"Em sẽ bị thương... Em sẽ bị thương... Gấu, anh mau dừng lại ngay đi —— làm đến như vậy thôi không được sao?"
Tay cô xoa bụng, cho dù ngước đầu cũng không nhìn thấy, nhưng Tang Vãn Cách cũng có thể cảm nhận được nơi đó xảy ra chuyện gì.
Bị cô vừa làm nũng vừa cầu xin ồn ào một lúc, Hùng Thần Giai cũng không nhịn được mà thở dài, biết cô yếu ớt, thân thể lại mỏng manh, nhưng bất cứ chuyện gì hắn làm với cô hắn đều là suy tính thành lập ở trên sự khỏe mạnh của cô, hắn làm sao có thể đành lòng để cho cô bị thương chứ? Bàn tay sờ sờ khuôn mặt mềm mại nhỏ bé, Hùng Thần Giai khẽ rút ra một chút, Tang Vãn Cách vừa định thở nhẹ một hơi, thế nhưng hắn lại lập tức cắm vào, so với lúc trước còn sâu hơn. Cuối cùng Tang Vãn Cách đã biết hắn là đang đùa giỡn cô, cô mím môi muốn khóc, lại bị Hùng Thần Giai dùng sức đỡ lấy, thịt non trong tiểu huyệt cũng run theo, chỗ nhạy cảm nào đó bị hắn ma sát, cực độ khoái cảm lập tức khiến một luồng ái dịch từ chỗ sâu trong hoa huyệt lại ào ạt tuôn ra
."Ừ... A... Đừng..."
Bị cảm giác lạ thường tràn đến làm cô đến một câu đầy đủ cũng nói không ra được, vì vậy Hùng Thần Giai thuận nước đẩy thuyền cho là cách làm như vậy không có bất cứ vấn đề gì.
Bàn tay ôm eo Tang Vãn Cách, Hùng Thần Giai ôm cô bước ra khỏi bồn tắm, bàn tay có lực cầm một thùng nước ấm xối lên hai người, mượn việc này xối sạch bọt trên người, sau đó lôi khăn lông ra đem Tang Vãn Cách bao lại, còn hắn vẫn ở trong cơ thể cô.
Mỗi một bước đi của hắn, Tang Vãn Cách liền yêu kiều ưm một tiếng, quy đầu vô cùng to lớn cũng liền đụng vào trên thành tử cung, dĩ nhiên hai người cũng bởi vì điểm này mà đặc biệt có chút hưng phấn, Tang Vãn Cách hưng phấn chỉ là thân thể, còn hắn là hưng phấn về tư tưởng.
Thân thể cao lớn đè Tang Vãn Cách ngã xuống, tấm chăn trải bên dưới, mặc dù không có máy điều hòa không khí nhưng hai người mới từ trong nước ra bên ngoài, hơn nữa cuối giường còn có một cái quạt gió, thật ra cũng không cảm thấy nóng lắm.
Vì bây giờ đang ở trên giường nên tốc độ kéo ra đưa vào của Hùng Thần Giai cũng từ từ nhanh dần, hắn rốt cuộc có thể muốn cô mà không cố kỵ chút nào.
Đôi mắt cô ngập một tầng sương mù. Tang Vãn Cách nằm dưới thân hắn, hai chân mở rộng ra hai bên hông hắn, hắn nâng mông cô lên cao, theo mỗi một lần tiến vào Hùng Thần Giai liền bóp một cái, tốc độ hắn chạy nước rút càng lúc càng nhanh, hai viên anh đào xinh đẹp trước ngực Tang Vãn Cách cũng liền theo đó mà lúc ẩn lúc hiện sáng ngời ra một mảnh mê người đến cực hạn, Hùng Thần Giai nhìn thấy mắt cũng gần như muốn phun lửa, rút một cái tay ra mà nắm lấy, bàn tay khổng lồ bao trùm lên bầu vú trắng nộn, cúi đầu liền gặm lên.
Hàm răng bén hắn đem hai viên trân châu véo véo cắn mút đến không thể cứng hơn mới thôi.
Hắn mở miệng, Hùng Thần Giai ngậm một bên ngực cô gặm ở trong miệng nửa ngày mới chịu nhả ra, thoạt nhìn tựa hồ còn muốn lớn hơn bình thường một chút, giống như đóa hoa tươi nở rộ run rẩy đung đưa.
"Công chúa... Anh sắp ra rồi..." Thanh âm của Hùng Thần Giai cũng bắt đầu khàn khàn, hắn nắm bộ ngực mềm mại của Tang Vãn Cách, nói nhỏ, tốc độ hạ thể rút ra đưa vào rõ ràng còn tăng nhanh hơn rất nhiều so với lúc trước.
Tang Vãn Cách bị hắn đâm đến cả người bủn rủn, có thể nghe thấy lời của hắn cũng đã không tệ rồi, làm gì còn tinh lực đáp lại hắn.
Rốt cuộc, sâu trong tử cung nghênh đón vào một luồng nhiệt nóng bỏng không ngừng bắn vào, miệng tử cung mút lấy tinh dịch hắn phun ra, từng chút, từng chút, toàn bộ nuốt vào.