Bạn đang đọc:Tay Không Bắt SóiChương 14

Chương 14

Tối nay vẫn mưa không dứt, Tôn Lan ngồi trên ghế sofa, tay đang cầm một ly nước lọc, thân thể không ngừng phát run. Rõ ràng trước khi đến đã làm tốt chuẩn bị nhưng vẫn không tự chủ được cảm thấy vừa sợ vừa hưng phấn. Lấy ra vỉ thuốc tránh thai trong túi xách, uống nước nuốt vào.

Diệp Sở Diệc vừa mở cửa cho cô đã vọt vào phòng tắm, đến bây giờ gần mười phút rồi, bây giờ Tôn Lan không có tâm trạng quan sát căn biệt thự được trang hoàng thế nào, căng thẳng nhắm mắt lại cố gắng làm bản thân tỉnh táo.

“Ngồi đây làm gì?”

Diệp Sở Diệc vòng tay ôm vào cổ Tôn Lan từ phía sau, mái tóc ướt dán vào làn da ấm áp.

“Không sấy khô tóc sẽ bị cảm.” Tôn Lan vội vàng đứng dậy kéo Diệp Sở Diệc: “Máy sấy để đâu?”

“Trong ngăn kéo phòng ngủ.”

Hành động này của cô không khác gì là đưa dê vào miệng cọp, thần tiên cũng không cứu được.

Tôn Lan ngồi trên giường dựa vào đầu giường, gương mặt bị tóc che khuất đã sớm đỏ bừng, máy sấy trong tay vẫn đang hướng về phía cái đầu đang vùi trước ngực cô để làm tròn nhiệm vụ, áo cô đã bị cởi ra, Diệp Sở Diệc nhẹ cắn nhũ thịt của cô, một tay vỗ về lưng cô.

Đưa tay xoa tóc Diệp Sở Diệc vài cái, sấy một chút rồi tắt máy, Tôn Lan thỏa hiệp ôm chặt nguồn nhiệt trước ngực. Áo lót được cởi ra, đầu nhũ lộ ra ngoài không khí lành lạnh một giây sau đã được ngón tay Diệp Sở Diệc vuốt ve.

“Thả lỏng, không sao đâu.” Ngữ điệu đứng đắn và trầm thấp vào lúc này của Diệp Sở Diệc càng khiến người ta đắm chìm. Tôn Lan thở hắt ra, làn hơi phả lên đầu Diệp Sở Diệc.

“Em khát.”

Môi lưỡi hòa vào nhau, nước bọt được trao đổi cho nhau, lưỡi Diệp Sở Diệc liếm qua răng và khoang miệng cô.

Giải khát xong, môi dời đi để lại một sợi chỉ bạc mập mờ, lưỡi lộ ra bên ngoài của Tôn Lan bị Diệp Sở Diệc cắn nhẹ.

Diệp Sở Diệc hôn thẳng xuống phía dưới, trong không khí ẩm ướt đầu nhũ đứng thẳng của Tôn Lan bị ngậm vào một nơi nóng ướt, lưỡi Diệp Sở Diệc liên tục liếm qua đầu nhũ đầy mạnh mẽ, thỉnh thoảng gặm cắn mấy cái, động tác cực kỳ kiềm nén có thể nói là dịu dàng.

“Thoải mái không?” Vì mặt chôn vào bầu nhũ nên giọng nói nghe có vẻ ồn ồn.

“Ừm”

“Nhưng anh không thoải mái lắm.”

Tình thế xoay chuyển chỉ trong chớp mắt, Tôn Lan bị Diệp Sở Diệc đẩy ngã, hai chân bị buộc tách ra.

“Há miệng.”

Tôn Lan còn chưa kịp phản ứng, Diệp Sở Diệc đã nắm cằm cô bắt cô há miệng rồi đút một viên thuốc vào.

“Đấy là gì?”

“Em đợi lát sẽ biết.”

Tôn Lan chỉ cảm thấy bên trong thân thể như có một ngọn lửa bắt đầu đốt nóng cả người, một dòng khí nóng liên tục tràn xuống và tụ ở phía dưới. Cô dần dần cảm thấy đầu hơi choáng váng, tay trái của cô bị Diệp Sở Diệc kéo thẳng xuống phía dưới, dừng ở vùng đất tam giác bí ẩn.

Diệp Sở Diệc nắm tay cô di chuyển như một người hướng dẫn, bộ phận sinh dục cách quần lót bị xoa nắn mạnh mẽ. Đầu óc từ từ trở nên mơ hồ, Tôn Lan chỉ có thể thuận theo động tác của Diệp Sở Diệc, tay của cô vô thức bắt đầu dùng nhiều sức hơn, thần kinh bị khoái cảm không ngừng kích thích, quần lót bị ướt một mảng.

“Giơ chân.”

Cô không kháng cự được mệnh lệnh của Diệp Sở Diệc, dưới sự phối hợp của hai người quần lót đã được cởi ra, bàn tay lạnh như băng và âm huyệt ướt đẫm rốt cuộc đã dán chặt cùng một chỗ.

Phía dưới càng ngày càng khoái cảm, Tôn Lan chỉ cảm thấy xúc cảm nơi tay mỗi lúc càng trơn trượt, đột nhiên tai cô bị nhét tai nghe, âm thanh vang lên bên trong càng khiến suy nghĩ của cô trở nên đặc quánh.

Tiếng phụ nữ rên rỉ và những lời nói đầy dâm đãng vang vọng không ngừng đánh thẳng vào màng nhĩ của cô, Tôn Lan ngây thơ vốn chưa từng nghe qua những câu nói gợi tình thế này, thân thể sinh ra phản ứng vô cùng thành thật, động tác tay của cô càng lúc càng nhanh, ngọn lửa trong cơ thể càng ngày càng nóng, một giây sau là có thể đốt cháy cô không còn manh giáp.

“Chúng ta sẽ chơi một trò chơi.”

Bàn tay đang xoa nắn bộ phận sinh dục bị kéo ra, mất đi sự sảng khoái, Tôn Lan mở mắt ra nhìn Diệp Sở Diệc, anh đang đổ bột phấn gì đó lên tay: “Đây là thứ anh đặc biệt cầm về từ Eden, hưởng thụ đi em.”

Khe huyệt bị tách ra, bột đó được bôi khắp khe huyệt. Diệp Sở Diệc lấy một chai rượu mạnh đang được để trên tủ đầu giường, mở ra tưới thẳng vào phần thịt đỏ tươi kia.

“Tính từ mười tám tuổi nhé, em độc thân bao nhiêu năm thì phải lên đỉnh bấy nhiêu lần.”

Một cảm giác ngứa ngáy kịch liệt truyền từ phía dưới lên, loại cảm giác này còn kích thích hơn gấp mấy lần so với vừa rồi cô lấy tay tự an ủi. Không chịu nổi, Tôn Lan muốn đưa tay chạm vào nhưng bị Diệp Sở Diệc bắt lấy hai tay dùng cà vạt trói lại cố định trên đầu.

“Không được chạm vào.”

Khoái cảm trào lên từng đợt như sóng biển, thân thể Tôn Lan bắt đầu khẽ run, khoái cảm không ngừng kéo đến khiến cho âm hạch rơi vào trạng thái sung huyết, nơi âm hạch phơi bày bị Diệp Sở Diệc lấy tay bôi thuốc bột lên, rượu mạnh tưới thẳng xuống âm hạch.

“Không, đừng, ngứa quá!”

Tôn Lan giãy giụa, hai chân đạp xuống giường, cô không thoát khỏi khoái cảm ngập tràn này, theo đó một mảnh dâm thủy bắn ra, cô nghênh đón lần cao trào đầu tiên trong cuộc đời mình.

Rốt cuộc xuân dược đã thấm hết vào cơ thể, nó bắt đầu phát huy công dụng thật sự của mình, bột thuốc bị dâm thủy làm ướt đẫm khiến dược hiệu càng thêm mãnh liệt, cảm giác ngứa ngáy không giảm mà ngược lại mỗi lúc một nghiêm trọng, ngay cả thần kinh cũng sắp bị gặm nát gần như không còn, tiếng phụ nữ dâm đãng vang lên bên tai cứ chui vào não, Tôn Lan kêu khóc muốn rát cổ họng, không đến vài phút thì cao trào lần thứ hai đã đến.

“Đừng mà, xin xin anh a a a a a!”

Hai chân không thể khép lại đang run rẩy, eo ếch rã rời lơ lửng trên không chợt nằng nặng rơi xuống, nửa người trên của Tôn Lan không ngừng giãy dụa, mái tóc dài tán loạn vì sự lắc lư của phần đầu bị nước miếng và nước mắt sinh lý thấm ướt dính bết vào mặt.

“Bây giờ mới lần thứ hai, còn sớm mà.”

Trên ngón tay của Diệp Sở Diệc còn lưu lại một chút thuốc bột, anh bình tĩnh chậm rãi kẹp lấy âm hạch mà chơi đùa. Tôn Lan kêu lên chói tai, dâm thủy phun ra theo ngón tay của Diệp Sở Diệc chảy xuống cổ tay.

“A a a a không được! Sắp chết rồi a a a a!”

Âm hạch càng bị kẹp chặt hơn, Diệp Sở Diệc đánh một cái chuẩn xác lên phía trên, càng kích thích Tôn Lan nghênh đón cao trào lần thứ tư.

“Phù phù.”

Bị buộc phải cao trào bốn lần, sức lực của Tôn Lan cũng bị rút đi, trừ phía dưới là khoái cảm không ngừng truyền tới thì cô đã chẳng còn cảm nhận được gì nữa rồi, mọi thứ trước mắt đều đã trở nên mơ hồ trắng toát, mắt chỉ còn tròng trắng, hóa thân thành nữ diễn viên cực kỳ dâm đãng trong phim cấp ba.

“Còn năm lần nữa.”

--


Bạn đang đọc:Tay Không Bắt SóiChương 14
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.