Bạn đang đọc:Diphylleia GrayiChương 1

“ London Bridge is falling down,

  Falling down falling down,

  London Bridge is falling down,

  My fair lady.

  Take a key and lock her up,

  Lock her up, lock her up,

  Take a key and lock her up,

  My fair lady...”

 

Âm thanh khe khẽ phát ra từ trong căn phòng bị bao phủ bởi bóng tối, ánh nến yếu ớt như chợt tắt, ẩn hiện hình dáng một thiếu niên đang ngồi giữa phòng. Mái tóc hắn đen nhánh, hơi dài rũ xuống che khuất đôi đồng tử không tiêu cự. Khoác lên mình bộ quần áo Gothic được cách điệu bằng những họa tiết đen đỏ, hai tay hắn ôm một con búp bê vải tinh xảo. Một món đồ chơi xinh đẹp, đôi mắt to tròn màu tím sẫm, mái tóc dài đen tuyền, cùng với chiếc váy ren màu tím nhạt được thiết kế tỉ mỉ, trông rất thanh lịch và nhã nhặn - như một vị tiểu thư thật thụ, chỉ bấy nhiêu cũng đủ biết chủ nhân yêu thích nó đến mức nào.

 

Siết chặt con búp bê trong tay, hắn khẽ ngâm nga bài đồng dao cũ, trước mặt hắn ta bày một ván cờ đang dang dở, nhưng cùng hắn chỉ có khoảng không vắng lặng. Thiếu niên nhấc tay cầm lấy quân mã đen, khóe môi khẽ nhếch lên, vẽ ra một nụ cười quỷ quyệt.

 

‘Cạch’

 

“ Checkmate!”

 

Nhìn ván cờ đã phân rõ thắng bại, hắn vui vẻ ôm chặt con búp bê vải trong tay, ngã người về sau nằm xuống sàn. Hắn nhìn lên trần nhà, đôi mắt trống rỗng. Xung quanh căn phòng vang lên những âm thanh quỷ dị, tiếng khóc xen lẫn tiếng cười, tiếng nói - hỗn tạp, chúng đều là giọng của cùng một cô gái. Thiếu niên nghiêng đầu nhìn về phía những giá đỡ trong phòng. Bên trên là những con búp bê đủ kích cỡ và màu sắc, duy chỉ đôi mắt tím sâu thẳm cùng mái tóc đen tuyền vĩnh viễn không thay đổi. Bọn chúng được xếp ngay ngắn trên kệ, từng con từng con một, đồng nhất hướng về giữa phòng, như thể đang nhìn chằm chằm thiếu niên kia. Hắn ta cũng không mảy may hoảng sợ, nghiêng người ngồi dậy, tiến đến trước một cánh cửa. Nó bị khóa chặt bằng những sợi xích bạc, chính giữa là một ổ khóa màu vàng với những hoa văn đen, hắn chầm chậm lấy chìa khóa tra vào ổ, cánh cửa ‘két’ một tiếng từ từ mở ra.

 

Cánh cửa vừa mở, không khí kì dị bên trong đã xộc thẳng ra ngoài. Một mùi hương gây mũi xen lẫn chút ngọt ngào của nước hoa hòa vào nhau, tạo nên một cảm giác vô cùng ngột ngạt. Bên trong là một gian phòng âm u mờ ảo, ánh sáng từ cửa sổ gần đó xuyên qua tấm rèm màu tím nhạt truyền vào, mơ hồ khắc họa dáng vẻ cảnh vật bên trong. Một cơn gió đi qua, làm tấm rèm khẽ lay động, để lộ ra một khóm hoa xinh đẹp mọc lên từ mép cửa. Đó là một loài hoa kì lạ, cánh hoa màu trắng ngà nửa trong suốt, dưới ánh trăng, hiện lên sắc tím huyền ảo.

 

Giữa phòng là một chiếc lồng thủy tinh xinh đẹp, bên trong được phủ lên một lớp nhung đỏ, dưới lớp nhung ẩn hiện hình dáng của một vật không biết tên. Bên cạnh là một bàn trà chiều, phía trên đặt những chiếc bánh ngọt tinh xảo - món tráng miệng đang rất được các tiểu thư ưa chuộng, và một tách trà Rose Congou đã nguội lạnh.

 

Nhìn thấy một bàn thức ăn bị bỏ dở, người thiếu niên cũng chỉ có thể bất lực thở dài rồi tiến tới chiếc ghế cạnh bàn trà. Ngồi ở đấy là một con búp bê khớp tinh xảo, hai mắt cô nhắm nghiền, thoạt trông như nàng công chúa đang say ngủ, nhưng nếu đủ tinh ý thì có thể nhận ra mi mắt cô bị một lớp chỉ mỏng gần như trong suốt khâu kín lại. Trái ngược với làn da trắng muốt không sức sống, đôi môi lại đỏ tươi như được vẽ nên từ máu. Tay chân cô bị lồng vào một lớp dây cước trong suốt, xiêu vẹo nằm nghiêng trên ghế.

 

Hắn quỳ xuống, cầm lấy đôi tay trắng nõn xinh đẹp của búp bê, đặt nhẹ lên đấy một nụ hôn với tất cả sự trân trọng, cất giọng nỉ non.

 

“ Em lại không ngoan rồi...”

 

Vừa nói hắn vừa đặt từng nụ hôn nhẹ lên bàn tay kia, rồi từ từ chuyển dần thành gặm cắn. Từng dấu răng in hằn lên cánh tay, không ít vết cắn sâu làm rách toạc lớp da bên ngoài, chỉ là không hề chảy máu. Nhìn cánh tay phủ đầy vết thương, hắn ta hài lòng, tiến đến vén lên lớp váy voan nhiều tầng của cô, để lộ đôi chân đã bị cắt mất một nửa. Miệng vết thương đã thối rữa, rỉ ra một chút dịch màu nâu sẫm, trông rất ghê tởm, mơ hồ cũng để lộ ra một ít xương trắng. Hắn vươn tay cảm nhận nhiệt độ lạnh lẽo trên da thịt cô, mỉm cười đầy thỏa mãn.

 

“ Quả nhiên, chỉ có thế này mới khiến em mãi mãi ở lại bên cạnh ta, không làm loạn, càng không thể phản bội. Thật tốt...”

 

Hắn ta vươn tay, nhẹ nhàng mở khuy áo trên cổ búp bê, để lộ phần xương quai xanh đầy những vết thâm đen và thối rữa. Hắn như không nhìn thấy những thứ ấy, tiếp tục hướng “ búp bê” kia bày tỏ chân tình. Từng chiếc khuy áo mở ra, để lộ vòm ngực bị người ta khoét rỗng, trái tim vốn nên ở đó cũng biến mất. Hắn ta khom người, áp tai lên khoang ngực trống rỗng kia, thấp giọng trách cứ.

 

“ Trái tim em khi ấy rõ ràng là màu đỏ, vì sao lại không yêu ta?”

 

Càng nói giọng hắn càng nhỏ dần, biểu cảm cũng trở nên vô cùng vặn vẹo. Hắn ta nghiêng đầu, vùi sâu vào vòm ngực cô gái, hít sâu một hơi, giấu đi biểu tình trên khuôn mặt rồi mỉm cười.

 

“ Dù sao thì em có yêu ta hay không cũng chẳng quan trọng, chỉ cần ta yêu em là đủ rồi.”

 

Thiếu niên chồm người dậy, dùng hai tay chạm vào khuôn mặt của người con gái hắn yêu, men theo từng đường nét trên khuôn mặt, chậm rãi vuốt ve.

 

“ Em hiện tại rất xinh đẹp, cũng rất ngoan ngoãn. Chỉ là ta có chút nhớ dáng vẻ khi em căm hận ta rồi, em nói xem phải làm sao bây giờ nhỉ ...”

 

Nói rồi thiếu niên đứng dậy, trước khi rời đi cũng không quên hôn lên môi búp bê như một lời tạm biệt. 

 

Khép lại cánh cửa, hắn tiến tới một căn phòng khác. Trên sàn vẽ một vòng tròn ma pháp cực lớn, xung quanh treo đầy xác của những đứa trẻ. Một vài đứa trong số chúng vẫn còn hơi thở, mở to đôi đồng tử đến cực đại, kinh hoàng nhìn chàng trai trước mắt như nhìn thấy ác quỷ. Chúng muốn gào lên kêu cứu, chỉ là cổ họng như bị thứ gì bóp nghẹt, khiến chúng không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào. Thiếu niên lướt qua những cái xác với gương mặt vô cảm, hắn tiến đến cuối căn phòng, trên tường phủ đầy những ký tự màu đen nguệch ngoạc, ở giữa đặt một con dao màu bạc ánh xanh. Cầm lấy con dao, hắn cứa lên lòng bàn tay bản thân một vệt dài. Máu đen rơi lên kết giới ma pháp giữa sàn, từng giọt từng giọt rơi xuống, vòng tròn ma pháp cũng theo đó chậm rãi sáng lên ánh đỏ quỷ dị.

 

“Rất nhanh thôi, em sẽ lại quay về bên cạnh ta...”

 


 

Bạn đang đọc:Diphylleia GrayiChương 1
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.