Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 39.2

“Sẽ rất khó khăn trong một vài ngày tới,” Ian nói và đặt Lia lên giường.

Pepe đi theo họ vào trong. Ian nhận lấy băng gạc từ tay Pepe.

Quay trở lại hiện tại, giải thoát khỏi những suy nghĩ của mình, Lia nhìn Ian đang khéo léo chuẩn bị điều trị vết thương cho cô.

“Hãy để Pepe làm việc đó. Tôi không sao,” Lia nói.

"Đừng lo. Ta tự tin mình có thể làm tốt việc này hơn người giúp việc của em”.

“Ian. Làm ơn…."

“Tại sao em lại làm một việc ngu ngốc, thậm chí nguy hiểm đến như vậy?” Ian hỏi, phớt lờ những lời cầu xin của cô về việc để Pepe băng bó cho cô.

Cô ấy không bao giờ giải thích điều đó với anh, nhưng Ian biết tất cả mọi thứ. Cô biết rằng nguồn cung cấp thông tin của Ian chắc chắn là từ Thái tử Wade.

“Đó là việc tôi có thể làm để giúp đỡ họ,” cô trả lời.

Mỗi lần khăn tẩm rượu quệt vào vết thương hở của cô, nước mắt cô lại lăn dài.

“Em là một kẻ nói dối,” anh nói một cách thực tế.

"Tại sao ngài lại nghĩ như vậy?"

“Hành động của em đã thể hiện điều đó. Ta có thể nhìn thấu con người em, ngay cả khi em cố gắng che giấu. ”

Ian tỉ mỉ lau tất cả các vết thương có thể nhìn thấy trên người Lia.

Lia, chìm đắm trong suy nghĩ trước lời nói của Ian, cô rùng mình, run rẩy mỗi khi anh chạm vào vết thương của mình

Sau khi tìm được thuốc mỡ bôi lên vết bầm tím của cô, Ian lấy khăn ướt lau tay.

Lia vẫn chưa thay quần áo, mùi thuốc súng và máu thoang thoảng trên cơ thể cô.

“Ta rất thích dáng vẻ khi em ăn mặc nữ tính. Nhưng ta ghét việc em thu hút những người đàn ông khác,” Ian nói khi nhìn vào mắt cô.

"Ngài đang đùa phải không?"

“Ta không thích đùa, Canillia,” Ian mỉm cười nói, cúi xuống hôn lên má cô.

Tuy nhiên, thay vì trông xấu hổ, Lia biểu hiện như bị dội một gáo nước lạnh.

Mặc kệ khuôn mặt đờ đẫn của cô, Ian rời khỏi phòng và nói với Pepe, “Hãy thay quần áo cho cô ấy. Nếu cô nhìn thấy bất kỳ vết thương nghiêm trọng nào trên cơ thể cô ấy, hãy nói với ta."

Pepe gật đầu, trừng mắt nhìn Ian khi cô bước vào phòng Lia. Cô không quan tâm anh có phải là hoàng tử hay không, cô đối xử với anh như một kẻ lưu manh.

Tuy nhiên, Ian vẫn không hề bối rối và mỉm cười hạnh phúc khi nhìn quanh phòng.

***

Ian đứng bên trong một ngôi nhà nhỏ, nhưng ấm cúng. Ngôi nhà này, giống như tất cả những ngôi nhà khác nơi tầng lớp trung lưu sinh sống, không phù hợp với một nhà quý tộc.

Canillia đã xuất hiện một cách tách biệt khỏi giới quý tộc. Cô ấy không giống bất cứ ai khác mà anh biết. Ngôi nhà này rất hợp với cô, xa lạ và ấm áp, giống như cô vậy.

Trên đường đi tắm, Ian đi ngang qua một cửa sổ. Liếc nhìn ra, anh thấy một con ngựa đang đứng trước cửa nhà.

Tạm hoãn việc tắm rửa của mình, Ian đi xuống tầng một.

Khi đến cửa trước, Ian thấy nó đã mở sẵn. Claude Del Ihar tự tin đứng đó, trông như thể anh chính là chủ ngôi nhà.

“Thật là thô lỗ khi bước vào một ngôi nhà mà không bấm chuông cửa trước,” Ian nói, trừng mắt nhìn người đàn ông.

Claude vẫn vô cảm, phóng tầm nhìn qua người Ian vào bên trong ngôi nhà. Không có chút dấu hiệu nào của sự kinh ngạc từng xuất hiện trên gương mặt anh vài ngày trước. Anh ấy sạch sẽ, trầm tĩnh và điềm đạm.

“Canillian là của tôi,” Ian nhớ lại câu nói của Claude vào ngày hôm đó trước khi họ tìm thấy cô ấy.

Thở dài một mình, Ian nghĩ rằng Claude là một nỗi đau không đáng có. Anh không muốn có đối thủ vậy trên con đường cạnh tranh đến trái tim Canillia.

Anh tự hỏi liệu công tước có biết rằng cô ấy thực sự là một phụ nữ hay không. Nhưng tất nhiên, vì anh chưa bao giờ thực sự đặt câu hỏi, nên Claude đã không trả lời.

Sau khi Canillia bị bắt cóc, hai người đàn ông ngày càng trở nên kích động, thời gian trôi qua không thấy bóng dáng của cô. Một con dao có thể cắt đứt sự căng thẳng giữa họ.

Họ đang đi về phía một chiếc thuyền đánh cá đang thả neo ở cuối con đường thì cả hai đều nghe thấy điều gì đó. Đồng thời, họ bắn vào bóng tối. Họ đã chiến đấu vì cô ấy. Họ đã giết người vì cô ấy. Tất cả là vì cô ấy.

Claude, leo lên hai bậc thang còn lại, bắt gặp ánh mắt của Ian.

“Có vẻ như có kẻ đang đi tìm hoàng tử của mình,” Claude nói.

Xuất hiện từ trong bóng tối, người hầu của Ian bước đến bên cạnh anh. Khuôn mặt của Ian đanh lại khi nhìn thấy người đàn ông này, nhưng anh vẫn giữ nguyên phản ứng của mình.

Ở bên cạnh Claude chính là người phục vụ riêng của Ian.

“Tôi không quan tâm rằng ngài là hoàng tử, nhưng ngài không thể kiểm soát hành động của giới quý tộc nước khác được. Tôi thấy thất vọng vì ngài nghĩ rằng ngài có thể kiểm soát Canillian,” Claude nói, không có vẻ tức giận hay thất vọng, chỉ mệt mỏi.

Ian nhìn người phục vụ của mình một giây trước khi nở một cười. Anh lùi lại một bước và nhường chỗ cho Claude đi qua. Claude bước vào nhà, không chút do dự, bước lên cầu thang tầng hai, nơi có phòng ngủ của Lia.

“Đó là lý do tại sao cậu ta rất thoải mái? Cậu ta tưởng rằng có thể ra vào nhà cô ấy bất cứ lúc nào?” Ian nghĩ đến chính mình.

Ian dần hiểu ra. Claude không biết Canillia là một quý cô. Có lẽ cậu ta nghĩ rằng cô ấy thực sự là một người đàn ông.

Không thể đưa ra kết luận về động cơ của công tước, Ian lấy ra một điếu thuốc từ chiếc túi xách bạc của mình và bước ra ngoài cánh cửa đang mở.

Khi anh đến gần, đôi mắt của người phục vụ đứng trước mặt anh run lên vì sợ hãi. Nhưng Ian chỉ cười nhẹ.

Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 39.2
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.