Bạn đang đọc:[DROP] Kích DụcChương 5
Anh đẩy cửa đi vào, một lực mạnh khiến cửa phòng đập mạnh vào thành tường phát ra tiếng động lớn “Bùm”. Lưu Tinh có chút hốt hoảng mà làm rơi cây cọ vẽ trên tay, cô xoay người lại nhìn anh qua cửa phòng… nơi tấm kính chắn một nửa, có thể thấy sắc mặt và tâm tình hôm nay của anh không được tốt cho lắm.    Phi Bạch đi về hướng phòng, bất chợt có dự cảm không lành… cô lùi về phía sau, nép mình gọn sau khung tranh vẽ.    Vừa đi vào, anh đã lập tức đi tới chỗ của cô. Nắm chặt lấy cổ tay của Lưu Tinh mà cưỡng ép cô vào vách tường phía sau.    “Anh… mẹ kiếp, buông tôi ra. Tên khốn, anh bị điên hay sao? Đau tay tôi.” Cô vùng vẫy.   “Câm miệng lại cho tôi.” Anh ngước mặt nhìn cô, ánh mắt đầy sự căm phẫn hướng về cô.    Anh chẳng thèm nói gì nhiều mà kéo cô tới bên mép giường, đẩy cô ngã xuống và nằm đè lên người Lưu Tinh. Liên tục cáu và cắn mạnh vào từng thớ thịt trên người Lưu Tinh.    Cô đau đớn chống cự nhưng đều không thể, hôm nay anh như bị ai đó thao túng vậy. Vừa hung dữ, vừa tàn bạo, và độc ác.    “Này, buông tôi ra, đau quá… đừng cắn nữa… anh bị điên sao?”   Những lời cô nói anh đều bỏ ngoài tai, không nhịn được sự ồn ào luyên thuyên trên miệng cô. Anh nhướng mày nhìn cô một cái lạnh lùng, sau đó cúi đầu hôn lên đôi môi của cô.    Một nụ hôn sâu, đầu lưỡi của Phi Bạch cuốn lấy đầu lưỡi của cô mà liên tục nhấp vào sâu hơn. Đến nổi nước bọt đều chảy ra bên ngoài, môi dưới không chịu được mà run lên… anh ngậm lấy cả đôi môi hồng hào đó, nuốt trọn trong từng đợt nhấp vào.    “Ưm ~ ưm… ahh… đủ… đủ… rồi ~” Cô nhắm nghiền mắt, hai tay đưa lên nắm chặt lấy cổ áo sơ mi của anh.   “Một chút thôi…” Anh nhỏ nhẹ đáp.   Cô buông lỏng bản thân, vì càng gắng sức chống trả chỉ càng khiến cô mệt mỏi và đau đớn thêm, cơ ngực ưỡn lên một cách căn tròn do anh luồn tay ra phía sau mà nâng lên.   “Đừng di chuyển… cô sẽ bị thương… nghe lời tôi một chút.”   “Làm ơn… xin anh… Phi Bạch.”   Hai bên dây áo đầm đen rơi xuống, phần bầu ngực dần lộ ra, ánh mắt ngờ nghệch của anh nhìn xuống. Không nghĩ ngợi gì mà mút lấy nhũ hoa hồng hào bên trên, đây không phải lần đầu anh thấy cơ thể của cô.   Nhưng thật kỳ lạ… nhìn bao nhiêu lần vẫn thấy nó rất đẹp… mặc cho trên đó có rất nhiều vết thương do bị tra tấn. Một bên thì ngậm mút điên cuồng, một bên thì bị bởi những ngón tay thon dài mân mê đầu nhũ hoa.   “Ựh… ah… ah… chỗ đó… nhột quá.”   Nước bọt của anh vương vấn khắp nơi trên người cô, bên dưới huyệt nhỏ bắt đầu co thắt, truyền đến một cảm giác ướt át… Lưu Tinh vội khép chặt hai chân lại để giữ sự tỉnh táo, nhưng đã trễ rồi.    Càng lúc càng bị kích thích, cô giữ chặt cổ tay của anh mà lung lay, trên khuôn miệng liên tục phát ra những tiếng rên rỉ ngọt ngào êm tai. Anh giữ chặt lấy eo của cô mà cọ xát đầu lưỡi suông theo vòng eo của cô.   “Phi Bạch, mẹ kiếp tên khốn… anh làm cái mẹ đếch gì vậy chứ?” Liên tục là những lời chửi rủa của cô dành cho anh.    Ngay khi tay anh sắp chạm vào bên dưới huyệt nhỏ thì Pravat liền đẩy cửa văn phòng bên ngoài vào mà gọi tên anh.   “Anh hai, anh hai, anh có trong phòng không? Bố tìm anh…” Giọng nói của thằng nhóc này có chút gấp gáp gọi tên Phi Bạch.   Đột nhiên anh dừng lại, rời khỏi người của Lưu Tinh, anh đứng dậy chỉnh sửa quần áo lại cho chỉnh tề rồi rời đi. Sau khi anh ra ngoài, cô thở phào nhẹ nhõm, chứng chỉnh lại quần áo và tóc tai.    “Anh ta bị cái quái gì vậy chứ? Sao lại hùng hồn xông vào rồi còn động dục? Bị chó cắn à? Lúc nãy mà có trớn là tôi đấm cho anh chết ngắt rồi.”   Cô lườm liếc xung quanh, rồi giả ngơ đứng dậy ngó đầu ra nhìn về phía phòng xem anh đã đi chưa. Thấy không bóng dáng ai cô mới yên tâm.    Bên dưới huyệt nhỏ dường như đã rất kích thích và chờ đợi, cô đưa tay xuống sờ vào bề mặt chiếc quần lót màu đen… cảm thấy có chút ẩm ướt liền thở dài thườn thượt.   “Sao mà số tôi khổ vậy trời, khó chịu thật… ướt hết quần lót rồi.”   “...”   Phi Bạch cùng với Pravat đi về hướng tầng 5, phòng họp nhỏ của bố anh. Trước khi vào Pravat có chút dè chừng mà nói với Phi Bạch.   “Anh đừng đấu đá với bố đấy… có lẽ hôm nay ông ấy khá tức giận, em thì không thể vào trong được… anh ổn chứ Phi Bạch?”   “Ừ, không sao. Em về phòng học bài đi.”   “Có cần em đến phòng anh chờ không? Hoặc đứng đây? Có lẽ như ông ấy đang cấu kết và hợp tác với Đình Khiết.”   “Không phải chuyện em nên quan tâm, mau về phòng học bài đi.”   Nói xong anh đẩy cửa đi vào trong, Pravat chỉ có thể đứng bên ngoài cầu nguyện cho anh sống sót qua chuyện hôm nay.   Vừa đi vào, Nhan Tần Khúc xoay chiếc ghế đồ sộ về phía anh, ông ta nhìn anh với một ánh mắt nghi hoặc. Có thể nói là nghi ngờ về nhân sinh…   “Bố cho gọi con.”   “Từ ngày mai trở đi, đem con khốn Lưu Tinh đó nhốt vào phòng tối đi… mày đã lo và quan tâm đến nó quá nhiều rồi. Chúng ta đang giam cầm nó chứ không phải phục vụ nó như nô lệ, mày đang bị cái quái gì vậy Hàn Phi Bạch? Nên nhớ tao là bố mày là người nhận nuôi mày, nếu không có tao… mày chắc đã chết ở xó nào rồi.”   Một trong những lời nói cay nghiệt nhất mà trong ngày hôm nay anh nghe. Trái tim của anh chợt dừng lại một nhịp, dường như nó đang muốn biểu tình cái gì đó nhưng lại chẳng thể nói ra được.   “Mày có nghe tao nói không? Kể từ giờ trở đi, đừng đụng đến thằng nhóc Nhan Đình Khiết đó, tao sẽ lợi dụng nó để lật đổ đế chế của Nhan Khánh, tận dụng cơ hội này mà làm việc hết sức đi, chúng ta không có thời gian để chơi trò nô lệ ở đây.”   Ông ta nghiêm nghị nói, những lời thốt ra chắc như đinh đóng cột. Từng câu từng chữ điều cay nghiệt, khiến trái tim anh như muốn vỡ ra làm trăm mảnh.    Thấy ông không nói thêm lời nào, anh vội cúi đầu chào rồi ra bên ngoài. Đẩy cửa đi ra ngoài, anh mệt mỏi ngồi bệt xuống sàn tựa lưng vào cửa mà thở dài một cách chán chê.    Người làm đi qua đi lại cũng không dám hó hé nửa lời, đến thở họ còn không dám…
Bạn đang đọc:[DROP] Kích DụcChương 5
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.