Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 210



 

Sau khi nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé hiện ra từ hư không, Vinter như muốn ngừng hô hấp.

Anh vội vàng kéo đầu gậy của mình sang một bên.

Kwaaang-!

Phép thuật tấn công trượt sang bên cạnh Yvonne chỉ cách một khe hẹp nhỏ, nó va vào bức tường rồi tạo ra một tiếng nổ và rung động cực lớn.

Tuy nhiên nhờ phép thuật được gia cố trên nhiều lớp của tòa nhà, bức tường đã không bị xuyên thủng.


 

"Ugh!"


 

Phép thuật quét qua văn phòng nhanh chóng bị tàn phá.


 

Giữa làn khói, một cô gái và một đứa trẻ đeo mặt nạ sư tử lộ ra.

"Tôi đã nói là sẽ bóp chết nó rồi mà." Yvonne bật cười.


 

Khuôn mặt Vinter cau có đau đớn. "Raon!"

Một đứa trẻ đặc biệt quý giá vì nó rất thông minh.

Nhưng giờ đây đôi mắt của Raon nhìn qua khe hở trên mặt nạ sư tử như đang bị che phủ bởi lớp mây đen mù mịt.


 

"Ngươi bắt Raon từ khi nào!"


 

"Kể từ ngày đứa bé này bị bắt lần trước thì nó cũng đã tái sinh thành sức mạnh thực sự của ta. Còn ngươi tưởng rằng mình đã có mồi nhử trong tay, đúng không?" Cô ta mỉm cười, lộ ra vẻ độc ác của mình.

Không có gì ngạc nhiên khi điều khiển bộ não của một đứa bé dễ hơn một pháp sư trưởng thành.


 

"Ồ nghĩ lại thì hắn cũng vì Penelope mà tham gia nhỉ."


 

Tuy nhiên, giờ đây tất cả những kế hoạch mà cô ta đã lập ra lúc đầu đều trở nên vô dụng. Cô ta cứ nghĩ rằng đã ném nhóc này đi, nhưng cũng may mắn nó vẫn còn giá trị.


 

Nở một nụ cười xấu xa, Yvonne chỉ tay về phía Vinter. "Raon, đi lấy món đồ của ta mà chủ nhân ngươi đã giấu đi."


 

"Raon! Tỉnh dậy đi!"


 

Vinter lắc đầu, nhìn chằm chằm vào mặt nạ sư tử một cách tuyệt vọng và vội vàng hét lên câu thần chú yếu ớt. "S para!"


 

"Tốt hơn là ngươi không nên làm điều đó, Vinter Verdandi đáng mến ạ."


 

Nhưng trước khi thốt ra câu hoàn chỉnh anh đã bị chặn lại.


 

"Nhờ đọc được suy nghĩ trong đầu của Raon mà ta có thể đi đến ngôi nhà mà ngươi cho rằng an toàn, nơi có bọn trẻ và Emily đã được đưa đến đấy."


 

"Làm thế nào, ngươi!" Vinter nhìn Yvonne với đôi mắt run rẩy.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, vô số thống khổ bao trùm lấy anh.

Anh chưa bao giờ nghĩ ả sẽ ra tay với Raon.

Anh ta đã kiểm tra Raon nhiều lần kể từ khi trở về từ Soleil, nhưng không hề có dấu hiệu của việc tẩy não.


 

"Mau từ bỏ đi thôi."

"…"

"Chỉ cần đưa cho ta mảnh gương thì ta sẽ không chạm vào bọn trẻ, Hầu tước à. Ta cũng không muốn làm tổn thương chúng đâu."

Mảnh ghép hay tính mạng của đứa trẻ.


 

Câu trả lời đã quá rõ ràng.


 

Cây gậy đang siết chặt về phía Yvonne từ từ hạ xuống. Vào lúc đó, Yvonne thì thầm.

"Dach T-Mum."

Sau đó khói mù bốc lên từ sàn nhà. "Ugh!"

Không có chút thời gian dư thừa nào, Vinter bị trói chặt đầu gối xuống sàn cùng tiếng va chạm chói tai.

"Đừng cử động. Ta erằng sẽ rất đau khi nhìn thấy tay chân của ngươi bị cắt cụt đấy."


 

Yvonne thì thầm bằng một giọng sảng khoái, ngâm nga lời đe dọa của mình khi ngồi trên chiếc ghế sofa. Raon dễ dàng tìm thấy cánh cửa bí mật ẩn trong tường và mở nó ra.


 

Chủ nhân của không gian đã cam chịu bị trói vì vậy không có gì ngăn cản đứa trẻ bước vào mà không do dự. Ít lâu sau đó, Raon bước ra khỏi bức tường với một bông hoa trên tay.

"Ui ghê quá."

Yvonne nhận lấy đóa hoa, nắm lấy đầu bông hoa và lắc nó sau khi buông lời đánh giá.

Rễ của bông hồng tím vừa nhổ bị vướng ít đất, như cố giấu mảnh gương của Penelope.


 

Trong khi nằm úp mặt xuống sàn, Vinter nghiến răng nhìn lên Yvonne

"Đưa hoa hồng này cho ta. Dù sao đó cũng là của con người chứ không phải của kẻ như ngươi."

Yvonne tặc lưỡi không vui, xé nát nó ra mà không do dự.

Wooddeuk-

Đóa hoa hồng với những chiếc rễ của nó đã khô héo khi những cánh hoa rụng lả tả. Yvonne ném nó trước mặt Vinter như một thứ rác rưởi.

Cô ấy đưa tay lên và huýt sáo thật mạnh. Ngay sau đó, một con quái vật khổng lồ lao xuống, phá vỡ cửa sổ.

Kkirururuk-!


 

"Raon, ngươi cưỡi con quái vật đó đến ngôi nhà an toàn kia." Chỉ vào con quái vật cánh thô, Yvonne ra lệnh.


 

Vinter trừng mắt.

"Ngươi! Lời hứa của ngươi thì sao, sao lại làm khác!"


 

"Lời hứa? Haha, ngươi mong đợi quá nhiều từ Leila rồi đấy."


 

"Chết tiệt! Raon! Dừng lại! Ughh!" Anh ta đã bị lừa.


 

Khi nhìn Raon đang cưỡi trên con quái vật, anh hét lên một cách tuyệt vọng. Tuy nhiên anh không còn cách nào khác ngoài việc rên rỉ vì cơn đau dữ dội tác động qua các khớp của mình. "Raon, làm ơn!"


 

Kkirururuk-!


 

Con quái vật mang theo đứa trẻ bay qua cửa sổ không hề chậm trễ. Sự tuyệt vọng và thất vọng từ từ hiện lên khuôn mặt anh.

"Tại sao ngươi lại làm thế! Ngươi đã có những mảnh ghép như ngươi muốn!"

Vinter hét lên với khuôn mặt méo mó.


 

Cô ngồi trên ghế sofa và chạm vào mảnh gương, nâng người lên. "Chỉ là, để cho vui thôi."

Cô cúi xuống, dùng ngón tay nâng cằm anh lên và nhìn vào mắt anh. "Một khuôn mặt thánh thiện được bao bọc bởi cảm giác tội lỗi."


 

"Ngươi, đồ điên!"


 

"Có lẽ thế."


 

Yvonne gật đầu trước lời mà Vinter thốt ra. Cô đã sống sót một mình trong cuộc chiến huynh đệ tương tàn tang thương kia.

Cô ta đã kìm nén nín thở quá lâu đến chết sau đó.

Và cuối cùng đã trở về quá khứ ngay trước khi hoàn thành công cuộc trả thù. Làm thế nào ta có thể không phát điên lên cơ chứ?


 

"Thật vui khi thấy ngươi dùng chính tay mình tàn sát những pháp sư còn lại trong lúc tâm trí bất ổn như vậy."


 

"............."


 

"Sẽ rất vui khi thấy khuôn mặt của ngươi trở nên điên dại, bất lực nhìn thế giới mà ngươi đang cố gắng bảo vệ bằng mạng sống sắp phải đi đến hồi kết."


 

"Ngươi sẽ phải hối hận!"

Vinter trừng mắt nhìn cô với ánh mắt ghê tởm. Đó là một hình ảnh kỳ lạ mà xưa nay chưa từng thấy.


 

Đột nhiên cô ả có cảm giác rằng cô thậm chí không hiểu rõ nữa. Cô ta tự hỏi liệu tất cả những điều này có thực sự là để trả thù. Hay chỉ là sự hận thù đối với những con người không còn yêu cô.


 

"Hãy chống mắt lên mà xem Penelope yêu quý của ngươi sẽ chết trong tay ta như thế nào, hầu tước thân yêu."

"…"


 

"Ái chà, vậy thì, tạm biệt nhé."


 

Khi cô đứng dậy khỏi chỗ ngồi, hất cằm anh ra, nắm lấy một phần tay của anh.


 

"Fire Pisson." Bỗng Vinter hét lên câu thần chú.

Wharreuk- Một ngọn lửa nhỏ bùng lên thân những cánh hoa héo úa.


 

"Cái gì?" Khoảnh khắc Yvonne ngây người nhìn xuống nó.

Kwaaaang-!

Một vụ nổ vang dội. Cùng lúc đó, cơ thể nhỏ bé của Yvonne bật ra như bị ném đi. Currrrrrr-.

Tòa nhà sụp đổ trong nháy mắt.

Ngọn lửa bùng cháy và đống tro tàn đổ nát đến mức không còn nhìn ra được hình dáng ban đầu. Nhưng bất chấp vụ nổ lớn, xung quanh vẫn không hề hấn gì.

Như không có vụ nổ nào xảy ra cả, không có tiếng ồn ào như thể không ai nhìn thấy hoặc nghe thấy.

Một khoảng thời gian im lặng chỉ ngoại trừ tiếng nổ vang lên.


 

Nhưng không lâu sau, đống đổ nát của tòa nhà sụp đổ với tiếng động lạch cạch. Kuang-! Một số ít tích tụ bay sang phía bên kia.


 

"Ah, ugh"

Bò qua một cái hố trũng là một người phụ nữ với bộ xương kinh khủng, một bên khuôn mặt chảy xuống.


 

"Chết tiệt, Vinter Verdandi--!"


 

Yvonne vừa bước ra ngoài, hét lên và run rẩy không ngừng.


 

Cả da thịt và cơ thể của cô đều cháy đen. Hiện ra một bộ xương khủng khiếp mà nếu là con người thì sẽ không bao giờ có thể sống sót được.

Yvonne chớp mắt nhìn xung quanh.


 

Phải mất một thời gian dài mới hồi sinh được sức lực đã tích góp, đến mức phải ăn cả hai người hầu kia.


 

Không hay ho gì mà xé xác chúng ngay lập tức, nhưng ít nhất cô phải ăn hết chúng.

"Hah, Haha!" Nửa khuôn mặt của cô ấy đang bốc cháy.

Cô bắt gặp một ánh mắt khác đang nhìn mình, chính là pháp sư do Công tước thuê.

"Ha!Con cáo già nhà ngươi có một con chuột khá tốt đấy."


 

Cô ta không nghĩ tới sẽ có kẻ khác bám đuôi mình vì cô ta đã khiến người đánh xe rời đi một cách dễ dàng.


 

Tên pháp sư đã nấp bên ngoài tòa nhà chờ đợi cô ta, đang run lên vì sợ hãi.

Có lẽ đó là điều tự nhiên.


 

Không chỉ tòa nhà nơi cô ả bước vào bỗng dưng sụp đổ mà cô ả còn sống sót trong một vụ nổ lớn mà quần chúng xung quanh không nhìn thấy được, nhưng cô ta vẫn còn sống!


 

"Đến đây nào, Pháp sư."


 

Một người phụ nữ trơ xương từ từ bước ra khỏi tòa nhà. Một nửa mái tóc hồng xinh xắn của cô đã bị lửa thiêu rụi.


 

"Ah, Ah!" Pháp sư lắc đầu nguầy nguậy và lùi lại.

Nhưng thật ra anh ta thậm chí không thể nhúc nhích. Yvonne bắt đầu dùng sức mạnh tẩy não để tái tạo cơ thể.


 

"Chúa ơi! Thánh thần ơi!"

Loài người luôn tìm kiếm Chúa trước khi chết.

Yvonne thấy thật buồn cười biết bao.

Không có Chúa trong một đế chế mà một con rồng chết tiệt đã xây dựng nên đâu.

"Từ nay về sau, ta chính là Thần linh của ngươi."

Trong đôi mắt người đàn ông nhuốm màu đen tối, đôi môi đỏ sẫm vẽ ra nụ cười kinh hoàng.


 

* * *


 

Lúc cô ta về đến Công quốc đã gần nửa đêm.


 

May mà đèn đã tắt hết, cô ta tranh thủ cho xe chạy quanh kinh thành vài vòng rồi mới quay về.

Còn cách khá xa cổng, cô ta chậm rãi bước từng bước đi về phía cửa trước. Cô ta vừa đi ngang qua khu vườn.


 

"Con về muộn rồi."


 

Có một người không ngờ tới đã ở phía trước.

"Ai đấy?" Bối rối, Yvonne dừng lại và sợ hãi hỏi.


 

Người đứng trong bóng tối trước cửa chính chậm rãi bước ra ngoài. Gương mặt lộ ra dưới ánh trăng.


 

"Công, công tước?" Yvonne giật mình và gọi Công tước Eckart. Đột nhiên, ông nhấc tay lên.


 

Cảm thấy như một tín hiệu đừng đến gần hơn nữa, Yvonne nghiêng đầu và mở to mắt.

Seuseuseuseusut-.

Trong khu vườn, ngay khi Công tước giơ tay lên, những bóng đen từ từ hiện ra và tiến lại gần.

Một hoặc hai ánh đèn bắt đầu sáng.

Tất cả các hiệp sĩ vây xung quanh Yvonne đều rút kiếm ra.

"Chuyện này, chuyện gì đang xảy ra thế?" Yvonne nhìn xung quanh rồi nhìn lại Công tước với vẻ mặt sợ hãi và lên tiếng hỏi.


 

Không chỉ Công tước mà cả Derick và Reynold cũng đứng bên cạnh, nhìn cô ta với ánh mắt lạnh lẽo.

Mí mắt cô ta khẽ co giật.


 

Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 210
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.