Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 27.2

Trước lời đề nghị dửng dưng nhưng có vẻ nghiêm túc của anh, Lia giật nảy mình.

 

“Không, ngài không thể! Lời hứa đã được nói ra thì phải được thực hiện. Buổi hẹn này có vẻ vô cùng quan trọng mà ngài cần phải tham dự.”

 

Khi nhìn thấy ngôi nhà của mình thấp thoáng xa xa, Lia bắt đầu hoảng sợ. Cô lo lắng rằng anh ấy sẽ kết thúc buổi hẹn để dành thời gian cho cô. Như thể anh đọc được suy nghĩ của cô, một tiếng thở dài thoát ra khỏi đôi môi mịn màng của Claude.

 

“Đừng lo. Ta sẽ rời đi sau khi đưa cậu vào nhà.” - Giọng anh nghe vô hồn một cách lạ thường.

 

Lia ngượng ngùng gật đầu và buông cánh tay anh ra. Không thể hiểu được người đàn ông này là người như thế nào. Trước khi cô kịp nhận ra, người đánh xe đã bắt đầu cho ngựa giảm tốc độ, và chiếc xe ngựa dừng ngay trước cửa chính, nơi những bông hoa cẩm tú cầu đang nở rộ.

Lia nhảy ra khỏi xe ngựa và chào Claude một cách lịch sự bằng hai bàn tay đan vào nhau, tin rằng anh ấy sẽ rời đi ngay lập tức.

 

"Cảm ơn ngài vì ngày hôm nay."

Tuy nhiên, cô đã nhầm to. Claude theo cô ra khỏi xe ngựa và trả tiền cho người đánh xe.

 

"Ta sẽ ở lại đây cho đến khi xe của ta đến."

 

Cô cảm thấy như thể mình vừa bị đấm vào mặt, còn Claude thì mỉm cười.

 

“Bất cứ khi nào ta ở bên cạnh cậu, ta cảm thấy mình giống như một nhân vật phản diện. Cậu có biết điều đó không?"

 

"Xin thứ lỗi, ngài nói sao ạ?"

 

"Cậu là người duy nhất thể hiện rằng cậu ghét ta, ngay trước mặt ta."

 

"Tôi không có!" - Lia vội vàng trả lời.

 

“Vậy thì cậu chắc chắn phải ghét ta một cách bí mật.” - Claude nói một cách trêu chọc. Đảo mắt đi sau khi nghe những lời buộc tội của anh, Lia nhận thấy có một con ngựa đang bị cột ở bên trái ngôi nhà.

 

Claude cũng nhìn thấy và có thể nói rằng con ngựa này đã được nhân giống tuyệt vời. Bộ lông màu nâu sẫm của nó hoàn mỹ và sáng bóng, điều này cũng cho thấy rằng nó đã được ai đó chăm sóc rất kỹ lưỡng.

 

“Hình như cậu có khách,” - anh nói nhẹ nhàng khi mắt anh nheo lại.

 

“Vâng, nhưng đây là một vị khách không mời mà đến,” - cô đáp lại, giọng rất cáu kỉnh.

 

Claude bước lên bậc thang và gõ cửa. Dường như anh biết vị khách là ai. Giật mình vì chuyển động đột ngột của anh, Lia cau mày và theo sát phía sau. Cánh cửa bật mở, và một người hầu lùi lại ngạc nhiên khi thấy Claude, người vừa bước vào ngay lập tức.

Khi được hỏi ai đã đến, người hầu nhìn lên Lia. Sau đó, với một bàn tay run rẩy, cô ấy chỉ vào phòng khách và lắp bắp.

 

“Thưa, khách từ Cosoar. Không, từ Geore. Ý tôi là, từ phương xa, có một vị khách đến thăm cậu chủ.”

 

Không thể nào! Lia có thể đoán được vị khách là ai, và cô chạy đến chỗ người hầu đang chỉ. Đúng như dự đoán, Ian Sergio đang ngồi trên chiếc ghế sô pha rộng rãi.

 

Claude đi tới chỗ anh ấy, có vẻ giận dữ, và nói một cách lạnh lùng, "Hoàng tử Ian Sergio."

 

Ian dường như đang ngủ, nhưng lông mi anh ấy rung lên khi nghe thấy tên mình được gọi, và anh ấy trả lời: “Cứ tưởng ai, hóa ra là Công tước Claude Del Ihar.” Ian nhếch lên khóe môi khi anh nhìn thấy Lia, và anh mở rộng vòng tay.

 

"Canillian, đến đây!"

 

***

Xe ngựa của Công tước dừng lại ở dinh thự sau khi Lia và Claude đã vào trong. Tuy nhiên, người chủ sở hữu đã không thừa nhận sự tồn tại của cỗ xe. Sau khi kiên nhẫn chờ đợi một thời gian, người phục vụ và người đánh xe đã xuống chăm sóc những con ngựa, cho chúng một ít thức ăn và nước uống.

 

Bên trong, căn nhà rực rỡ ánh nắng, nhưng bầu không khí lạnh lẽo lạ thường.

 

“Công tước trẻ. Ta nghe nói ngươi có kế hoạch ăn tối với Bá tước Garion mà,” - Ian nói khi Lia cẩn thận đứng trước mặt Claude.

 

Với đôi mắt chăm chú nhìn Ian, người trông giống như một tay chơi đang nằm trải dài trên ghế sô pha, Claude đề nghị.

 

“Canillian, chúng ta hãy mời vị khách quý này đến nhà phố của ta.”

 

“Không, ngài Claude. Hoàng tử Ian là khách của Hầu tước. Vì vậy, chúng ta không thể làm thế,” - Lia trả lời một cách chắc chắn.

 

"Vì vậy, hai người sẽ ở lại đây với nhau?" - Claude hỏi, ánh mắt có vẻ căng thẳng.

 

"Có vấn đề gì sao? Chúng tôi sẽ đưa ngài ấy đến ngôi nhà phố của Hầu tước. Dù sao thì cha tôi cũng sẽ sớm về đến nhà. Sau đó, họ có thể gặp nhau.”

 

Cô ấy chỉ nói sự thật, và cô ấy không rời mắt khỏi Claude. Có vẻ như anh không vui khi Ian ở trong nhà cô. Không chỉ vậy, anh còn có vẻ tức giận, và cô tự hỏi liệu có phải vì anh không thể mời một hoàng tử nước ngoài đến dinh thự của mình hay không.

 

Claude bất ngờ giật lấy lọ kẹo xinh xắn mà Lia đang cầm trên tay như bảo bối, theo phản xạ, cô đưa tay ra nhưng không thể ngăn anh lại.

 

“Thưa ngài Claude! Làm thế nào ngài có thể lấy lại những gì ngài đã tặng?”

 

“Ta không muốn cậu có mùi ngọt ngào nữa,” - Claude nghiến răng nói.

 

"Sao?" - Những lời của Claude thật khó hiểu. Đặc biệt là những điều mà anh thỉnh thoảng anh lại phun ra, khiến đầu cô như muốn nổ tung vì cố gắng giải mã ý nghĩa của chúng.

 

Lia bị sốc, cô khẽ liếm đôi môi đỏ mọng và định nói tiếp thì Ian lại gần. Sau đó anh ấy duỗi tay ra và hạ người xuống để cằm mình lên vai cô.

 

“Lại kẹo nữa à? Cái mà ta đã gửi cho cậu lần trước vẫn không đủ sao? Ta đề nghị cậu nên ăn những món ăn thích hợp hơn, Canillian,” - Ian nói đùa.

 

Lia quay lại với khuôn mặt đỏ bừng, và môi Ian bất ngờ lướt qua gò má cô. Trong khoảnh khắc chính xác đó, bàn tay của Claude siết chặt đặt giữa má cô và Ian. Anh đang phát điên khi Lia biết Ian đã gửi kẹo.

 

Đôi môi nhếch lên mềm mại của Ian đặt lên mu bàn tay Claude thay vì môi của Lia. Sau đó, Claude nắm lấy vai Lia và kéo cô ra khỏi Ian khi anh trừng mắt nhìn xuống.

 

“Nếu ngài muốn dùng bữa, tôi có thể đáp ứng ngài, thưa Hoàng tử Ian Sergio. Tôi có thể giới thiệu cho ngài những nhà hàng của Ataer.”

 

“Ta muốn Canillian làm việc đó,” Ian nhếch mép.

 

“Nhận được sự hộ tống của Công tước sẽ an toàn hơn. Dù gì thì đây cũng là thủ đô,” - Claude trả lời.

 

"Điều đó cũng hợp lý." Cười toe toét, Ian thổi vào vai Lia nơi bàn tay của Claude vừa chạm vào khi anh kéo cô lại phía sau mình.

 

“Nhưng ta vẫn còn mệt mỏi sau cuộc hành trình của mình, vì vậy ta quyết định sẽ nằm trên ghế sô pha cả ngày với Canillian. Ta không có kế hoạch đi đâu cả. Vậy nên, ngươi có thể rời đi, thưa ngài Claude.”

Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 27.2
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.