Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 10

Một cỗ xe do tám con ngựa dẫn đầu chạy dọc theo phố Ataer. Có một khu đô thị lớn ở phía tây, khu dân cư ở phía đông của con phố, và bảo tàng Louvre sẽ xuất hiện nếu bạn đi xa hơn về phía đông.

Lia không thể rời mắt khỏi cửa sổ. Cô đã nhìn thấy vùng đất của Hầu tước một năm trước, và Cosoar là nơi có những người dân thường ăn mặc đẹp như quý tộc, những con đường trải nhựa tốt và những tòa nhà sạch sẽ.

Lia đã bị sốc. Cô đã nghĩ rằng thủ đô đầy tội phạm và những người thô bạo. Lia nhìn thấy những viện bảo tàng đồ sộ và những cửa hàng trang trí, nơi các quý bà và quý ông ra vào như thể bước ra từ một bức tranh tinh xảo.

"Ta nghe nói rằng trước đây con đã từng sống ở Louvre," Hầu tước hỏi, "Con có muốn đi dạo không?"

“Dạ, con đã ở trong bảo tàng Louvre,” Lia nói, “Nhưng mẹ con nói bên ngoài rất nguy hiểm.”

"Cô ấy đã nói vậy sao?"

Lia gật đầu. Đã lâu lắm rồi Lia mới kể về mẹ ruột của mình. Đôi mắt cô rưng rưng.

“Tất nhiên là cô ấy nói đúng,” Hầu tước nói tiếp, “Tuy nhiên, nó cũng có thể là một nơi rất thú vị, tùy thuộc vào việc con đi cùng với ai.”

Lia cố tỏ ra bình tĩnh. Hầu tước nhìn cô với vẻ quan tâm. Louvre là quận nguy hiểm nhất thủ đô, người dân chết ở đó mỗi ngày. Tuy nhiên, Laura đã nói với con gái rằng bên ngoài Louvre nguy hiểm hơn bên trong quận. Hầu tước hiểu tại sao. Cô muốn giữ con gái của họ tránh xa những ánh mắt tò mò. Anastasia sẽ không ngừng tìm kiếm. Louvre là nơi duy nhất họ có thể ở.

Hầu tước chưa kịp vỗ đầu an ủi con gái thì xe ngựa đã tiến vào khuôn viên cung điện. Những khu vườn trải dài đến tận tầm mắt và những tòa nhà sang trọng ngoài sức tưởng tượng của một người. Hầu tước nói với cô rằng tòa nhà chính nằm sâu hơn bên trong.

Xe ngựa dừng lại, họ đánh xe qua cung điện rất to lớn và đẹp đẽ để đến nhà may. Nhà ngoài được làm bằng gạch đỏ. Lia bước xuống xe ngựa. Họ đã ở trong xe ngựa quá lâu mà cô vẫn cảm thấy như mình vừa mới đi.

Lia nói: “Đây là lần đầu tiên con đi xe ngựa trong một hành trình dài như vậy.”

"Có thật không?" Hầu tước hỏi, "Con ổn chứ?"

"Dạ."

Họ đứng đó một lúc thì một giọng nói vang lên sau lưng.

"Hầu tước Gliad Vale!" người đàn ông nói, "Tôi là James Owen."

"Nam tước Owen," Hầu tước nói, "Dạo này anh thế nào?"

“Rất tốt, cảm ơn ngài,” Nam tước nói, “Hoàng đế đã yêu cầu một cuộc gặp với ngài, và tôi có mặt ở đây để hộ tống ngài đến Đại sảnh.”

Nam tước liếc nhìn Lia. Khuôn mặt của Hầu tước lóe lên vẻ khó chịu. "Tôi đã thông báo rằng chuyến thăm của tôi là chuyến đi thân mật và không nên thông báo cho Bệ hạ."

"Chà, mọi người đều biết xe ngựa của ngài ở thủ đô."

“Tôi chỉ đến đây để may đồng phục cho con trai tôi. Tôi sẽ gặp Bệ hạ sau khi tôi gặp người thợ may ”.

"Nhưng…"

"Xin hãy nói với Bệ hạ như vậy."

Nam tước tái mặt, nhưng ông ấy không lùi bước.

“Ta sẽ hướng dẫn cậu Canillian Vale đến tiệm may,” một giọng nói từ phía sau vang lên và Nam tước cúi đầu. Hầu tước cũng cúi đầu.

"Điện hạ," Hầu tước nói.

Wade Pon Wales, Thái tử của Hoàng đế, đang cưỡi trên lưng ngựa. Anh ấy có một mái tóc nâu trầm và đôi mắt vàng ấm áp.

“Đã lâu không gặp,” Thái tử nói.

Lia đã nghe nói rằng Claude đã ở cùng Thái tử vào cái ngày định mệnh đó. Trong khi cô ấy không nhớ anh ấy là ai thì có vẻ như cả hai đều biết nhau. Thái tử xuống ngựa và tháo găng tay của mình rồi chìa ra cho Gliad. Sau đó Hầu tước đã hôn lên mu bàn tay của Thái tử trong một cử chỉ tôn trọng.

"Con thấy ổn không?" Hầu tước hỏi, vỗ vai Lia.

“Dạ, con nghĩ vậy,” cô nói.

“Người thợ may sẽ nhận ra con ngay khi nhìn thấy. Ta sẽ trở lại sớm,” Hầu tước nói. Lia gật đầu.

“Làm ơn, cha ta đang đợi,” Thái tử mỉm cười nói.

Lia liếc nhìn Hầu tước ra hiệu cho cô ấy rằng cô ấy sẽ ổn và đi theo Wade. Những người hầu của anh ấy theo sau họ ở một khoảng cách xa. Thái tử vẫy họ đi và họ miễn cưỡng để hai người một mình. Wade và Lia đi qua khu vườn lục bình.

Wade nói: “Cậu có vẻ đã cao lớn hơn nhưng khuôn mặt của cậu vẫn vậy."

Lia chỉ có thể mỉm cười khi Wade nhìn cô. "Cậu không tò mò về những tin đồn sao?" Wade hỏi, “Học viện thực sự rất xôn xao vì cuối cùng các học sinh cũng có thể nhìn thấy cậu. Cậu khá nổi tiếng ở đó. ”

"Tôi sao?"

“Đúng vậy, khi đó cậu khá đẹp, nhưng bây giờ…”

"Cảm ơn ngài đã nhớ đến tôi. Chắc do thể chất tôi quá yếu”.

“Thật kỳ lạ khi cha của cậu ở trong Hải quân. Dù sao thì, chúng ta đang ở đây. Chúng ta hãy đi vào."

Thái tử mở cửa nhà may Hoàng gia. Mọi quý tộc đến may đồ với Frank đều đứng dậy và ngạc nhiên chào anh. Lia căng thẳng nhưng Wade có vẻ thờ ơ với mọi thứ xung quanh. Những người phụ nữ che mặt với sự hâm mộ, những người đàn ông xoay bộ ria mép và các học viên, đang ở đó để mặc thử đồng phục, tất cả đều nhìn Lia.

Lia và Wade đi qua một đại sảnh trải thảm đỏ để đến phòng may đo với một người hầu hướng dẫn họ. Người thợ may đang trong quá trình đo cho một người khác, nhìn lên và chào họ.

“Tôi không có cuộc hẹn nào với ngài cả, thưa Điện hạ,” người thợ may nói.

Trong khi ông ấy có vẻ rất mạnh dạn và thẳng thắn, Thái tử dường như không bận tâm. Thái tử đi đến chiếc ghế sô pha bên cửa sổ và tìm vị trí thoải mái cho chính mình.

“Ta không đến đây vì mình,” Thái tử nói, “Claude, hãy nhìn xem ai đang ở đây.”

Wade ngồi khoanh chân khi ăn nho. Đó là Claude, người mà Frank đang đo. Lia nín thở khi Claude quay lại phía cô trong khi anh cài cúc áo sơ mi.

Đã bốn năm trôi qua và giờ anh đã gần như là một người đàn ông. Anh cao hơn, vai rộng và các đường nét của anh đã trưởng thành. Nó nhắc cô nhớ về khoảng thời gian đã trôi qua. Bốn năm.

“Cậu vẫn không thay đổi,” Claude mỉm cười khi anh tiến đến chỗ cô và cài chiếc cúc áo sơ mi còn lại. "Xin chào Canillian."

***

Lia cúi mặt xuống khi cô ấy dang rộng cánh tay để được đo. Cô ấy không đơn độc. Claude và Wade đang quan sát cô ấy. Ánh mắt cô lướt về phía Claude vài lần chỉ để nhận ra rằng anh cũng đang nhìn cô. Ánh mắt trong xanh của anh. Ít nhất là như vậy. Hai người nhìn cô trong im lặng.

"Cậu có thể cởi áo sơ mi của mình ra không, thưa cậu Canillian?" Người thợ may tên Frank hỏi. Ông có vẻ bận tâm rằng bộ quần áo cô đang mặc có kích thước lớn hơn một chút nên trông khá thùng thình so với cô.

"Tôi không thể đo như thế này sao?" cô ấy hỏi.

Frank nói: “Quần áo của cậu quá rộng, bộ đồng phục được may phải vừa vặn với cậu một cách hoàn hảo. Cái này sẽ gây ra vấn đề khi đo."

Người thợ may có vẻ khó chịu khi cô mặc bộ quần áo to hơn cơ thể mình, và Lia hỏi lại vì cô nghĩ rằng mình có vấn đề. Lia do dự. Người thợ may đang đợi cô. Cô ấy đang mặc quần áo lót mà Betty đưa cho cô ấy. Chiếc áo vest giống như áo nịt ngực dài đến tận bụng của cô ấy, nhưng sẽ không ổn nếu họ nhìn thấy cô ấy trong bộ dạng đó.

"Tôi có thể được che lại không?" cô ấy hỏi.

Người thợ may gật đầu và ra hiệu cho những người hầu mang tấm màn che cho cô. Sau đó Lia tháo cà vạt ra.

Rất may, Wade và Claude đã nói chuyện say sưa về mỏ kim cương ở vùng đất trung lập, hoặc một vị bá tước đang cố gắng mở rộng việc kinh doanh thuốc lá của mình, v.v

Cha cô và Anher cũng thường nói những điều như vậy, và đôi khi Kieran sẽ kể với cô. Lia lắng nghe xem liệu tên của Kieran có xuất hiện trong cuộc trò chuyện của họ hay không.

Lia cởi áo và bắt gặp ánh mắt của Frank. Khi ông ấy nhìn thấy đường viền và đường cong ở cổ của cô, ông ấy giả vờ như không quan tâm lắm. Ông ấy không hỏi gì cả. Ông đo nhanh cho cô và hỏi cô thích màu cà vạt nào. Ông ấy cũng đưa cho cô một chiếc áo sơ mi mới.

“Nó sẽ đẹp hơn chiếc mà cậu mặc ở đây hôm nay,” Frank thì thầm để chỉ cô có thể nghe thấy, “Cố gắng che đậy quá nhiều sẽ làm nổi bật những thứ mà người ta đang cố che giấu.”

Những người hầu lùi lại khi cô mặc quần áo xong. Cô không biết tại sao Frank lại giữ bí mật cho cô. Ông ấy có thể thốt ra điều gì đó để phơi bày cô với hai người đàn ông khác trong phòng, nhưng ông ấy đã không làm vậy. Ông ấy dường như không phải là kẻ thù, hay là cha cô đã bảo ông ấy phải giữ bí mật? Lia gật đầu cảm ơn người thợ may sau khi cô mặc quần áo xong.

Wade đến gần và nắm lấy vai cô. “Đây là lần đầu tiên Frank tìm thấy một khách hàng khó tính như vậy,” anh cười khúc khích. “Canillian, chúng ta dường như có quá nhiều điều để nói. Hãy đến cung điện của ta.”

Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 10
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.