Bạn đang đọc:Tay Không Bắt SóiChương 9

Chương 9

Tối nay Eden vẫn huyên náo, đưa mọi người trở về dục vọng nguyên thủy nhất. Tuy nhiên, điểm nổi bật hôm nay lại nằm dưới mặt đất, Diệp Sở Diệc ngồi trong góc, Tequila màu vàng kim sóng sánh trong ly.

Tối hôm nay là “Hội giao dịch” mỗi tháng một lần của Eden—— bán đấu giá nô lệ tình dục.

Chủ sở hữu đều là những kẻ dạng chó hình người, các nô lệ tình dục đều mặc quần áo hở hang hoặc để trần toàn bộ cơ thể chờ đợi chủ mới chọn lựa, còn sẽ có một cuộc đấu giá cao cấp cho đêm đầu tiên, loại giao dịch bẩn thỉu này cũng chỉ có thể diễn ra dưới lòng đất, vĩnh viễn không thể lộ ra ngoài ánh sáng.

Vương Tân Nam ôm một cô gái mặc bikini ba mảnh, vóc người nóng bỏng, đang trò chuyện với người ta, đối phương tựa hồ rất có hứng thú với cô gái này, gã dẫn theo một cậu trai tóc dài da mịn thịt mềm, dáng vẻ vẫn rất trong sáng nhưng bên trong sớm đã đạt đến cực hạn.

Vì để phơi bày độ mẫn cảm của nô lệ tình dục của mình, không ít người còn có thể “biểu diễn” tại chỗ, vòng phỏng vấn đầu tiên có rất nhiều nô lệ tình dục phô ra chỗ giao hoan bị cây xoa bóp cắm vào hoặc tinh dịch nhỏ giọt.

Diệp Sở Diệc không mảy may hứng thú với loại giao dịch này, nơi trình diễn giao dịch ngầm ở Manhattan còn kích thích và bẩn thỉu hơn ở đây. Vương Tân Nam kéo cậu con trai tóc dài kia tới: “Diệp, cậu xác định không xem thử sao?”

“Không xem.”

Ai biết ở đây có người cố ý mang theo bệnh AIDS vào không, loại ngàn người cưỡi vạn người đè đấy Diệp Sở Diệc thấy chướng mắt.

“Tôi mới vừa tự hỏi xem đây có phải Diệp thiếu gia không, không ngờ thật sự là cậu.”

Một người đàn ông trung niên bụng phệ ôm một cô bé đi tới, Diệp Sở Diệc nhíu nhíu mày: “Tôi có cần nhắc nhở ông, vị thành niên là phạm pháp không.”

Ông ta cười nịnh nọt, vội giải thích: “Đây không phải là vị thành niên, cô ta chỉ có vẻ mặt trẻ và vóc người thấp nhỏ thôi, có phải không? Hửm?”

“Đúng vậy ạ.”

Ngón tay to béo của ông ta ra vào bộ phận sinh dục, khoái cảm khiến giọng trả lời của cô gái không thể không kèm theo tiếng rên rỉ.

“Tôi không nhớ đã từng gặp ông.” Diệp Sở Diệc không hề nể mặt.

Ông ta cũng không giận, gương mặt vẫn nở nụ cười nịnh hót làm người ta ghê tởm: “Trước đây ở Mỹ, tôi có gặp cậu và cha cậu tại một buổi tiệc, chẳng qua chỉ đáp qua loa mấy câu nên Diệp thiếu gia không nhớ rõ cũng là bình thường.”

“Ơ, hóa ra là Diệp Sở Diệc thiếu gia của nhà họ Diệp đại giá quang lâm, sao thế? Cũng cảm thấy hứng thú đối với mấy loại không ra gì của quốc nội này à?”

Một giọng nói vô cùng trung tính tách biệt khỏi đám người, Diệp Sở Diệc hơi khó chịu, kẻ này cứ nối tiếp kẻ kia mãi không dứt, huống chi nghe giọng điệu của người này có vẻ không có ý tốt.

“Cậu lại là ai vậy?”

“Diệp thiếu gia quả thật là quý nhân hay quên, lúc ở Mỹ tôi được nhà các người ‘chăm sóc’ không ít đâu.”

Gã có thể trạng to con, trên người chỉ có một cái áo ba lỗ màu trắng bó sát, quần lao động kết hợp với một đôi ủng quân đội của Mỹ, rõ ràng nhất chính là vết chém ở mắt phải của gã, cạo đầu cua, hiển nhiên đây là tạo hình của trùm phản diện trong phim bạo lực của Mỹ.

“Có chuyện thì nói, không thì cút.”

“Diệp đại thiếu gia luôn sảng khoái như vậy, tôi nghe nói bản lĩnh của anh không tệ, chi bằng tới luyện tay với tôi một chút?”

Diệp Sở Diệc cười, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch ly rượu, cái ly bị thả rơi xuống đất vỡ vụn.

“Tôi không thích động tay, nhưng nếu cậu cố ý, vậy tôi cũng không tiện cự tuyệt, chẳng qua tôi hy vọng chúng ta có thể chơi một trò chơi.”

“Diệp thiếu gia, mời nói.”

“Tôi đánh trúng cậu, cậu lập tức cắt một ngón tay, ngược lại cậu đánh trúng tôi, tôi cũng sẽ cắt đứt một ngón tay của mình, công bằng chứ.”

Gã đàn ông đầu cua do dự một chốc, không phải gã không có lòng tin với bản thân, chẳng qua là người nhà họ Diệp ai nấy đều như ma quỷ, trước kia mình bị thua thiệt trong tay bọn họ, trước mắt Diệp Sở Diệc lại là một kẻ do chính tên điên Diệp Dịch Lân kia dạy dỗ.

“Thế nào? Sợ?”

Diệp Sở Diệc bắt chéo hai chân khiêu khích nhìn gã đầu húi cua, gã nặng nề cắn chặt răng: “Được! Hi vọng Diệp thiếu gia đừng nói tai trái ra tai phải.”

“Đương nhiên sẽ không, cậu yên tâm, tôi sẽ mau sớm giải quyết xong mười ngón tay của cậu, bảo đảm bọn chúng đều sẽ được tiếp đãi.”

Ác ma thò nanh vuốt từ trong bóng tối, dưới lòng đất ngoài tiếng thân thể bị va chạm nặng nề ra thì không còn tạp âm gì nữa. Gã đàn ông đầu húi cua co rúc người lại, Diệp Sở Diệc một cước đạp gã vào góc tường, cường độ truyền từ bắp thịt tới dạ dày khiến gã đau đớn nôn ọe.

“Đây là ngón thứ mấy rồi hả? Ai nói cho tôi biết xem nào?”

“Thứ thứ năm.”

“Mới thứ năm? Vậy còn năm ngón nữa, tôi không thích giày vò, gom đủ mười ngón thì cắt cùng một lúc để giúp cậu giảm bớt đau đớn.”

Một cước vào ngay giữa đầu, gã đầu húi cua chỉ cảm thấy mắt nổ đom đóm, răng của mình như đã rớt hết mấy cái. Cú thứ bảy nhắm ngay cổ họng, gã đã không thể chịu nổi đành phải rít lên một tiếng trầm thấp. Diệp Sở Diệc nhìn đám người phía sau ra hiệu đừng lên tiếng, cú thứ tám nhắm ngay hạ bộ của gã.

Hai người đàn ông mặc tây trang đen đột nhiên đi tới, Diệp Sở Diệc bị buộc phải ngừng cú thứ chín, anh bèn tặc lưỡi, nhận lấy điện thoại từ tay một người áo đen.

“Chơi đã chưa?”

Tiếng Trung của Diệp Dịch Lân có lẫn chút khẩu âm nhưng không ảnh hưởng đến ngữ điệu không giận tự uy của ông. “Có chuyện gì sao?”

“Mẹ con bảo con video call với bà ấy, bà ấy nói nhớ con.”

Những lời này ngay tại hoàn cảnh này không khỏi buồn cười, Diệp Sở Diệc thở dài thỏa hiệp, trả lời: “Biết rồi.”

Cúp điện thoại, đưa di động lại cho người áo đen, anh xoay người ra cửa: “À, tôi quên.”

Ngón tay của Diệp Sở Diệc điểm hai cái lên không trung, thần kinh của gã đầu húi cua trở nên hỗn độn vì đau đớn, tay đứt ruột xót, mười ngón tay của mình bị vệ sĩ áo đen toàn bộ cắt hết, Diệp Sở Diệc mỉm cười hài lòng, lắc chìa khóa xe biến mất trong tầm mắt của mọi người.

Tiếng thét chói tai vang lên sau khi người áo đen đi khuất, có người luống cuống tay chân gọi 120. Vương Tân Nam chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh của mình chảy ròng ròng, anh ta đã đánh giá thấp Diệp Sở Diệc và nhà họ Diệp, Diệp Sở Diệc chính là kẻ coi người khác như kiến hôi, mình không nên trêu chọc tên quái vật này.

Tiếng chuông điện thoại di động của anh ta đột nhiên vang lên, dãy số hiện ở nước ngoài, tay Vương Tân Nam run run nhấn nhận, đưa di động đến bên tai. “Cậu Vương, rất cảm kích sự quan tâm của cậu dành cho Sở Diệc.”

Rốt cuộc nỗi sợ của Vương Tân Nam đã đạt tới đỉnh điểm, anh ta bỗng ném di động xuống đất, hoảng loạn nhìn xung quanh, xác nhận đám người áo đen đã đi rồi mới ôm đầu chậm rãi ngồi xổm xuống.

“Am I so terrible?”

“I think, yes.”

“All right. How about your dear son?”

“That yours too, honey.”

Người phụ nữ xinh đẹp bất đắc dĩ nhìn chồng của mình, đoán chừng con trai bảo bối còn chưa về tới nhà, bà đi vào phòng ngủ nhanh chóng khóa trái cửa lại, chỉ còn lại Diệp Dịch Lân với vẻ mặt mờ mịt đứng ở phòng khách.

Ầm ĩ là bọn nó, tôi chẳng làm gì cả.

--


Bạn đang đọc:Tay Không Bắt SóiChương 9
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.