Bạn đang đọc:Nhàn phi thần yChương 3
    Viên đan dược trôi xuống cuống họng, Thập Nhị rót ly nước dâng lên. Tề Diễm uống một ngụm, đẩy viên dược vào trong cơ thể. Viên dược không có mùi vị gì đặc biệt, chỉ có chút vị tanh như máu, nhưng rất nhanh không còn đọng lại gì cả. Bốn thị vệ bên cạnh hồi hộp quan sát chuyển biến sắc mặt của Tề Diễm.   “Vương gia, người thấy trong người thế nào?” Thập Tứ nhịn không nổi lên tiếng hỏi.   “Đến giờ vẫn chưa cảm thấy gì khác lạ” Tề Diễm điều tức khí huyết, cảm thấy mọi thứ vẫn bình thường.   “Không lẽ…Diệp thần y lại đưa thuốc giả?” Thập Tam hồ nghi.   “Không thể! Vương gia là ai mà nữ tử đó có thể đùa bỡn” Thập Nhất siết thanh kiếm bên hông, hiếp mắt gằn giọng.   “Được rồi! Ta cảm thấy hình như đan dược đang bắt đầu phát huy công năng. Toàn thân khí huyết sôi trào” Tề Diễm nhắm mắt, điều tức khí huyết.   Bốn thuộc hạ không ai nói một lời, lắng lặng phục bên quan sát. Sắc mặt Tề Diễm lúc trắng lúc hồng, mồ hôi thi nhau tuôn ra như mưa. Thập Nhị một bên lấy khăn lau, giúp Tề Diễm giải bớt nhiệt lượng. Qua một canh giờ, thần sắc của Tề Diễm có phần giãn ra, bốn thị vệ trong lòng thở phào nhẹ nhõm.   Tề Diễm thử vận khí, thấy thể lực và khí huyết mình lưu thông bình thường, không còn biểu hiện máu ngưng tụ, khó thở, chóng mặt như trước. Lần này không uổng phí tới tận nơi đây.   “Chúc mừng vương gia!” Bốn thị vệ quỳ gối, chấp tay vui mừng khôn siết.   “Các ngươi đứng lên đi! Giúp ta chuẩn bị một chút quà, ngày mai mang tới Thiên Ý Trúc cảm tạ thần y”   “Thuộc hạ tuân mệnh!” Bốn thị vệ lập tức lui ra, chuẩn bị tặng phẩm theo sự phân phó của Tề Diễm.   [Nàng ta tuy có chút cổ quái nhưng đã giúp ta một mạng. Ân tình này, sau này nếu có dịp nhất định phải báo đáp] Tề Diễm đứng bên cửa sổ suy tư. Một năm qua bị cổ độc hành hạ khiến y chịu không ít thương tổn. Tuy bên ngoài ít người biết được sự tình, nhưng cây kim trong bọc lâu ngày cũng bị lộ ra. Y còn mang trọng trách trong người, không thể cứ thế ra đi. Y không cam lòng, bằng mọi giá phải sống cho đến phút cuối cùng. Ông trời không tuyệt đường sống của ai, cho y gặp nàng. Tuy không bao lâu, nhưng dù sao cũng đã có nhân duyên, tuy rằng bị nàng ta dày vò đôi chút nhưng cuối cùng cũng chịu ra tay cứu chữa. Y dự định ngày mai sẽ cáo từ đàng hoàng, làm phiền nàng mấy hôm nay, cũng chỉ là bất đắc dĩ. Thái độ nàng ta xa lánh, thì thôi hắn cũng không cần giao du.   Nửa đêm, Tề Diễm cảm thấy toàn thân mồ hôi nhễ nhãi, hơi thở nóng rát. Hạ bộ bên dưới cứng rắn đến mức đau nhức. Tại sao hắn lại bị như vậy? Trước giờ hắn không gần sắc dục, sao hôm nay cơ thể lại bất ổn như vậy. Là viên đan dược kia có vấn đề sao?   “Thập Nhất!” Tề Diễm khàn giọng khẽ gọi.   “Vương gia, người làm sao vậy?” Một bóng đen từ trên trần nhà đáp xuống, trông thấy Tề Diễm chật vật, không khỏi lo lắng.   “Mang nữ tử kia tới đây!” Đáy mắt Tề Diễm ngập tràn lửa nóng, kiềm nèn cơn bạo biến nói qua kẽ răng.   Lại một lần nữa, Tố Tố bị Thập Nhất điểm huyệt mang tới phòng Tề Diễm. Nàng lần này bị ném lên giường. Tề Diễm đang cố gắng áp chế hỏa dục dâng lên quanh thân, nhìn ngắm nữ tử mềm mại, uyển chuyển, chỉ vận một bộ đồ ngủ mong manh. Không có yếm che đậy, làm đỉnh hoa nhô lên sau lớp áo, khiến Tề Diễm miệng đắng họng khô. Dưới cái nhìn nóng bức, ép người kia Tố Tố cuối cùng cũng choàng tỉnh.   “Á…á…á” Phản ứng đầu tiên lại là âm thanh quá mức đinh tai. Tề Diễm nóng giận, điểm á huyệt của nàng.   “Ưm…m..” Không nói được, Tố Tố vẫn còn tay chân, muốn vùng bỏ chạy. Tề Diễm nào để nàng được toại nguyện, bắt lấy mắt cá chân của nàng kéo ngược về lại trên giường. Lần này y đè hẳn lên người nàng, khóa tay nàng trên đầu, hai chân kẹp ngang người, mặc nàng ra sức vùng vẫy cũng không cách nào thoát khỏi. Cơ thể mềm mại cứ cọ qua cọ lại, còn cả bầu ngực kia như cố ý đụng chạm vào bờ ngực cứng rắn của y, hại y toàn thân ngứa ngáy. Tề Diễm chưa bao giờ có cái cảm giác thèm muốn thân xác nữ nhân nào cả. Tại sao một nữ nhân không biết trời cao đất dày như nàng lại khiến hắn dâng trào dục vọng muốn chiếm đoạt, khiến nàng ngay lập tức ngừng cựa quậy.   “Diệp thần y, ngươi rốt cuộc đã cho ta uống loại dược gì vậy?” Vằn mắt y đỏ ngầu, sát khí lộ rõ như muốn đòi mạng người.   “Ưm… ưm” Không thể nói được, chỉ thấy hốc mắt Tố Tố đỏ lên.   Hại thân thể hắn không yên ổn, còn tỏ vẻ ủy khuất vậy làm gì. Tề Diễm giải huyệt để Tố Tố cùng mình đối chất.   “Nói!” Tề Diễm uy hiếp   Viên đan dược này được làm từ chính máu của cơ thể này. Nàng đâu có biết gì về y thuật, chỉ làm theo cảm tính, nghĩ rằng dùng máu của mình sẽ chữa được bách độc. Đâu ngờ lại sinh ra loại phản ứng này. Hắn bảo nàng giải thích, nàng cũng không biết giải thích thế nào.   “Ta…ta không biết” Tố Tố run rẩy nói.   “Ngươi muốn chết?” Tề Diễm gằng từ chữ.   “Ta thề, ta không cố ý hãm hại ngươi. Ta cũng không tại sao viên dược này lại sinh ra tác dụng như vậy” Tố Tố ra sức phân trần.   “Ngươi là thần y lại nói năng như lang băm. Có tin ta sẽ giết chết ngươi ngay bây giờ hay không?” Tề Diễm mất bình tỉnh đe dọa. “Ta và công tử không quen nhau, ta chẳng có lý do gì hãm hại người. Chẳng qua…có chút sự cố, ta đã từng nói qua, giải được hay không còn xem vào may mắn của ngươi còn gì”   Nàng đem mọi tội lỗi đổ lên đầu hắn. Nàng hại hắn đã thảm còn thảm hại hơn. Cái thứ độc dược này khiến hắn không còn tỉnh táo, khống chế nổi bản thân nữa rồi. Hơi thở y gấp gấp, đứt đoạn phả lên sườn mặt Tố Tố. Da đầu nàng bị làm cho tê dại. Biểu hiện cùng sắc mặt của y giống như trúng phải xuân dược. Làm sao mà tiên đan lại thành xuân dược vậy trời? Nàng có bị lộn tình tiết nào rồi không?   “Hiện giờ ngươi hại ta thành bộ dạng này, còn muốn đổ lỗi cho ai. Lang băm nhà ngươi đừng mơ tưởng khua môi múa mép hòng trốn tội”   “Công tử, xin người bớt nóng giận. Không phải là hết cách. Chỉ cần…”   “Chỉ cần gì?”   Tố Tố nuốt nước bọt, nàng nhìn nhan sắc tuấn mỹ, mặt mày đỏ bừng đang phủ phục trên thân mình khiến gò má nàng cũng hâm hấp nóng.   “Còn không nói!” Tề Diễm siết chặt cổ tay nàng trên đỉnh đầu.   “Ta e là…người đang trong tình trạng dục hỏa công tâm. Chỉ cần phát sinh quan hệ….sẽ hạ nhiệt” Tố Tố lí nhí.   “Cái gì?” Sắc mặt Tề Diễm khẽ biến. Trong tim hắn trước giờ chỉ có Mật Nhi. Muội ấy đang đợi hắn trở về để thành hôn. Hắn không thể làm ra bất kỳ chuyện gì có lỗi như vậy.   “Không phải ngươi cố ý hại ta, rồi tự dâng mình lên sao?” Tề Diễm siết chặt cằm, nhìn Tố Tố đầy vẻ mỉa mai.   Tố Tố cắn cánh môi, trừng mắt nhìn Tề Diễm [Ngươi vọng tưởng].   Tề Diễm muốn nhìn rõ hơn khuôn mặt đằng sau chiếc mạn che mặt kia. Một phát kéo phăng chiếc mạn ra. Đập vào mắt chính là một mỹ nhân ngũ quan xinh đẹp thập phần. Mật Nhi có khi còn thua xa nàng ta. Nhưng nàng ta không xứng để so sánh với sự hiền lương, trong sáng của Mật Nhi.   Tề Diễm đánh giá nữ nhân dưới thân. Dù bộ dạng của nàng bây giờ ba phần tán loạn, nhưng không một chút khuất phục. Hắn được mệnh danh đệ nhất mỹ nam Trường Đô, mà nàng chưa từng nhìn hắn mang theo một chút tạp niệm nào. Trong đáy mắt chỉ có sự chán ghét và hững hờ. Hắn chưa từng bị nhục nhã như vậy.   Không biết hắn đang suy nghĩ điều gì, có vẻ hơi chần chứ, Tố Tố thử thuyết phục   “Công tử, không còn nhiều thời gian nữa đâu. Ngươi mau chóng tìm một cô nương khác giúp người. Thứ cho dân nữ không thể…”   “Hừm, cái miệng ngươi sắc bén bao nhiêu chính là sẽ hại thân ngươi mà thôi. Ngươi đã nói cho ta cách giải dược, còn cần ta tìm nữ nhân khác. Ngươi là người đốt lửa, còn không phụ trách dập lửa” Tề Diễm phát chán nhìn sự ruồng rẫy của Tố Tố, cứ xem hắn như gián hay sâu bọ nào mà trốn tránh. Sự tự tôn của nam nhân khiến y không kiếm chế nổi muốn hung hăng chà đạp nàng.   Tề Diễm cúi đầu, che lấy cái miệng hồng hồng như hoa đào, lại không ngờ mềm mại như đang ngậm một cánh hoa trong miệng.   Tố Tố trợn mắt, nàng cảm nhận rõ ràng cánh môi khô khốc kia đang chiếm lĩnh đôi môi mình. Bao nhiêu là bá đạo, bao nhiêu là cưỡng đoạt. Tố Tố không thể phản kháng nỗi, đại não nàng dần dần tê liệt. Hôn môi chính là như vậy sao? Vừa tê rát vừa nóng bỏng.   Tề Diễm thủ thân như ngọc suốt hai mươi sáu năm qua, chỉ tâm niệm Mật Nhi, mà giờ đây nữ nhân hắn hôn lại là nữ tử không biết trời cao đất dày này. Hắn ngấu nghiền chà xác cánh môi nàng, tham lam tiến nhập vào khoang miệng, hôn mút say sưa đến không thể khống chế nổi dục vọng. Tại sao hôn nữ nhân lại khiến hắn bấn loạn toàn thân đến vậy?   “Ưm…” Tề Diễm nhăn mặt, đưa tay quệt vệt máu bên môi, trừng mắt nhìn nữ nhân to gan dưới thân, thở không ra hơi vẫn cứng đầu bất phục. Hắn lần đầu tiên rủ bỏ lớp da ôn nhu, nho nhã bên ngoài. Chỉ muốn bóp cổ, chà đạp nữ nhân chết tiệt này.   “Tề Diễm, ngươi có còn là quân tử nữa không?” Tố Tố cắn răng quật cường đối đầu với tên vương gia nguy hiểm.   “Hừ, không ngờ Diệp thần y chính là có mùi vị này” Tề Diễm lại giở bộ mặt gian manh. “Mùi vị của ta không tốt, nuốt vào nghẹn họng mà chết bây giờ” Tố Tố siết chặt tay, cau mày đè nén tức giận. Hắn chê bai nàng, nàng mới không thèm.   “Ai nói không tốt, bổn vương lại cực kỳ yêu thích” Tề Diễm vậy mà đổi ngữ khí. Không để Tố Tố kịp phản ứng, lại một lần nữa, cướp lấy cánh môi nở rộ như hoa hồng đầy gai góc.   “Ưm…ưm” Tố Tố ra sức cắn loạn xạ, nhưng Tề Diễm đâu để nàng đạt như ý, bóp lấy răng hàm, không để nàng ngậm lại. Môi y vân vê, hôn mút bờ môi nàng. Lưỡi y thì như con rắn luồn lách trơn trượt, hại đầu óc nàng trống rỗng, hư vô.   Tề Diễm cởi thắt lưng, trói hai tay Tố Tố lên cao rồi tùy ý đụng chạm thân thể ngọc ngà, đang uốn éo không ngừng kia. Hắn kéo bộ y phục mỏng manh, gấp gáp đến độ muốn xé toạc. Khuôn mặt y đỏ âu như trái gấc, đôi mắt ngập tràn hỏa dục. Tề Diễm nhìn Tố Tố như một món ăn ngon miệng, muốn nuốt một ngụm vào bụng cho thỏa cơn thèm khát.   “Tề Diễm, tên vô sỉ, khốn khiếp. Mau buông ta ra!” Tố Tố càng ra sức vùng vẫy, chửi bới chỉ càng làm tăng thú tính của hắn lên mà thôi.   “Diệp thần y, ngươi là người hại ta ra nông nổi này. Có trách hãy tự trách bản thân không tự lượng sức mình. Có gan làm có gan chịu. Ta chỉ là ăn miếng trả miếng mà thôi!” Vừa nói vừa cắn mấy cái bên cổ nàng.   “Tề Diễm, ta có lòng tốt giải dược cho ngươi. Ngươi lại lấy oán trả ơn”   “Diệp thần y, ngươi nói xem, lòng tốt của ngươi thành loại chuyện tốt gì đây?” Tề Diễm không nghĩ mình còn kiên nhẫn nói lí lẽ với nữ nhân tráo trở này.   “Nói như ngươi không lẽ bất kì ai hại ngươi thành bộ dạng này ngươi cũng sẽ lôi người ta lên giường mà đáp trả. Vậy sao ngươi không lôi cái người hạ cổ độc mà hà hiếp. Chỉ biết ức hiếp nữ tử chân yếu tay mềm”   “Ngươi…” Tay Tề Diễm đang vuốt ve từ cần cổ xuống xương quai xanh, đang chuẩn bị tiến công trước ngực, lại khựng lại. Nếu biết kẻ nào dám hạ cổ độc, chắc chắn hắn sẽ không còn toàn mạng, làm gì có diễm phúc ở trên giường trầm luân cùng hắn như nàng. Nàng đúng là có phúc mà không biết hưởng.   Hương thơm kiều diễm ở đâu thoang thoảng bên mũi Tề Diễm. Là từ trên người nàng sao? Làm y càng rạo rực hơn. Tưởng Tề Diễm nghĩ lại, nào ngờ, y lại hung bạo kéo cổ áo, bầu ngực như miếng đậu hũ non mềm hé lộ.   “Không được nhìn!” Tố Tố thét lên.   “Hừm, đừng tưởng nói mấy lời kia có thể khiến ta chột dạ”   Tề Diễm, hắn điên rồi! Tay hắn bắt lấy một bên ngực nàng, mặt thì áp sát vào bên còn lại. Ngực nàng vừa tròn vừa mềm. Mặt Tề Diễm cọ qua cọ lại, rồi đưa lưỡi liếm lấy đỉnh hoa. Nước miếng y làm một bên ngực nàng bóng loáng, trơn mịn. Đáy mắt Tề Diễm tối tăm như chìm vào cõi chết. Cái thứ nhô lên kia như một cây kim nhỏ, đâm vào huyệt đạo khiến tứ chi y sôi trào nhiệt huyết. Nuốt ực một tiếng, Tề Diếm há miệng ngậm lấy bầu ngực nàng. Tay bên kia vẫn bóp chặt ngực còn lại không một khe hở. Cảm giác mềm mại, căng đầy khiến y thoải mái vô cùng. Tay y ra sức nhào nặn, bóp ngực nàng như nhào cục bột. Một bên ngực bị hút lấy trong miệng, lưỡi liên tục chà xát núm vú. Sự đê mê này khiến hắn yêu thích không thôi.   “Tề Diễm, không…đừng mà…ưm” Tố Tố yếu ớt thốt lên. Cơ thể này sao vừa bị hắn đụng đã như hóa thành tro bụi, mềm nhũn không tự chủ nổi. Sự sung sướng dâng trào trước ngực nàng. Ba mươi tám năm chưa có người con trai nào sờ đụng vào thân thể nàng. Tố Tố nghĩ mình sẽ thành bà cô già, chết rồi cũng chưa nếm trải được tình ái. Giờ đây, bộ dạng lại trở nên dâm mĩ, điên loạn, rên rỉ không ngừng dưới thân cái kẻ sẽ khiến cho đời Diệp thần y thân bại danh liệt. Tại sao ngay cả khi biết rõ là thế, Tố Tố bây giờ lại có chút hưởng thụ.   “Không ngờ nhìn bên ngoài dáng dấp gầy gầy nhưng bên trong lại no đủ thế này” Lời nói dâm tục thốt ra từ miệng của cữu ngũ chí tôn càng có sức kích thích mạnh mẽ, làm cho thân thể Tố Tố một phen rung động.   “Ngươi…ngươi…vô sỉ!” Bà cô Tố Tố, tâm hồn ba mươi tám tuổi, ngự trị trong cơ thể nữ tử hai mươi ba tuổi, còn bị một nam nhân nhỏ hơn cả một con giáp làm cho run rẩy toàn thân. Tố Tố cảm thấy mình thật mất hết thể diện.   “Chưa biết ai vô sỉ hơn ai” Tề Diễm tà từ đáp lại. Y phục của nàng đã sốc sếch hết cả, y thoát vài cái đã lột sạch chỉ còn mỗi hạ khố trắng tinh. Đập vào mắt Tề Diễm là thân hình trắng tinh, đầy khêu gợi. Hơn hết hạ khố kia sao lại có một mảng thấm ướt. Dù Tố Tố có cố ý khép chặt hai chân thì hình thái dâm mị bây giờ của nàng đều thu cả vào mắt Tề Diễm. Nàng là yêu nữ chứ thần y gì bộ dạng này. Tề Diễm không chịu nổi nữa rồi. Y cũng thoát hết y phục của mình, để lộ ra cơ ngực vuông vức, cứng rắn, bụng nhô lên sáu múi thịt. Mồ hôi quấn quanh thân, tản ra một mùi hương nam tính, làm đầu óc Tố Tố mụ mị. Nàng không dám nhìn xuống, nhắm chặt hai mắt, cái giá phải trả vì lỡ chơi đùa y thật quá đắt.   Không thấy nàng phản kháng nữa, nữ nhân này không phải bị vẻ ngoài của y làm cho hớp hồn rồi chứ. Tất nhiên đây không phải là y tình nguyện rũ bỏ trước mặt nàng ta. Người y muốn chỉ có một. Nhưng chỉ cần qua hôm nay, giết sạch chứng cứ, hắn vẫn là nam nhân thanh bạch trong mắt Mật nhi. Hắn thầm tính toán. Nợ hắn thì phải trả hắn, nàng ta chắc chắn sẽ không sống sót qua đêm nay. Hắn cũng sẽ coi như trải qua một đêm ác mộng mà thôi.   Không có sự báo trước, không một chút mơn trớn, vuốt ve, Tề Diễm xé toạc quần lót của nàng, đem cự vật cứng rắn, dài ba tấc kia xuyên qua lỗ nhỏ của Tố Tố.   “Đau! Buông ra! Khốn khiếp!” Tố Tố thét lên. Như thể người ta dùng kiếm đâm vào da thịt nàng. Đau đớn xé rách hạ thân. Nước mắt xót xa, chan chứa lệ nhòa. Tề Diễm không nghĩ nàng lại thống khổ đến vậy, y cố gắng khắc chế, phủ xuống hôn lên mặt nàng, nước mắt của nàng. Y cũng không hiểu vì sao mình lại không đành tâm nhìn bộ dáng ủy khuất kia.   Cơn đau đớn trôi qua, khoái lạc từ đầu ập tới, quấn quanh hạ thân hai người. Tố Tố động tình, làm nước chạy ra kịch liệt, giúp dị vật kia như trên đầu ngọn sóng, ra ra, vào vào trơn tru, ướt nhép.   “Á..á..á” Tố Tố không tự chủ bật ra âm thanh dâm mĩ theo từng nhịp đong đưa.   “Thư sương sao?” Tề Diễm nhìn sắc mặt đỏ hồng như say của Tố Tố, tốc độ vẫn ra vào liên tục. Lần đầu tiên trải qua lạc cảnh, cảm giác sung sướng đến nổi hết cả da gà.   “Không!” Tố Tố lắc đầu quần quại. “Hừm, miệng nói không mà lại chạy nhiều nước như vậy?” Tề Diễm cố ý thúc mạnh vào nơi sâu nhất bên trong, hại Tố Tố bật thét lên.   “Á…á…” Quả thật sung sướng không gì tả nổi, Tố Tố chỉ còn biết cắn răng chịu đựng sự khinh miệt của y.   “Thật chặt! Chết tiệt, sao bên dưới lại bóp chặt như vậy. Nàng…cái yêu tinh này”   “Đừng..á..sâu quá…đừng…không chịu nổi nữa rồi!”   Hai người lần đầu giao hợp lại cứ như sinh ra là dành cho nhau, càng làm càng kịch liệt, càng sung sướng, càng đê mê, không cách nào dừng lại. Tề Diễm chưa bao giờ nghĩ làm nữ nhân khác lại khiến y dục hỏa đầy người, càng làm càng hăng. Y chưa từng tưởng tượng ra cảnh ân ái với Mật nhi, cũng không hứng thú với bất kì nữ nhân nào. Vậy mà lần đầu với nàng ta, khiến y trầm luân không dứt.   Tố Tố cũng không ngờ sức lực của tên vương gia này lại khủng khiếp đến vậy. Hắn cày cấy trên thân nàng đã hai canh giờ mà không có chút biểu hiện mệt mỏi. Hại thân thể nàng rủ rượi, hai chân bại liệt, cổ họng gào thét muối đứt cả thanh quản. Tố Tố muốn chết, lần đầu quan hệ sao lại thành như đòi mạng người thế này, làm mãi không biết lúc nào mới dừng lại.  
Bạn đang đọc:Nhàn phi thần yChương 3
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.