Bạn đang đọc:DÀNH CHO NHÂN VẬT BỎ RƠI YÊU THÍCH CỦA TÔIChương 43

Caelus xua tay.

 “Ta đã nói xong rồi. Nàng hãy bảo với nữ bá tước rằng ta sẽ tham gia cùng nàng. Buổi hòa nhạc diễn ra khi nào?”

 "Một tuần sau..."

 "Thế là đủ. Ta biết rồi."

 Anh kéo ghế ngồi xuống trước bàn làm việc. Đó là một dấu hiệu im lặng cho sự kết thúc của cuộc trò chuyện.

 "...Vâng." 

Tôi buộc phải từ bỏ. Và tôi trở về phòng với tâm trí khá lơ đãng.

 "U..." 

Một tiếng rên rỉ kỳ lạ phát ra từ miệng tôi.

 “Mình sắp phát điên mất...” 

Tôi thực sự không mong đợi anh ấy nhận lời. Tất nhiên! Có ai trên đời lại tình nguyện lên sân khấu của màn biểu diễn thô tục đó! 

[*Ai lại chịu bước chân vào cạm bẫy, màn kịch đó] 

Nằm trên giường, tôi nhìn lên trần nhà một cách trống rỗng. Ngay sau đó là một tiếng thở dài

. "Haaaaaaa..."

 Khoảng hai mươi người tham dự buổi hòa nhạc. Tỷ lệ nam và nữ không chính xác bằng nhau, nhưng sẽ vào khoảng 50%. 

Nó không phải là nhiều, nhưng cũng không hề nhỏ, và vì đó là những vị khách mà nữ bá tước Erinnis đã chọn và mời nên sức nặng của nó phải là đáng kể. Nếu Caelus xuất hiện ở đó.

 "U...." 

Tôi thậm chí không muốn tưởng tượng nó. 

Những ánh mắt hào hứng trước các câu chuyện phiếm sẽ luôn dõi theo Caelus. Tôi chắc chắn rằng họ sẽ bắt kịp từng hơi thở của anh ấy. Đồng thời, họ sẽ có đủ loại ý nghĩ, tưởng tượng trong đầu. Nó có ý nghĩa gì chứ? Mắt anh ấy bị sao vậy? Rõ ràng là những suy đoán vô ích sẽ dính vào từng cử chỉ nhỏ. 

Tại sao Caelus lại gọi việc như vậy là “không tồi”?

 “Chà...”

 Tôi chỉ có thể thở dài hết lần này đến lần khác. Tôi thậm chí không thể đưa bác sĩ của anh ấy đi cùng. Nếu không, ý định chứng minh rằng mình đã hồi phục của Caelus sẽ vô ích. Tôi không làm được. Tôi phải đi theo anh ấy xung quanh và chăm sóc anh ấy. 

Caelus có thể hơi khó chịu, nhưng những người mắc bệnh như anh ấy có thể lên cơn co giật bất cứ lúc nào. 

Tốt hơn hết là tôi nên theo dõi anh ấy một cách sát xao hơn để tránh việc anh ấy ngất đột ngột. Tôi nhấc mình lên khỏi giường. Và với sự miễn cưỡng, tôi cầm bút lên.

 “Với chồng ta... ta sẽ gặp cô...”

 

Tôi có thể thấy vẻ mặt của Erinis, người đã nhận được câu trả lời.

 Tôi đang bắt đầu bực bội. 

Đó là một gợi ý mà cô ấy đem tới cho tôi, nhưng thật khó chịu khi lại nhắc tới chuyện này. 

Nếu tôi biết điều này sẽ xảy ra, tôi chỉ nói rằng tôi sẽ đi một mình. Tôi nghĩ rằng Caelus đang đưa ra một phán đoán không hợp lý. Tất nhiên, tôi mong ngài ấy trả lời tôi rằng nên tự đi một mình. Đó là lý do tại sao bản thân tôi nghĩ sẽ rất tuyệt nếu hỏi.

 "Chết tiệt..." 

Tôi không ngừng chửi thề trong miệng.

 Không phải là Caelus không hiểu lý do để chấp nhận lời mời. 

Nhưng ngài ấy nghĩ rằng:’ cần phải chứng tỏ rằng bản thân thực sự có đủ tư cách để tiến hành các cuộc đàm phán ngoại giao với vận mệnh của đất nước. 

Nhưng không có lý do gì khiến nó phải biến thành một chuyến đi chơi khó xử của cặp vợ chồng. Anh ấy không nên chỉ nói rằng:”Ta sẽ đi gặp hoàng đế và giải quyết các công việc đó sao?" 

"A, biết sao đây." 

Tôi nhắm chặt mắt. Càng nghĩ về nó, tôi càng không biết bên trong Caelus nghĩ gì. Dù sao thì nó cũng đã được thực hiện. Bình tĩnh và sẵn sàng cho việc tiếp theo. 

Tôi cố gắng bình tĩnh và gọi người giúp việc. Người giúp việc, vốn đang làm những công việc lặt vặt, nhanh chóng hiểu ra. 

Ngay sau đó Clarice đến phòng

. "Người đã gọi tôi, thưa phu nhân?". 

“Đúng vậy, ta phải đến buổi hòa nhạc của nữ bá tước Erinnis trong một tuần. Với Caelus.” 

"A...!" 

Tôi lắc đầu khi nhìn cô ấy với sự hoài nghi và ngưỡng mộ.

 “Vì vậy, hãy chuẩn bị quần áo cho bọn ta để mặc cùng nhau. Ta nghĩ rằng người giúp việc hiểu rõ về điều này hơn bản thân mình.”

“Tôi không nghĩ vậy đâu. Người cứ yên tâm để đó cho tôi." 

Clarice đáp lại với vẻ vui mừng. 

A, đừng hiểu sai ý tối. Đây không phải là một buổi hẹn hò ấm cúng của một cặp đôi. Tuy nhiên, tôi đã từ bỏ việc giải thích mọi thứ. Vì tôi không còn chút sức lực tinh thần nào.

 "...Được rồi."

 Tôi chỉ đáp lại bằng một giọng yếu ớt.

Việc vợ chồng hầu tước sẽ tham dự buổi hòa nhạc của Erinnis nhanh chóng được lan truyền rộng rãi. Đầu tôi nhói lên vì những bức thư liên tục.

 "Dù sao thì mình cũng là một kẻ lắm mồm." 

Erinnis hẳn đã nói chuyện trở lại sau khi nhận được câu trả lời. Cô ấy khá kiệm lời với những người bạn thân của mình. 

Tôi không biết nhạc sĩ chơi đàn là ai, nhưng tôi đã biết được nó ngay trong lần này. Bây giờ nó đã trở thành buổi hòa nhạc náo nhiệt nhất trong xã hội.

 

Trong khi đó, Clarice lại gọi người thợ may, Tekima, người đã cải tạo trang phục của tôi trước đó. Tôi ra lệnh sửa bộ đồ hiện có của mình cho phù hợp với áo choàng của Caelus. Tekima hỏi với giọng tự tin.

 “Người muốn bầu không khí như thế nào, hầu tước phu nhân? Đây là chuyến đi chơi đầu tiên của cặp đôi mới cưới, vì vậy sự trẻ trung và sôi nổi sẽ phù hợp với người.” 

"Không, ta muốn một bầu không khí yên tĩnh." 

Tôi lắc đầu ngán ngẩm. 

Tekima tiếc nuối trả lời.

 “Nhưng nó trông đủ đẹp . Có những điều người sẽ không thể thực hiện nếu người không làm ngay bây giờ...”. 

Clarice đáp lại nhận xét của anh ta.

 “Ngài Tekima nói đúng. Thưa phu nhân, không phải đã đến lúc ăn mặc táo bạo sao? Người không thể làm điều đó khi người lớn tuổi hơn đâu”.

 "Nhưng hãy nhìn những bộ đồ mà Caelus có." 

Tôi cố gắng không lên tiếng.

 “Phong cách ngài ấy thích nói chung là điềm tĩnh. Nếu ta muốn ngài ấy ăn mặc như ý muốn, ta sẽ phải may một bộ đồ mới cho ngài ấy”. 

Nhưng Tekima hiếm khi bỏ cuộc. 

“Vậy thì tôi sẽ làm quần áo của hầu tước ngay lập tức. Thức trắng mấy đêm thì dễ làm ra  hai bộ quần áo ngay mà!”

 “Thật là nực cười. Chỉ còn chưa đầy một tuần nữa là diễn ra buổi biểu diễn”. 

Tôi bác bỏ nó ngay lập tức. 

Sau một lúc do dự, Tekima bắt đầu kiên trì khẳng định bản thân một lần nữa. 

“Vậy thì tôi sẽ cố gắng may lại những bộ quần áo mà tôi sẵn có. Nếu người thực sự lo lắng, tôi sẽ làm một cặp theo ý kiến của người hầu gái, và với bầu không khí của một cặp vợ chồng trẻ mà tôi nghĩ ra. Người nghĩ sao ạ?"

 “Ngài có thể làm nó kịp không? Ta không nghĩ mình có thể tập trung riêng chỉ vào một việc”.

 Mặc cho câu trả lời ủ rũ của tôi, Tekima gật đầu lia lịa. 

“Tôi sẽ cho người xem thứ mà người sẽ cảm thấy hài lòng. Đừng lo lắng, hầu tước phu nhân.”

 "Um...." 

Thật kỳ lạ khi anh ấy lại tự tin như vậy. Dù thế, tôi vẫn thừa nhận khả năng của anh ấy, nên tôi miễn cưỡng trả lời là có.

 “Được rồi, Tekima. Đừng làm ta thất vọng”.

 “A, cảm ơn!Hầu tước phu nhân!” 

Tekima cúi đầu nhiều lần. Tôi lắc đầu với tâm trạng buồn bực. Haizz, cứ thử bất cứ thứ gì anh muốn. Nếu tôi mà không thích, tôi sẽ không gọi cho anh ta lần sau nữa.




Bạn đang đọc:DÀNH CHO NHÂN VẬT BỎ RƠI YÊU THÍCH CỦA TÔIChương 43
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.