mở cửa.

"Chú nhỏ." Mộ Dữu ngọt ngào chào hỏi.

Mộ Du Trầm xoa nhẹ đỉnh đầu cô, sải chân dài bước vào: "Về lúc nào thế?"

"Con vừa về tới nhà." Mộ Dữu đóng cửa lại, cùng anh đi vào phòng khách, "Chú nhỏ, chú đến đây làm gì thế?"

Trong phòng khách bay tới mùi thơm của đồ ăn, là từ phòng bếp truyền ra.

Mộ Du Trầm trực tiếp ngồi xuống sô pha: "Giờ này đến, đương nhiên là để ăn chực rồi."

Mộ Dữu ngồi xuống bên cạnh anh, ôm gối: "Chú nhỏ, nói thế nào thì tài nấu ăn cũng là điểm cộng đối với đàn ông, chú cũng nên học một ít đi, còn có thể tìm được người yêu trong tương lai đấy."

Mộ Du Trầm dùng sức nhéo khuôn mặt mềm mại của cô: "Tiểu Dữu Tử, có bạn trai xong liền cảm thấy mình trưởng thành rồi đúng không, dám khoa tay múa chân với chú à?"

Mộ Dữu bực bội hất tay anh ra: "Con trang điểm xinh đẹp như vậy, chú đừng nhéo mạnh thế được không, phấn đều bị chú làm rơi rồi đây này!"

Cô hừ một tiếng, "Nếu không phải xem chú là chú nhỏ bề trên, con mới không thèm khuyên chú một câu đâu, chú không thích nghe thì bỏ đi, còn bắt nạt người khác."

Mộ Du Trầm nhìn thấy ngón tay mình dính phấn, ghét bỏ rút một tờ giấy lau đi: "Bóp một cái rơi tám cân phấn."

"Nói điêu, rõ ràng con đánh một lớp rất mỏng thôi nhá!"

Mộ Du Trầm không tiếp tục lý luận với cô nữa, anh cảm thấy hơi đói, nhìn Doãn Mặc trong bếp vẫn chưa nấu xong, anh hỏi Mộ Dữu: "Trong nhà có gì ăn không, lấy cho chú ăn tạm trước."

Hôm nay anh bận cả ngày nên buổi trưa không ăn nhiều, nhịn đói đến bây giờ.

Câu hỏi này khiến Mộ Dữu ngẩn ra một lúc, cô thử mở tủ lạnh ra kiểm tra, nhưng không có thực phẩm chín để ăn trực tiếp.

Lại lục tìm trong ngăn tủ và ngăn kéo bên cạnh TV.

Vẫn không tìm được gì, cô nói: "Chắc là không có rồi."

Sau đó cô quay đầu lại, hướng trong phòng bếp hỏi Doãn Mặc, "Trong nhà có gì ăn không, chú nhỏ em kêu đói."

Bên kia phản ứng nhanh chóng: "Dưới bàn pha lê có đồ ăn vặt."

Mộ Dữu theo lời anh nói nhìn qua, quả nhiên tìm thấy.

Nó ở ngay cạnh ghế sô pha, thế mà cô lại đi tìm ở chỗ khác.

Mộ Du Trầm tiện tay mò lấy một gói đồ ăn vặt: "Nhóc không quen với chỗ ở của bạn trai mình à?"

Lưng Mộ Dữu hơi cứng lại, tim treo lơ lửng.

May mắn đầu óc cô phản ứng nhanh, bình tĩnh nói: "Những chỗ con tìm kia trước đây đều có đồ ăn vặt. Không phải con một tuần mới đến một lần thôi sao, chắc chắn là mấy cái lúc trước hết hạn bị bạn trai con vứt đi rồi. Cũng có thể bạn trai con không cho con ăn vặt, cảm thấy không tốt cho sức khỏe nên cố ý giấu đi đấy. Tìm không thấy đồ ăn dù sao cũng không liên quan đến có quen hay không nhé?"

Mộ Du Trầm dựa lưng vào ghế, ánh mắt dần dần híp lại: "Chú chỉ thuận miệng hỏi một câu, nhóc giải thích nhiều thế làm gì?"

Mộ Dữu: ". . ."

Vừa hay Doãn Mặc từ phòng bếp thò đầu ra, ôn nhu gọi cô: "Dữu Dữu, đi rửa tay ăn cơm."

Mộ Dữu như được đại xá, nhanh chóng né khỏi chú nhỏ, lao vào bếp.

Mở vòi nước rửa tay, cô nói với Doãn Mặc bên cạnh: "Thật là nghĩa khí, vừa rồi đột nhiên bị chú nhỏ hỏi, làm tôi sợ muốn chết, may mà anh tới cứu cánh đấy."

Doãn Mặc đi đến, nhìn cô mở nước lạnh rửa tay.

Anh vươn cánh tay dài giúp cô điều chỉnh nhiệt độ nước.

Khoảng cách giữa hai người quá gần, Mộ Dữu cảm giác được anh đang đứng sau lưng cô, khi anh nghiêng người, hơi thở ấm áp của anh phả vào một bên cổ cô.

Ngứa ngáy như bị một chiếc lông vũ quét nhẹ qua.

Toàn thân Mộ Dữu run lên, cô vô thức dịch chuyển sang một bên.

Doãn Mặc liếc cô một cái, chỉ vào công tắc bên cạnh vòi nước: "Về sau nhớ kỹ, bên này là nước nóng."

Giọng anh nhẹ nhàng nhưng du dương khó tả.

Dòng nước ấm áp chảy vào lòng bàn tay, Mộ Dữu nắm chặt lại, nhìn nước chảy ra từ các kẽ ngón tay.

Cô tắt vòi nước, khẽ đáp: "Ồ."

—————

Mộ Du Trầm đích thật tới để ăn chực, từ lúc ngồi xuống bàn ăn anh chỉ lo ăn, cũng không nói chuyện.

Mộ Dữu cũng cảm thấy chột dạ vì lúc trước bị chú nhỏ chất vấn, thế nên giả bộ gắp thức ăn cho Doãn Mặc ngay trước mặt anh, còn không ngừng khen đồ ăn ngon.

Doãn Mặc thần sắc ôn hòa, cũng gắp lại cho cô mấy lần.

Mộ Du Trầm xem hai người không ngừng gắp qua gắp lại cho nhau, đột nhiên không có khẩu vị.

Doãn Mặc nấu ăn rất ngon, kể từ khi hai người ở cùng một khu chung cư, Mộ Du Trầm thường xuyên tới đây ăn chực.

Nhưng mà sau buổi tối nay, anh cảm thấy sau này anh nên bớt đến đây lại thì hơn.

Tránh nhìn hai người này vờn nhau.

Trong khoảng thời gian này, tâm trạng Mộ Du Trầm khó chịu không tốt.

Tiểu Dữu Tử là do anh nuôi lớn, từ nhỏ đã quen biết với đám bạn bè này của anh.

Bởi vì chênh lệch tuổi tác khá lớn, cho tới bây giờ anh vẫn không nghĩ tới Tiểu Dữu Tử sẽ trở thành người yêu của một người nào đó trong nhóm này.

Nhất là Doãn Mặc.

Anh tính tình lạnh lùng, trên thương trường sát phạt quyết đoán, mưu mô và tàn nhẫn.

Hai người đã quen biết nhiều năm như vậy, Mộ Du Trầm chưa từng thấy anh dịu dàng ân cần với bất kỳ ai.

Trong đám bọn họ, nếu nói ai không có thất tình lục dục nhất, trừ Doãn Mặc ra tuyệt đối không thể là ai khác.

Tiểu Dữu Tử ngây thơ đơn thuần, nhìn thế nào cũng cảm thấy cô không phải lương phối của anh.

Nhưng mà nhìn cả bàn đồ ăn tối nay toàn là món Tiểu Dữu Tử thích, Mộ Du Trầm trái lại có chút ngoài ý muốn.

Có đôi khi mặt trời thật đúng là có thể mọc từ đằng tây.

Bạn đang đọc:Nụ Hôn Của Em Thật Ngọt NgàoChương 25
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.