Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 181

"Công nương Penelope."

Tôi ngừng leo lên cầu thang khi nghe thấy một giọng nói nhỏ gọi mình.
Khi tôi chậm rãi quay lại và nhìn thấy có bóng dáng một người đàn ông.

"Có điều gì tôi có thể làm cho ngài không?"

"Tôi muốn nói chuyện với công nương một lát."

"Tôi nên làm gì đây? Tôi thật sự không có chuyện cần thảo luận với hầu tước mà nhỉ."

"Vậy thì tôi sẽ nói với Công tước, người hầu gái phụ trách chăm sóc công nương đã làm chứng nói rằng ngài không biết gì về sự thật…ông ấy cần phải biết toàn bộ câu chuyện."

Tôi cau mày trước mối đe dọa bất ngờ và nhìn xung quanh. May mắn không có ai trong sảnh ngoại trừ anh ta.

"Ầy, đó là việc mà chúng ta nên gặp nhau ít nhất một lần."

Khi tôi yêu cầu anh ta đưa chất độc, tôi đã nói sẽ sử dụng nó để thuận tiện cho mình và sẽ không bao giờ gặp lại anh ta nếu tôi thoát ra khỏi trò chơi chết tiệt này.

Khi tỉnh lại, tôi hối hận vì anh ta đã biết một chút xíu về việc này. "...Theo tôi."

Tôi thở dài nói khi đi xuống cầu thang bên phải một cách khó nhọc.

Tôi dẫn anh ta ra khỏi biệt thự qua cửa sau.

Có nhiều camera chạy bằng cơm trong biệt thự này lắm.

'Tôi hơi sợ hãi về nơi những người hầu bị Yvonne tẩy não có thể đang ẩn náu đâu đây ...' Vì vậy, tôi kéo anh ta theo và dừng bước chỉ sau khi tôi đến cuối con đường.

"Bây giờ nói cho tôi biết."

Những bông hoa tím không tên lung lay trong gió và tỏa hương thơm dịu dàng.

‘Cách đây không lâu, hình như những đoá hoa màu vàng đã nở rộ nhỉ.'

Tưởng chừng như mới hôm qua thôi tôi đã nhận được một món quà khá ấn tượng từ một người con trai ở đây, vậy mà đột ngột mọi việc thay đổi hết rồi.

Khung cảnh của khu vườn sau nhà, nơi có một người thanh niên khác đang đứng trước mặt.

"Tại sao công nương lại nói dối?"

Khi tôi đang chìm trong suy nghĩ thì Vinter mở miệng bằng một giọng trầm thấp. Tôi nhẹ nhàng ngẩng đầu lên và hỏi ngược lại.

"Gì cơ?"

"Thuốc độc mà công nương uống khác với thứ ngài yêu cầu tôi làm."

"Bây giờ ngài đang làm gì, hỏi tôi chuyện gì đang xảy ra sao?"

Tôi lúng túng trong giây lát vì không biết rằng anh ấy lại hỏi thẳng tôi như vậy. Nơi này rộng đến nỗi không ai có thể nghe thấy cuộc hội thoại của chúng tôi, tôi cau mày bĩu môi.

"Ngay cả khi chúng ta đang ở bên ngoài, đây vẫn là địa phận của công tước. Tại sao ngài không cẩn thận với những gì ngài nói thế?"

“Tôi đã thi triển ma thuật cách âm. "

"Thế thì ổn rồi. Bây giờ cứ tiếp tục thôi."

"Lúc đầu tôi cứ nghĩ tiểu thư đang tìm thuốc độc, ai đó ..."

Vinter, người đang vội yêu cầu câu trả lời của tôi, đột nhiên ngừng nói và tự sửa lại câu từ.

"... Tôi đã lo lắng công nương có thể bị buộc tội cố ý làm hại vị tiểu thư đã trở về, Yvonne."

Vì phép cách âm vẫn còn hoạt động, nên anh ta dường như đang cố gắng thốt ra. Anh ấy giải thích lý do tại sao không thể bước tới.

"Cho nên, chỉ cho đến khi tiểu thư tỉnh lại thì ta không thể nói sự thật."

Tất nhiên, việc anh ta giữ mồm giữ miệng vì sự an toàn của cá nhân mình là điều đương nhiên. Bởi vì Verdandi không phải là người xử lý công việc kinh doanh với tôi, chỉ đơn thuần là người cung cấp thông tin.

Nhờ sự im lặng của anh ấy, tôi đã có thể kể ra câu chuyện về vụ án này một cách dễ dàng.

"Tôi hiểu rồi"

Tôi thản nhiên gật đầu, không bỏ lỡ cơ hội anh ta hỏi ngay câu tiếp theo.

"Nhưng dù có nghĩ thế nào, tôi cũng không hiểu."

"Chuyện gì?"

"Tự dựng kịch là có ý gì? Tại sao ngài lại thừa nhận điều đó? Người giúp việc mà ngài gửi đến cho tôi không phải là cô hầu gái đã chết, mà là một người khác."

"Tôi có sao?"

"Công nương."

Khi tôi nghiêng đầu giả vờ như không biết gì, khuôn mặt của Vinter Verdandi đanh lại.

Anh ta nói thẳng thừng hơn một lúc trước, vì tôi dường như không có thiện chí tham gia vào cuộc trò chuyện.

"Xin hãy nói cho tôi biết ... ngài có một chất độc khác. Vậy thì tôi sẽ làm chứng với tư cách là chủ thương hội văn phòng ..."

"Hầu tước."

Tôi bất ngờ đưa tay lên ngăn anh ta lại.

"Hãy nói cho tôi biết một điều. Ngài đứng trước mặt tôi với tư cách là Hầu tước Verdandi, hay với tư cách là một vị pháp sư hàng đầu?"

Vinter ngậm miệng lại. Tôi nhìn chằm chằm vào đôi mắt xanh đang rung động trong giây lát và mở miệng.

"Nếu ngài là Hầu tước Verdandi, ngài đang quan tâm quá mức rồi. Cảm ơn sự quan tâm của ngài đây nhưng tôi sẽ tự mình lo liệu."

"... Công nương Penelope."

"Nếu ngài đang đứng trước mặt tôi với tư cách là pháp sư hàng đầu thì hãy thỏa thuận với tôi."

Tôi dừng lại một lúc và hít thở sâu.
Và ngay sau đó, tôi trở mặt như anh ấy muốn.

"... Không phải giống như ngài đã từng nghi ngờ tôi sao?"

Trong sự thay đổi chủ đề đột ngột, có thể thấy Vinter nín thở với đôi mắt trừng trừng nhìn tôi.
"Khi tôi ủy thác độc dược thông qua người hầu gái, thành thật mà nói, ngài đã nghĩ như thế nào?"

"..."

"Chắc ngài đã cho rằng một công nương giả độc ác cố ý hạ độc vị tiểu thư thật đã trở lại nhỉ."

Khi tôi phá vỡ những suy nghĩ mà anh ấy có thể có khi tôi hỏi về thuốc độc, anh ấy đã bối rối, tôi nhìn chằm chằm vào anh với khuôn mặt vô cảm và tiếp tục.

"Ngài đã nghĩ bởi vì tôi cứng đầu, rằng tôi vẫn thô lỗ như lần trước, vì vậy ngay bây giờ tôi sẽ làm những gì tôi muốn lần này và những gì tôi chưa bao giờ làm trước đây."

"..."

"Cho nên mặc dù tôi yêu cầu độc dược không có thuốc giải, ngài cũng không làm như tôi yêu cầu."

Anh không biết rằng anh sẽ phải đối mặt với điều này sao?

Ngay lúc đó khuôn mặt của Vinter bị biến dạng. Không có nhiều ấn tượng, nhưng cũng có chút đáng giá khi nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh ta nhăn nhó một cách tội nghiệp như vậy.

Hơn nữa, tôi không thể tìm ra câu trả lời mà anh ấy muốn ở tôi. Tôi không biết liệu anh có muốn nghe rằng tôi thực sự đang cố làm hại Yvonne hay không. Hay anh ta muốn tiết lộ kẻ có độc dược kia?

Nhưng tôi đã chắc chắn.

"... Bây giờ cũng không có ích gì. Vấn đề là từ lúc đầu cho đến tận bây giờ ngài chưa bao giờ tin tưởng tôi cả. Đây..."

Tôi nhấc tay lên, dùng ngón trỏ đẩy vào ngực người đang ở gần tôi. Anh ấy chùn bước và lùi lại một bước dù tôi không dùng bao nhiêu lực.

"Là khoảng cách giữa chúng ta."

Tôi lạnh lùng liếc nhìn anh từ khoảng cách đó.

Luôn cách xa nhau một bước.

Chúng tôi chỉ thân thiết đến mức đó thôi, vì vậy tôi đã nói với anh rằng hãy tránh xa công việc kinh doanh của tôi.

Vinter hơi sững sờ. Nhưng anh ấy là một người đàn ông khôn ngoan mà tôi nghĩ anh ấy sẽ sớm hiểu tôi. Nhưng anh ấy đột nhiên nắm lấy ngón tay tôi vẫn đang chỉ vào ngực anh.

"Mặc dù tôi đã dự đoán ngài sẽ đầu độc người khác, nhưng chính ngài không cho rằng ngài sẽ tự tay hạ thuốc mình sao?"

Theo cách anh ấy nhìn tôi chằm chằm với đôi mắt đỏ ngầu, tôi linh cảm có điều gì đó không ổn.

"Gì chứ..."

"Tôi là một pháp sư coi trọng cuộc sống hơn bất cứ thứ gì khác."

"..."

"Tôi đã sống cả đời với sứ mệnh chứng minh rằng nó khác với Leila, kẻ lấy mạng người khác và sử dụng họ như sức mạnh. Nhưng!"

"..."

"... Tôi đã gặp công nương, và tôi đã trao cho ngài rất nhiều thứ."

Anh ta thốt ra những từ khó hiểu với tôi bằng giọng nói thì thào của mình. Áp lực lên ngón tay tôi mà anh ấy nắm lấy trở nên mạnh mẽ hơn. Tôi cau mày bắt lấy tay anh.

"Nếu ngài định bào chữa, tại sao ngài không tự tìm kiếm từ chính bản thân mình thay vì từ người khác hả hầu tước?"

"Yvonne, đứa trẻ này."

Nhưng anh ta không hề nhúc nhích. Vẫn giữ chặt lấy tôi, anh bắt đầu nói với tôi những lời đầy bất ngờ.

"Cô ấy là người đã giúp đỡ những người nghèo khổ trước tôi."

"... Việc đó…."

"Cô ấy là một người tốt, luôn sống vì người khác, cô ấy phải tồn tại sau khi mất tích. Khi tôi bắt đầu công việc của mình, cô ấy đã giúp đỡ và dạy tôi rất nhiều điều."

Tôi chết lặng trước quyết định của anh ấy khi kể cho tôi nghe về hành trình của anh và cuộc gặp gỡ đầu tiên với Yvonne.

Tôi cười và nói một cách mỉa mai.

"Vậy à? Chắc anh sợ rằng tôi sẽ giết một đứa trẻ ngoan như vậy ..."

"Tôi không sợ!"

Vào lúc đó, Vinter đột ngột cắt lời tôi bằng một giọng lớn.

"... Là công nương tuyệt vọng khi cô ấy trở về Công quốc. Công nương để lại cho tôi quỹ kinh phí như vậy mà tôi không hay biết gì!"

"..."

"Khi con gái ruột của Công tước trở lại, tôi lo sợ công nương sẽ biến mất cùng với khoản tiền và tôi thậm chí còn không nhận ra điều đó!"

Thật nực cười khi hôm nay anh ấy đã nói chuyện này công khai với tôi, anh kể về cuộc sống hàng ngày của mình với một bộ mặt đau khổ.

"Tôi làm ngơ cho đứa nhỏ ấy lấy lại ký ức lúc bé. Dù biết tôi phải đưa cô ấy về dinh thự, nhưng tôi không bao giờ làm như vậy."

"..."

"Sau khi tôi quay về, cô ấy vẫn ở trong khu ổ chuột và tôi chưa thể chợp mắt một đêm nào kể từ khi nghe tin cô ấy bị một con quỷ tấn công."

"..."

"Bởi vì tôi cảm thấy như mình đã phạm phải một tội lỗi không thể nào tha thứ, bất cứ khi nào tôi nhắm mắt lại tôi luôn gặp ác mộng."

Nước da của anh đen sạm vì anh đã phạm tội với Chúa. Vinter từ từ cúi đầu và đặt tay tôi lên trán rồi thì thầm bằng một giọng đau khổ.

"... Điều đầu tiên tôi lo lắng khi nhận được thông tin về việc con gái ruột của Công tước trở về cũng chính là công nương."

"..."

"Tôi đã nghĩ rằng công nương có thể làm điều gì đó khủng khiếp sau khi tôi nhận được yêu cầu về chất độc từ ngài, nhưng"

"..."

“Tôi chỉ đang nghĩ về việc tạo ra một loại thuốc giải độc để che giấu hành động của ngài, nếu ngài thực sự định làm điều gì đó. "

Sau khi thì thầm, anh ta hỏi tôi với giọng khàn khàn.

"Đây vẫn là vấn đề tin tưởng hay không sao?"

Tôi ngạc nhiên về câu nói bất ngờ của anh ấy và không thể nói được gì.

'Ah.'

Có một giọng nói trầm thấp phát. Tôi nghĩ rằng mình đang nắm bắt được sự việc lúc này.
Vinter là một pháp sư ban đầu được lên kế hoạch đưa Yvonne đến lễ trưởng thành. Tuy nhiên vì tình cảm với tôi, anh ấy đã lựa chọn bỏ rơi Yvonne.

Mặc dù tôi đã nghe tận tai lời thú nhận của anh ấy, tôi vẫn khó lòng tin được.

Ở chế độ bình thường, Vinter là một người đàn ông tốt và thân thiện, luôn vì nữ chính mà hành động.

Anh ta đáng lẽ phải đưa con gái ruột của Công tước đến buổi lễ trưởng thành của Penelope, nhưng lại từ bỏ niềm tin của mình và quay lưng lại với Yvonne từ trước nữa.

"Làm ơn, trả lời tôi đi công nương. Đây vẫn là vấn đề về lòng tin sao?"

Và sau đó chính Eclise người bị tẩy não đã đưa Yvonne trở lại.

Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 181
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.