Bạn đang đọc:DÀNH CHO NHÂN VẬT BỎ RƠI YÊU THÍCH CỦA TÔIChương 73

 

Về đến nhà, tôi gọi ngay cho quản gia Uross.

“Ông có hướng dẫn nào không?”

Tôi có thể tin tưởng và để lại mọi thứ cho ông  ấy, người trung thành với tôi nhiều như tôi trung thành với Caelus.

“Chúng ta cần điều tra có bao nhiêu bệnh truyền nhiễm hiện đang lưu hành trong người dân của thủ đô đế quốc. Ta cần ngài đến phòng và nơi chữa trị của ngôi đền để tìm hiểu.”

“Vậy thì thế là đủ cho những người trong dinh thự rồi, thưa phu nhân Hestia,”

"Được chứ. Bị ốm rất nguy hiểm, vì vậy hãy nhớ che mũi và miệng bằng một miếng vải dày.”

Các bệnh phổ biến trong môi trường ẩm ướt thường là các bệnh lây truyền qua nước. Tôi nhanh chóng thêm các biện pháp phòng ngừa cho ông ấy khi vào dinh thự.

“Uống nước riêng với mọi thứ trong dinh thự. Và ngài cần phải rửa tay và rửa mặt sạch sẽ bằng xà phòng trước khi vào đây.”

"Tôi biết rồi. Tôi sẽ làm theo lời của người, phu nhân.”

Uross rời đi ngay sau khi ông ấy viết ra hướng dẫn.

Một cuộc điều tra về sự bùng phát của dịch phải được thực hiện bởi những người quản lý đế chế.

Tuy nhiên, lý do tại sao tôi muốn xem xét nó một cách riêng biệt là để hiểu tình hình trong lĩnh vực này mà chỉ các tài liệu không thể thẩm thấu hết được.

Điều này là do tôi cần nắm giữ ít nhất một mẩu thông tin nữa để tôi có thể sử dụng nó như một vũ khí đáp  trả lại ngay lập tức khi ngôi đền cố gắng bác bỏ mọi phản bác của tôi trong tương lai.

Tôi thì thầm một lần nữa với sự ngưỡng mộ.

“Mình không thể tin rằng Erinnis đã nghĩ ra tất cả những ý tưởng này…”

Tất nhiên, tôi có thể gặp cô ấy như kẻ thù sau khi mục tiêu chung là Diana biến mất.

Nhưng sau đó tôi thậm chí không chắc sự tồn tại của mình sẽ như thế nào trên thế giới này.

Vì vậy, tôi không đủ khả năng để tính đến cuộc sống của mình sau đó.

Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc lao tới như một con bò rừng, chỉ vì mục tiêu trước mặt.

Tôi không nhìn lại và suy ngẫm về hành động của mình.

Tôi không chịu trách nhiệm về hậu quả của hành động của tôi trong tương lai.

Tôi thuộc về thế giới bên ngoài cuốn tiểu thuyết này.

Đây không phải là thực tế của tôi.

Làm bất cứ điều gì tôi muốn.

Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục với những gì tôi muốn làm.

 ~~~~

Một ngày nọ, khi chúng tôi đang chuẩn bị hành trang đối đầu chống lại ngôi đền trong khi điều tra tình hình dịch bệnh của người dân thường.

Caelus gọi tôi vào phòng làm việc.

“Hestia, ta nhận được một bức thư  từ cung điện.”

“Hoàng cung? Chẳng lẽ là thái  tử?”

"Ừm."

Vô tình, tôi méo mặt suy nghĩ.

Nhưng Caelus, với khuôn mặt khô khốc, đọc thuộc lòng thông điệp của Helios.

“Khi ta vào cung điện để báo cáo tình hình, ngài ấy nói rằng là nàng nên tham gia cùng ta.”

"Ta cùng tham gia?"

Hơi bất ngờ nên tôi hơi ngẩn ngơ một lúc. Helios bảo Caelus và tôi nên đi  cùng nhau. Tại sao?

Anh gật đầu như để trả lời tôi.

"Ta nghĩ nàng cũng có ý kiến liên quan đến những công việc kinh doanh."

“Không, ta không biết gì về đế chế này cả…”

Tôi lùi lại theo bản năng. Điều tôi biết rõ nhất là tiểu thuyết gốc, không phải việc thi hành công vụ!

Caelus khẽ cười.

“Hôm trước, Heli đã nói đùa rằng: 'Ta ước ngài và Hestia có thể tham dự cuộc họp nội bộ cùng nhau'….”

“Chà, đó là trò đùa đáng sợ nhất mà ta từng nghe.”

Tôi lắc đầu ngán ngẩm.

“Dù sao thì, vì thái tử đã yêu cầu, thật quá đáng để từ chối một lý do hợp lý như vậy. Tốt hơn là nên tiếp cận một cách nhẹ nhàng.”

“….”

 Tôi thực sự không thể biết những gì trong đầu của đứa trẻ cáo già đó.

Tôi đã nghĩ rằng tôi biết rõ về anh ta với kinh nghiệm đọc nguyên tác nhiều lần, nhưng có một số phần mà tôi không ngờ tới khi gặp nó ngoài đời.

Đơn giản như nữ chính thì tốt biết bao.

"Khi nào ngài đi…?"

Khi tôi hỏi, tỏ ý không muốn đi kiểmtra khắp người thì nhận được câu trả lời khô khốc.

"Ngày mai."

“Ồ… Vâng…”

Tôi cúi đầu và quay đi trong vô vọng.

Tôi có thể nghe thấy một tiếng cười khe khẽ sau lưng mình.

 ~~~~

Ngày hôm sau, chúng tôi đến Cung điện Lily.

Lần này, tôi hoàn toàn lộ diện mà không bịt mặt như lần trước.

Thấy những người mình gặp phải từng chút một ngạc nhiên, dường như sẽ sớm có chuyện gì đó lưu truyền trong xã hội này. Ví dụ, tôi sẽ sớm tham gia cùng Caelus trong các vấn đề quốc gia.

Ôi, nghĩ đến thôi đã thấy nhức óc rồi. Tôi lắc đầu dữ dội.

"Chuyện gì vậy?"

“A, chỉ là… Là vì ​​ta đang cố gắng loại bỏ tất cả những suy nghĩ linh tinh.”

“Hừm.”

Caelus khẽ cau mày, nhưng không hỏi thêm nữa.

Sau đó, chúng tôi đến trước văn phòng của Hoàng tử Helios. Người hầu dẫn chúng tôi đi vào trong trước. Sau đó, một lần nữa, ông nói với chúng tôi.

“Mời vào, hầu tước, nữ hầu tước.”

Tôi cúi chào một lúc rồi đi theo Caelus vào văn phòng.

Đến mấy lần thấy cảnh quen quen. Helios đang ngồi ở bàn làm việc, như trước đây, đang di chuyển cây bút của mình. Sau khi ngẩng đầu lên và giao tiếp bằng mắt với chúng tôi, anh ta đặt bút xuống và ngả người ra sau ghế.

“A, đến rồi."

Thay vì một cách rườm rà, Helios giơ tay như thường lệ và chỉ vào chiếc ghế sofa. Chúng tôi ngồi yên lặng cho phù hợp.

Hai người hầu mỗi người bưng một khay vào. Một là trà, và một là cà phê.

“…”

Tôi lần lượt nhìn ấm pha cà phê và Helios với vẻ chua chát.

Người ta nói rằng nếu ai đó làm điều gì đó họ chưa từng làm trước đây, điều tồi tệ sẽ sớm xảy ra. Hôm nay thằng này bị sao vậy?

Đôi mắt vô cảm của Caelus cũng có chút thắc mắc.

“Có phải là cho vợ ta không?”

“Ai cũng biết rằng hầu tước phu nhân thích uống cà phê.”

Tôi đã rất cảm động vì Cael gọi tôi là “vợ”, và vì Helios, người đã biết tôi thường uống cà phê từ lâu nhưng lại nói như thể nó là rằng mới nhận ra.

Tôi cảm thấy chóng mặt vì cảm giác bị đánh hai lần.

Tuy nhiên, tôi phải bình tĩnh  lại. Điều này không bao giờ tốt.

“Những gì ngài phải nói với ta ngày hôm nay phải rất quan trọng. Nếu không, Điện hạ sẽ không đáp ứng được thị hiếu khiêm tốn của ta đâu.”

Helios cau mày.

“Ta đã giúp đỡ cô trong một thời gian dài, nhưng đó có phải là phản ứng duy nhất không?”

“Ta xin lỗi, thưa ngài. nhưng hơi ngài khác với bình thường, vì vậy ta phải lo lắng .”

“…nếu cô  không thể nói…”

Nam chính tặc lưỡi không tán thành.

Caelus nhìn Helios với vẻ mặt khô khan như thường lệ.

“Thái tử điện hạ, Hess có việc gì phải giúp sao?”

"A…."

Helios trở nên hơi xấu hổ.

Tôi lại hét vào trong không thành tiếng. Xì! Yêu thích của tôi gọi tôi là Hess trước mặt Helios!

Cuối cùng thì Helios cũng thở dài thườn thượt.

“Chà…, thực ra là vì bữa tối sắp tới với các đặc phái viên nước ngoài.”

Caelus và tôi gật đầu gần như cùng lúc.

Công sứ nước ngoài là chỉ những nhà ngoại giao của các quốc gia khác, tức là các đại sứ nước ngoài.

Hoàng đế đế quốc phải mời họ mỗi năm một lần để dùng bữa tối thịnh soạn nhằm tăng cường quan hệ ngoại giao với mỗi nước.

Nhưng không ngờ, vấn đề lại nằm ở bữa tối cực 'khủng'.

"Như hai người đã biết, thái tử phi  hoàng gia phụ trách các sự kiện và nghi lễ của cung điện."

Câu nói đó của Helios đã kết thúc toàn bộ lời giải thích.

Nếu đó là bữa tối do thái tử phi  Diana phục vụ, không đời nào cô ấy nói.

Caelus nhìn người bạn cũ của mình với đôi mắt đờ đẫn.

“Thái tử phi điện hạ sẽ có thể tổ chức sự kiện một cách thành công. Tại sao ngài lại yêu cầu cho vợ ta và ta vào cung  cùng một lúc?

“…”

Helios ngậm miệng lại và nhìn Caelus. “Anh thực sự hỏi bởi vì không biết chăng?”

Bằng cách nào đó, nếu coi những lời của Caelus nghe giống như đang khiêu khích thái tử, thì tôi có suy nghĩ quá nhiều không.

Tôi nhìn chằm chằm vào tách cà phê bốc khói nghi ngút.

“….”

Vì vậy, loại cà phê này là một loại hối lộ. Ý tôi là, tôi muốn nhúng tay vào một sự kiện quan trọng mà Diana sắp sửa phá hỏng.

“Không phải điện hạ nói mấy ngày trước nhận được kế hoạch từ thái tử phi sao?”

“Vậy ngài không nhớ sao? Cô ấy đã khiến những người tham gia phải tự cầu nguyện mong Chúa phù hộ cho mình an toàn”.

Caelus và Helios đang có một cuộc cãi vã hiếm hoi.

Có vẻ như hai người đã nói chuyện với nhau hơn một lần nói về bữa tối đó. Mặc dù vậy, có vẻ như Helios đã đi đến kết luận rằng nếu anh ta triệu tập tôi hôm nay, bất kể anh ta có nghĩ về nó thế nào đi chăng nữa, thì mọi chuyện sẽ không thể như vậy.

Nếu tôi cắt ngang bữa tối mà Diana đã lên kế hoạch.

“… Điện hạ sẽ tức giận, thưa thái tử.”

Hai người đàn ông ngừng nói và quay sang tôi.

Tôi cố mím chặt đầu môi sắp cong lên.

Thật hài hước.

Vì vậy, đây là những gì đứa trẻ mắt vàng đang nghĩ. Vào thời điểm mà Diana và tôi giống như kẻ thù, sẽ không có gì khác biệt nếu chúng ta tự đặt thêm một vấn đề .

Bạn đang đọc:DÀNH CHO NHÂN VẬT BỎ RƠI YÊU THÍCH CỦA TÔIChương 73
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.