Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 32.2

Đi ngang qua sảnh trung tâm, Lia nhìn thấy chân dung của tất cả các Hầu tước đời trước. Ảnh của họ được đóng khung và treo trên các bức tường cao. Khi đến lối ra có mái hiên màu đỏ, cô thấy Claude đang đứng và nhìn chằm chằm vào chiếc xe màu đen mà lần trước họ ngồi.

 

Cảm nhận được sự hiện diện của cô, anh quay đầu lại nhìn vào mắt cô, và Lia suy nghĩ xem mình nên biểu hiện như thế nào.

 

Khi cô mải mê chìm trong những lo lắng của mình, Claude lấy một chiếc ô từ người phục vụ rồi mở cửa sau của chiếc xe và lịch sự chìa tay ra, "Hãy đến đây."

 

Anh ấy đối xử với cô như thể cô chính là một quý cô thực sự. Lia cảm thấy khó chịu trước cử chỉ này nên cô phớt lờ bàn tay đang chìa ra của Claude, cô nắm lấy gấu váy và nhanh chóng bước lên xe.

 

Những món trang sức sột soạt và nặng nề ở hai đầu chiếc váy va vào nhau, tạo ra âm thanh leng keng. Anh dửng dưng nhìn cô lên xe, thở dài một hơi rồi ngồi cạnh cô.

 

Nhìn qua gương chiếu hậu, người phục vụ nhận thấy bầu không khí kỳ lạ giữa hai người trước khi khởi động xe. Cảm giác như sợi dây áp lực ở hàng ghế sau gần như có thể bị đứt bất kỳ lúc nào. Người lái xe tập trung vào phía trước và khởi động xe, chiếc xe di chuyển với một tiếng động lạch cạch. Cả hai người bên trong nhìn ra cửa sổ riêng của họ mà không nói với nhau một lời.

 

Khi những hạt mưa lăn dài trên cửa kính xe, Lia hy vọng rằng Claude sẽ không hỏi bất cứ điều gì cho đến cuối cuộc hành trình của họ. Mặc dù màu tóc của cô ấy khác với cái đêm cô ấy tình cờ gặp anh ở Louvre, nhưng Claude sẽ nghi ngờ vì anh có cặp mắt rất tinh tường.

 

Lia dụi lòng bàn tay đẫm mồ hôi vào chiếc váy của mình và tay còn lại quạt quạt khi không khí trong xe ngày càng nóng lên. Sau đó, Claude bất ngờ nắm lấy bàn tay đang vẫy vẫy của cô. Ngạc nhiên trước cảm giác cơ thể bị anh kéo về phía mình, cô lùi về phía ghế ngồi và kêu lên, "Thưa ngài!"

 

“Ta không hiểu nổi cậu. Đối với một người khiếp sợ và run rẩy khi đi ngang qua Louvre, nhưng lại đồng ý hợp tác chiến thuật này, quả là một điều khá lạ lùng.”

 

Lia trả lời, tránh ánh nhìn của anh trong giây lát, “Họ đã yêu cầu giúp đỡ. Đó là điều mà chỉ tôi mới có thể làm được, vì vậy tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc đồng ý.”

 

Bàn tay nóng rực của Claude nắm chặt bàn tay nhỏ bé của cô, nó nhỏ đến mức được bọc gọn trong lòng bàn tay anh. Lia tự hỏi liệu mình có đang hành động ngu ngốc khi đuổi theo mẹ mình hay không, vì đó là tất cả những gì cô ấy nghĩ và chưa tính đến hậu quả.

 

Tướng quân Bryton nói rằng họ có thể di chuyển theo kế hoạch mà họ đã lập ra. Nhưng Lia đang nghĩ đến việc vào Louvre bằng cách giả vờ rằng đó là một sự trùng hợp. Nếu có điều gì đó xảy ra ở đó, cô chắc chắn rằng mẹ cô sẽ nghe thấy cô, và bà sẽ biết rằng Lia vẫn còn sống.

 

Trái tim của Lia đập loạn xạ khi cô nhận ra sự phức tạp của tình hình. Đó là lý do tại sao sự xuất hiện của Claude không được vui vẻ và cũng không được hoan nghênh.

 

Cô còn cho rằng người hộ tống mồi nhử phải là quân nhân cấp thấp. Do đó gặp người đàn ông này khiến cô vô cùng bối rối. Sau đó, Lia nghĩ rằng có lẽ sẽ tốt hơn nếu cô thành thật nói anh biết rằng người phụ nữ anh gặp đêm đó là cô.

 

Trong khi cô cắn chặt môi dưới vì những suy nghĩ mông lung, một vật lạnh và cứng chạm vào tay cô. Cô rùng mình và nhìn xuống thì thấy Claude đã đặt một con dao găm nhỏ trong lòng bàn tay cô.

 

"Cái này để làm gì?"

 

“Giữ kỹ nó,” - Claude vừa nói vừa khép các ngón tay của cô quanh con dao nhỏ khi anh thấy cô miễn cưỡng nắm lấy nó. Sau đó, anh nghiêng người về phía trước để bắt ánh nhìn của cô, và Lia lùi lại gần cửa hơn.

 

Khi cô ấy nhìn lên một lần nữa, khuôn mặt của Claude gần đến mức anh có thể chạm vào cô ấy, và nụ cười của anh đã biến mất. Nhìn xuống đôi tay của cô mà anh đang nắm, Claude nói:

 

 "Nếu đối thủ đe dọa cậu, cậu chỉ cần đâm vào đây của hắn ta."

 

Anh từ từ kéo tay Lia vào đùi mình. Cô không thể thở được khi cô đang ở sát cổ của người đàn ông này. Lia cảm thấy như thể mình sắp nghẹt thở vì mùi hoa oải hương nồng nàn. Mũi dao của cô chạm vào chiếc đùi rắn chắc của anh đang phồng lên qua lớp quần được may chỉnh chu. Lia cố gắng hết sức để không đặt bất kỳ lực nào lên con dao găm.

 

Giọng nói của anh sau đó lọt vào tai cô. “Và ở đây,” anh thì thầm khi bàn tay ấm áp của anh ôm lấy gáy cô. Tay anh lướt qua chiếc vòng quấn quanh chiếc cổ mịn màng của cô, và anh nhận thấy chiếc cổ mềm mại không hề có chỗ phồng ở phía trước.

 

Vòng cổ là một vật trang trí để che đi một trong những biểu tượng của một người đàn ông, đó là quả táo của Adam. Nhưng tất nhiên, Lia không cần nó. Cô thậm chí còn chưa nghĩ đến việc đeo thứ gì đó để che đi cổ họng của mình.

 

Claude nâng cằm cô lên khi tay còn lại của anh vuốt ve chiếc cổ mảnh mai của cô.

 

"Trả lời, Canillian."

 

Hơi thở của anh gần đến mức cô không thể tiếp tục suy nghĩ, và cô run lên khi trả lời.

 

"Vâng."

 

Anh mỉm cười nhìn Lia, người đang cố gắng trả lời và đảo mắt để tránh ánh nhìn của anh. Sau một hồi im lặng, anh bình tĩnh nhìn đi chỗ khác. Như thể không có tiếp xúc trước đó, anh bình thản thả con dao găm ra và quấn nó quanh tay cô.

 

“Ta rất vui vì trời mưa. Che chắn bằng áo mưa. Người do thám đã điều tra ra. Bọn chúng sẽ nhắm vào những quý tộc đi ngang qua tháp chuông vào đêm muộn. Nhưng lần này, nó sẽ không kết thúc với việc chỉ lấy đi mạng sống. Chúng sẽ bắt con tin, vì vậy hãy chạy trốn nếu cậu cảm thấy bất cứ điều gì không ổn. Vì ta không hề có ý định dùng cậu làm mồi nhử để bắt tội phạm.”

 

“Được rồi,” là tất cả những gì Lia có thể nói. Claude trông vẫn còn tức giận, nhưng Lia không thể hiểu tại sao. Và cô sợ những thay đổi đang diễn ra bên trong mình. Cảm giác xa lạ này thật khó chịu và đáng sợ. Nhịp tim đập dồn dập của cô, thay vì cảm thấy không hài lòng với anh, giờ đây cô lại cảm thấy thích thú.

 

Lia biết cảm giác đó có nghĩa là gì, và cô sắp khóc vì thất vọng. Cô cần phải rời khỏi Claude càng sớm càng tốt. Không, không thể được. Không đời nào cô lại có cảm giác ấy đối với Công tước trẻ.

 

Đột nhiên, một thư viện đồ sộ xuất hiện ở đằng xa, và Lia nghiêng người về phía cửa xe để cô có thể ra ngoài ngay khi nó dừng lại.

 

“Cậu phải giữ phẩm giá của một quý cô,” - Claude nhắc nhở.

 

Một lời nói của anh đã đánh thẳng vào lưng cô. Trái ngược với tư thế đứng thẳng của cô, khuôn mặt của Lia trông méo mó.

 

"Ý ngài là như thế này?"

 

Claude im lặng nhìn cô, sau đó gật đầu miễn cưỡng, "Ừm, đúng vậy."

 

Chiếc xe dừng lại ngay một vũng nước. Lia thoát ra khỏi đó ngay khi người phục vụ mở cửa. Sau đó, cô quấn mình trong một chiếc áo mưa mà cô đã nhận được và giơ một chiếc ô màu sắc rực rỡ. Ngồi ở một góc trong xe, Claude ngước nhìn cô và giao tiếp bằng mắt.

 

Lia vén váy và cúi chào. “Cảm ơn ngài đã hộ tống. Hãy trở về bình an vô sự.”

 

Chân mày của Claude nhăn lại trước thái độ của Lia khi cô ấy từ từ ngẩng đầu lên. Sau đó, người phục vụ đóng cửa xe, một âm thanh buồn tẻ phát ra khi cánh cửa được chốt.

 

Ánh nhìn thoáng qua trên khuôn mặt người đàn ông, qua cửa kính xe hơi mờ ảo, nhưng Lia không nhìn về hướng anh. Claude dường như đã tình nguyện hộ tống cô để hướng dẫn cô cách sử dụng một con dao găm. Một bên ngực của cô bắt đầu bình tĩnh lại, nhẹ nhõm như thể cô đã chườm đá lên đó. Nhưng cơn đau tiếp theo chính là sự ngạc nhiên, và sau cơn đau là đến sự tê tái. Bình tĩnh nào, Canillia.

Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 32.2
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.