Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 25.1

Lia cảm thấy chóng mặt như sắp ngất đi, và cô vội vã kéo mũ trùm kín đầu với hy vọng anh ấy sẽ không nhận ra mình. Claude thì vừa sốc vì suýt xô ngã cô, vừa vội thả tay khỏi vòng eo nhỏ xíu của cô nhưng anh không thể rời mắt khỏi khuôn mặt cô.

Nếu anh ấy nhận ra, Lia sẽ cần phải nói điều gì đó và tạo ra một cái cớ, bất kể điều đó nghe vô lý đến mức nào. Nhưng cô ấy không thể nói gì, và miệng cô ấy chỉ mở ra rồi đóng lại như một con cá mắc cạn, cô thở hổn hển.

Vẫn siết chặt chiếc mũ trùm đầu, tay cô run rẩy không kiểm soát được. Có cảm giác như thể mặt đất dưới chân cô sẽ sụt bất cứ lúc nào. Sau đó, từ trên đỉnh đầu, cô nghe thấy Claude nói khi anh thở dài.

“Có vẻ như tôi đã nhìn nhầm. Tôi đã tưởng lầm cô là người khác, thưa cô.”

Nhìn nhầm? Tưởng lầm? Một người khác? Định thần lại, cô nhớ rằng mình trông giống như một quý cô ăn mặc hoàn hảo. Thay vì đồ lót bó sát vào da, cô ấy đang mặc một chiếc áo nịt ngực và đội một bộ tóc giả màu vàng rực rỡ. Bóng tối của Louvre đã cứu cô, vì Claude không thể nhìn rõ khuôn mặt của cô.

Với vẻ mặt sợ hãi, cô lùi lại phía sau cho đến khi có thể nhìn rõ con đường và tìm cách trốn thoát mà không có vẻ quá vội vàng, vì điều này sẽ khiến anh ấy nghi ngờ. Cô ấy không biết Claude đang làm gì ở đây, nhưng cô biết rõ đường đi nước bước xung quanh khu vực này. Tuy nhiên, khi Lia bước ra khỏi anh thì Claude lại đến gần cô hơn.

"Tôi có thể biết tên của cô không?"

Không! Lia lắc đầu từ bên này sang bên kia. Cô cảm thấy mồ hôi chảy xuống lưng khi nỗi sợ hãi dâng cao. Cô biết rằng cô không nên nhìn vào mắt anh, vì vậy Lia cúi người như thể cô sợ hãi và đầu hạ thấp xuống.

"Cô sống ở đây à?" - Anh hỏi, nhìn cô đầy hoài nghi.

Lia, một lần nữa, lắc đầu. Nhìn xuống cô, anh nắm lấy cánh tay cô, nhưng cô từ chối nhìn anh sau khi phát hiện ra sự nghi ngờ trong giọng nói của anh.

"Cô không nói được sao?"

Suy nghĩ miên man, cô gật đầu lia lịa trước câu hỏi của anh và nhận ra rằng đây chính là tấm vé giúp cô thoát khỏi tình huống này.

"Tôi cho rằng ít nhất cô có thể hiểu lời tôi nói."

Lia nửa gật đầu khi cô ấy rên rỉ và kéo cánh tay của mình ra khỏi vòng tay anh. Nếu cô đi bộ xa hơn một chút từ đây, sẽ có một bức tường với ngọn đèn dầu, và nếu cô đi vào đó, cô sẽ có thể nhìn thấy một lối đi hẹp nối với lối vào phía bắc. Khi Lia rời đi, cô nhìn thoáng qua dải ruy băng đỏ trên vai Claude và nắm chặt bàn tay trong sự bực bội.

“Thưa cô, tôi không biết tại sao cô lại ở đây, nhưng nếu cô bị lạc, chúng ta hãy đi cùng nhau,” - Claude nói bằng một giọng tử tế nhất mà thậm chí cô chưa từng nghe thấy trước đây, nhưng trong tâm trí của Lia, tất cả những gì cô đang nghĩ là nhanh chóng thoát khỏi anh!

Lý do duy nhất khiến anh không thể nhận ra cô chính là vì bóng tối. Nhưng cô biết rằng khi bóng tối bao trùm biến mất, cô sẽ không thể che giấu thân phận của mình nữa, và vì vậy cô trở nên mất kiên nhẫn.

Nhưng tại sao Công tước trẻ lại ở đây, một mình? Giờ đây, cô cảm thấy nghi ngờ và chuyển ánh nhìn về phía anh. Lia nhận thấy rằng bàn tay của anh ấy chạm vào tường khi anh bước đi và anh ấy đang cầm một cây bút chì màu làm từ chất huỳnh quang, công dụng là để đánh dấu cho các đồng minh tìm thấy một vị trí cụ thể. Ngay lập tức được khai sáng, cô nhận ra rằng Claude mới chính là người đang bị lạc.
‘Mình sắp phát điên mất! Mình cần phải tránh xa anh ta!’ Lia lên kế hoạch trốn thoát qua lối đi hẹp lên phía trước, liếc nhìn những người đang ẩn mình trong bóng tối. Cô không bị bóng tối uy hiếp, nhưng cô thấy người đàn ông trước mặt mới thật sự đáng sợ.

Từ khi cô gặp anh, bốn năm trước, mỗi khi ánh mắt hai người chạm nhau, có thứ gì đó bên trong cô như đang xoắn lại và vỡ ra thành từng mảnh khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu. Nếu không phải vì nó, cô cũng không muốn bỏ rơi anh ở nơi này.

Lia bặm môi, cô ấy kéo mũ trùm đầu xuống nhiều hơn trước khi quay lại. Sau đó, với một tốc độ không nhanh cũng không chậm, cô bước đi, và Claude theo sau, vẫn nhìn cô với vẻ nghi ngờ.

Trước đó cô đã để ý rằng bên thắt lưng của Claude có một khẩu súng và một thanh kiếm mỏng nhưng dài. Cô nhìn thấy anh mặc một bộ đồng phục trái ngược với bộ vest hay áo đuôi tôm thường ngày, thật kỳ lạ vì anh ấy trông cực kỳ đẹp trai.

Họ lặng lẽ bước qua lối đi hẹp và tối. Tiếng bước chân vang vọng trong hang cùng ngõ hẻm và lũ chuột đang bới tung thùng rác vội vã chạy tán loạn. Những người ăn xin nằm trên nền đất lạnh lẽo, phủ lên mình những tấm thảm rơm che đến tận mắt. Và những người khác lang thang trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê vì sử dụng chất gây nghiện, đó là điều bình thường có thể thấy ở Louvre.

Canillia cố gắng nhìn mọi thứ từ góc độ của họ và nhớ lại mẹ cô đã kể cho cô nghe về việc bà đã sinh ra cô như thế nào, được phủ bằng một tấm thảm rơm tương tự, bên cạnh một bãi rác đầy chuột. Bà ấy đã cắt dây rốn của Lia bằng bàn tay bẩn thỉu và quấn cô trong một miếng vải nhuộm màu khi bà ấy cho cô bú sữa.

Mặc dù xung quanh cô không có gì đáng để kể, nhưng cô vẫn là một đứa trẻ hạnh phúc và chỉ có một vài trải nghiệm tồi tệ khi lớn lên. Khi cô đi trên con đường hoài cổ, tầm nhìn của cô trở nên mờ đi vì nước mắt.

Cuối cùng, sau khi đi bộ mười lăm phút xuống con hẻm ngoằn ngoèo, họ đến lối ra phía bắc, nơi người đánh xe đang đợi cô.

Khi Claude nhìn thấy lối ra, anh phá lên cười, cắt đứt dây thần kinh đang bị quấn chặt của Lia.

“Cô biết rất rõ đường đi. Cô đến từ đây sao?" - Giọng nói của anh có một chút đe dọa, khiến Lia phải đi theo hướng của chiếc xe ngựa nhanh nhất có thể, nhưng anh hét lên theo sau cô.

"Này, cô!"

Tiếng bước chân của Claude sau lưng cô vang lên khi anh cố gắng đuổi kịp cô, và không thể chịu đựng thêm áp lực nữa, cô bỏ mặc tất cả và chạy nhanh về phía cỗ xe. Giọng của Claude gầm lên phía sau cô ấy.

"Cô hãy đứng yên đó!"

Khi nghe thấy tiếng Lia đâm vào xe ngựa, người đánh xe bỏ điếu thuốc khỏi miệng khi anh ta lắp bắp.

"Cái-quái gì?"

“Nhanh lên, chúng ta phải đi ngay.”

Lia thì thầm để chỉ người đánh xe có thể nghe thấy giọng nói của cô, và sau đó cô quay lại và thấy Claude đang ở gần phía sau họ. Tuy nhiên, người đánh xe chết lặng nhanh chóng cho chiếc xe di chuyển, tạo khoảng cách giữa Claude và họ.

Cô nhìn lại khi cỗ xe tăng tốc và thấy vẻ thất vọng trên khuôn mặt của Claude khi anh đưa tay vuốt tóc và chửi thề. Sau đó, bất ngờ, một cơn gió mạnh thổi bay mũ trùm đầu của cô và làm lộ mái tóc vàng của cô ấy.

“Này cô, có chuyện gì vậy? Tại sao người đó lại đuổi theo cô? Anh ta bắt gặp cô làm chuyện xấu gì sao? Hay cô là tội phạm phải không?”

"Không!"

"Chết tiệt. Nếu tôi nhận được lệnh truy nã cho chiếc xe của mình, tôi sẽ đến tìm cô. Cô hiểu không?"

Nghe những lời đó, Lia bàng hoàng, như lãnh một nhát búa vào đầu, cô vội vàng rút thêm hai đồng tiền vàng. Cô thảy chúng cho anh ta, và với vẻ ngạc nhiên, người đánh xe kéo dây cương lại.

"C-cái gì thế này?" - Anh ta lắp bắp.

“Chúng là của anh, miễn là anh hứa sẽ giữ bí mật chuyện này. Nếu ai đó hỏi anh đón tôi ở đâu, hãy nói rằng nơi đó là cầu Leon, phía trước tượng thánh Matthew.”

"Cái gì? Cô đúng là một người phụ nữ nguy hiểm."

Mặc dù rất ngạc nhiên trước yêu cầu của cô, nhưng anh ta vẫn nắm lấy những đồng tiền đó và nhét chúng vào túi của mình. Cô ấy có thể là một hành khách ban đêm đáng ngờ, nhưng cô ấy vừa mới đưa cho anh ta số tiền giá trị bằng một tháng đánh xe, vì vậy anh ta quyết định không hỏi gì nữa.

Lia kéo mũ lên và trùm tóc lại khi nhìn con đường phía trước, cảm thấy nhẹ nhõm. Gió thổi từ hướng sông đã làm khô những giọt nước mắt trào ra trên mắt cô. Nhiệm vụ của cô ấy tối nay có thể không diễn ra như kế hoạch, nhưng cuối cùng cô ấy cũng nhận ra rằng mình đã về nhà.

Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 25.1
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.