Bạn đang đọc:[18+] Tù Yêu!Chương 249

"Chuyện hạ lưu như vậy ta làm sao mà làm được!" Ông cảm thấy nhân cách của mình bị sỉ nhục, ba Tang lập tức phủi sạch, "Phải làm cũng là lão Trình, cái lão già đó mới làm, hắn là hèn hạ nhất rồi!"

 

Đôi mắt đen láy thoáng qua một chút ý cười, Trình Cảnh Khu bỏ xuống một con cờ: "Chiếu tướng."

 

...

Một hồi lâu sau, ba Tang gầm thét: "Thằng nhóc chết toi, cũng không biết nhường lão già này một chút sao?! Lão già này mới xuất viện ra ngoài ngươi có biết hay không?!" Thằng nhóc con này nó không hiểu được kính già yêu trẻ... Sao hắn có thể giao con gái bảo bối của mình cho một tên như vậy chứ?!

 

"Tôi thấy ông tràn đầy khí lực, một chút chuyện nhỏ cũng không bỏ qua!" Mẹ Tang không biết tự lúc nào thì đã từ phòng bếp đi ra, trên tay bưng một mâm món ăn, cười trêu chọc, "Ông bao nhiêu tuổi rồi, thua một ván cờ liền ăn vạ. Tôi còn cảm thấy xấu hổ thay ông đây này. Khí lực ông còn lớn mạnh như vậy, thì ra mấy ngày trước ông đi bệnh viện là giả bệnh thôi chứ gì?"

 

Bị vợ nói như vậy nên nghẹn lời, ba Tang nhất thời hậm hực hừ một tiếng, bắt đầu sử dụng ánh mắt mổ xẻ Trình Cảnh Khu.

 

Rốt cuộc cũng ăn xong bữa trưa, Tang Vãn Cách ở lại trong nhà, còn Trình Cảnh Khu thì lái xe về công ty. Hai vợ chồng già Tang gia cũng đều có thói quen ngủ trưa, phòng khách to như thế bây giờ cũng chỉ còn lại có một mình Tang Vãn Cách.

 

Cô đứng ngồi không yên ở trên ghế sofa, vẻ mặt của cô bây giờ vô cùng phức tạp khó nói. Chỉ có trời mới biết hiện tại cô có bao nhiêu kích động muốn chạy vọt tới trước mặt ba mang tất cả sự thật nói hết ra, nhưng cô còn có bao nhiêu trở ngại lớn trước mặt. Chẳng lẽ cô thật muốn trơ mắt nhìn Gấu bị luật pháp chế tài mà lại không thể cứu hắn, thậm chí cô còn muốn mặc vào chiếc áo cưới gả cho một người đàn ông khác sao?! Điều này sao có thể! Dù chỉ thử một chút cô cũng chưa thử, cô làm sao lại có thể khẳng định mình không cứu được Gấu chứ?

 

Lòng động thì thân thể cũng động, nên khi Tang Vãn Cách khôi phục ý thức, hai chân đã đứng ở trước cửa phòng ngủ của ba mẹ. Cô vươn tay chuẩn bị gõ cửa nhưng lại có chút do dự, những lời Trình Cảnh Khu đã nói trước đó giờ hiện lên ở trong đầu cô rõ mồn một.

 

Còn có một chuyện nữa, có thể ngay cả bác trai cũng không biết nữa ấy chứ.

 

"A, quên nói cho tiểu Cách biết nữa, Bác Tang trai mấy ngày nay thân thể cực kì không tốt, mới mấy ngày trước cũng bởi vì bệnh đau hông cũ mà phải nhập viện đến một tuần lễ. Bác sĩ nói ông ấy không thể chịu kích thích quá lớn bởi vì ông ấy bị cao huyết áp, rất dễ dàng tạo thành chảy máu não. Tiểu Cách về nhà phải chú ý một chút, ngàn vạn lần đừng khiến bác trai phải chịu kích thích gì không nên, dù sao ba... cũng chỉ có một."

 

Nếu như bây giờ cô lên tiếng, Trình Cảnh Khu tất nhiên sẽ nói cái bí mật đó ra, vậy thì người ba luôn yêu thương cô... sẽ vẫn tiếp tục yêu cô chứ?

 

Không, không thể nói!

 

Nhưng còn anh thì phải làm thế nào đây?!

 

Ba và anh, tại sao cô không thể đồng thời có cả hai? Tại sao nhất định phải bắt cô lựa chọn? Tại sao cô lại vô dụng như vậy, mềm yếu như vậy. Cô chỉ có thể bị Trình Cảnh Khu nắm giữ ở trong bàn tay, giống như một con chim bị lột sạch lông vũ, chỉ có thể nằm ở trong lồng tre gào thét, muốn nói cũng không thể nói một câu. Trình Cảnh Khu thậm chí còn tự tin đến mức đưa cô trở về Tang Gia, ngay cả người để lại giám sát cô hắn cũng không thèm.

 

Hắn có thể chắc chắn cô sẽ trốn không thoát như vậy sao?

 

Tang Vãn Cách cắn chặt đôi môi, cánh môi tái nhợt dường như đang rỉ ra tia máu đỏ tươi. Thật khó chịu... Thật sự rất khó chịu... Cô thật nhớ đầu gấu.

 

Thân thể mảnh khảnh từ từ dựa vào vách tường rồi trượt xuống trên đất. Cô lấy đôi tay che mặt mình lại, rồi âm thầm khóc trong câm lặng. Nước mắt giống như một chuỗi ngọc bị đứt từ khóe mắt cô tràn ra. Một viên rồi lại một viên, nhanh chóng tạo thành một chút nước nhỏ trên nền sàn gỗ thô cứng.

 

Qua một lúc lâu sau, Tang Vãn Cách mới miễn cưỡng đứng lên, tuyệt vọng nhìn cửa phòng ngủ một cái, xoay người rời đi về lại gian phòng của mình.

 

Cô ngồi ở trên giường, hai mắt mờ mịt nhìn về phía trước, vẻ mặt mê ly. Trong đầu cô là một màn đấu tranh, bốn phía đều là sương mù trắng xóa, cô đi ra không được, người khác cũng không vào được. Người ba yêu thương cô gần ba mươi năm, qua nhiều năm như vậy nhưng ông vẫn một mực cưng chiều cô, thương cô, coi cô như hòn ngọc quý trên tay, chưa bao giờ cho phép người ta nói nặng với cô một câu nào. Người ba như vậy... Nếu như ông không còn yêu thương cô nữa...

 

Không, cô không cho phép chuyện như vậy xảy ra. Tuyệt đối không cho phép!

 

Nhưng lại có một thanh âm khác từ đáy lòng lên tiếng hỏi cô: "Còn đại Hùng thì sao? Gấu phải làm thế nào đây? Chẳng lẽ cô không thương anh ấy sao?"

 

Cô dĩ nhiên yêu! Cô yêu hắn —— thậm chí còn yêu hơn cả bản thân mình!

 

Vậy anh ấy cùng ba, nếu như nhất định phải lựa chọn một người và mất đi một người, cô sẽ phải làm thế nào đây?

 

Làm thế nào...

 

Đúng vậy, cô phải làm sao?

[18+] Tù Yêu!CHAP 249
Bạn đang đọc:[18+] Tù Yêu!Chương 249
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.