Bạn đang đọc:Nhàn phi thần yChương 10
    Tố Tố thất thiểu bước ra khỏi phòng Tề Diễm như cái xác không hồn. Nàng bị hắn hành hạ, quỳ đến hai đầu gối vừa sưng vừa đau nhức. Sự đau đớn cùng tủi nhục, tràn khắp cơ thể. Nàng không muốn khuất phục nhưng vẫn phải thua hắn.   *** Nhược Nhược đang luyện chế dược liệu, Thập Nhất từ sau lưng cầm một cọng cỏ cọ vào tai nàng. Bị quấy nhiễu, Nhược Nhược híp mắt, hốt một nắm phấn mới vừa mài nhuyễn vung vào mặt kẻ quấy rối.   “Tên điên nào vậy?”   May mà Thập Nhất nhanh tay lẹ mắt, lấy tay che chắn nếu không khuôn mặt kia chắc chắn không yên ổn.   “Nha đầu, sao ra tay tàn độc quá vậy!” Thập Nhất phủi phủi lớp phấn còn dính trên tay áo, lùi về sau mấy bước, nhìn tiểu hổ Nhược Nhược đang phồng man trợn má.   “Ai bảo ngươi không có việc gì làm, lại xuất hiện bất thình lình, còn chọc ngứa tai ta”   Thập Nhất năm nay đã hai một tuổi, không phải là thiếu niên bốc đồng lại thích trêu chọc tiểu hổ trước mặt. Nàng hung hăng, xù lông càng khiến hắn thích chí.   “Haha, được rồi! Ta không đùa nữa. Nha đầu đang làm gì đấy?”   “Ta đang mài thảo dược” Nhược Nhược lườm y, hừ một tiếng, xoay lưng tiếp tục công việc của mình.   Thập Nhất nhìn đống hoa phơi khô bên cạnh, khoanh tay, tựa lưng một bên xem nàng làm việc.   “Tại sao những người phái được đi tìm thảo dược đến giờ vẫn chưa trở về nhỉ?” Chợt nhớ ra sáng sớm nay thấy dáng vẻ thất thần của chủ nhân trở về, biết rằng đêm qua lại bị Tề vương hành hạ không mấy dễ chịu. Nhược Nhược thật muốn mau chóng giải dược, để chủ nhân không phải khổ sở chịu đựng.   Vương gia đã sai Thập Tam và Thập Tứ dẫn người chia nhau đi lấy dược thảo, vậy mà đã nửa tháng trôi qua mới chỉ tìm được hai loại. Tuy lúc đầu Thập Nhất cũng mong muốn vương gia mau hồi phục, nhưng thời gian Nhược Nhược xuất hiện ở đây, hắn lần đầu muốn bắt chuyện, đùa giỡn với nữ nhân xa lạ.   “Thập Tam và Thập Tứ vẫn chưa tìm được thảo dược cuối cùng, không biết trên đường có xảy ra bất trắc gì không?” Thập Nhất trầm tư nhìn vào khoảng không mông lung.   Nhược Nhược quay lại nhìn sườn mặt vuông vức của y, trong lòng không khỏi thở dài. Trước đây nàng cảm thấy chủ nhân hy sinh một giọt máu thật hoang phí. Nhưng bây giờ nàng mới nghiệm ra được, chủ nhân đánh cược một lần còn hơn bây giờ khiến hai người bọn họ bị mắc kẹt ở đây, chủ nhân phải chịu đựng biết bao thống khổ. Nếu tìm thảo dược dễ dàng, chủ nhân đâu muốn hy sinh một giọt máu quý báu của mình. Nếu việc tìm kiếm không thuận lợi như mong đợi, hy vọng công tử sớm tới tìm hai người. Công tử mau đến cứu chủ nhân!   “Cho ngươi này!” Nhược Nhược đưa một túi hương trước mặt Thập Nhất.   “Cái gì vậy?” Thập Nhất nhận lấy, tò mò nhìn túi màu xanh đen, in hoa văn vàng nhạt ẩn hiện   “Đây là Dạ hương”   “Nó có tác dụng gì?” Thập Nhất đưa lên mũi ngửi, nhận ra mùi hương của sả.   “Đeo bên mình để xua đuổi côn trùng và muỗi. Ngươi thường xuyên gác đêm, chắc không tránh khỏi việc bị muỗi cắn”   Không nghĩ tiểu cô nương này để ý đến cả những việc này, Thập Nhất xoa túi hương trong tay, mắt không rời khỏi.   “Cảm ơn nha đầu!”   “Ngươi không được gọi ta là nha đầu!”   “Ta lớn hơn ngươi những năm tuổi, ngươi xem ngươi xưng hô với ta thế nào?”   “Tại ngươi…” Tại hắn lúc đầu hung hăng, uy hiếp hai người họ nên Nhược Nhược mới phải xù lông, đối kháng với y.   “Được rồi! Từ giờ ta sẽ gọi tiểu muội tử nhé”   “Không được! Ta không còn là tiểu hài tử”   “Vậy gọi là tiểu Nhược Nhược nhé!”   “Không thể bỏ chữ tiểu đi được sao?” Nhược Nhược nhăn mặt.   Nàng mới mười sáu tuổi, không nhỏ thì là gì đây. Nhưng nàng không thích, hắn nên gọi là gì đây   “Nhược Nhược cô nương”   “Khách sáo quá!”   “Nhược Nhược tiểu thư”   “Ta không có phúc phận nhận danh xưng này”   “Nhược Nhược muội muội”   Thấy nàng cúi đầu không phản đối, hắn biết cuối cùng nàng cũng đã ưng thuận.   “Vậy sao này muội gọi ta là gì?”   “Thập Nhất” Nhược Nhược lém lỉnh đáp   “Không được!”   “Tại sao?”   “Ta lớn hơn muội nhiều tuổi, không thể xưng hô ngang vai phải lứa như thế”   “Thập Nhất thị vệ”   “Xa cách quá!”   Cái tên này có phải nam nhân không, so đo, tính toán với nàng cho bằng được.   “Không thích thì thôi! Ta muốn gọi gì thì kệ ta!”   Nhược Nhược hờn dỗi, chu môi, bộ dáng hết sức khả ái. Ánh mắt không cách nào rời khỏi vóc dáng nhỏ nhắn, tóc đuôi sam lúc lắc ấy. Tim hắn khẽ xao động. Thập Nhất tiến sát lại gần, ghé bên tai Nhược Nhược nói nhỏ.   “Thập Nhất ca ca! Nhớ đấy!”   Nói rồi, ý cười bên môi nở, không từ mà biệt. Nhược Nhược che lại bên tai bị hắn ghé sát. Sao lại vừa ngứa vừa nóng thế này. Nàng bị hắn làm cho cả kinh, trống ngực đập liên hồi. Hắn đã đi xa hẳn mà nàng vẫn đứng bất động.   “Đáng ghét! Thập Nhất ca ca gì chứ, Thập Nhất lưu manh thì có” Nhược Nhược vừa làu bàu vừa tiếp tục công việc để phân tán bớt nhiệt lượng đang dần nóng lên trên mặt.   ***   Tề Diễm đang tự nắm lấy côn thịt mà xoa nắn. Tố Tố mãi chưa thấy tới, hắn không khắc chế mà tự thỏa mãn chính mình. Cả cơ thể ướt đẫm mồ hôi. Từng luồng hỏa khí và âm khí đang cuồn cuộn sục sôi, chạy khắp cơ thể. Cơn dục hỏa mỗi lúc mỗi gia tăng, hắn thật muốn mau chóng được lấp đầy trong khoang miệng nhỏ nhắn kia, được lưỡi nàng liếm lấy đỉnh đầu, muốn nghe âm thanh mút chùn chụt như đứa nhỏ mút cây kẹo yêu thích. Hắn muốn nàng cam tâm tình nguyện hầu hạ, thỏa mãn hắn. Nhưng nàng chỉ có sự ngang bướng, không chịu khuất phục. Nàng càng khiến y điên tiết, bạo hành nàng mà thôi. Nàng lại không hề tỏ một thái độ căm tức hoặc giả là nàng đè nèn quá giỏi. Hắn muốn nàng đến phát điên rồi.   Tố Tố từ từ tiến lại giường, nhìn thấy Tề Diễm đang nắm lấy dương vật, chà xát lên xuống. Chiếc quần lụa đen bóng dần thấm ướt bạch trọc đang tiết ra nơi lỗ nhỏ kia. Hắn đang tự thỏa mãn, hắn không thể khắc chế được ham muốn cùng dục vọng. Nhìn đáy mắt u tối như đoạt mạng kia, Tố Tố biết rằng đêm nay nếu nàng không ngoan ngoãn, chỉ nhận phải kết cục như hai đêm trước mà thôi. Tố Tố hít một hơi bình ổn, thả lỏng cơ thể, cũng tự trút bỏ hết xiêm y, bò lên giường, mặt nàng dán gần tới nam căn hùng dũng đang được che đậy bên dưới lớp quần. Thấy nàng ngoan ngoãn như vậy, ý cười bên môi Tề Diễm càng sâu.   “Nàng biết điều sớm, có phải khiến bản thân dễ chịu hơn không?” Tề Diễm buông tay ra, để nam căn cọ cọ vào mặt Tố Tố.   Mùi hương trên đó lan tỏa lên chót mũi Tố Tố. Lần này, nàng tự biết khắc chế, không lỗ mãng trước mặt khiến y mất hứng nữa. Tố Tố nắm lấy cự vật vừa nóng vừa cứng kia, bắt đầu tiết tấu lên xuống. Lưỡi nàng đưa ra liếm lên phần quần bị thấm ướt. Bộ dạng dâm mĩ như thế còn làm bộ làm tịch. Tề Diễm bị hình ảnh trước mắt làm mù đôi mắt. Tố Tố lại chấp nhận hầu hạ không một thái độ đối kháng nào sao. Hắn biết hay không không quan trọng, quan trọng chính là nàng phải nhanh chóng làm cho xong, ít bị hắn hành hạ, tổn thương nhất có thể. Nàng dần dần học cách khôn ngoan ứng phó với tên vương gia quỷ quyệt này.   Nàng bây giờ thấy giống yêu nữ, đầy dụ hoặc và khêu gợi. Nàng mút lấy nam căn của y không một chút ngại ngần. Quần y bị ướt đẫm vì nước miếng của nàng.   “Tố Tố, nàng giỏi lắm! Thật khiến ta hài lòng. Bây giờ lấy nó ra, ngậm vào miệng, nâng niu nó. Vì chính nó, chỉ có nó mới khiến nàng sung sướng. Đợi đến khi nàng hết, tiểu đệ này sẽ hảo hảo bồi nàng” Tề Diễm rên rỉ, thốt ra những lời dâm dục.   Tố Tố không nói gì, chỉ làm theo những gì Tề Diễm sai bảo. Nàng đưa tay, kéo nam căn vọt ra ngoài, rồi há miệng thật lớn ngậm lấy. Đại não Tề Diễm như phiêu du trên chín tầng mây, sóng lưng co rút, căng cứng. Tiểu đệ được khoang miệng nàng bao bọc, thật khiến y muốn xuất ra. Nhưng hắn không thể dễ dàng để nàng đạt được ý đồ. Phải nói khả năng của Tề Diễm được trời phú, quá sức hơn người. Đời Tố Tố đụng phải hắn hoàn toàn bất lực. Mút liếm hết sức đã nửa canh giờ nhưng Tề Diễm vẫn chưa chịu bắn ra. Mồm nàng thật sự mỏi và đau, Tố Tố liếc mắt nhìn hắn, lại một lần nữa cầu xin.   “Làm sao, mỏi rồi sao? Ta làm nàng cả đêm cũng đâu có mỏi mệt, mới nửa canh giờ, nàng đã chịu không nổi rồi sao”   Sao hắn có thể so sánh một cách tự mãn như vậy. Hốc mặt nàng dần hoe đỏ. Tề Diễm cũng không trêu đùa nàng nữa, kéo đầu nàng ra, nâng lên hôn lấy đôi môi tề rần, đến không khép lại nổi. Hắn nhẹ nhàng hôn mút, dùng môi mình liếm lát cho môi nàng bớt đau nhức.   “Biết làm sao đây? Ta vẫn chưa tiết ra được. Nàng phải chịu khó chút nữa”   Chút nữa của hắn là bao lâu hả trời. Tố Tố muốn khóc. Cứ nghĩ làm cho nhanh chóng lại không ngờ muốn hắn xuất ra khó như lên trời. Tề Diễm vân vê đôi vú nặng trịch của nàng, trong đầu nghĩ ra một ý tưởng.   “Tố Tố, ngực nàng to thế này, nếu tiểu đệ kẹp vào giữa, không biết cảm giác là thế nào?”   Cái tên biến thái này, kiểu gì hắn cũng nghĩ ra được. Nhưng mà không phải dùng miệng, nàng chỉ đành nhắm mặt làm theo.   Tố Tố hạ người xuống, đem côn thịt bao giữa khe ngực, hai tay kẹp chặt, chà xát liên tục tạo kích thích. Cảm giác này cũng không tệ. Tề Diễm cúi đầu nhìn nàng đang cố gắng hầu hạ.   “Tố Tố, đưa lưỡi liếm phía trên đỉnh đầu đi. Ta cảm thấy ta sắp bắn ra rồi. Kẹp chặt ngực nàng lại!”   Tố Tố đưa đầu lưỡi ướt át khuấy đảo lỗ nhỏ bên trên, hai tay ép chặt bộ ngực, kẹp lấy côn thịt chính giữa cứ như chiếc bánh mì hotdog. Trong đầu nàng tưởng tượng ra cảnh lưỡi Tề Diễm cũng khẩy lên hột châu của nàng, khiến nàng tê sướng. Vừa nghĩ, nàng càng lúc càng liếm nhanh nơi lỗ nhỏ. Mã mắt Tề Diễm trợn ngược, sung sướng bắt đầu đánh ập khắp tứ chi. Hắn bắn, hắn muốn bắn, bắn đầy mặt nàng, cả bộ ngực cũng dính đầy bạch trọc. Tề Diễm hít thở sâu điều tức lại khí huyết. Tố Tố lau sạch bạch dịch trên mặt và ngực, đang định mặc đồ rời đi, lại bị Tề Diễm kéo lại, ôm lên giường.   “Vương gia, không phải người…”   Tề Diễm vùi đầu vào mái tóc thoảng thoảng mùi hương của thuốc. Cơ thể nàng lúc nào cũng như được ngâm trong thảo dược, mùi hương khiến hắn thư thái vô cùng.   “Còn chưa đủ”   Khuôn mặt Tố Tố nhỏ không ra một giọt máu.   “Vương gia, không phải hai hôm trước chỉ cần làm một lần thôi sao?” Tố Tố khe khẽ hỏi.   “Cho nàng nghỉ ngơi, tí nữa ta muốn nàng mút tiểu đệ thêm lần nữa”   “Vương gia, ta thật sự mỏi lắm rồi!”   “Vậy nên, ta mới cho nàng nghỉ ngơi còn gì”   Tố Tố dở khóc dở cười. Tề Diễm hãm sâu trong gáy nàng, mang theo ý cười gian xảo. Cơn bạo hỏa của hắn đã lắng xuống, nhưng hắn vẫn muốn nàng ngậm mút côn thịt của mình. Bình thường hắn chiến nàng đến ba canh giờ, bây giờ mới một canh giờ, đã thấm vào đâu.   “Vương gia, ta khuyên người một câu”   “Cứ nói!”   “Nếu liên tục quan hệ không ngơi nghỉ, có khi người còn chết nhanh hơn bị trúng cổ độc”   Tề Diễm phá lên cười. Tố Tố ngây ngốc không hiểu mình nói gì đáng cười vậy sao   “Ồ, nói vậy là nàng lo lắng cho sự an nguy của ta”   Nàng mới không thèm quan tâm. Nàng đúng là dư hơi mới đi xen vào chuyện của hắn. Mong hắn vật ra chết luôn khi đang lâm trận, để xem lúc đấy nàng cười vào mặt hắn thế nào.   “Vương gia đừng tự mãn bản thân đến vậy! Đợi đến lúc người lăn đùng trên người ta, thiên hạ sẽ biết người ham mê sắc dục, chết vì lao lực, đừng trách ta không báo trước”   Tề Diễm không thể nói rõ ra, nhưng mỗi lần thân mật với nàng xong, cơ thể của hắn như hấp thụ nguồn năng lượng, chỉ cảm thấy sung sức, chứ không hề mất sức như nàng nói. Hắn không rõ cơ thể nàng chính là một bài thuốc sống, nhất là đối với nam nhân.   “Hình như miệng nàng đã hết đâu. Nàng còn muốn nói nữa ta sẽ không ngại nhét đầy vào miệng nàng để nàng bớt trù ẻo ta”   “Ngươi…tên biến thái, vô sỉ” Tố Tố trợn mắt, xoay lưng, tức tối   Tề Diễm đưa tay bao lấy ngực nàng xoa nắn.   “Buông ra!”   “Ta xoa bóp cho nàng thoải mái thôi mà!”   “Thoải mái con khỉ!” Tố Tố lần đầu tiên từ khi đến thế giới cổ đại này phải thốt ra câu mắng chửi như vậy.   “Con khỉ không thoải mái sao?” Tề Diễm không hiểu là nàng đang chửi mình.   “Không, ta không cần ngươi xoa bóp” Nàng cảm thấy thái dương đau nhức, nói chuyện với người cổ đại thật hãi nạo.   Tề Diễm cắn lên vành tai nàng, xuống cổ, hôn lên gáy nàng. Toàn thân nàng như điện giật, phút chốc cứng đơ.   “A…a…”   Tề Diễm làm sao mà không biết những điểm nhạy cảm này của nàng. Chỉ cần đụng chạm, Tố Tố chắc chắn sẽ chịu không nổi. Nàng buông lỏng cơ thể, mặc sức cho Tề Diễm vuốt ve, nhào nặn tùy ý.   “Núm vú nàng cương lên rồi! Sướng thế lại còn nói không thoải mái!” Tề Diễm thổi khí bên tai, âm thanh trầm đục đầy khiêu gợi.   “Ưm… đừng vương gia…cần xin người”   “Vậy giờ nàng làm ta thêm lần nữa, ta sẽ buông tha cho nàng”   Từng nước cờ Tề Diễm đi, chính là ép nàng phải khuất phục. Tố Tố chỉ có thể bất lực làm theo. Mông nàng chạm vào nam căn đã cương cứng lên từ lúc nào, khẽ cọ vào.   “Tố Tố, cách này của nàng học được từ đâu vậy? Bổn vương cứ nghĩ nàng không biết chút gì chuyện phòng the chứ?” Tuy cảm thấy thích thú, nhưng cũng dấy lên trong lòng y sự nghi hoặc. Tề Diễm muốn là người duy nhất nhào nặn, huấn luyện nàng chuyện tình thú.   “Ta không biết!” Tố Tố đỏ mặt, vùi đầu vào gối, thành thật trả lời. Cơ thể của nàng tự phản ứng, bảo nàng nói rõ thế nào đây.   Tề Diễm cũng không truy hỏi, tiếp tục cọ vào mông nàng. Được một lúc, Tề Diễm bắt lấy tay nàng kéo ra sau cầm nắm côn thịt của mình. Bàn tay mềm mại, nắm lấy tiểu đệ khiến y sảng khoái rên rỉ.   “Tố Tố, vuốt nó đi nào!”   Không được bao lâu, dường như chưa đủ, Tề Diễm xoay nàng lại, ôm lấy đầu nàng, ngầu nghiến hôn lên đôi môi. Tay Tố Tố vẫn kiên trì chà xát tiểu đệ, cổ tay nàng mỏi nhừ nhưng Tề Diễm không cho phép buông, Tố Tố cũng chỉ đành tiếp túc.   “Tốt lắm, thật thoải mái! Tố Tố, nàng càng ngày càng thành thục hơn rồi đó”   Bị bắt ép thế này, có không muốn giỏi cũng phải điêu luyện.   “Ta mỏi tay quá rồi, vương gia, ngươi mau bắn ra đi!”   “Tố Tố, bằng chừng này sao đủ sức kích thích bổn vương” Nói rồi, Tề Diễm kéo Tố Tố đứng xuống giường, bắt nàng quỳ xuống. Dương vật lại ngạo nghễ đặt trên miệng nàng.   “Vương gia, làm ơn…”   “Tố Tố, nhanh thôi, ngậm lấy đi nào!” Tề Diễm luồn tay vào tóc, đem mặt nàng tiến gần côn thịt. Tố Tố không thể ngăn cản, phải há miệng ngậm lấy. Mới bắn ra một lần, cảm giác tê dại vẫn còn quẩn quanh nên Tề Diễm càng dễ bị kích động.   “Tố Tố, mút chặt vào, á…á…”   “Ưm..ưm..” Đầu nàng bị Tề Diễm giữ chặt, ép nàng nuốt trọn côn thịt. Tề Diễm thật sự yêu thích tiểu đệ nằm trong miệng nàng. Từ trên cao nhìn xuống, nàng như một nữ nô đang mặc sức để hắn chà đạp. Hắn không nghĩ mình vừa biến thái vừa có khuynh hướng bạo dâm như vậy. Hình tượng trước đây của hắn hoàn toàn tiêu tan hết thảy.   Tố Tố khó thở, cố gắng đẩy đầu ra, lắc đầu cầu xin. Nhận thấy nàng khó chịu, Tề Diễm mới dừng lại. Tố Tố cố gắng hít thở, sụp xuống nền nhà.   “Tố Tố, chịu đựng thêm chút nữa, ta sắp tới rồi!”   “Vương gia, ta thật sự không chịu nổi nữa!”   Lần đầu nàng mới biểu lộ bộ dáng đáng thương đến mức này. Dưới háng, tiểu đệ đang căng phồng, trướng đau, hắn làm sao có thể tha cho nàng. Tề Diễm kéo nàng đứng dậy, đẩy lên bàn, dúi côn thịt vào giữa hai chân nàng.   “Tố Tố, vậy nàng nói xem, côn thịt bổn vương thế nào?”   “To…rất to!”   “Còn gì nữa?”   “Mạnh.. rất mạnh!”   Tề Diễm liên tục chà xát côn thịt giữa hai chân nàng, buông lời dâm dục để kích thích hưng phấn. Tố Tố cũng rất biết phối hợp, không có phản kháng mà ra sức tán đồng.   “Nó có làm nàng sướng không?”   “Có, rất sướng!”   “Đợi nàng sạch sẽ, nàng sẽ banh bên dưới để ta thao nàng cả đêm được không?”   “Ưm…vương gia muốn thao liền thao”   “Tố Tố, miệng nàng, lưỡi nàng làm tiểu đệ ta rất hài lòng. Nàng cảm nhận ngậm tiểu đệ của bổn vương thế nào?”   “Nó…ưm…nó…” Tố Tố không hình dung được phải diễn tả nó làm sao. Từng cú húc mạnh mẽ xuyên giữa hai chân, khiến Tố Tố vừa đau rát, vừa tê rần.   “Làm sao? Nói cho bổn vương biết!”   “Không biết!” Tố Tố lắc đầu.   “Có thích ngậm côn thịt của bổn vương không?” Tề Diễm dẫn dụ.   “Ưm..a…” Tố Tố không biết có thích hay không nữa, giờ phút này nói không thích sẽ không yên ổn với y, nhưng nói thích thì sau này có khi nào bị bắt làm bằng miệng suốt không.   “Nhanh trả lời!” Tề Diễm mất kiên nhẫn phát vào mông nàng một cái   Tố Tố a lên, gật đầu lia lịa.   “Nói, ta muốn nàng thừa nhận!”   “Thích, ta thích!”   “Thích cái gì?”   “Thích tiểu đệ của vương gia”   “Hà, thích tiểu đệ của ta như thế nào?”   “Thích…thích tiểu đệ ngậm trong miệng…ưm…thích mút…ưm…” Tố Tố không biết lời này là thật lòng hay không, chỉ là vô thức thốt lên.   “Còn bên dưới này có thích không?”   “Có…thích…rất thích!” Tố Tố gật đầu   “Thích bị thao sao?”   “Thích, thích bị thao, thích côn thịt to lớn của vương gia thao nát huyệt động của Tố Tố”   Câu nói dâm đãng kia khiến đại não Tề Diễm phấn khích, không thể cầm cự mà bắn thẳng hết tất cả tinh dịch ra ngoài. Tề Diễm đổ gục lên lưng nàng, sảng khoái lan tràn toàn thân. Tố Tố mệt nhoài, bị thân thể nặng nề của Tề Diễm đè lên, không sao thở nổi.   “Nặng…nặng quá!” Tố Tố lí nhí.   Tề Diễm ôm nàng lên giường, quần áo cũng không mặc lại chỉnh tề, cứ thế nằm trong chăn, chìm vào giấc ngủ. Không ai nói với ai một lời, bao nhiu tinh lực, sức lực đã phóng túng hết cả, Tề Diễm chỉ muốn ngủ một giấc say sưa.
Bạn đang đọc:Nhàn phi thần yChương 10
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.