Bạn đang đọc:LY HÔN LÀ ĐIỀU KIỆNChương 68

Các quý tộc tập trung trong sảnh tiệc nắm tay người đồng hành đi về phía trung tâm.

 

Có cả những thiếu nữ và nam thanh niên đang yêu nhau.

 

Sảnh trung tâm của sảnh tiệc có một không gian riêng dành cho khiêu vũ.

 

Dưới ánh đèn chùm khổng lồ, Asilia trong bộ váy lộng lẫy, khiêu vũ nắm tay hoàng tử thứ hai.

 

Đó là nơi tốt nhất để thu hút sự chú ý của mọi người, nhưng thật không may, nhị hoàng tử lại làm rất tệ. 

 

Dù khả năng vũ đạo của Asilia tuyệt vời đến đâu, nhị hoàng tử cũng không thể theo kịp đối tác của mình, vì vậy họ có vẻ ngoài lố bịch.

 

Thà nhảy một điệu chậm và dễ dàng cho nhị hoàng tử, nhưng lòng kiêu hãnh của cô ta không thể chịu đựng được.

 

Kết quả là, các khán giả bận rộn nuốt nước bọt cười.

 

Không xa Asilia, Rania đang khiêu vũ với một người đàn ông khác.

 

Không phải chồng cô ta đã ở bên cô ta khi cô ta tham dự buổi lễ thần thánh lần trước.

 

Bài hát đầu tiên thường được biểu diễn với một người chồng hoặc một người đồng hành chung, vì vậy đó là một hành động bất thường.

 

Rania và bạn nhảy của cô ta cũng đã nhảy ở một mức độ nào đó, nhưng nó không đủ để thu hút sự chú ý của mọi người.

 

Rosena thở dài và nhìn lên Yerhan.

 

Khi anh yêu cầu cô khiêu vũ trước đó, cô bất ngờ đồng ý. Cô ấy thậm chí không thể nhớ lần cuối cùng cô ấy nhảy.

 

Rosena và Yerhan đi ra một mình. Nó hơi xa trung tâm của đám đông có người đang nhảy múa, vì vậy xung quanh rất yên tĩnh.

 

Rosena đưa tay ra, hơi run.

 

Sau đó Yerhan nhẹ nhàng vòng một tay qua tay Rosena. Tay còn lại anh vòng qua eo Rosena và kéo cô lại gần cơ thể anh hơn.

 

Khi lồng ngực của họ chạm vào nhau, tim cô đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài bất cứ lúc nào.

 

“… Đã quá lâu rồi, vì vậy tôi có thể mắc sai lầm”

 

“Thật không may, nó giống nhau ở đây.”

 

Yerhan thì thầm với Rosena, người đang rất căng thẳng.

 

“Đây là lần đầu tiên anh khiêu vũ với ai đó.”

 

Trước lời nói của Yerhan, sự căng thẳng của Rosena giảm bớt.

 

Trên thực tế, đây là lần đầu tiên Rosena khiêu vũ với một người đàn ông. Tất cả những gì cô ấy làm là học khiêu vũ từ gia sư của cô ấy tại biệt thự.

 

Rosena hiếm khi tham gia vào các vòng kết nối xã hội và khi lớn hơn, cô ấy bận rộn làm hết sức mình để lấp đầy chỗ trống của cha mình.

 

Bàn tay của Yerhan nằm giữa những ngón tay của Rosena. Ngón tay quấn chặt như rễ cây, thân nhiệt dao động.

 

Cả hai di chuyển chậm rãi theo điệu nhạc. Không có kỹ thuật cầu kỳ, nhưng nó ổn định vì họ quan tâm đến nhau.

 

Yerhan đã giữ lưng cho Rosena bất cứ khi nào cô ấy suýt trượt. Nhờ đó, Rosena đã có thể điều chỉnh nhịp độ một cách dễ dàng.

 

Mỗi khi chiếc váy xếp tầng xoay tròn, nó lại xòe ra như những cánh hoa. Nó giống như việc thêu hoa trên nền đá cẩm thạch.

 

Mỗi lần cơ thể họ chạm vào nhau và rơi ra, Rosena lại nuốt nước bọt vào trong. Mỗi khi mặt cô chạm vào lồng ngực rắn chắc của anh, hai má cô lại sáng lên. Dường như nơi đây chỉ còn lại hai người bọn họ mà quên mất rằng xung quanh còn có người.

 

Khi cô nhắm mắt lại, cô cảm thấy một mùi hương nhẹ nhàng như thể cô đang được ôm trong vòng tay của anh. Thậm chí sau vài năm, mùi hương trên cơ thể anh vẫn không thay đổi.

 

Trong khi nhảy, ngón tay của Yerhan chạm vào làn da trần của cô. Chỉ có phần đó trở nên nóng bỏng, giống như một trận động đất rực lửa.

 

Rosena, người đang nhìn xuống sàn để tránh dẫm lên chân anh, lần đầu tiên ngẩng đầu lên.

 

Sau đó, đôi mắt xanh của Yerhan ngay lập tức xuất hiện.

 

Ánh mắt cô bắt gặp không tươi tắn bằng ánh mắt của các tiểu thư và nam thanh niên. Sâu trong ánh nhìn của anh ấy, những cảm xúc như ham muốn và thèm muốn cũng được nhận thấy.

 

Khi âm nhạc lên đến cao trào, nó trở nên nhanh hơn. Tuy nhiên, điều đó không quá khó vì Yerhan đã dẫn dắt cô rất tốt.

 

Dần dần quen với việc nhảy múa, Rosena không còn bị lệch nhịp nữa.

 

Sự căng thẳng đã hoàn toàn được giải tỏa, và cử động, vốn có một chút cứng nhắc, đã được cải thiện rất nhiều.

 

Bản nhạc dài sắp kết thúc, Yerhan đặt tay lên cổ cô.

 

Rosena đặt tay cô giữa vai và cổ anh, và anh nâng cô lên trong nháy mắt.

 

Chiếc váy xòe rộng trong không khí, sau đó chìm xuống ngay lập tức.

 

Ngay sau khi âm nhạc kết thúc, Yerhan, người đã đặt Rosena xuống sàn, cúi đầu ngay lập tức. Đó là một hành động hoàn hảo của nghi thức.

 

“Đó là một vinh dự.”

 

Anh cúi lưng xuống và hơi nâng cằm lên để nhìn Rosena. Mắt anh như nóng lên.

 

Rosena, người đã nhìn chằm chằm vào anh, quên lấy một hơi thở và cúi đầu trả lời Yerhan một cách muộn màng. Và khi nhìn xung quanh, có vẻ như sự chú ý đã tập trung vào phía họ trong một thời gian.

 

Mặc dù kỹ năng của họ không đủ tốt, nhưng mọi người đều nhìn họ với ánh mắt ưu ái.

 

Khi Rosena đứng mà không nói một lời, Yerhan lên tiếng.

 

“Đứng ở đây một chút. Anh sẽ mang cho em thứ gì đó để uống ”.

 

Yerhan đi thẳng đến bàn đã chuẩn bị sẵn đồ uống. Mỗi khi anh di chuyển, ánh mắt của vô số phụ nữ dõi theo. Rosena cũng nhận thấy tình cảm ẩn chứa trong mắt họ.

 

Những người phụ nữ coi Yerhan như một con quái vật và tránh xa anh cũng đang vẫy người hâm mộ và nhìn anh ta một cách thiếu tế nhị.

 

Rosena nhíu mày trong cảm giác thất vọng lạ thường. Cô không muốn anh bị người khác phớt lờ, nhưng thật không dễ chịu khi anh được chú ý nhiều đến thế này.

 

Rosena nhìn xuống lòng bàn tay khi cô ấy duỗi thẳng mái tóc rối bù của mình. Cảm giác không thực tế khi cơ thể Yerhan vừa chạm vào tay cô.

 

Đó là khoảnh khắc cô cảm nhận được hơi ấm không thoát ra khỏi bàn tay mình.

 

“Công chúa.”

 

Trước cuộc gọi của ai đó, Rosena ngẩng đầu lên.

 

“Quý cô Lionel!”

 

Rosena, người đã nhìn thấy khuôn mặt của người kia, gọi cô ấy một cách nồng nhiệt. Sau đó Ibella cười thật tươi và ngay lập tức đứng trước mặt Rosena. 

 

Với mái tóc búi cao và trang điểm không quá lòe loẹt, Ibella xuất hiện đầy uy nghiêm.

 

Ngay cả trong số những người phụ nữ khác, hào quang của cô ấy dường như tỏa sáng từ phía sau cô ấy.

 

“Tôi đến muộn để chào cô vì tôi vừa mới đến.” 

 

“Tôi hiểu rồi.”

 

Rosena nhìn cô ấy và tự nhiên mỉm cười. Đó là lần đầu tiên họ gặp nhau kể từ sau sinh nhật của Illian.

 

Khi Ibella xuất hiện, xung quanh trở nên ồn ào một chút.

 

Ibella cũng nổi tiếng trong giới xã hội như Asilia.

 

Nếu Asilia nắm giữ quyền lực trong thế giới xã hội, thì Ibella nắm giữ của cải. Tuy nhiên, Ibella khó đối phó hơn Asilia. Bởi vì bất kể địa vị hay quyền lực, cô đều không đứng về phía ai.

 

Nhìn thấy Ibella nói chuyện với Rosena mà không do dự, mọi người trở nên quan tâm. Đó là lẽ tự nhiên khi Ibella, người vốn khó nói chuyện ngay cả với Asilia, lần đầu tiên đến gần và chào hỏi công chúa thứ ba, người không có sức mạnh.

 

“Nhân tiện, bá tước đang ở đâu…?”

 

Rosena nhìn quanh Ibella và hỏi.

 

“Cha sẽ trở lại sau một thời gian ngắn. Đó là lý do tại sao tôi đến muộn ”.

 

Trước lời giải thích của Ibella, Rosena gật đầu. Trên thực tế, Rosena đã đợi Ngày thành lập để gặp bá tước Jurgen. 

 

Rosena không thể đi xa nếu không được phép, vì vậy đây là cách duy nhất để gặp gỡ tự nhiên.

 

Bá tước Jurgen dường như biết về mẹ ruột của Rosena, vì vậy cô sẽ hỏi ông ấy lần này. 

 

Sau cuộc trò chuyện ngắn với Ibella, Rosena nhận ra rằng Yerhan vẫn chưa trở lại. 

 

Rosena liếc qua hướng anh đã đi trước đó. Vẻ ngoài của anh quá nổi bật khiến cô có thể tìm thấy anh ngay lập tức.

 

Rosena nhìn chằm chằm vào anh, người đứng từ xa. 

 

Khuôn mặt thanh tú với những đường nét có thể nói là xinh đẹp, và thân hình rắn chắc dưới chiếc áo choàng màu xanh nước biển sẫm hút mắt cô. Anh ngay lập tức thu hút sự chú ý như thể anh đã bật ra khỏi bức tranh.

 

Rosena, người đã thoáng nhìn thấy Yerhan trong mắt mình, nhận ra rằng anh đang nói chuyện với ai đó. 

 

Đứng trước Yerhan là một người phụ nữ xinh đẹp. Cô ấy có đôi má ửng đỏ, và ngay cả đối với Rosena, một phụ nữ, cô ấy trông rất đáng yêu.

 

Cô không biết họ đang nói gì, nhưng Yerhan đang nghe cô nói khi cầm hai ly đồ uống trên tay.

 

Sau đó cô vừa nói gì đó vừa cười, và anh nhếch khóe môi.

 

“…!” 

 

Trái tim cô chùng xuống. Nụ cười mà anh thỉnh thoảng khoe với cô giờ lại hướng về người phụ nữ đó. 

 

Rosena siết chặt ngón tay. Ngực cô căng đến mức bắt đầu nhói lên. Cả cơ thể cô phản ứng đến mức thở cũng đau. Cô chỉ quay đầu lại, nhưng cô không thể di chuyển.

 

Cô ghét nhìn anh cười đùa với người khác. Không, thực ra, cô ấy không thích người phụ nữ đó nói chuyện với Yerhan.

 

Hận thù không lý do cứ âm ỉ. 

 

Rosena, người nghĩ rằng sẽ tốt cho hai người họ ngã xuống, muộn màng tỉnh táo lại. Cô ghen tị với người phụ nữ đó.

 

Rosena dang rộng lòng bàn tay trắng nhợt nhạt của mình.

 

Đau lòng ngột ngạt và tức giận, đó có phải là những cảm giác ghen tuông?

 

Cảm giác này muốn lao đến ngay lập tức nắm lấy tay anh và chạy trốn đến một nơi không có ai…?

 

Rosena đứng xung quanh và nhìn Yerhan với khuôn mặt nhăn nhó. 

 

Sau đó Yerhan từ từ nhìn lên, có lẽ cảm nhận được ánh mắt đó. 

 

Cô giao tiếp bằng mắt với anh. Vào lúc đó, hơi thở ngột ngạt mở ra ngay lập tức, và chỉ có khuôn mặt của anh xuất hiện trong tầm mắt. 

 

Rosena cảm thấy muốn khóc, vì vậy cô ấy đã giao tiếp bằng mắt với Yerhan. Và từ từ, đôi mắt chứa màu xanh lam trong veo cong xuống, và toàn bộ cơ thể thả lỏng. 

 

Rosena nhận ra. Cô đã làm ngơ với nó, nhưng cô đã có Yerhan trong tâm trí của mình. 

 

Rosena chạy thẳng vào sân thượng, bỏ lại Ibella. Cô ấy không thể bình tĩnh lại từ lúc cô ấy nhận ra điều này. 

 

Sự run rẩy bắt đầu từ đầu ngón tay nhanh chóng biến mất trên toàn thân. Mặc dù đang tận hưởng cơn gió lạnh, nhưng cảm giác nóng rát trên khuôn mặt không dễ dàng biến mất.

 

“… Haaa.”

 

Hơi thở mà cô đã kìm nén bấy lâu nay bật ra. 

 

Rosena ôm mặt vào lòng bàn tay. Ngay cả khi cô che khuất tầm nhìn của mình, nụ cười dịu dàng trên gương mặt anh vẫn tiếp tục hiện lên trong tâm trí cô. 

 

Rosena muốn khóc. Cô cảm thấy sẽ thật ngọt ngào và hạnh phúc nếu một ngày nào đó được yêu một người. Nhưng trước khi say cái ngọt, cái đắng đã đến trước. 

 

Cô muốn cười nhạo chính mình lúc trước khẳng định không yêu Yerhan. Cô thực sự không biết sẽ đến ngày cô trở nên ghen tị với ai đó.

 

Gió thổi mơn trớn đôi má đã được nung nóng hết cỡ. 

 

Rosena muộn màng nhận ra rằng cô ấy đã xông ra ngoài mà không hỏi Ibella để hiểu rõ. 

 

Trên đường trở lại sảnh tiệc, cánh cửa sân thượng mở ra.  

 

“Rosena.” 

 

Yerhan đến sân thượng. Mái tóc rối bù của anh dường như cho thấy anh đã đến gấp như thế nào. 

 

“Có điều gì đó đã xảy ra sao?”

 

Rosena vô thức lùi lại một bước khi anh đến gần. Một lan can bằng đá cẩm thạch cứng chạm vào eo cô. 

 

Trái tim bình lặng của cô bắt đầu đập trở lại, đầu cô quay cuồng và cô như tắt thở. Như thể anh đã mất kiểm soát với cô ấy.

 

“… Anh đã rất lo lắng vì bất ngờ, em đã bỏ chạy.”

 

Yerhan đứng đó nói chuyện, không còn đến gần nữa. 

 

Rosena không nói được lời nào. Chỉ cần được nhìn anh thôi đã khiến trái tim cô rung động không nói nên lời.

 

“Có gió.” 

 

Yerhan cởi áo khoác và đưa cho Rosena. 

 

Rosena, người từ từ hạ mắt xuống và nhìn xuống áo khoác của anh, phun ra mà không nhận ra. 

 

“Anh đã nói chuyện gì với người đó trước đó?” 

 

“Người đó?” 

 

Yerhan nhìn Rosena với vẻ mặt khó hiểu. Rosena mím môi, cố gắng vá lại mọi thứ một cách muộn màng.

 

“Không, ý tôi là…”

 

Nhưng tất cả những gì bật ra khỏi miệng cô đều là những người nói lắp. 

 

Khi Rosena không thể nói hết câu và nói một cách vô nghĩa, Yerhan tỏ vẻ bối rối và bước lại gần một bước. 

 

Rồi anh trả lời, đặt áo khoác lên vai Rosena. 

 

“Đó không phải là một cuộc trò chuyện.” 

 

Cô ấy tò mò về cuộc trò chuyện nhỏ đến mức phát điên. 

 

Rosena hoàn toàn cảm nhận được sự đụng chạm của anh qua lớp áo khoác đang bao phủ toàn bộ cô. 

 

“Bọn anh chỉ nói một chút về em.” 

 

‘…Về tôi sao?’

 

Rosena mở to mắt nhìn lên. Sau đó Yerhan lại nở một nụ cười như trước. 

 

“Cô ấy nói rằng em rất đẹp vào hôm nay.” 

 

Cô đã tắt thở. Cô cảm thấy xấu hổ về bản thân vì đã ghen tị với cô ấy. Và một cảm giác nhẹ nhõm đến sâu trong trái tim cô. 

 

Lực hỗ trợ chân thả lỏng và cơ thể nghiêng về phía trước. 

 

Rosena vùi đầu vào ngực Yerhan. 

 

Ngạc nhiên, Yerhan gọi gấp cho Rosena, Rosena lẩm bẩm một mình. 

 

“Tôi chóng mặt…”

 

Rosena, người buông lời bào chữa trong gió, nghe thấy tiếng trái tim mình. Tiếng tim đập nhanh và mất nhịp giống như tiếng Rosena. 

 

Rosena từ từ nhắm mắt lại. 

 

‘Em thích anh.’

 

Cô ấy giữ những lời mà cô ấy không thể thốt ra trong miệng.




Bạn đang đọc:LY HÔN LÀ ĐIỀU KIỆNChương 68
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.