Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 218

Vào một buổi sáng bình minh khi thủ đô vừa mở cửa, con hẻm nơi Jean đưa đến rất yên tĩnh.


 

"Có đúng nơi này không, thưa điện hạ?"


 

"Ừm, có vẻ đúng rồi đấy."

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy tòa nhà cao đẹp kia.


 

Tôi không nghĩ rằng cô ấy sẽ bị bắt quả tang khi cố ăn cắp thứ đó từ Vinter.


 

"Đã làm khó cho ngươi khi đến đây rồi. Ta có việc phải giải quyết, ngươi nên quay trở lại đi."


 

"Cái gì cơ?! Ưh, làm thế nào mà ngài có thể làm một mình! Thần sẽ đợi ngài!"


 

"Cái, hừmmm, sao cũng được."

Tôi không cần phải ngại ngùng yêu cầu anh ta đưa tôi đến tìm Vinter.

Chỉ là khi tôi bước tới gõ vào một cánh cửa cũ có hình con thỏ trắng trên đó.

"À, nhân tiện thì thưa điện hạ, tòa nhà có vẻ hơi kỳ lạ phải không?"

Jean rụt rè giữ tôi lại.


 

"Sao cơ?"


 

"Thần có thể cảm nhận được lượng mana mạnh mẽ trong tòa nhà này, giống như thứ mana sắp phát nổ, ngài không cảm nhận được sao?"


 

"Thật sao? Nghe ngươi nói hình như ta có chút cảm giác được cái gì thì phải." Tất nhiên, tôi không cảm thấy gì cả.


 

Nhưng tôi đã không quan trọng lắm những lời nghi hoặc của anh ấy.


 

'Không phải là tự nhiên mà cảm nhận được mana bởi vì đây là văn phòng được điều hành bởi một pháp sư cơ mà.' Leo lên phần còn lại của cầu thang, tôi gõ cửa.

"Là tôi. Ngài có ở trong không?"

Tôi gõ cửa thêm một cái nữa.


 

"Tôi đến rồi đây. Tôi có chuyện cần nói gấp nên phiền ngài mở cửa."


 

Két-. Cánh cửa yếu ớt hé mở kéo theo âm thanh thê lương.


 

Và bên trong khoảng trống lại là cảnh tượng toàn khác với ký ức cuối cùng tôi nhìn thấy.

"Gì thế này."

Văn phòng đổ nát khắp nơi như bị dội một quả bom nổ. Trần nhà, đồ đạc, bức tường đều đổ nát.

Nơi này giờ đây chả khác gì là một ngôi nhà hoang hết.


 

'Mình có đến nhầm chỗ không dị chời?'


 

Một thoáng sững sờ, tôi lùi lại và khẽ bước xuống cầu thang một bước. Nhưng tòa nhà nhìn từ bên ngoài vẫn vậy.


 

"Cái quái gì đây?"


 

"Thần, thần nghĩ có thể đó là một loại ma thuật đánh lừa thị giác."

Jean đang ở phía sau, lắp bắp trả lời tôi.


 

“Ma thuật thị giác?"


 

"Vâng, vâng, để làm cho mấy thứ ngài nhìn thấy trông có vẻ ổn hơn ."


 

Một điềm báo đáng sợ về lời nói của anh ta đã ghim sâu vào tôi. 'Yvonne đã đến đây chưa?'


 

Tôi vội vàng chạy lại đến cửa.


 

Jean gọi tôi từ phía sau nhưng tôi không quan tâm.


 

Trái tim tôi chùng xuống khi nhìn thấy bên trong, khác hẳn với những gì tôi thấy bên ngoài.

"Này có ai không!"

Tôi tìm kiếm Vinter, chạy qua đống đổ nát. Một pháp sư mạnh mẽ như thế…anh ta không thể yếu như vậy được đâu.

Một pháp sư mạnh như thế không thể ngã xuống chỉ trong một buổi sáng.

Không, nó không bình thường chút nào.


 

"Vậy Yvonne đã bắt Emily và những đứa trẻ làm con tin bằng cách nào chứ?"


 

Đột nhiên tôi nghĩ tới ngôi nhà an toàn nơi mà chỉ Vinter biết.


 

"Này! Hầu tước! Ngài đang ở đâu, Hầu tước!"


 

"Ôh, thần không nghĩ là có ai ở đây đâu!"

Jean hét lên khi điên cuồng chạy qua đống đổ nát và không thể ngăn tôi tìm Vinter. Có một cây gậy treo trên tay anh với một quả cầu phát ra ánh sáng nhè nhẹ, có lẽ nhờ tác dụng của phép thuật.


 

"Ngay cả thi thể cũng không?" Tôi thở hổn hển hỏi anh ta.


 

Anh ta lại lắc đầu. "Thần không nghĩ là có cái gì đâu."


 

"Ha" Lúc đó mới thở phào nhẹ nhõm.

Có lẽ đã có một khoảng thời gian kể từ khi Vinter bị bắt đi, nhưng tôi không muốn nghĩ mình sẽ phát hiện ra anh ta đã ngủm củ tỏi sau khi bị đánh bởi Yvonne chút nào.


 

'Bây giờ mình phải đi đâu tìm Vinter đây? Có khi nào sẽ gặp Vinter Verdandi ở một nơi khác không? '

Tôi nhìn quanh văn phòng một lần nữa và suy nghĩ.


 

"Nhưng thưa điện hạ, phép thuật ở đây lạ lắm." Jean rụt rè thì thầm.


 

"Trông có vẻ nguy hiểm quá nhỉ, chúng ta nên quay lại ngay bây giờ chứ?"


 

Tôi không biết pháp sư cảm nhận được ma thuật gì, nhưng dù sao thì ở đây cũng vô dụng nếu không có Vinter.


 

"Vâng. Đã đến lúc quay về rồi."


 

Ngay khi tôi chuẩn bị đi theo Jean với một cái gật đầu.

Jiiiiiing-.

Đột nhiên, cây đũa phép thuật mà tôi mang theo rung lên dữ dội. "Gì thế?"


 

Khi tôi vô tình ngước mắt lên, một tay cầm đũa phép đầy màu sắc ở trên cùng đang tỏa ra ánh sáng trắng.

Trên đống đổ nát của một bức tường bên trong bị sập.

Ánh sáng từ cây đũa phép trong gương vẽ ra một hình chữ nhật dài trên không trung.

"Ể cái này"

Nhìn thoáng qua nó trông giống như một cánh cửa.


 

Theo bản năng, tôi cho rằng có một lối đi bí mật đằng sau bức tường được giấu ở đó. Một ánh sáng trắng bắt đầu tràn ra từ khung cửa như muốn chào đón tôi vào bên trong.


 

"Ngài sao thế, làm sao không đi ra đi?"


 

Jean đã bước ra khỏi cửa, quay lại hỏi tôi khi thấy tôi vẫn không ra ngoài.


 

"Ngươi về dinh thự trước đi. Ta cần ở chỗ này lâu hơn một chút."


 

"Hả? Chỗ này còn gì để cho ngài xem đâu?"


 

Tôi ngắn gọn lệnh cho anh và anh ta nhìn tôi ngạc nhiên. Mắt anh dường như không nhìn thấy 'cánh cửa' sáng đến mức chói loá đằng kia.

"Ta chỉ kiểm tra vài thứ trong giây lát và sẽ quay lại ngay."


 

Jean mặt tái đi ngay lập tức.


 

"Làm ơn hãy trở lại thôi điện hạ ơi. Nếu họ nói với thái tử về việc này thần e rằng mình sẽ bị bầm nát ra luôn chứ đùa."


 

Đối mặt với người gần như sắp khóc kia, tôi đã gợi ý một cách cho anh ta.


 

"Ngươi có thể đặt một câu thần chú theo dõi ta mà."

Ý tưởng dựa theo bản đồ nhân bản của Thái tử.

"Vậy thì ít nhất ngài ấy sẽ không giết ngươi cho đến khi đuổi kịp ta.”


 

"Èoo... ngài chắc chứ?"


 

"Ừa. Chúng ta không có thời gian đâu, mau đi."


 

"Thần sợ bàn tay của điện hạ sẽ có hơi nhói một chút đấy ạ."


 

May mắn là cách tôi nghĩ tới có vẻ ổn, Jean vội vàng gật đầu và làm theo.

Một lúc sau, một hoa văn nhỏ bằng vàng được chạm khắc trên mu bàn tay tôi, cảm giác nhột nhột như anh ta đã nói.


 

"Ngươi xong chưa? Ta phải đi ngay bây giờ."


 

"Xin ngài hãy quay lại trước khi thái tử điện hạ phát hiện ra…"

Jean khóc nức nở đến phút cuối và trở về biệt thự bằng phép thuật dịch chuyển.


 

Tôi quay lại sau khi tôi xác nhận rằng anh ấy đã hoàn toàn biến mất, cánh cửa trên không trung đang chờ tôi với ánh sáng chói lóa.


 

Tôi liếc ngang về phía trên cùng của cây đũa tôi đang cầm.

Tôi thẫn thờ nhìn dòng chữ trắng loanh quanh trong một lúc và ngay sau đó đọc nó như thể đang thở dài.

"Piratio, Lake Fascidor Esphi." Mòe cái câu thần chú ngớ ngẩn.


 

Khi tôi mở mắt ra một lần nữa đã thấy mình đang đứng ở trên cầu thang khá cao. Chớp chớp đôi mắt mờ mịt, tôi ngó nhìn xung quanh.

Một nơi kỳ lạ, khoảng không gian rộng lớn với những cột khổng lồ dựng lên xung quanh.

"Ưh"

Những bộ xương nằm đầy sàn bên dưới cầu thang. 'Lăng mộ của Leila cổ đại.'

Những ký ức về nơi đó vụt qua trong não.

Cách đây không lâu, tôi cùng Kallisto đến đây để tìm kiếm Tấm gương sự thật.

'Mình còn cho rằng đang đi vào một không gian bí mật chứ, tại sao mình lại ở đây thế này?'

Tôi bối rối nhìn quanh khoảng không hoang vắng.

Đột nhiên có một thứ gì đó xa xăm đập vào mắt.

Khung chữ A đủ lớn để chiếm một bên bức tường, ánh sáng không xác định lóe lên.

Đó chắc chắn là tấm gương sự thật.


 

"Sao có thể? Lúc đó nó đã hoàn toàn hỏng rồi mà?"


 

Làm thế nào mà chiếc gương bị nghiền nát lúc ấy giờ đây lại trở nên hoàn mỹ không hề hấn gì cơ chứ?

Jiiiing, jiiiing-.

Cây đũa phép tôi đang cầm lại rung lên. Nó như thể cộng hưởng với tấm gương ấy vậy. Tôi bước đi chậm rãi về hướng nó.

Càng đến gần tấm gương tôi càng cảm thấy rất kỳ lạ.

Một thứ gì đó đỏ rực, lấp đầy sàn nhà, khi càng đến gần nó càng rõ ràng hơn.

Đó là một vật thể ma thuật khổng lồ màu đỏ.

Và ở giữa đó có một người bất lực ngã xuống như một con búp bê bị đứt dây.

Lách tách, lách tách- Tia lửa bốc lên.

Tôi không tin vào những gì mắt mình đang thấy nữa, một ngọn lửa hình ngôi sao.


 

Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 218
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.