Bạn đang đọc:Nhàn Phi Thần Y - P3 - Song LinhChương 82

Bọn họ hết sức đắc ý nhìn nhau thầm cười, rồi cố tình đụng chạm vào người Tề Diễm. Trước mặt nàng, hắn ngang nhiên dang hai tay đem thân hình lộ ra cho nữ nhân khác ngắm nhìn. Diệp Tố Tố lao đến, xô hai người kia ra, kéo y phục khép lại.

 

“Lập tức bảo bọn họ cút ra ngoài!” Giọng nói đã thật sự không nhịn nổi như muốn phát điên.

 

Tròng mắt đỏ hoe, bộ dạng hung dữ hiếm có. Tề Diễm trơ mặt nhìn nàng. Nàng càng mất khống chế, hắn càng thích thú.

 

“Nếu nàng muốn, có thể cùng bọn họ hầu hạ ta”

 

“Tề Diễm, nếu người còn không bảo họ cút, ta không đảm bảo hai tì nữ này được yên ổn đâu”

 

Phượng Linh và Phương Yên nghe nàng dọa có chút cả kinh. Trước đây, Diệp Thần Y cũng từng đe dọa mấy người trong vương phủ. Nếu nàng ta ra tay, không biết chuyện gì sẽ xảy ra với họ.

 

Tề Diễm khẽ nhếch môi, phẩy tay xua bọn họ rời đi. Cả hai dù có tiếc nuối nhưng không dám trái lệnh, tự giác lui ra.

 

Trong phòng chỉ còn lại hai người nhưng bầu không khí nóng nực đến mức nghẹt thở. Diệp Tố Tố buông y phục bị tóm chặt trước ngực Tề Diễm ra, lộ ra mảng tinh tráng trước mắt. Diệp Tố Tố ngại ngần, xoay mặt đi.

 

Tề Diễm cười khẩy đầy cao ngạo “Là nàng tự muốn hầu hạ bản vương tắm rửa, sao giờ lại buông tay rồi”

 

Lúc nảy nàng ghen quá hóa rồ, bộc phát thành chằn tinh. Hắn gài nàng, ép nàng phải hầu hạ hắn. Bây giờ, nàng làm sao mà trốn tránh được đây.

 

“Vương gia, chỉ là gội đầu, không cần phải cởi y phục. Người nằm xuống ghế đi!”

 

Tề Diễm nhìn thân ảnh đang quay lưng trốn tránh kia có chút mắc cười. Được, hắn cùng nàng diễn trò. Tề Diễm đi lại ghế, nằm xuống. Diệp Tố Tố đem trâm cài tháo ra, mái tóc dài buông xõa trong vòng tay nàng. Diệp Tố Tố đặt suối tóc đen tuyền vào chậu đồng rồi múc nước từ từ xối từ trán xuống. Tay nàng nhẹ nhàng cào vào da đầu, chà lau hết sức cẩn trọng.

 

“Diệp Thần Y quả nhiên mát tay, gội đầu thế này thật khiến người ta thư thái” Tề Diễm thưởng thức sự hầu hạ của nàng, ra chiều tán thưởng.

 

 Nàng chuyên tâm hầu hạ hắn, vì có lẽ đây là khoảng thời gian cuối cùng, là những điều nàng có thể dành lại sau cùng cho y.

 

Gội xong, Tề Diễm ngồi dậy, Diệp Tố Tố lấy khăn lau bớt nước đọng trên tóc.  Hắn ngồi thấp, nàng phải khom lưng để xoa đầu cho y.

 

“Vương gia, xong rồi!”

 

Tề Diễm nâng ánh mắt đầy uy lực nhìn nàng. Đôi mắt quyến rũ cùng gương mặt tuấn mỹ gần trong gang tấc làm nhịp tim Diệp Tố Tố một phen bồi hồi. Hắn nhìn thấy một tia dao động trong mắt nàng làm hắn suýt mất khống chế muốn kéo nàng vào lòng mình, hôn lên bờ môi đầy khao khát kia.

 

Tề Diễm lấy lại bình tỉnh, giọng điệu bớt khó nghe hơn “Ta còn muốn lau người”

 

Diệp Tố Tố nhìn xuống ngực áo đã cởi ra, ẩn hiện mảng da thịt săn chắn. Nàng khẽ khàng đưa tay kéo mở y phục rớt khỏi người y. Thân thể cường tráng, phô diễn cơ bắp và sự rắn chắc đến nghẹt thở. Thắc eo vừa khít, thon thả như tuấn mã, dù có bờ vai rộng và thể hình cao nhưng lại không hề có cảm giác dữ tợn hay khó chịu chút nào. Trán cao và lông mày dày rậm như vẽ bằng cọ.

 

Yết hầu Tề Diễm khẽ lên xuống. Hắn cũng lặng lẽ quan sát nàng. Đôi mắt nàng như một mặt hồ tĩnh lặng trên núi cao. Hắn có cảm giác như nếu mình rơi vào cái hồ sâu vô tận ấy thì sẽ biến thành một tên ngốc, càng cố vùng vẫy càng bị lún sâu hơn mà thôi. Hắn muốn khắc cốt ghi tâm hình dáng này. Thanh nhã như hoa, kiều diễm như ngọc. Từ khi gặp nàng, ánh mắt hắn ngưng đọng lại một mình thân ảnh này. Hắn nhớ làn da trắng không tỳ vệt, hệt như hoa lan, nhớ đôi môi ngọt ngào như hoa thạch nam.

 

Bọn họ không nói bất cứ lời nào, chỉ có động tác không chút âm thanh từ chiếc khăn lau chà lên từng tấc da thịt của Tề Diễm. Diệp Tố Tố quỳ xuống lau người y cho dễ. Nàng lau hết mặt rồi xuống cổ, đảo qua hai vai, vuốt xuống hai cánh tay sải rộng như cánh đại bàng. Nàng lại nhúng khăn một lần nữa lướt lên ngực y. Động tác thật chậm, thật nhẹ nhàng, đối với Tề Diễm không khác nào cực hình tra tấn. Sự thống khổ vì nhẫn nại trước dục vọng đang dâng trào còn khó chịu hơn vết thương sau lưng.

 

“Vương gia, thế này được chưa?” Diệp Tố Tố chợt hỏi.

 

Đáy mắt y tối sầm từ khi nào, mang theo tia nguy hiểm khiến da đầu Diệp Tố Tô khẽ tê rần. Theo tầm nhìn của hắn, Diệp Tố Tố khẽ liếc xuống. Giữa hai chân hắn, có thứ đang nhô lên, chọc vào đũng quần. Nàng xấu hổ, vội tránh mắt đi.

 

“Bên dưới chưa lau!” Tề Diễm mặt dày mở miệng.

 

“Vương gia…việc này…”

 

Tề Diễm bắt lấy tay nàng đặt lên quần mình. Tay nàng như chạm phải điện, giật lên khi đụng phải thứ cứng rắn kia.

 

“Vương gia…người không phải nói…dân nữ không nên thân mật cùng người, sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của người”

 

Tề Diễm kéo mặt nàng nhìn thẳng mình, vuốt ve làn da mịn màn như sữa dê kia, khẽ khàng “Đúng là…ta đã xem thường Diệp Thần Y.  Là Diệp Thần Y cao tay khiến bản vương khó lòng khắc chế. Nếu nàng đã muốn dâng lên, bản vương thành toàn cho nàng vậy”

 

“Vương gia…ta không có…”

 

“Nàng đã làm nó thành thế này còn nói không có” Tề Diễm ép nàng nắm lấy côn thịt của mình, còn tự đem tay nàng vuốt ve lên xuống.

 

“A” Lòng bàn tay như chạm phải lửa, nóng rát, ngứa ngáy, Diệp Tố Tố nóng mặt, nhắm mắt kêu lên.

 

“Nàng muốn báo đáp thì…lấy thân báo đáp” Hắn đem tay nàng bỏ vào trong quần, đụng chạm vào phái nam của mình.

 

Diệp Tố Tố sợ hãi, bị y lôi kéo như con rối. Bàn tay nàng đã lâu chưa chạm vào, vừa đụng phải thật khiến thần trí Tề Diễm một trận rùng mình. Diệp Tố Tố, nàng quả là đòn chí mạng của y.

 

Tề Diễm cởi quần, cả cơ thể từ trên xuống dưới phơi bày không sót chỗ nào trong mắt Diệp Tố Tố. Tay nàng dễ dàng cầm nắm lấy côn thịt, bị tay Tề Diễm ép vuốt ve lên xuống. Ánh mắt hắn mơ màng, tận hưởng khoái lạc mà mới cách một khoảng thời gian, hắn đã nhịn không nổi.

 

Diệp Tố Tố cũng như bị thôi miên, mê hoặc trước dáng vẻ yêu nghiệt, đang động tình kia. Tề Diễm kéo đầu nàng lại gần hạ bộ. Mùi hương nam tính tỏa ra, đậm đặc, sộc thẳng tới não nàng.

 

“Mút lấy Tố Tố!” Giọng Tề Diễm lạc đi.

 

Diệp Tố Tố như một phản ứng có điều kiện, ngoan ngoãn há miệng, ngậm lấy ngọc hành của Tề Diễm. Chuyển động của nàng theo đúng mong muốn của hắn. Tề Diễm híp mắt, xoa mái tóc nàng đầy thỏa mãn.

 

Hắn sung sướng vì dạy dỗ nàng thành bộ dạng này. Cây nấm kỳ lạ vừa nóng vừa tỏa ra mùi hương man dại. Diệp Tố Tố mút sâu, đem lưỡi liếm khắp thân gậy. Lưỡi nàng thả lỏng, cuống lấy phía sau, mút chặt cho đến khi má hóp lại, đem từng cơn tê sướng trải khắp sóng lưng Tề Diễm. Nàng sẽ dành cho y tất cả những gì tuyệt vời nhất. Hy vọng y mãi mãi khắc ghi những khoảnh khắc này.

 

Tề Diễm nhịn không nổi, nhấn đầu nàng hãm sâu vào đám lông, để côn thịt thọt vào tận cuống họng rồi bắn ra tất thảy. Diệp Tố Tố nuốt sạch, không sót một giọt.

 

Hắn nhìn bộ dạng thuần phụcc của nàng càng thêm nóng nảy, khó chịu, kéo nàng lên giường, đẩy nàng ngã xuống.

 

Diệp Tố Tố không biết hắn muốn làm gì, nâng ánh mắt lo lắng nhìn thân hình đẹp như tượng thạch đang dạng chân đè trên bụng nàng.

 

Gậy thịt tuy bắn ra lại vẫn chưa hề xịu xuống. Không lẽ hắn muốn trực tiếp làm nàng.

 

“Vương gia, vết thương của người chưa lành, nếu động mạnh sẽ rách ra mất” Diệp Tố Tố lo hắn làm càn bèn ngăn lại.

 

Tề Diễm không nói gì, chỉ lấy ra món đồ chơi cũ. Nhìn thấy viên ngọc thạch trơn bóng, dài cong như trái chuối kia, Diệp Tố Tố ớn lạnh.

 

“Vương gia, đừng…”

 

“Vì nàng đã hầu hạ ta rất tốt nên để ta thưởng cho nàng”

 

“Không cần!”

 

Diệp Tố Tố muốn vùng dậy nhưng làm sao có thể thoát khỏi ma trảo từ đôi tay như bàn thạch của Tề Diễm. Hắn đẩy nàng lại giường, lột sạch người nàng, lấy lọ dầu bôi vào ngọc hành giả rồi thọc ngón tay dính dầu đút vào bên dưới nàng.

 

“Á….đau” Không một chút mơn trớn, cứ thế chọc một phát ngoáy sâu vào bên trong, bôi dầu lên vách thịt của nàng.

 

“Nhưng ta sẽ không cho nàng được thưởng thức của ta. Mà ta sẽ cho nàng dùng thứ này” Tề Diễm tà ác, đẩy ngọc hành vừa cứng vừa lạnh vào trong hạ thể của Diệp Tố Tố.

 

“Không…á…cần… làm ơn lấy ra!”

 

Diệp Tố Tố vặn vẹo, muốn bài xích sự xâm chiếm đau đớn này nhưng Tề Diễm đã giữ chặt người nàng, tay ra sức đẩy ra đẩy vào ngọc hành giả đến khi nước dâm thủy trào ra ướt tay hắn.

 

“Nàng xem, nàng thích thú thế này cơ mà!”

 

“Không, làm ơn…aaaa” Cơ thể nàng bị hắn nhào nặn, kích thích đến không tự chủ mà ngâm lên.

 

“Tố Tố, nàng nghĩ muốn câu dụ bản vương sao? Nàng nghĩ bản vương ngu ngốc mãi sao? Lúc nàng cần thì sa vào lòng ta, không cần thì vứt bỏ không thương tiếc. Bản vương nói cho nàng biết, nàng chỉ là đồ chơi của ta mà thôi”

 

Hắn buông lời tàn ác, khoét sâu vào tim nàng từng cơn đau nhức, để lại một hố sâu không cách nào khép miệng lại. Nàng chỉ muốn dành cho hắn giây phút êm ái lần cuối, hắn lại muốn chà đạp nàng đến chết, như thế mới thỏa lòng hắn ư. Vậy cũng được, hắn cứ hận nàng đi. Đến lúc nàng chết rồi, hắn không còn nhớ tới nữa.

 

Diệp Tố Tố ngừng vùng vẫy, hùa theo động tác của hắn “Vương gia, người không cần lo. Dân nữ tự biết rõ thân phận của mình, không dám trèo cao, mộng tưởng. Được vương gia chiếu cố thế này, dân nữ đã mãn nguyện lắm rồi! Người muốn dân nữ là đồ chơi cũng được, là chỗ phát tiết cũng được. Chỉ cần vương gia thấy vui là được”

 

Chết tiệt! Tề Diễm nghiến răng nghiến lợi, rút ngọc hành giả ra khỏi người nàng. Bên dưới phun trào ra bao nhiêu là nước, bắn khắp chăn nệm.

 

“Hừ, nàng muốn vậy ư? Đừng hòng! Cút!”

 

Tề Diễm rống lên, kéo cơ thể trần truồng của Diệp Tố Tố lôi xuống giường, vứt y phục vào mặt nàng.

 

Diệp Tố Tố bàng hoàng, vội ôm lấy quần áo che đậy cơ thể.

 

“Vương gia, người có cần dân nữ làm gì nữa không?” Nàng vẫn cố làm như không, uyển chuyển cất lời.

 

“Cút!”

 

Nữ nhân vô lương tâm. Tề Diễm đấm mạnh vào cột giường, khiến màn giường rung lắc.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bạn đang đọc:Nhàn Phi Thần Y - P3 - Song LinhChương 82
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.