Bạn đang đọc:[DROP] Nữ Hầu Bar Bước Chân Vào Hào MônChương 6
Xuyên suốt buổi tiệc được diễn ra, Tịch Lệ không dám nói chuyện với ai hết. Cô luôn đứng bên cạnh anh, mặc cho việc đó có khiến gia đình anh cảm thấy không thoải mái.    Mải mê nói chuyện với gia đình. Không biết từ khi nào Đình Khanh lại bị cả nhà kéo đi chỗ khác, tách rời giữa cô và anh. Tịch Lệ nhìn về hướng của anh, ánh mắt cầu cứu, nhưng nhận lại chỉ là sự lườm liếc của mẹ anh.    Đột nhiên có một và vị khách nước ngoài bàn tán về các loại rượu. Cô nghe họ nói loáng thoáng, nhưng cũng đủ nhận biết họ không am hiểu về rượu, chỉ đơn giản là đang chém gió.    Lệ Lệ không hài lòng mà đi tới bắt chuyện.   “Hi! Các vị đang nói về rượu sao?”   “Huh? Ồ, cô gái xinh đẹp… cô am hiểu về rượu sao?”   “Yes! Điều đó là dĩ nhiên rồi.”    “Wao, vậy cô có thể nói đôi chút về rượu này không?”   “Tất nhiên.”    Lệ Lệ cầm ly rượu lên, ngửi mùi hương của rượu… chỉ ngửi một cái liền biết đây là loại rượu gì. Dù gì cũng là gái hầu bar, trên dưới nếm cũng trăm loại rượu, có rượu dở rượu ngon. Có rượu đắt tiền, có rượu rẻ tiền, loại nào cũng rành.    “Ô! Quý ông, đây là loại rượu cổ Screaming Eagle Cabernet Sauvignon 1992. Loại rượu này không đến từ Pháp hoặc là Ý đâu. Mà nó đến từ California, rất đắt.”   “Thật vậy sao? Tôi nghĩ cô rất sành về rượu. Vậy có nhã hứng đến công ty tôi làm chứ?”   “Này anh bạn, hãy để cô ấy nói hết. Tôi muốn biết mùi vị nó như nào.”   “Được thôi.”    Lệ Lệ vui vẻ niềm nở cười với hai gã nước ngoài đó. Từ phía sau lưng cô cũng là ông của Đình Khanh đang đứng nghe ngóng xem. Đâu đó một góc phía xa lại là Đàm Kiêu, xuyên suốt từ đầu buổi tiệc đến bây giờ hắn luôn để mắt đến cô.   “Mùi hương phong phú và nồng nàn giữa hương của quả mọng, vị ngọt ngào của vani và một chút bùng nổ của quả lý chua đen. Vị chua chát dường như được giấu kín sau dư vị kéo dài mạnh mẽ. Tất cả đã tạo nên sự “balance” thông minh tuyệt hảo.”   Nghe xong ông của Đình Khanh liền vỗ tay tán thưởng. Mọi người xung quanh đó cũng vỗ tay nồng nhiệt và tán thưởng.    “Giỏi lắm cháu gái.”   “Ô? Cháu chào ông.”   “Cháu dâu của ta đấy.”    Ông nói và cười một cách tán thưởng. Đình Khanh và bố mẹ đang đứng nói chuyện với nhà họ Triệu nghe thấy tiếng ồn liền xoay lại nhìn.    Đình Khanh còn tưởng cô gây ra chuyện nên lật đật chạy lại luôn miệng “xin lỗi ông”.   “Gì vậy thằng này, làm gì mà xin lỗi ông?”   “Tịch Lệ lại gây ra chuyện đúng không ông?”   “Gây ra chuyện gì, con bé giỏi lắm đấy. Ta hài lòng lắm, đích thị là cháu dâu của ta.”    “Hả?”   Triệu Vân An, con gái nhà họ Triệu nghe chính miệng ông nói ra hai từ “cháu dâu” cô tức đến nổi mặt đỏ bừng lên.    “Gì chứ? Sao lão già đó dám nói cô ta là cháu dâu?”   Đình Khanh còn chưa hiểu chuyện gì thì Đàm Kiêu đã đi lại chỗ mọi người đứng.   “Nhã hứng với Cẩm tiểu thư, cô thật sự rất am hiểu về rượu. Tôi có thể chiêu mộ cô về với tập đoàn chúng tôi chứ?”   “Gì? Tên khốn kia, từ khi nào mà công ty của mày lại kinh doanh về rượu hả?” Tiểu Khanh giận quá hóa điên, anh như muốn xông lại đánh vào mặt Đàm Kiêu.    Cùng lắm chỉ là suy nghĩ của anh. Thật tế thì anh đứng im như khúc gỗ vậy, còn Tịch Lệ thì sớm đã đi sang chỗ khác nói chuyện cùng Đàm Kiêu rồi.   “Đình Khanh, người ta đã đi rồi anh còn đứng thẫn thờ ra đây làm gì? Chúng ta bàn tiếp chuyện đám cưới khi nãy đi.”    “Không, cưới gì mà cưới. Buông ra.”    Anh hất tay Vân An qua một bên, trực tiếp tiến tới chỗ của Lệ Lệ và Đàm Kiêu đang đứng nói chuyện.   “Qúy quá, nhà mày kinh doanh rượu từ khi nào vậy?”   “Ồ, mày thắc mắc chuyện này sao? Từ khi nào nhỉ? Vừa lúc nãy thôi, không cần phải đòi người, ta trả đấy. Tịch Lệ từ giờ sẽ là cố vấn cấp cao về rượu cho công ty của tao.”   Đàm Kiêu vừa nói vừa cười, trước khi đi còn vỗ vai Đình Khanh chọc tức anh.    “Tên khốn… mày dám.”    Đột nhiên Lệ Lệ nắm lấy tay anh, cô nhìn anh và lắc đầu.   “Đình Khanh, đừng mà… anh tức giận cái gì chứ?”   “Cô? Cô là người của tôi, vậy mà dám đứng cười nói vui vẻ với hắn?”   “Anh có quyền gì? Mau tới chỗ cô tiểu thư nhà họ Triệu đi, cô ấy đang đợi kìa.”   Anh cau mày lại, trực tiếp cô ra phía sau nhà. Đè cô vào tường mà gián xuống một nụ hôn sâu, lưỡi của anh len lỏi vào khoang miệng của Tịch Lệ, cấu xé và nghiền nát khoang miệng. Môi dưới vì bị anh vừa cắn vừa mút mà rỉ máu, Lệ Lệ khó chịu mà cắn vào môi anh, sau đó đẩy người Đình Khanh ra.   “Anh bị điên sao? Sẽ có người thấy đấy.”   “Thì sao? Cứ để họ thấy đi. Cẩm Tịch Lệ, tôi đã nói như nào? Cô là của tôi, bạn gái của tôi.”    “Đủ rồi, chúng ta chỉ đang làm giả đều đó thôi. Buông tôi ra.”   Anh mặc kệ lời cô nói, liền ấn mạnh vai của Lệ Lệ vào tường, anh nghiêng đầu cắn vào cổ của cô. Cắn một chút lại nhả ra mút nó, khiến nơi đó phút chốc tạo thành vết tròn vừa đỏ vừa tím tím.    “Đau… ực ~”    “Về thôi. Chúng ta về nhà.”    Anh bế cô lên mà ngang nhiên đi trước mặt mọi người ra về. Triệu Vân An tức đến bốc khói. Mẹ của anh thấy tình anh như vậy không ổn liền kéo Vân An lại mà nói giảm nói tránh.   “Tiểu An con đừng hiểu lầm, chúng nó chỉ là bạn thôi. Mẹ đây nhất định sẽ làm chủ cho con.”    Triệu Vân An nghe mẹ của anh nói xong liền nở ra một nụ cười nham hiểm, cô chẳng cần gì hết chỉ cần làm dâu nhà họ Vân cũng đủ cho cô sống cuộc sống giàu sang sau này rồi.
Bạn đang đọc:[DROP] Nữ Hầu Bar Bước Chân Vào Hào MônChương 6
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.