Bạn đang đọc:Tay Không Bắt SóiChương 19

Chương 19 (END)

Tôn Lan nhận được tin nhắn của Diệp Sở Diệc thì vội vội vàng vàng mặc quần áo vào, đứng trước trước gương chỉnh trang lại tóc tai rồi mới leo lên con xe điện chạy đến nhà Diệp Sở Diệc.

“Em tới rồi!”

Phòng khách không có một bóng người, Tôn Lan lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Diệp Sở Diệc: “Anh ở đâu?”

“Tầng hầm.”

Tôn Lan phải tốn một khoảng thời gian tìm kiếm lối vào căn hầm, chỗ bậc thang không mở đèn, Tôn Lan mở điện thoại di động ra bật đèn pin cẩn thận đi xuống, cuối cùng thấy được một chút ánh sáng, Tôn Lan bước vào, Diệp Sở Diệc đang ngồi ở giữa phòng đưa lưng về phía cô.

“Diệp Sở Diệc?”

Nghe được tiếng gọi, anh quay đầu lại, ra hiệu bảo cô ngồi, trên bàn có đặt một cái bánh kem, Tôn Lan nghi ngờ ngồi xuống rồi do dự hỏi: “Hôm nay là sinh nhật anh sao?”

“Ừ.”

“Anh không nói sớm! Em quên mua quà rồi!” Tôn Lan cả kinh biến sắc.

“Không cần.”

Diệp Sở Diệc cắm cây nến vào rồi thắp lên, vẻ mặt lãnh đạm, hai mắt nhắm lại ước nguyện, sau mấy giây mới mở mắt ra: “Anh có vài lời muốn nói với em.”

Tôn Lan không khỏi khẩn trương, giọng nói của Diệp Sở Diệc khiến trái tim cô như bị treo lên, tựa hồ một giây sau câu nói mà Diệp Sở Diệc thốt ra chính là một con mãnh thú, sẽ nuốt sống cô vào bụng.

“Anh có một người chị, tuổi em tương tự chị ấy, đôi mắt và má lúm đồng tiền kia cũng giống hệt chị ấy, thế nhưng chị anh đã chết, lúc anh được 18 tuổi, anh nói vậy em hiểu không?”

Tôn Lan há to miệng, tay chân luống cuống nắm chặt quần, cô chậm chạm cất tiếng: “Vậy... anh... anh thích chị ruột của mình sao? Cho nên mới qua lại với em... Em là thế thân của chị anh à...”

Đối với Tôn Lan, để nói ra những lời này cần có dũng khí lớn lao, cô chỉ đang chờ Diệp Sở Diệc trả lời, một nỗi tức giận bắt đầu trào lên khoang ngực của cô, bình tĩnh, bình tĩnh, cô không ngừng nhắc nhở bản thân.

“Không chỉ là yêu, anh thấy áy náy với chị ấy hơn, em cũng không phải thế thân, anh không có suy nghĩ tầm thường như vậy.”

“Vậy ban đầu tại sao anh chịu quen em!? Là vì đối mặt với cô gái có gương mặt giống chị anh nên anh không đành lòng từ chối sao!?”

Tôn Lan không tự chủ đề cao âm lượng, tay của cô hơi phát run, ngẫm nghĩ, bàn tay nắm chặt quần lại buông ra, đúng vậy, cô và Diệp Sở Diệc vốn chính là người của hai thế giới, chuyện tình này vốn có vẻ quái dị và không hợp lẽ rồi, thứ người như cô sao có thể mua được con búp bê tinh xảo được bày trong tủ kia chứ.

“Chúng ta chơi một trò chơi.”

Lại là câu này! Tôn Lan cảm thấy sức lực của mình lại bị rút đi, cô dựa cả người vào ghế, thở hổn hển nhìn Diệp Sở Diệc.

“Có một trò chơi tên là Cò quay Nga (*), cây súng này không có đủ đạn, hai chúng ta mỗi người bắn một lần, dù anh có chết thì em cũng sẽ không phải chịu trách nhiệm hình sự.”

(*) Cò quay Nga: là trò chơi mà người tham gia sử dụng một khẩu súng lục ổ đạn quay với một viên đạn duy nhất bên trong để bắn vào đầu mình theo lượt. Người còn sống sẽ là người chiến thắng. Trò này gọi là cò quay Nga vì nó bắt nguồn từ Nga, do một cựu chiến binh tên Valeriy Eschenko phát triển.

“Anh đang nói gì vậy?!”

Tôn Lan cảm thấy cuộc sống của mình như bị quật ngã, bây giờ dường như Diệp Sở Diệc trông giống một tên thần kinh mất trí hơn, hành động quả thật là không thể hiểu nổi.

“Bây giờ em rất hận anh đúng không, trò chơi này vừa lúc...”

Lời của Diệp Sở Diệc bị tiếng vỗ bàn của Tôn Lan cắt đứt, quái lạ, đôi mắt kia của Tôn Lan vốn nên mang đầy hận thù, tại sao lại là tức giận.

Tôn Lan hít sâu một hơi, cô dùng hết sức lực toàn thân để cố gắng giữ tỉnh táo, khẩu súng đen sáng lóa trên bàn kia làm mắt cô đau nhói, nhưng mà...

“Em không biết rốt cuộc anh muốn làm gì, em cũng không biết anh và chị anh đã trải qua điều gì, con người em ăn nói vụng về nhưng em muốn nói cho anh biết, em thật lòng yêu anh, anh có thể xem em thành sự an ủi, cũng có thể xem là một chút gia vị trong cuộc sống, em không quan tâm, bởi vì em chân thành ở bên anh, tiếp xúc với anh, em sẽ không hận anh, vì thế em hi vọng, anh có thể cho em cũng như cho chính anh thêm một chút thời gian, chúng ta có thể đi từ từ.”

Có lẽ Diệp Sở Diệc hoàn toàn không yêu mình, có lẽ trong lòng anh mãi mãi sẽ không thể buông bỏ chị của anh ấy, có lẽ... Cuộc sống lấy đâu ra nhiều có lẽ như vậy chứ, quan trọng nhất là hiện tại, sống cho hôm nay và ngày mai, ít nhất hiện giờ, trong mắt của cô là Diệp Sở Diệc, không phải người khác.

“Em thật là một người kỳ lạ.”

Diệp Sở Diệc cười, anh cầm khẩu súng trên bàn lên nhắm vào Tôn Lan: “Em đang run kìa.”

“Nổ súng đi, nếu quả thật em xui xẻo chết tại đây, vậy em thành quỷ cũng sẽ không tha cho anh, đời này anh cũng đừng hòng thoát được em.”

Điều mình có thể làm trong cuộc đời, chính là dũng cảm tiến về phía trước.

“Đoàng —”

Súng rỗng, Diệp Sở Diệc mở băng đạn ra, bên trong không có một viên đạn nào.

“Trước khi chị anh tự sát, chị ấy vẫn liên tục nói xin lỗi, trong năm đó anh luôn một mực trốn tránh chân tướng và dụng ý về cái chết của chị ấy. Đến một hôm nọ, anh đi tới bờ biển vào thời điểm thủy triều lên, anh mới biết là mình quá vô dụng, trở thành người thừa kế duy nhất của nhà họ Diệp là sự bảo vệ tốt nhất và cũng là món quà sinh nhật cuối cùng mà chị ấy đã tặng cho anh.”

“Chị anh đã hóa thành một con cá, tự do bơi lượn rồi.”

Diệp Sở Diệc ngơ ngác sửng sốt, không phải anh chưa từng nghĩ đến cách an ủi kiểu truyện cổ tích này, chẳng qua là chưa ai thật sự nói ra để an ủi anh. Trong tang lễ không được phép khóc lóc, cha mẹ anh cũng không rơi một giọt nước mắt, đã không có ai an ủi anh, người của nhà họ Diệp nhất định sẽ biến thành một động vật máu lạnh để có thể duy trì gia tộc.

“Ừm.”

Tôn Lan cảm thấy tâm trạng phập phồng của mình trong thời gian ngắn ngủi ở nơi đây còn thoải mái hơn nhiều so với hai mươi bảy năm qua của cô: “Ăn bánh kem đi, à, sinh nhật vui vẻ.”

Có một ngày, dòng biển sẽ giao hội cùng bầy cá, trên đất bằng nở hoa lan, canh gác mọi vật ở chốn này, cô sẽ chập chờn theo gió nhưng không ai có thể nhổ cô đi được, bởi vì cô yêu bầy cá ấy, suốt đời sẽ không rời bỏ.

Cỏ thơm vì lan, thiếp vì chàng.

--


Bạn đang đọc:Tay Không Bắt SóiChương 19
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.