Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 14

"Đã bốn năm rồi, nhưng mình vẫn chưa quen với tuyết rơi vào mùa xuân."

 

Kieran đưa tay ra ngoài cửa sổ, cảm nhận một bông tuyết rơi xuống lòng bàn tay và nhìn nó tan thành nước. Ở Eton, thủ đô Geore, trời đang có tuyết. Tuy nhiên, những bông tuyết đã tan chảy ngay khi chạm đất. Bầu trời thì sang đông nhưng mặt đất cho thấy thực tế là mùa xuân.

 

Anh nhìn thấy hoa tử đinh hương tím nhạt và nhìn một cô hầu gái đang vội vã đi, giẫm lên đóa hoa mỏng manh trên mặt đất. Kieran nhìn xuống những bông hoa xinh đẹp rồi quay đầu lại và gọi.

 

"Ian!"

 

Một người thanh niên tóc màu tro đang ngủ với một cuốn sách mở ra phủ trên mặt anh, và Kieran mỉm cười bước ra khỏi cửa sổ.

 

Người thanh niên với chân tay thả lỏng và treo trên ghế bành chính là Ian Sergio, con trai thứ ba ngoài giá thú của vua Sergio. Tuy nhiên, trái với xuất thân của mình, Ian là một người trung thực và mạnh mẽ. Anh ấy là người duy nhất đã bảo vệ Kieran ở một đất nước mà anh có thể bị rơi đầu bất cứ lúc nào.

 

Nhờ có Ian, Kieran đã có thể tập trung vào việc điều trị của mình và học hỏi về những ý tưởng mới tại Geore.

 

“Ian Sergio, sao ngài không trở về phòng của mình đi? Nhìn ngài thật chướng mắt. ”

 

Ian tỉnh dậy sau khi giọng nói của Kieran trở nên sắc lạnh, và người thanh niên có đôi mắt giống như dã thú vươn vai ngáp dài.

 

“Thật chướng mắt? Cậu đúng là kẻ vô ơn.”

 

"Tôi thực sự biết ơn, đó là lý do tại sao tôi thông báo với ngài rằng mẹ tôi sẽ đến đây bất cứ lúc nào."

 

Ian bật dậy, “Tại sao cậu không nói điều đó sớm hơn! Nếu Nữ Hầu tước xinh đẹp nhìn thấy ta, bà ấy sẽ không ngừng cằn nhằn ta mất.”

 

Kieran nhún vai khi anh đưa cho Ian một lá thư trước khi Ian chạy ra khỏi phòng, 

 

"Làm ơn gửi thư này về nhà giúp tôi."

 

Đó là một bức thư có đóng dấu Vale, và lông mày Ian nhíu lại vì đây là công việc của người đưa tin mà.

 

"Tại sao cậu không đưa nó cho Nữ Hầu tước?"

 

“Tôi đã không nhận được câu trả lời nào của Lia mặc dù tôi đã hỏi mẹ tôi vài lần. Đó là bởi vì…"

 

“Bà ấy có vẻ không tán thành việc em gái cậu biết thông tin về cậu,” Ian tự mình kết thúc câu trả lời của Kieran.

 

Nụ cười của Kieran mờ nhạt. Anh đã không giấu giếm danh tính của Canillian với Ian, và anh đã ca ngợi vẻ đẹp như thiên thần của cô mặc dù mẹ của họ khác nhau. Đó có thể là một cách để khiến vị hoàng tử này trở nên thân thiết với anh ở Geore, và mọi thứ đã phát triển thành tình bạn.

 

“Có thể,” Kieran đồng ý.

 

Kieran không muốn nghi ngờ mẹ mình, nhưng anh vẫn chưa nhận được câu trả lời nào từ Lia. Anh đã yêu mến đứa em gái bé nhỏ này ngay từ lần đầu gặp mặt và đã rất buồn khi đối xử với cô như một cậu bé nhằm tôn trọng mong muốn của mẹ anh.

 

Tuy nhiên, giờ anh đã chắc chắn, sau khi đọc một bức thư từ Rosina rằng những nghi ngờ của anh là đúng. Vị hôn thê của anh viết rằng Canillian sẽ vào học viện và đã gặp Thái tử Wade trong khi đi may đồng phục. Wade cũng đã nói với Rosina rằng Canillian chưa biết về lễ đính hôn và có thể không tham dự buổi lễ. Vậy là mẹ anh... Kieran thở dài.

 

Ian nhún vai khi anh vẫy lá thư và cảm thấy rằng Kieran đang bực bội, "Được rồi, tôi sẽ đưa cái này cho em gái cậu."

 

Keiran gật đầu cảm ơn nhưng lại nghĩ có điều gì đó rất lạ. "Ian, chờ đã!" Nhưng Ian đã chạy ngang qua khu vườn. Kieran nghĩ rằng anh biết những gì Ian sẽ làm, nhưng ngay cả một hoàng tử cũng sẽ không thể vượt qua biên giới nếu không có sự chấp thuận của Nhà vua và Kieran cảm thấy rất tò mò khi Ian trở lại.

 

"Kieran?"

 

Sau khi dọn dẹp đống lộn xộn mà Ian đã làm, anh nghe thấy giọng nói của mẹ mình, và anh nhìn lại với một nụ cười dễ chịu.

 

"Mẹ."

 

Anastasia bỏ mũ ra và cảm tạ thần linh khi bà trông thấy Kieran vẫn khỏe mạnh. Anh ấy đã tăng cân và không còn ho trong nhiều tháng qua. Tuy nhiên, hiện tại bà ấy đang rất mất kiên nhẫn vì có vẻ như Kieran sẽ không trở về quê nhà.

 

“Hôm nay hoàng tử không có ở đây,” Anastasia nhận xét.

 

"Ian... có vẻ như đang bận."

 

“Mẹ rất cảm kích lòng tốt của cậu ta, nhưng cậu ta là hoàng tử của một quốc gia kẻ thù. Đừng quá thân thiết.”

 

“Con sẽ không,” anh nói dối, “Mẹ có mệt mỏi sau chuyến đi không? Mẹ hãy nghỉ ngơi, con sẽ quay lại trước giờ ăn tối ”. Kieran nhặt những cuốn sách anh đã đọc và cuốn sách Ian mà đã bỏ lại.

 

Anastasia không giấu sự bực bội khi ngồi xuống ghế, "Con đang tránh mặt mẹ."

 

“Mẹ đừng nói vậy. Con đang chuẩn bị quay trở về.”

 

“Vậy thì mười ngày nữa chúng ta sẽ quay về. Con cần chuẩn bị cho lễ đính hôn của mình, trình diện với Hoàng đế và dành thời gian cho Công chúa Rosina,” Anastasia nói.

 

Kieran hài lòng với việc đính hôn của mình. Anh đã quen biết công chúa từ lâu và mong muốn được kết nối với gia đình Hoàng gia. Mọi thứ đang trở lại bình thường, và Kieran đã học được những điều mới sau khi trở nên khỏe mạnh hơn.

 

Nếu đất nước của anh được bảo vệ bởi các nữ thần nghệ thuật, văn hóa và nông nghiệp thì Geore lại được cai trị bởi thần khoa học và chiến tranh. Vì vậy, Geore chứa đầy kiến ​​thức mà anh không thể học ở quê nhà.

 

Người bình thường có thể tạo ra nước có thể uống được bằng cách sử dụng khoa học; và một máy phát điện năng lượng cao có thể thắp sáng toàn bộ cung điện trong ba giờ. Những điều đó thật tuyệt vời, và đó là lý do tại sao Kieran do dự không muốn trở về nhà, ngay cả sau khi bác sĩ nói rằng anh ấy đã khỏi bệnh.

 

"Con sẽ ở lại Eton một năm sau lễ đính hôn, vì lợi ích của Rosina."

 

Anastasia đồng ý, mặc dù bà ấy muốn họ sớm kết hôn nhưng Kieran đã đúng.

 

Anh ấy sẽ trở thành Công tước khi họ kết hôn, điều đó có nghĩa là anh ấy phải hoàn hảo. Tuy nhiên, Kieran có quá nhiều điểm yếu khi thậm chí còn chưa tốt nghiệp học viện. Ngay cả khi anh ấy không thể mạnh hơn gia tộc Ihar thì ít nhất bà vẫn muốn anh ngang bằng họ.

 

Anastasia nhìn những bức thư trên bàn của Kieran sau khi anh rời khỏi phòng. Những lời mời từ các học viện Geore, những lời hỏi thăm từ những người quen, và cả lá thư của Rosina.

 

Bà mỉm cười khi biết rằng hai người họ sẽ trở thành một cặp đôi hoàn hảo, đặc biệt là khi bà nhìn thấy tháng nào họ cũng gửi thư cho nhau. Bà quyết định đọc lá thư khi nhìn thấy con dấu niêm phong đã bị mở.

 

***

 

"Vú Betty."

 

Betty và Pepe đồng loạt nhìn lên Lia và ngừng dọn phòng.

 

"Cậu chủ, cậu cần gì sao?" Betty hỏi.

 

“Đúng vậy, con muốn đến thị trấn mua một vài thứ trước khi đến thủ đô.”

 

"Tôi sẽ đi chuẩn bị xe ngựa."

 

"Cảm ơn vú. Con sẽ đi cùng Pepe, vì vậy vú hãy giúp con chuẩn bị hành lý còn lại nha”. Trong khi Lia tỏ ra thờ ơ hết mức có thể, Betty lại tỏ vẻ nghi ngờ.

 

Lia lật trang báo cô đang đọc và tìm thấy một bài báo về những vụ giết người trên phố Etear mà Hầu tước cũng đã đọc.

 

Bài báo nói về đám tang của những người phụ nữ đã chết và cuộc truy bắt kẻ giết người. Nhà báo đã viết chi tiết về cách thức thực hiện các vụ giết người và nhấn mạnh rằng thủ phạm chỉ nhắm vào những người giàu có hoặc quý tộc. Qua cách kẻ thủ ác thực hiện các vụ giết người, Lia có thể thấy sự căm thù mãnh liệt của hắn ta. Hắn căm ghét điều gì đến vậy? Quyền lực, tiền bạc hay phụ nữ? 

 

Lia đặt tờ báo xuống bàn khi cỗ xe ngựa đã sẵn sàng, và Betty hỏi Lia khi cô đang mặc áo khoác vào.

 

"Cậu cần gì gấp đến mức phải ra ngoài vậy?"

 

“Có một cây bút máy phiên bản giới hạn mà con luôn nghĩ đến. Ông chủ nói rằng ông ấy sẽ không bán thêm sau khi tất cả chúng đã được bán hết. "

 

“Vậy thì, vú sẽ yêu cầu họ chuẩn bị sẵn một chiếc. Cửa hàng đó ở đâu?"

 

“Nếu tất cả chúng đều bán hết thì sao? Khi đó con sẽ phải đi tìm xem ở các cửa hàng khác ”. Lia rời đi trước khi Betty kịp nói gì khác và leo lên xe cùng với Pepe.

 

"Đã lâu rồi chúng ta không đi chơi!" Pepe hào hứng nói.

 

"Chị có thích đi chơi không?"

 

"Tất nhiên!" Cô ấy đáp lại, với nụ cười toe toét nhất trên khuôn mặt ngây thơ. 

 

Pepe vẫy tay với Betty khi người phụ nữ lớn tuổi đứng trước biệt thự, khiến mặt Betty trở nên cau có. Lia mở cửa sổ để bảo Betty đừng lo lắng trước khi cỗ xe bắt đầu chuyển bánh và nghe tiếng Betty nói với theo.

 

"Nhớ quay lại trước giờ ăn tối."

 

"Cậu thực sự định mua một cây bút máy sao?" Pepe nhướng mày hỏi.

 

"Đúng vậy."

 

"Có thật không?"

 

Lia gật đầu trước khi nói thêm, "Ừm, và một số quần áo nữa."

 

"Quần áo?"

 

“Không phải cho tôi mà là cho chị. Tôi đã nói với chị là tôi sẽ đưa chị đến thủ đô, có nghĩa là chị cần những bộ quần áo phù hợp.”

 

Lia nhìn gương mặt Pepe sáng bừng lên. "Chị không nghĩ rằng đã đến lúc chúng ta có váy mới sao?"

 

Pepe gật đầu đồng ý. Cô ấy là một trong số ít người biết rằng Lia là một cô gái và cô ấy đã giữ im lặng do những quy định nghiêm ngặt của Nữ Hầu tước. Lia có thể đọc được những gì Pepe đang nghĩ với đôi mắt phấn khích ấy. Sau đó, cô chuyển sự chú ý của mình vào chuyến đi và ngắm nhìn những hàng thông xanh tráng lệ đang lướt qua họ.

Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 14
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.