Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 123

chap 123

“Cô vừa gặp người yêu à?”

tôi đã gặp anh ấy để tìm hiểu xem nhưng tôi lại bị sốc lần nữa. anh ấy đã làm xong công việc thiện nguyện cùng Yeoju rồi . “vậy bây giờ thì tôi làm gì được chứ?”

tôi đã trông đợi nó, nó chỉ là một trò chơi mà thôi

khi tôi thực sự chắc rằng Vinter có thể sẽ gặp Yvone và sớm đưa cô ấy trở lại, tôi đột nhiên cảm thấy sợ hãi. Để tôi nói cho biết, đây là một cuộc sống đầy rẫy những cảnh dọa người. 

không như tôi đã cảm nhận được, anh ấy nhìn chằm chằm vào tôi với những biểu cảm không thể biết trước và nói một cách từ tốn. “Nếu em không muốn lấy thức ăn khỏi những đứa trẻ khỏe mạnh hơn, hãy ăn càng nhiều càng tốt.” Đó là sự thật. Nhưng. đó là sự nghèo đói với thức ăn tối thiểu trong nhà.

““Hôm nay em ăn nhiều không có nghĩa là ngày mai em không đói. ” thoát khỏi suy nghĩ, tôi nhún vai và trả lời một cách vô vị

“Và nếu anh ăn quá nhiều trong khi đói trong vài ngày, anh sẽ phát ốm. Anh đã bao giờ trải qua chưa?

khi nhìn thấy đồng tử của anh ấy giãn ra, trong lòng tôi thoáng vụt một tia xúc động

"em nói như thể bạn đã trải vậy." "Vậy anh nghĩ sao?"

tôi cố nặn ra một nụ cười gượng gạo, bây giờ tôi đã đoán được VInter đang nghĩ gì

Có phải chăng một người phụ nữ khi trở thành công chúa duy nhất của một đế quốc, vào một buổi sáng vì những người bình thường không hài lòng về việc cô ấy  kêu gọi cứu lấy cái nghèo đói, hay cô ấy đang cầu nguyện cho một nàng công chúa t

hực sự, người đưa rượu rum cho những người hiền lành giữa lúc còn đang nghèo nàn? 

“Hãy đi xung quanh và tìm hiểu xem hôm nay tôi là ai.” ""


 

“Thật không vui nếu tôi kể cho em nghe mọi thứ.”


 

Bây giờ không quan trọng tại sao anh ấy kéo tôi đi làm công việc tình nguyện. Trò chơi đã đi đúng hướng.


 

Trong tâm trí tôi, ‘Vinter Verdandi’ đã được sơn một dấu X màu đỏ trên tường. Chúng tôi rời đi khi bữa ăn gần kết thúc.

Vì vẫn còn một nơi để phân phát. "em  ổn chứ?"


 

Có lẽ vì trang phục ngổ ngáo của tôi, Vinter tiếp tục tỏ vẻ hối lỗi. “không sao đâu. ”


 

Tôi chỉ có thể nói rằng tôi không sao vì tôi cũng có lỗi.

Hơn nữa, tôi thực sự phát ốm vì tôi chỉ phát bánh mì này mà không nghĩ về nó.


 

Chúng tôi băng qua con hẻm ngoằn ngoèo và  đi đến cuối làng.


 

Càng ra ngoại ô, càng nhiều cao ốc, đường càng ngày càng ít người qua lại. Và cuối cùng cũng đến được ngôi làng cuối, một vùng đồng bằng rộng trên vách đá hướng ra biển.

Một ngôi nhà lụp xụp cũ mòn chứ không phải là một tòa nhà, được xây dựng một cách tạm bợ

Khi đi ngang qua, tôi bị sốc bởi cuộc sống còn tồi tệ hơn cả một ngôi làng bị chiến tranh tàn phá. "Chúng ta đang ở nơi quái quỷ nào?"

“Người dân thị trấn buộc phải sử dụng mana.. Đó là nơi những người sở hữu nó sinh sống. ”“ Những người có mana? Vì vậy, anh đang nói đến những tên thấy phép hách dịch? "

"Không. Họ là những người dễ dãi theo đúng nghĩa đen, thiếu trình độ và học thức để được gọi là phù thủy. Sau vụ đánh bom, tôi mang theo một quả cầu pha lê để kiểm tra lượng mana và thực hiện một cuộc kiểm tra lớn ”.

Điều đó khiến tôi càng cảm thấy mình đang rơi vào thế bí.


 

Người ta đã biết rằng Đế quốc sẽ vô tình từ chối các pháp sư.


 

Nhưng không phải là quá đáng khi đặt nhiều người giàu hơn hoàn toàn vào một tình huống khó khăn? “Tại sao anh lại đi xa như vậy?anh cũng thuộc một Đế chế Inca, ”


 

tôi cau mày hỏi

“có một cuộc chiến tranh, nhưng nó không dễ để khôi phục Tratan vì các cuộc tấn công định kỳ của Leila.” "Leila, đất nước mới?"

"Đúng vậy, mục đích của họ là loại bỏ tất cả các phù thủy khỏi thế giới."


 

Vì vậy, người Tratan cho rằng những người này là nguyên nhân của vấn đề.


 

Tôi nghĩ đó là một mâu thuẫn lâu dài và tôi có thể cảm nhận được một cảm xúc nào đó trong giọng nói của Winter. Tôi vẫn không tin lắm.

“Tại sao họ không viện trợ binh lính tới? Các anh không có một lãnh chúa ư?”

“Những người đã bị mất địa vị trong chiến tranh, ẩn náu ở đảo Archina và sử dụng phép thuật để tấn công giờ chỉ còn sót lại ở vương quốc mới”

“ồ”

“chà, thật khó để tiếp cận hòn đảo ấy vì sóng rất mạnh và hẻm hóc thì vô số kể. . hoàn toàn rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan. “

Anh ấy ngừng nói và đẩy cái gì đó ra khỏi cánh tay. sau đó anh ấy tiến một bước gần tôi hơn và cúi xuống

“gì vậy?”

Khi con thỏ đi không kịp lùi lại, nó đã đến gần tôi, và tôi cảm thấy cổ nặng trĩu. "Đó là một di tích cổ xưa"


 

anh ấy trả lời, đúng lúc đó mắt tôi sáng lên.


 

Nhiệm vụ ẩn [An Relics of Ancient Magistrate] Hoàn thành! Bạn đã xác nhận sự tin tưởng của SYSTEM [Wizard]. Như một phần thưởng, bạn đã nhận được [Vinter’s Favorability + 3%].


 

Thanh đo màu tím trên đầu Vinter nhấp nháy như thể tình cảm thuận lợi đang dâng trào. Tôi nghi ngờ vào mắt mình khi nhìn thấy một cửa sổ hệ thống đột nhiên mở ra.


 

“Khi có chất độc hại gần đó, màu sắc sẽ thay đổi. Đặc biệt, càng run rẩy càng nguy hiểm nên tránh chỗ đó ngay lập tức”

Vinter giải thích cho tôi. Tôi hỏi với một giọng bàng hoàng.

"Tại sao anh đưa nó cho tôi?" Tại sao không đến chỗ người chủ thực sự?

“nỗi sợ hãi khi chuẩn bị cho một tình huống có thể không biết trước." Anh ấy đã trả lời câu hỏi của tôi ngay lập tức.

Đó không phải là giải pháp tôi muốn.


 

“Không giống như nơi chúng ta đang phục vụ, nơi này có một chút nguy hiểm cho người ngoài. Có thể có tàn tích của Leila Hingdom mới. ”

“Nếu em khát, đừng uống nước Nu” . Vinter nói một cách thận trọng.

"Cảm ơn anh. Tôi sẽ cẩn thận.

Tôi vẫn gật đầu với vẻ khó hiểu.


 

Chiếc mặt nạ thỏ vẫn đóng lại, đôi mắt của anh ta, nếp gấp mí mắt trông rất đẹp.


 

“Nơi này ít người, phát nhanh rồi trở về thủ đô.” Lần đầu tiên, với một lời nhận xét hoan nghênh, anh ấy đứng dậy. Ngay sau đó anh ta lặp lại những gì anh ta đã làm ở ngôi làng trước.


 

Anh ấy lấy túi ra và lôi hết tất cả đồ đạc trong đó ra ngoài

có điều hơi khác là rất dễ phép thuật trước mặt những người sở hữu mana. Tôi có thể nhanh chóng nhận ra rằng anh ấy đang cố tình làm vậy để mang lại hy vọng cho những người thất vọng. Sau một thời gian dài, người ta nghĩ ra điệu Chô-ra-xô nhảy chậm.

kể từ đó, tất cả đều lặp lại cùng một loại hành động như hồi nãy.

có lẽ vì số lượng ít nên rượu rum dự trữ đã nhanh chóng hết sạch

“có vẻ như mọi thứ đã xong. Ngồi xuống và nghỉ một chút đi, thưa quý cô”. đột nhiên Vinter mang cho tôi một chiếc ghế và bảo tôi ngồi xuống. khi tôi nhìn anh ấy với ánh mắt tò mò, anh ấy nói việc mình chuẩn bị làm ““Tôi sẽ đi gặp thủ lĩnh ở đây một lát. ”

“anh em họ??”

“không, ông ta là một pháp sư”

thạt ngạc nhiên khi một pháp sư làm thủ lĩnh khu ổ chuột. tôi bảo vơi anh ấy với vẻ không hề phô trương.

“cứ tự nhiên nhé”

“cảm ơn anh”

“Tôi muốn gặp cảnh sát trưởng ở đây một lát. 

Vince gật đầu chào tôi và nhanh chóng đi xuống dốc. 

Chân tôi đã tê cứng.

“ôi, cái chân của tôi”

tôi thiếp đi trong tiếng gọi của lý trí và dạ dày

đúng lúc đó, một cơn gió biển mát rượi tràn qua xoa dịu đi cái nóng nực, tôi ngồi xuống và kéo ghế sát vào mép tường. 

Thật là nực cười khi tôi đi làm những việc phi lý này, không hẹn hò. tuy nhiên khi nhìn thấy biển tôi bỗng cảm thấy chạnh lòng. “chà, đôi khi không hẳn là khó để trở nên tốt”

biển xanh kéo dài bất tận, hoàng hôn buông xuốt đỏ rực. 

cảnh đẹp như tranh vẽ, nhưng lại chẳng có gì là hợp với khu ổ chuột ngay phía sau. Trông mờ ảo như ở phía chân trời xa xăm.

“Nếu đó là quần đảo Archina”


 

nếu đúng thì nó gần hơn tôi nghĩ. 

tôi tự hỏi khi nào khoảng trống quay lại

Với tiếng cười của những đứa trẻ, ai đó nói "Grrrrrrrrrrrrr!" "Penelope!"


 

ai đó ở phía sau gọi vọng về phía tôi

Tôi quay lại, Raon vẫy tay chào tôi, xung quanh là lũ trẻ. Cây gậy cầm trên tay còn lại của nó phun ra những giọt muộn.

“Có phải cậu tìm được những người bạn đồng cảnh ngộ rồi không?”


 

Raon trông có vẻ thoải mái tay cầm một chiếc bánh mì, trước đó cậu ta không hoàn toàn sử dụng phép thuật, nó la lớn với khuôn mặt rạng rỡ:

“Tôi có thể đi đến bãi biển dưới ách đá cũng mọi người trong chốc chá được không?”

“không”

tôi cắt ngang mọi thứ như một con dao

Cậu bé hỏi lại với vẻ thất vọng: “tại sao”

“hỏi sư phụ của cậu ấy”

“Tôi phải xin phép cô Penelope đây vì thầy tôi không ở đây”

nghe có vẻ đúng. tôi băn khoăn không biết có nên cho phép hay không nhưng ngay sau đó tôi quyết định lắc đầu từ chối. tôi sẽ quay lại thủ đô ngay khi Vinter quay trở lại. “dù sao thì nguy hiểm lắm. chỉ chơi quanh đây thôi”

“được thôi”

Tôi quay lại, đằng sau Raon đang vô cùng phấn khích. Mặt trời đột ngột bừng sáng trên nền hoàng hôn đỏ rực.

 CÂU HỎI CHÍNH: Nơi ở của những đứa trẻ bị lạc ~


 

[Ngày thứ nhất. Phục vụ khu ổ chuột với Wizard] Nhiệm vụ đã hoàn thành!


 

Như một phần thưởng của hệ thống. Bạn đã nhận được [+ 5%] [Vinter] và [50] danh vọng. (Tổng số danh tiếng: 460)


 

Bây giờ nó đã kết thúc chưa? Đó là một ngày rất hiệu quả.


 

Tôi sẽ nhìn vào cửa sổ hệ thống và cố gắng nở một nụ cười lúc đang nằm nghỉ. 

đột nhiên xung quanh tôi yên ắng lạ thường.

tôi ngoảnh ra sau cảm giác hơi là lạ “mưa ư?”

Hình như nơi này vốn đông trẻ con, bây giờ lại vắng đi những tiếng cười nói trong trẻo ấy.











 

Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 123
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.