Bạn đang đọc:[18+] Tù Yêu!Chương 244

Bàn tay nhỏ bé run run cảm giác sợ hãi, cánh môi Tang Vãn Cách không ngừng run rẩy. Đôi mắt trong suốt của cô cũng bắt đầu xuất hiện hơi nước, sương khói cùng khí lạnh ngưng tụ lại một chỗ, dáng người mềm mại yểu điệu làm cho tròng mắt của đám cảnh sát cùng bảo vệ kém chút lồi cả ra ngoài. Hùng Thần Giai ý thức được, nhất thời bất mãn giấu khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vào trong lòng. Tròng mắt đen lạnh như băng nhìn thẳng về phía Trình Cảnh Khu: "Nói như vậy Trình tiên sinh đã quyết định muốn tôi chết lại lần nữa rồi hả?"

 

"Cũng không thể nói như vậy, tôi chỉ là muốn xem một chút xem Hùng tiên sinh lần này còn có thể chạy trốn tiếp lần nữa hay không thôi." Trình Cảnh Khu cười khẽ, con mắt hẹp dài từ từ chuyển sang đám cảnh sát phía sau lưng đang dàn ra trận địa sẵn sàng đón tiếp quân địch, "Thuận tiện cũng để xem một chút xem những người bảo vệ nhân dân thật sự có thể đưa phạm nhân ra trước công lý hay không. Sẽ không xuất hiện bất kỳ một con cá nào lọt lưới chứ?! Dù sao ba tôi cũng được coi như là một cán bộ kỳ cựu, ông ấy đối với cách làm việc của chính phủ hiện nay luôn rất quan tâm, nhất là những vụ án xã hội đã nhiều lần phát sinh, ông đối với hiệu suất phá án và tiền đồ sau này của các vị cảnh sát càng thêm quan tâm."

 

Lời cũng đều đã nói đến mức này rồi, ý tứ của Trình Cảnh Khu thật sự quá rõ ràng. Hắn căn bản là đang uy hiếp đám cảnh sát kia, nếu để cho Hùng Thần Giai chạy trốn thêm một lần nữa thì đời này bọn họ cũng đừng nghĩ có thể thăng chức nữa!

 

Hùng Thần Giai làm sao có thể nghe không ra ý tứ trong lời nói của hắn. Hắn tuy ngốc, là ngu dốt, là đần độn, nhưng đó chỉ là ở trước mặt Tang Vãn Cách. Mà khi đối mặt kẻ địch thì hắn so với bất cứ người nào đều nhạy cảm hơn. "Nhìn tình hình này, lần này tiến vào đây, chắc là tôi không thể ra ngoài được nhỉ."

 

Trình Cảnh Khu khẽ mỉm cười, ưu nhã gật đầu bày tỏ sự đồng ý với lời nói của hắn: "Không chỉ có không ra được, có thể còn bởi vì tội đào phạm mà tội chồng thêm tội ấy chứ. Hùng tiên sinh nên biết thành phố S là địa bàn của ai, ở chỗ này tôi muốn ai chết, người đó liền không thể sống được."

 

Tại thời khắc giương cung bạt kiếm như vậy, hai người kia thế mà lại đều có tâm tình tốt đến thế, hoàn toàn không hề bận tâm hoàn cảnh cùng không khí trong giờ phút này. Cả hai đều có nhiều hứng thú, mở miệng một tiếng Hùng tiên sinh, mở miệng một tiếng Trình Tiên Sinh.

 

"Công chúa, em có tin anh sẽ chết hay không?" Hùng Thần Giai không rảnh rỗi tâm tư để ý tới hắn nữa, mà là cúi đầu thân mật hôn lỗ mũi của Tang Vãn Cách dịu dàng hỏi cô. Bộ dạng vành tai chạm tóc mai của hai người nhìn từ trong mắt mọi người thật cũng không phải chói mắt bình thường. Mỹ nữ và dã thú, mà dã thú không phải hoàng tử, mỹ nữ lại là công chúa! Đều là người như nhau, thế nào mà đầu gấu này sao lại có thể có phúc khí như vậy chứ?! Mà hình ảnh ấy đến trong mắt của Trình Cảnh Khu càng làm cho ánh mắt hắn trở nên âm lãnh sâu thẳm.

 

Cô cắn cánh môi đang run rẩy, Tang Vãn Cách dùng sức lắc đầu, "Em không muốn, không muốn nghĩ, không muốn, không cần..." Hai cánh tay nhỏ bé bắt chặt tay của hắn, "Gấu, anh không phải đi cùng bọn họ... Không được theo chân bọn họ đi!"

 

"Anh chỉ hỏi em một câu. Công chúa, em tốt nhất hãy trả lời cho anh biết!" Hùng Thần Giai cúi đầu rít lên, tựa trán mình vào trán cô, "Em có tin rằng anh sẽ chết hay không?"

 

"..." Tang Vãn Cách khóc đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nghẹn ngào nên một chữ cũng nói không ra được, "Em không tin..."

 

"Vậy thì tốt." Hùng Thần Giai cười, hôn cô một cái để lộ ra một nụ cười mỉm, "Công chúa, em an tâm chờ anh là được rồi, biết không?"

 

Tang Vãn Cách liều mạng lắc đầu, cầm lấy tay hắn chặt hơn, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, "Em không muốn chờ đợi gì cả, đừng kêu em chờ nữa. Em cũng không muốn đợi, bây giờ thì cái gì em cũng đều không quan tâm nữa... Bí mật hay băn khoăn gì em cũng đều không thèm nghĩ nữa. Gấu, anh nhanh chạy trốn đi, em sẽ không để cho bọn họ tổn thương đến anh. Anh đi mau, đi mau đi!" Cô bắt đầu đổi từ nắm thành đẩy, vẫn chưa từ bỏ ý định muốn Hùng Thần Giai rời đi, mặc dù trong lòng hai người đều biết rõ ràng, hắn không đi được.

 

"Cô gái ngốc." Hùng Thần Giai bất đắc dĩ búng lên chóp mũi Tang Vãn Cách một cái, sau đó khom người đến cạnh tai cô nhẹ giọng nói ra: "Không có việc gì đâu, em còn chưa tin anh sao? Anh sẽ quay trở về dẫn em về nhà."

 

Tang Vãn Cách vừa định nói chuyện, giọng nói hơi lên cao của Trình Cảnh Khu cũng đã truyền tới: "Hùng tiên sinh, thời gian cần để nói lời vĩnh biệt cuối cùng chắc đã đủ rồi đi? Ngài là muốn tự mình tới, hay là chờ các vị cảnh sát đây đi tới bắt đây?"

 

Hùng Thần Giai cười lạnh một tiếng: "Tôi có chân, chẳng lẽ không thể tự đi sao?"

 

Lo lắng bắt đầu khuếch tán, Tang Vãn Cách ôm lấy hông của Hùng Thần Giai, mở to đôi mắt mờ mịch đẫm lệ: "Gấu, anh muốn làm gì đó? Anh không nghe lời của em sao?!"

[18+] Tù Yêu!CHAP 244
Bạn đang đọc:[18+] Tù Yêu!Chương 244
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.