Bạn đang đọc:DÀNH CHO NHÂN VẬT BỎ RƠI YÊU THÍCH CỦA TÔIChương 93

Chẳng qua, lúc này trong tôi nổi lên một dục vọng không kiềm chế được.

Một mình đối mặt với vị thánh nữ cao quý Diana.

“Ha… tôi  khá nhớ cô rồi đó…”

Cô ấy sẽ làm biểu cảm gì khi gặp tôi giữa hư không đây?

Tôi muốn cảm nhận được sự chân thành của cô ấy. Tuyệt vọng, trả thù, hối hận.

Không, tôi muốn thấy cô ấy kiên định cố gắng giữ vững niềm tin của mình.

Cô ấy là người được hoàng đế tin tưởng. Cô ấy hẳn đã biết tình hình trong và ngoài đế chế.

Caelus sắp được phong làm công tước, và tôi sẽ có được vùng đất của Công nương Letona.

Tôi hoàn toàn tập hợp các vị trí của Công tước Orcus và Công nương Letona, những kẻ thù của Diana.

Là một nữ thánh, tôi nghĩ cô ấy sẽ hơi xấu hổ.

“Tôi thực sự muốn nhìn thấy khuôn mặt run rẩy của cô. Diana.”

Cuối cùng tôi cũng cầm bút lên.

Một bức thư rất tha thiết gửi đến chủ nhân cung điện hoa huệ, Thái tử phi Diana.

Chúng ta đừng để bất cứ ai bước vào cuộc chiến này, hãy đối mặt với nhau như giữa hai người phụ nữ.

Nếu cô cho tôi thấy cảm xúc thật của mình dù chỉ một chút, tôi cũng có thể cho cô nhìn ra  tôi thực sự cảm thấy thế nào.

Thật ra, cô cũng tò mò. Diana.

Cô có muốn biết cảm giác của tôi không, tại sao tôi lại nôn nóng muốn phá hủy cô, và cảm giác sâu thẳm nhất của tôi như thế nào?

“…Vậy hãy làm theo yêu cầu của vị thái tử phi giản dị này…”

Đột nhiên, một cảnh trong quá khứ hiện lên trong tâm trí.

Khi tôi đến ngôi đền và cầu xin vị linh mục cho tôi gặp thánh nữ.

Đó là những gì linh mục đã nói với tôi vào thời điểm đó. 'Ta không thể để Thái tử phi gặp một nữ nhân hèn mọn như ngươi được.'

Điều gì sẽ xảy ra lần này?

“…Làm ơn đừng để tôi thất vọng, thánh nữ.”

~~~~

Ngày nhận được thư hồi âm của cô ấy, tôi lặng lẽ đốt bức thư.

Ở nơi cầu nguyện bí mật trong đền thờ.

Không hiểu sao tôi thấy lạ vì hình như hai người họ có mối liên hệ với nhau.

Tôi thậm chí còn không nói với Caelus rằng tôi phải gặp Diana. Đánh giá từ những phản ứng anh ấy đã cho tôi thấy những ngày này, anh ấy sẽ không thích nó.

“Vù….”

Che mặt bằng một tấm màn đen, tôi đến ngôi đền.

Một linh mục, dường như đã được Diana hướng dẫn trước, lặng lẽ tiến lại gần. Tôi theo anh vào nhà nguyện cầu.

“Mời vào.”

Trước cửa nơi linh mục đã dừng lại. Sau khi khẽ gật đầu, anh nhẹ nhàng mở cửa.

“…”

Một căn phòng trống không có ai trong đó.

Một ngọn nến nhỏ rung rinh khi tôi di chuyển xung quanh bức tượng trắng.

Tiếng bước chân vang lên từ đôi giày gót thấp của tôi.

Tôi đến gần bức tượng. Một bức tượng giơ hai tay như một người mẹ nhân từ.

Nhưng mà.

“…Đó không phải là Chúa.”

Tôi lẩm bẩm một mình.

Tôi có lẽ là người duy nhất trên thế giới biết danh tính của Chúa.

Nếu bất kỳ linh mục nào đã tiếp nhận Chúa đúng cách, hoặc nếu họ đã học được sự thật của thế giới.

Thế giới sẽ không yên bình như vậy.

Nhưng đồng thời, câu hỏi phát sinh.

Nếu đó thực sự là Chúa thì sao?

Ai đã đưa tôi đến thế giới này?

Theo những gì tôi biết, có một số hiện tượng không phù hợp để được gọi là “Chúa” của thế giới.. Không gì khác hơn là những gì tôi đã trải qua.

"…Ngài là ai…?"

Mặc dù tôi không cầu nguyện, nhưng tôi đã cầu xin Chúa.

“…”

Tất nhiên là không có câu trả lời lại.

Cái gì thế này, tôi cảm thấy trống rỗng vô cớ.

~~~~

Trong một khoảnh khắc. 

“…”

Cánh cửa lặng lẽ mở ra, và một hình ảnh gầy gò xuất hiện.

Đứng trước bức tượng, tôi từ từ quay lại.

“Chào đón mặt trăng nhỏ của đế quốc.”

“Hestia…”

Biểu hiện của Diana rất cứng nhắc.

Tôi cố ý mỉm cười.

“Thành thật mà nói, nó thật bất ngờ. Ta không thể tin rằng một người nghĩ rằng ta là kẻ thù đang lắng nghe yêu cầu của mình.”

"Ta cũng nghĩ rằng ta nên gặp cô sớm."

Ôi trời.

Tôi nhìn Diana chằm chằm. Sau đó, tôi khẽ nâng cằm lên.

“Vậy thì ta khá tò mò.”

Tôi hy vọng lý do cô muốn gặp tôi là những gì tôi mong đợi.

Tôi nghĩ sẽ rất hồi hộp khi thấy cô ở  trong lòng bàn tay của tôi.

Đôi mắt xanh biển của Diana ánh lên nặng trĩu.

“Một ngày nào đó, sự xảo quyệt của cô sẽ được cả thế giới nhìn thấy. Ta sẽ làm cho cô phải cảm thấy rất xấu hổ.”

Tôi ngừng cười.

“Thứ đó nữa.”

“!”

Diana sững sờ.

“Thật xấc xược! Sao cô dám…!"

Nhưng tôi đã bình tĩnh.

“Diana.”

“?!”

Một cái nhìn rộng vô cùng.

Tôi giơ hai tay lên như bức tượng phía sau tôi

“Cô biết kiểu thuyết giáo đó không còn tác dụng với ta nữa mà.”

“Hestia…!”

"Đúng rồi. Chúng ta không cần một chút nghi thức gì với nhau nữa. Người không nghĩ vậy sao?”

Diana không chuẩn bị tinh thần sao? Làm thế nào tôi sẽ đi ra khỏi một nơi mà không có ai đang theo dõi.

Cô tin tưởng vào thẩm quyền của mình đến mức nào?

Tôi bình tĩnh nhìn Diana đang run rẩy.

“Nếu sợ thô tục, ta đã không làm như vậy trong lần uống trà vừa rồi. Vì vậy, hãy trung thực.”

“…!”

“Chúng ta hãy vứt bỏ địa vị, sĩ diện và nói những gì muốn nói với nhau. Người nghĩ sao?"

Tôi mỉm cười dịu dàng nhất có thể.

“…”

Cuối cùng cô đã hiểu được  tình hình chưa?

Diana trước mặt tôi dường như đang bình tĩnh lại từng chút một. Đôi mắt mở to kinh ngạc đang dần lấy lại ánh sáng.

“…Được rồi, Hestia.”

Cuối cùng là từ đầu hàng, hay chấp nhận.

Tôi cười khẽ.

“Vâng, Diana. Chính xác rồi."

~~~~

Bạn đang đọc:DÀNH CHO NHÂN VẬT BỎ RƠI YÊU THÍCH CỦA TÔIChương 93
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.