Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 35.2

"Hôm qua cậu đã ở thư viện?" Tholin hỏi, ho khan.

 

"Anh nói gì?" Lia đáp lại, giả vờ bối rối.

 

“À ờ, thì là…” Tolin nói, cắt ngang lời cô.

 

“Nếu anh không còn gì để nói, tôi sẽ đi,” Lia nói, bước sang một bên.

 

Tolin đưa tay ra, nắm lấy cánh tay cô, cậu ta hỏi, “Cậu có em gái không? Người mà chúng tôi không biết ấy.”

 

Lia đoán trước câu hỏi và nhanh chóng trả lời, “Tôi chỉ có một người anh trai, như mọi người đều biết. Tôi sẽ rất cảm kích nếu anh không đưa ra những cáo buộc vô căn cứ.”

 

Lia biết rằng Bá tước là một kẻ yếu đuối, hay thích lén lút, và sẽ không đối đầu với cô bằng một câu hỏi như vậy một lần nữa sau khi cô công khai thù địch với anh ta. Nói xong, cô liền rời đi.

 

Đôi mắt cụp xuống để tránh mọi sự chú ý không mong muốn, cô bước qua căn phòng đông đúc. Trước mặt cô xuất hiện một đôi giày. Nhận ra nó thuộc về ai, cô cúi đầu duyên dáng và nói: “Xin chào, Đức ngài.”

 

Im lặng đáp ứng lời chào của cô. Cô ngước mắt lên để bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của anh. Không thể giải thích được. Cô bắt đầu không thể tưởng tượng được anh đang nghĩ gì.

 

Những lời anh nói hôm trước lướt qua tâm trí cô, “Canillian Vale đáng khinh.”

 

Mệt mỏi với anh và những lời nói tàn nhẫn ấy, cô nở một nụ cười cay đắng và tiếp tục bước đi.

 

Khi bước vào tòa nhà, cô nghe thấy tiếng tán gẫu của những sinh viên quá khích đang nói chuyện phiếm.

 

"Cậu đã nghe gì chưa? Trưởng khoa đã rời khỏi Học viện? ” Một học sinh tóc đen hào hứng nói với bạn mình.

 

“Tôi nghe nói đó là vì lý do sức khỏe, thầy ấy cần thời gian để hồi phục,” một học sinh khác trả lời.

 

“Tôi không chắc lắm. Tôi đã nghe tin đồn rằng Công tước có liên quan gì đó.”

 

Giật mình dừng lại ở giữa hành lang, trái tim của Lia chùng xuống, cuối cùng cô ấy cũng đứng vững trên đôi chân của mình.

 

Thảng thốt, "Thầy ấy thực sự rời đi rồi sao?" Lia hỏi, cắt ngang cuộc trò chuyện của bọn họ.

 

“Đúng vậy, thầy ấy đã rời đi sáng nay. Chúng tôi cho rằng thầy ấy đã động chạm đến ai đó. Không có lý do gì khác để thầy ấy phải ra đi một cách vội vàng như vậy. Chúng tôi nghĩ rằng có thể thầy ấy khiến Công tước Claude khó chịu; Công tước chưa bao giờ giấu giếm việc ngài ấy không thích trưởng khoa.”

 

“Tôi nghe tin đồn rằng Công tước ghét Eddie vì trưởng khoa đã làm tổn thương một trong những người hầu của Công tước.”.

 

“Tôi nghe nói đó không phải là một người hầu….”

 

Đột ngột, Lia quay lưng bước đi, suy nghĩ của cô rối loạn. Cô tuyệt vọng cố gắng tìm ra một lý do cho sự ra đi của trưởng khoa mà không liên quan đến cô. Cô ấy không thể nghĩ ra được một cái nào.

 

Nóng bừng và bối rối, cô thở gấp gáp. Cô chỉ ước rằng những dấu vân tay màu xanh đậm trên cổ tay sẽ biến mất.

 

***

 

“Hôm nay Công tước Claude sẽ lại hộ tống ngài,” Marilyn nói, giọng khàn khàn.

 

Nhìn vào chiếc váy giản dị mà cô ấy sẽ mặc, Lia gật đầu nói: "Tôi xin lỗi vì đã làm phiền tiểu thư một lần nữa."

 

"Không có gì. Nhưng tôi phải thừa nhận rằng tôi có một chút ghen tị, ngài ấy dường như chú ý đến ngài nhiều, mặc dù chúng tôi sẽ sớm kết hôn, "cô nói, một nụ cười vui tươi trên khuôn mặt.

 

Nén một nụ cười nhẹ trên khuôn mặt, Lia chỉ vào bộ tóc giả màu nâu, bộ mà cô đã đội lần trước. Tuy nhiên, Marilyn, không để ý đến mong muốn của Lia, thay vào đó, cô ấy lấy bộ tóc giả màu mật ong và nói: “Cái này hợp với ngài hơn. “

 

“Của ngài đây,” Marilyn nói và thốt lên một cách nhẹ nhàng, “Ngài có những nét rất nữ tính, thậm chí còn hơn cả phụ nữ ấy.”

 

Lia cảm thấy sợ hãi một lúc. Liệu Marilyn có nghi ngờ gì không? Người phụ nữ kia định vạch trần cô ấy sao?

 

Không để ý đến nỗi sợ hãi của Lia, Marilyn lấy một thứ gì đó từ một chiếc hộp được trang trí công phu. Đến gần cô, Marilyn đưa cho cô một vật trang trí màu xanh phát sáng.

 

"Món quà. Nó sẽ bảo vệ trái tim của ngài, "Marilyn nói, ghim nó vào bên trái áo sơ mi của Lia, ngay trên trái tim của cô ấy.

 

Vẫn sợ hãi rằng bí mật của mình sẽ lộ ra, Lia nhìn chằm chằm vào người phụ nữ kia bằng ánh nhìn băng giá và tuyên bố, "Chỉ vì trông tôi không giống một người đàn ông thông thường, không có nghĩa là tôi không phải là một người đàn ông."

 

Khởi hành, Lia đi về phía khu vườn. Dưới tán cây, cô nhìn thấy Claude del Ihar đang nhâm nhi tách trà, sắc mặt anh u ám hơn bình thường. Cô tự hỏi điều gì đã khiến anh rơi vào tâm trạng tồi tệ như vậy.

 

Khi anh phát hiện ra cô, cô cảm thấy mâu thuẫn. Cô không thể quyết định nên tránh anh hay giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.

 

Trong khi đang suy nghĩ, đôi chân của cô ấy đã đưa cô ấy đến gần Công tước hơn bao giờ hết.

 

Anh không ở một mình, cô nhận ra Hoàng tử Wade cũng như Ian đang ngồi cùng bàn với anh. Khi cô đến gần, cả ba người cùng đứng lên chào đón cô.

Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 35.2
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.