Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 26.1

Nếu Lia vẫn đang nằm mơ thì đây chắc chắn sẽ là một cơn ác mộng. Cô ngồi vào bàn trang điểm và chỉnh trang nhanh nhất có thể trong khi Pepe vội vã giúp cô chọn trang phục. Sau khi lao ra khỏi phòng ngủ, họ đi dọc hành lang dài về phía cầu thang, và Lia cảm thấy cả người cứng đơ như một khối gỗ. Cô không hề mong đợi gặp Claude sớm thế này.

 

Khi bước xuống dưới, Lia nhận thấy ánh nắng dịu dàng len lỏi và Claude đang ngồi nghiêng bên chiếc bàn tròn với một tờ báo trên tay.

 

"Cậu dậy muộn." Anh nói mà không buồn nhìn lên khỏi tờ báo.

 

Lia kinh ngạc trước cách anh bình tĩnh nhấp một ngụm cà phê. Mặc một chiếc áo sơ mi trắng với một chiếc áo vest và quần âu màu xanh nhạt, anh ấy trông lịch lãm hơn so với bộ đồng phục anh ấy mặc hôm qua. Cô cũng nhận thấy rằng nơi đây có vẻ nhỏ hơn bình thường, có thể là do chiều cao của ngài Công tước trẻ.

 

Lia lo lắng tiến lại gần anh và thấy người nữ phục vụ đứng cạnh Claude đỏ bừng hai má vì ở gần anh như thế nào.

 

“Xin thứ lỗi,” Lia trả lời. "Tối qua tôi không ngủ được. Mà tại sao ngài lại đến đây vào giờ này vậy?”

 

"Ừm. Cậu có biết lý do không?"

 

"Ngay cả khi ngài hỏi tôi, tôi cũng không phải là ngài. Vì vậy, thưa Đức Ngài, tôi không biết ý định của ngài là gì." - Lia trả lại bằng cách chơi chữ táo tợn và bước về phía trước thêm một bước. Claude nhìn lên và cười khúc khích trước phản ứng táo bạo của cô.

 

Sau đó, Lia mạnh dạn lướt qua tờ báo anh đang đọc. Cô tinh tế liếc nhìn nó trước khi ngồi vào ghế đối diện của bàn. Bài báo trên trang nhất nói về việc con gái Bá tước Garion đính hôn. Cô ấy chỉ mới mười ba tuổi, nhưng tuổi tác không phải là một yếu tố quan trọng đối với tầng lớp quý tộc, những người muốn kết nối với những gia đình quyền quý.

Đột nhiên, cô bỗng cảm thấy tò mò. Kieran chỉ mới mười lăm tuổi khi gia đình Vale đưa ra quyết định rằng anh sẽ kết hôn với một công chúa. Vậy còn tình huống lãng mạn của Claude thì sao? Mối quan hệ của anh ấy với Marilyn Shelby bắt đầu từ khi nào?

 

"Cậu có muốn ăn cùng không?" - Claude hỏi.

 

"Không, cám ơn. Đối với tôi, cà phê là đủ rồi.”

 

Claude phớt lờ câu trả lời của cô và nhấc bình cà phê của mình lên, ra hiệu với người nữ phục vụ, người này sau đó đặt một chiếc bánh kếp với một ít mứt sung, nước trái cây tươi và một chiếc cốc đầy màu sắc trước mặt Lia. Miệng cô ứa nước vì mùi thơm ngọt ngào của mật ong, và Lia cố gắng tìm mọi cách để ngừng nhìn vào đĩa thức ăn.

 

Lia rất thích những thứ ngọt ngào, nhưng Claude hay trêu chọc cô vì mùi hương ngọt ngào ấy. Cô ghét cái cách mà khuôn mặt mình lúc nào cũng đỏ bừng lên khi nghe những lời đó, và cô không muốn bị đem ra làm trò cười vì vẻ ngoài như một đứa trẻ của mình, ít nhất là không phải trước mặt Claude.

 

Lia không đụng đến cái nĩa của mình, bất chấp tất cả những món ăn ngon lành trước mặt, còn Claude thì thích thú quan sát rồi mỉm cười.

 

“Đừng cứng đầu. Hãy ăn cho đến khi cậu no bụng vì chúng ta cần đến một nơi.”

“Vậy đó là nơi nào?" - Lia hỏi và nhìn Claude chằm chằm. Đêm qua, cô khó mà bị anh phát hiện nhờ bóng tối trong ngõ nên cô cố tỏ ra bình thường. Ngay cả khi anh ấy có nghi ngờ thì anh ấy cũng không thể buộc tội mà không có bất kỳ bằng chứng nào.

 

"Ta đã nhận được một lời thỉnh cầu từ Kieran."

 

"Anh trai tôi?" - Lia ngạc nhiên hỏi.

 

Khi nhìn thấy Lia ăn một quả đào, Claude tự cảm thán, ‘Thật đáng yêu’.

 

Lia không biết mình đang ăn gì vì một cơn bão đang bùng lên trong tâm trí cô. Đó có thể là một quả đào, một viên đá hoặc một viên kẹo trong miệng và đó là tất cả những gì cô ấy biết. Nhưng bề ngoài, cô ấy trông rất bình tĩnh khi nhai thức ăn của mình.

 

"Cậu ấy tha thiết nhờ ta giới thiệu về cuộc sống ở thủ đô cho em trai mình, Canillian."

 

Đôi mắt của Lia rung lên như trải qua một trận động đất. "Thưa Đức Ngài, tôi..."

 

“Claude,” - anh cắt ngang.

 

"Xin lỗi, thưa Đức Ngài."

 

"Đừng gọi ta là 'Đức Ngài' nữa, ta không muốn nghe hai từ đó!"

 

Cô không biết thái độ phản đối này của anh là gì, nhưng khuôn mặt của Claude trông rất nghiêm túc. Lia ho khan và cố sửa lại xưng hô một cách khó khăn.

 

"Claude, anh trai tôi yêu cầu ngài làm việc này sao?"

 

"Thì sao? Cậu không thích việc cậu ấy nói với ta sao? "

 

"Tất nhiên là không rồi. Không phải vậy mà là...”

 

Claude ngắt lời cô một lần nữa, "Nếu cậu không ghét ý tưởng đó, thì mau ăn xong đi, Canillian."

Lia đang tức giận, nhưng cô ấy vẫn giữ bình tĩnh. Claude đôi khi thô lỗ, nhưng đó là phong cách của quý tộc hoàng gia. Họ sẽ nói những gì họ muốn nói mà không cần lắng nghe người đối diện và sau đó yêu cầu một câu trả lời ngay lập tức.

 

Claude nghiêng người và đẩy cái đĩa về phía Lia. Với một nụ cười nhàn nhã và nguy hiểm, giống như lúc anh đưa bánh mì cho cô, anh nói: “Mau ăn xong rồi đi. Chết đói là không tốt. Hãy ăn bao nhiêu tùy thích.”

 

***

Tại trung tâm thành phố Ataer, con chiến mã đen của Công tước trẻ dừng lại. Chiếc xe ngựa chắc chắn, được đóng bằng gỗ dày màu đen thu hút sự chú ý của những người qua đường. Có vẻ như họ đang tò mò không biết ai sẽ bước xuống từ cỗ xe sang trọng ấy.

 

Trước khi bước ra, Claude đã quan sát khuôn mặt của Canillian. Những đường nét của cậu ta trông giống như một đứa trẻ, và đôi mắt của cậu ta trở nên sáng hơn, lấp lánh dưới ánh sáng mặt trời. Claude biết mái tóc vàng bạch kim của Canillian mềm mại như thế nào. Nhưng ngoài điều đó ra, anh không biết nhiều về cậu ta. Khi ngồi bên cạnh, anh cũng so sánh khuôn mặt của Canillian với khuôn mặt của cô gái mà anh đã tình cờ gặp vào đêm qua.

 

"Ừm, Claude."

 

Nghe thấy tên của mình, anh lại nhìn Canillian, thấy ánh mắt của cậu ta có vẻ sợ hãi nên Claude mỉm cười tử tế.

 

“Đi thôi.”

 

Canillian liếc nhìn Claude một cái rồi rời khỏi xe ngựa. Khi cả hai ra ngoài, những người đang nhìn ngắm cỗ xe như bùng nổ trong tiếng xôn xao.

 

Những tin đồn xuất phát từ học viện đã lan truyền khắp Ataer. Mọi người bàn tán về sự xuất hiện tại thủ đô của người con trai thứ hai trong gia đình Hầu tước, Canillian Vale, hay còn được gọi là ‘Kẻ thế thân’.

 

Tin tức về chàng trai xinh đẹp, thông minh, lấn áp sự kiêu hãnh của thầy cô càng khiến những người trung lưu, thậm chí không có chức tước, cảm thấy sốt sắng hơn. Cậu ấy đã vô tình chứng minh rằng danh hiệu và địa vị không hề quan trọng. Người ta thậm chí có thể nói nếu cậu ấy xuất hiện một mình ở đây thì sẽ vô cùng nguy hiểm.

 

Claude dẫn Lia đi đến trung tâm thành phố Ataer rồi đến Ngân hàng Cohen. Bắt đầu từ Ngân hàng, họ đi tới bảo tàng, phòng trưng bày nghệ thuật và nhà hát opera, cùng với các bưu điện. Tất cả những địa danh mà hầu như bất cứ ai đến Ataer đều đi tham quan.

 

“Hãy cố gắng ghi nhớ con đường này, Canillian. Mọi người sẽ chỉ đường cho cậu bằng cách sử dụng Ngân hàng Cohen làm mốc. Cậu có một trí nhớ tốt, vì vậy việc này sẽ dễ dàng.”

 

“Tôi nghĩ rằng tôi đã nghe nói về nó trước đây. Cách ngân hàng hai mươi bảy dặm về phía bắc chính là học viện, và ba dặm từ ngân hàng chính là cung điện,” - Canillian tự tin trả lời.

 

"Ừm, không tệ."

Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 26.1
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.