Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 4.1

Xe ngựa của Claude rời khỏi vùng đất của Hầu tước bốn ngày sau vụ việc đó. Lia đã không thể ngủ yên kể từ ngày cô gặp Claude. Mỗi khi nhắm mắt, cô bé lại nghe thấy tiếng súng và tiếng kêu của động vật. Theo lời Betty, Claude và một số nhà quý tộc khác đã đi săn.

Cô không thể hiểu nổi bọn họ. Tại sao họ lại đi săn trong bóng tối? Và, tại sao lại săn những con vật nhỏ đáng thương thay vì những loài săn mồi lớn hơn? Họ săn bắn chỉ vì niềm vui để gây ra nỗi đau chứ không phải vì họ khao khát cuộc rượt đuổi sao?

Lia đã che cửa sổ nhìn ra bãi săn bằng một tấm chăn lớn. Betty đã kéo rèm cửa, vì vậy cửa sổ không còn nhìn thấy nữa, nhưng âm thanh của cuộc đi săn không bị bóp nghẹt. Cô có thể nghe thấy âm thanh ở bên ngoài.

“Cậu chủ nhỏ, tỉnh dậy nào! Trời sáng rồi!”

Lia tỉnh dậy trong mơ hồ. Đây là lần đầu tiên cô bé ngủ say đến vậy sau khi Claude đi. Cô vẫn còn cảm thấy mệt mỏi ngay cả sau giấc ngủ sâu, nhưng cô cần phải đứng dậy và mặc quần áo. Nữ Hầu tước sẽ có mặt tại bàn ăn sáng.

Lia đến chỗ Betty, người bắt đầu quấy rầy cô rồi rửa mặt chải tóc cho cô. Bây giờ Lia mặc quần dễ dàng hơn nhiều; cô đã trở nên quen thuộc với sự thoải mái của nó. Cô đã quen với cuộc sống này. Cô nhớ lại khuôn mặt lấm lem muội than của mình. Cô không được quên. Cô cần nhớ lại quá khứ của mình nếu một ngày cô có cơ hội gặp lại mẹ. Betty chỉnh lại cà vạt cho Lia và mỉm cười hài lòng.

“Đi ăn thôi,” Betty ríu rít.

"Được ạ."

Lia lo lắng. Vào ngày đầu tiên của mình, cô ấy không thể ăn bất cứ thứ gì vì cô ấy không biết gì về các nghi thức mà các nhà quý tộc tuân thủ khi ngồi trên bàn ăn. Lia đã học mọi thứ, từ cách sử dụng các đồ dùng khác nhau đến cách trò chuyện với quý tộc. Cô ấy rất biết ơn về kiến ​​thức; bây giờ cô ấy ít nhất có thể ngồi bên Nữ Hầu tước và ăn một cách thanh lịch mà không đánh rơi bất cứ thứ gì.

“Con đã đến,” Nữ Hầu tước nhận xét rồi hạ tờ báo đang đọc và ngẩng đầu lên. Kieran, người đang ngồi trên chiếc ghế chéo so với Nữ Hầu tước, chào Lia với một nụ cười.

“Ngồi đi,” Nữ Hầu tước hướng dẫn, “Sáng nay, ta đã đặc biệt yêu cầu món trứng yêu thích của ta. Con có thích trứng không?"

"Dạ, tất nhiên ạ." Lia không biết món ăn này là gì, nhưng cô biết phải trả lời thế nào.

Trong khi Lia vẫn cảm thấy khó xử khi hành động như một người anh em với Kieran, thì Nữ Hầu tước mặc dù nghiêm khắc nhưng rất tốt với cô bé. Bà ấy luôn tươi cười chào đón Lia và dường như không bao giờ giận cô mặc dù Lia đưa ra rất nhiều lý do có thể khiến bà ấy giận.

Ngược lại, mẹ ruột của Lia rất biết cách thể hiện sự tức giận của mình sau khi bà ấy đã uống một hơi cạn sạch rượu.

Kieran dùng thìa gõ vào thành ly của mình và những người hầu di chuyển quanh bàn ăn sáng, phục vụ các món ăn. Trứng ấm đặc biệt ngon. Ánh mắt của Nữ Hầu tước lướt qua món ăn của Lia trong giây lát.

“Ta nghe nói rằng con là một học sinh rất tốt,” Nữ Hầu tước nói.

Lia nuốt thức ăn của mình. "Dạ. Món này ngon quá ạ."

“Ta rất vui khi biết điều đó,” Nữ Hầu tước mỉm cười nói, “Kieran là một học sinh gương mẫu tại học viện. Ta tin rằng con có thể sớm bắt kịp anh trai của mình nếu con tiếp tục nỗ lực.”

Trái tim của Lia lệch một nhịp một cách khó chịu. Nữ Hầu tước đã thực sự khen ngợi cô ấy, nhưng Lia cảm thấy khó mà vui nổi. Cô cố gắng gật đầu.

"Cảm ơn người. Con sẽ cố gắng hết sức."

Kieran cau mày khi anh đập vỡ lòng đỏ trứng trên đĩa của mình, và anh đang ngồi đối diện với Lia.

“Chỉ mới một tuần kể từ khi em ấy bắt đầu học. Em ấy đã làm việc đủ chăm chỉ rồi mẹ ạ.”

"Con không nên nói những điều khoan dung như vậy, Kieran."

"Cha sẽ bảo em ấy nên ra ngoài chơi."

"Hiện tại ta đang nói chuyện với Lian." Giọng của Nữ Hầu tước cao lên một chút, và Lia muốn tránh xa cuộc tranh cãi. Thức ăn nặng trĩu trong bụng cô bé.

“Con biết điều đó… nhưng mẹ ơi. Công tước trẻ đã đi săn trong hai tuần vừa qua. Lian phải nghe thấy tiếng súng cả ngày lẫn đêm, điều đó có nghĩa là em ấy không ngủ được nhiều. Vì vậy, đừng quá khắt khe với em ấy.”

Kieran là người duy nhất có thể cố gắng làm tan chảy vẻ ngoài cứng rắn của Nữ Hầu tước. Anh luôn bênh vực Lia, nên việc cô bé cảm mến anh là điều đương nhiên.

Sau đó, Nữ Hầu tước không nói về các lớp học, và mặc dù phần còn lại của bữa sáng diễn ra rất thoải mái, nhưng Lia không thể ăn ngon như vậy. Kieran đã yêu cầu một phần kem trái cây cho mình và Lia sau khi Nữ Hầu tước rời khỏi bàn ăn.

“Anh đã gặp Claude trong học viện. Bọn anh bằng tuổi nhau, nhưng cậu ấy giỏi hơn bất kỳ ai trong học viện. Lần sau chúng ta cùng nhau đi săn nhé. Anh nghĩ em sẽ bắn giỏi hơn anh.”

"Trước đây, em chưa bao giờ cầm súng."

“Mỗi người đều có những cái đầu tiên của họ. Ngoài ra, anh sẽ… không thể quay lại học viện.”

Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 4.1
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.