Bạn đang đọc:DÀNH CHO NHÂN VẬT BỎ RƠI YÊU THÍCH CỦA TÔIChương 144

Trước và sau khi xuyên không, Hestia chưa từng mang thai. Vì vậy, cô không còn cách nào khác ngoài việc phải hoảng sợ trong thực tế hiện tại, điều hoàn toàn khác với lý thuyết.

 

Thay đổi đầu tiên là cô không thể nuốt nổi bất kỳ đồ ăn dầu mỡ nào. Không chỉ các món chiên rán mà chỉ cần hơi dầu mỡ thôi Hestia cũng đã thấy kinh tởm.

Sau khi biết tin vợ mình mang thai, Caelus càng yêu quý cô hơn. Anh ra lệnh cho nhà bếp không được làm bất kỳ món tráng miệng ngọt nào mà Hestia cảm thấy khó ăn, đồng thời siêng năng mua nguyên liệu và thuốc tốt cho phụ nữ mang thai.

Anh đặc biệt gọi cho quản gia Uross tới.

“Phụ nữ mang thai thì cần phải cần ăn nhiều hơn”

Những thứ tuy chỉ được học từ sách vở nhưng lại là kiến thức cần thiết nhất đối với hai vợ chồng  không có người ai dạy riêng như họ.

Tin mừng ấy  được lan  ra trong xã hội thượng lưu nhanh chóng, vốn đã bị choáng ngợp bởi căn bệnh của hoàng đế. Mặc dù vì hoàn cảnh đặc biệt hiện tại  không được tổ chức ăn mừng rầm rộ, nhưng những món quà vẫn được gửi đến Hestia và Caelus đều đặn.

Helios đã nghe trực tiếp từ Caelus về việc Hestia mang thai.

“Cô ấy đã  phát hiện ra về việc mình mang thai tại một bữa tiệc trà?”

“Ta đã rất ngạc nhiên khi biết rằng Hess đột nhiên bị ốm, nhưng một trong những người tham gia bữa tiệc trà đã gặng hỏi liệu Hess đang mang thai không , vì vậy chúng ta đã đi khám và thật bất ngờ đó lại là sự thật.”

Cael cố gắng bình tĩnh nói nhưng vẫn không thể che giấu nổi nụ cười hạnh phúc đang nở trên môi.

Helios thờ ơ hỏi.

“Phản ứng của nữ công tước thì thế nào?”

 

“Cô ấy rất vui với bản thân mình. Hess nói rằng sở thích, thói quen của cô ấy đã thay đổi mặc dù vẻ ngoài chưa xuất hiện dấu hiệu thực sự của một người phụ nữ mang thai .”

"Ồ"

Thái tử gật đầu và lắng nghe Caelus. Rồi lại  mỉm cười ngay lập tức.

“Chúc mừng Cael. Cậu đã trở thành một người cha.”

“Cảm ơn, Heli.”

Caelus từ từ đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình để tạm biệt và quay trở về công quốc.

Sau đó, đột nhiên giọng nói của Helios bật lên khiến anh khựng lại.

“... Cậu đã nói trực tiếp cho ta biết việc này…”

 

"?"

Đôi mắt màu tím tò mò. Helios cười cay đắng.

“Ý ta chỉ là, cảm ơn. Chúng ta lại trở thành bạn bè rồi.”

"A"

Caelus liếc nhìn anh ta với khuôn mặt vô cảm thường ngày.

“Ta đã nói với Hestia rằng trước tiên bản thân  nên chấm dứt mối quan hệ không mấy tốt đẹp giữa hai chúng ta, vì vậy ta cũng nên thể hiện điều đó bằng hành động của mình.”

Anh trả lời dứt khoát.

 

Sau khi Caelus trở về, Helios hoàn toàn không thể hoàn thành công việc của mình do sự hỗn loạn dồn dập liên tục.

“Phù.”

Anh ta rất vui vì có một cái gì đó để chúc mừng bạn của mình. Helios cảm thấy thật ghen tị.

Mặt khác, anh cũng lại cảm thấy cô đơn và thật trống vắng.

Anh ta và Diana liệu sẽ có thể hạnh phúc  như cặp đôi đó không?

Không, trước đó.

Anh ta có sẵn sàng làm hòa trước không?

“Việc hòa giải... Một ngày nào đó mình sẽ làm điều đó...

Họ kết hôn được ba năm và đã bên nhau được bốn năm. So với khoảng thời gian tồi tệ trong quá khứ, hiện tại Thái tử phi và Hestia đã có thể đối mặt với nhau trong bầu không khí thoải mái hơn trước rất nhiều.

Nhưng đó là tất cả rồi. Để mối quan hệ của họ có thể tiến triển hơn nữa, vết thương sâu giữa Helios và Diana phải được vá lại.

Và không ai trong số họ muốn chủ động ngầm  vượt qua ranh giới ấy.

Không khó để chỉ gặp và nói xin chào cùng  một nụ cười gượng gạo. Tuy nhiên, bức tường ngăn cách giữa hai người quá vững chắc để có thể bộc lộ và giải quyết mọi việc.

Helios tức giận với Diana. Thay vì nhìn nhận sai lầm của mình một cách đúng đắn, cô ả lại muốn trao lại  trái tim mình cho Caelus, người chỉ đối tốt với cô ta trong quá khứ, và né tránh mọi việc.

Diana cũng cảm thấy bị phản bội bởi Helios. Đó là bởi vì anh ta  tin tưởng Hestia hơn cô, và cuối cùng đã đặt Hestia lên trước cô ấy- vợ anh. Đó là một lý do khác khiến Diana  cảm thấy bản thân bị phản bội.

Còn bao lâu nữa để vết thương ấy sẽ lành lại và phai nhạt đi?

Nhưng trên thực tế, điều khẩn cấp nhất hơn tất cả chính là phải có được một người kế vị tiếp theo của hoàng gia.

Caelus cùng vợ của mình đã có một đứa con sau ba năm, còn Helios và thái tử phi cấp thiết,  quan trọng nhất việc đó lại chẳng thấy động tĩnh gì cả.

 Đường đường là những hoàng tộc có nghĩa vụ nối dõi nhưng Helios và Diana lại quá bất cẩn khiến giới quý tộc và người dân lo lắng về việc kế vị ngai vàng.

 

Cũng có nhiều quý tộc bí mật muốn giới thiệu con gái của gia đình họ với Helios. Bất cứ khi nào điều đó xảy ra, Helios không phản ứng bằng sự tức giận mà chỉ đáp lại trong chừng mực mà anh ta  biết cùng một thái độ lễ phép.

Anh ta cũng nhận thức rõ rằng vấn đề tình cảm cá nhân  không nên làm  trì hoãn việc trọng đại của quốc gia là sự ra đời của một hoàng tử. Mặc dù vậy, anh vẫn cố gắng tránh né điều đó, nói rằng, 'Caelus vẫn chưa có con mà.

Nhưng bây giờ không còn lý do gì để chạy trốn nữa.

“Zenon, ta cần phải đi gặp Diana.”

Còn quá sớm để vết thương có thể lành lại.

Tuy nhiên, có thể thuyết phục cô ấy bằng “nghĩa vụ” không?

Đó là một giải pháp thực sự cực đoan, ép buộc. Song, cuộc sống mỗi hoàng gia vốn không phải là một thế giới được thúc đẩy bởi tình cảm của những trái tim đang bùng cháy.

Nếu Diana chọn trở thành hoàng hậu  kế vị, cô vốn nên biết chuẩn bị cho điều này. Bởi vì đây là cái giá của việc  nhận được đặc ân.

 

“Ta không cảm thấy thích nó chút nào…”

Anh không còn cách nào khác ngoài việc cười khổ trong đau đớn.

~~~~

Hestia tò mò chạm vào cái bụng phẳng lỳ.

"Được rồi...

 

Nữ bá tước Erinnis, người đã đến thăm nữ công tước, cười lém lỉnh.

“Người vẫn không thể tin được vào cái tin ấy sao, nữ công tước?"

“Ừm... Không, khi khẩu vị trong mình thay đổi và ta cảm thấy không thoải mái, ta đã nói rằng, 'Liệu có phải vậy không? Nhưng thành thật, chẳng thể có chuyện đó.’ ”

Hestia thốt ra những lời cuối cùng của mình.

Vì đã từng mang thai, Erinnis đồng cảm với cảm xúc của Hestia  dựa trên kinh nghiệm phong phú mà bà có.

“Sự thật là tôi cũng đã như vậy khi có đứa con đầu lòng. Nhưng cái  bàng hoàng đó không kéo dài lâu. Sau khoảng một tháng nữa, lúc cơn ốm nghén bắt đầu.”

Khuôn mặt của Erinnis nhăn lại vì cảm giác buồn nôn ngày đó còn lưu đọng ập tới.

 

“Tôi đã như phát điên lên vì mình không thể nào thoát khỏi cơn buồn nôn ấy. Phù…”

“Đến vậy sao?”

“Có sự khác biệt về mức độ tùy thuộc vào cơ địa mỗi người. Nhưng tôi đặc biệt thấy tệ. Tôi đã phải cố gắng chịu đựng trong vài tháng liền bằng cách chỉ nhai cà chua.”

Biểu cảm của Hestia khi cô lắng nghe những trải nghiệm ấy  cũng dần trở nên méo mó. Cơn nghén triền miên, làm sao có thể chịu nổi chuyện như vậy cơ chứ?

“Dù sao đi nữa, người sẽ có một khoảng thời gian khó khăn trong vài tháng tới. Và đó thực sự là thời điểm nguy hiểm nhất. Hãy cẩn thận cho đến khi em bé của người đã ổn định.”

“Khi bụng bắt đầu lớn hơn và lộ rõ  thì có tốt hơn không?”

Hestia có rất nhiều câu hỏi. Ngay cả khi cô ấy tìm và đọc một số cuốn sách về mang thai và sinh nở, cô ấy cũng không thể thỏa mãn được sự tò mò cùng sợ hãi của mình.

May mắn thay, Erinnis là người có thể hiểu được tâm tư của Hestia, một phụ nữ mới làm quen với việc mang thai.

“Vâng, sau đó người sẽ xuất hiện  một khó khăn khác, nhưng cơn buồn nôn cũng dần biến mất.”

“Một khó khăn khác…?”

“Ho-ho-ho, đừng quá sợ hãi. Sau đó, người vẫn còn có thể phải lo lắng về nhiều điều tiếp theo.”

Erinnis đứng dậy một cách duyên dáng.

“Mong hai người sẽ được  nhìn và lắng nghe nghe những điều tốt đẹp, có một khoảng thời gian vui vẻ, thoải mái. Tôi sẽ gặp lại người sau."

“Cảm ơn, nữ bá tước Erinnis.”

 

Hestia cũng bày tỏ sự cảm kích chân thành đối với lòng tốt hào phóng của nữ bá tước.

Sau khi bà ấy quay lại, Hestia thở dài và đi dạo quanh khu vườn.

"Hà...."

Ngoại hình không thay đổi nhiều trước khi mang thai.

Nhưng chắc chắn có một sự khác biệt. Thể lực của cô giảm nhanh hơn bình thường.

Cô sớm ngồi sõng soài trên băng ghế, không thể đi tiếp.

“Cái gì... Mới có vài tuần mà mình đã phải có một khoảng thời gian khó khăn như vậy rồi.”

Một tiếng lầm bầm cằn nhằn phát ra.

 

Như cô đã học được từ lẽ thường trước khi trở thành Hestia, rõ ràng kích thước thực tế của thai nhi vào thời điểm này là rất nhỏ. Làm sao một phôi thai nhỏ bé như vậy lại có thể lấy đi nhiều thể lực của người mẹ được!

Sau đó, cô nghe thấy một âm thanh lạo xạo từ đâu đó.

"?"

Hestia quay về phía âm thanh. Caelus đến với một tấm chăn.

"Cael."

Một nụ cười tự nhiên hiện ra. Người chồng yêu dấu của cô, thực sự rất xuất sắc.

 

“Tại sao nàng  vẫn còn  ở đây trong khi mà nữ bá tước đã rời đi rồi, Hess?”

“Em cảm thấy dễ chịu hơn khi hóng gió.”

Caelus trải tấm chăn anh mang theo và đắp lên đùi Hestia.

“Nhưng đừng ở ngoài gió lạnh quá lâu. Nếu nàng bị cảm lạnh thì phải làm sao?

“Không sao đâu vì em chỉ ở đây một chút thôi.”

Hestia thờ ơ đáp lại sự quan tâm trìu mến của chồng.

Cả hai quyết định ngồi lại nói chuyện thêm một lúc nữa.

 

“Nữ bá tước đã nói gì vậy?”

“Bà ấy nói rằng triệu chứng ốm nghén của em sẽ sớm trở nên nghiêm trọng hơn. Nó sẽ thay đổi mức độ tùy  đối với từng cơ địa của mỗi người, nhưng vẫn sẽ khá khó khăn.”

Hestia đáp lại với giọng lo lắng. Caelus thở dài một tiếng.

“Thay vào đó, ta ước mình có thể trải qua nó thay nàng.”

"Ha ha..."

Một Caelus bị ốm nghén. Hestia tưởng tượng điều đó trong đầu và phá lên cười.

“Ý ta là chỉ muốn có vậy thôi mà, Hess.”

Anh ấy đã đưa ra một lời biện hộ oan uổng.

"Tất nhiên. Em  biết mà Cael.”

Cô xoa dịu anh bằng một nụ cười tươi trên khuôn mặt.

“Bây giờ chúng ta vào nhà nhé?”

"Vâng.”

 

Hestia sắp xếp chăn và đưa nó cho Caelus. Rồi cô nắm tay anh đi vài bước.

Sau đó.

Đôi mắt của Hestia tối sầm lại. Hess xấu hổ trong khoảnh khắc và thậm chí còn thở dốc.

"Ha!"

“Ư.”

Một cảm giác ngứa ran đột ngột trên đầu. Hestia ngồi xuống tại chỗ. Toàn thân cô toát ra mồ hôi lạnh.

“Mau mời bác sĩ đến ngay lập tức!”

"Vâng!"

Theo lệnh của Caelus, cô hầu gái nhanh chóng chạy vào trong dinh thự.

 

Caelus ôm Hestia trong tay. Anh nóng lòng đợi bác sĩ xuống vườn.

Hestia yếu ớt rơi nằm trong vòng tay của Caelus.

“Đột nhiên... em như mất hết sức lực...

Cô suy sụp nhanh đến mức khó có thể kịp phản xạ. Hestia bất lực buộc phải trùng mình xuống.

 

“Không sao đâu, Hestia. Sẽ không sao đâu.”

Caelus, người chứng kiến cảnh vợ mình gục xuống, cũng choáng váng. Tốc độ của anh ấy chậm làm sao khi chạy đến ôm Hestia bởi không kịp phản xạ.

Đúng lúc bác sĩ đến.

"Công tước! Phu nhân!”

“Hess đột nhiên ngã quỵ xuống.”

Bác sĩ bình tĩnh trả lời, ngay cả khi ông nhìn vào khuôn mặt xấu hổ của cặp đôi.

“Điều này thường xảy ra trong giai đoạn đầu của thai kỳ. Đừng vội đứng dậy hay ngồi xuống, và hãy nghỉ ngơi thường xuyên nhất có thể.”

Hestia cảm thấy nực cười.

"Đây cũng là một triệu chứng mang thai?"

"Vâng thưa phu nhân”.

Bác sĩ bình tĩnh khẳng định.



“Đó là lý do tại sao phu nhân  nên hạn chế ra ngoài càng nhiều càng tốt trong thời gian đầu. Chúng ta không thể  biết  được điều gì sẽ xảy ra cả.”

Trong lúc hai cặp vợ chồng cảm thấy nhẹ nhõm khi được giải thích rằng đó là hiện tượng bình thường, họ lại nhận ra rằng mang thai thực sự là một sự kiện trọng đại.

Caelus bế vợ mình vào  trong phòng.

“Nàng tốt hơn hết là đừng bao giờ đi dạo một mình vào lúc này. Hess.”

“Được rồi, em  sẽ cẩn thận.”

Hestia cũng nhận ra một cách thấm thía  rằng cô ấy nên có một lối sống khác so với trước đây. Không chỉ vì bản thân, mà còn vì đứa con trong bụng cô.

Có lẽ đã nhẹ nhõm hơn nên giọng của Caelus đã trầm ổn hơn trước.

“Sinh con, thật sự là chuyện trọng đại.”

"Vâng...."

 

Hestia cũng nghiêm túc đồng ý.

~~~~

Diana đến phòng ngủ của hoàng đế trong Cung điện Sư tử vào sáng sớm để giúp đơc ông.

May mắn thay, hoàng đế, người đang trong tình trạng nguy kịch bất cứ lúc nào, đã ổn định hơn. Mọi người đều cảm thấy nhẹ nhõm.

Cô đặt một chiếc ghế bên cạnh vị hoàng đế đang ngủ, Diana ngồi bên cạnh và luôn nhìn vào nước da của cha chồng.

Một khuôn mặt trông khá thoải mái. Diana cũng cảm thấy nhẹ nhõm trong giây lát.

“Phù...”

Nhưng cô có một mối quan tâm khác.

“... Hãy có một đứa con...?”

Vài ngày trước, Helios đến Cung điện Lily và nói với cô ấy điều gì đó. Dù sao đi nữa, lời nói của anh ấy là để hoàn thành nghĩa vụ của mình với tư cách là một cặp vợ chồng và với tư cách là người thừa kế ngai vàng.

 

Thành thật mà nói, ban đầu cô ấy rất tức giận. Cô ấy nhìn chằm chằm vào Helios với ánh mắt lố bịch, và anh ta tiếp tục cùng một cái nhìn lén lút, tránh né.

“Không cần phải quá gượng ép mình. Nếu nàng  không muốn có một người thừa kế hoàng gia, chúng ta sẽ ly hôn”

Helios rời Cung điện Lily sau khi cho Diana lựa chọn.

"Hà...."

Sau lúc đó, cô thở dài thườn thượt.

Cô ấy sẽ sinh ra một hoàng tử và vẫn giữ được danh phận hiện tại ư? Hay cô ấy sẽ mạnh dạn từ bỏ thân phận giả dối của bản thân  và sống bằng cách hết mình với  niềm tin của mình?

Trên thực tế, Diana có rất ít ảnh hưởng trong xã hội quý tộc bên trong đế chế. Các quý tộc từ chối cô triệt để. Một kết quả hoàn toàn khác với việc Hestia bám mình  thành công trong xã hội quý tộc, người cùng dòng dõi cao quý.

Diana không hối hận về hành động của mình, khác với các lực lượng quý tộc hiện có. Cô vẫn không thích lối suy nghĩ quý tộc và lối sống xa hoa của họ.

Tuy nhiên, nó không nhận được nhiều sự ủng hộ của người dân.

Sau khi Caelus buộc tội ngôi đền thì ánh mắt của công chúng đối với nó cũng dần  trở nên khá lạnh lùng, thờ ơ. Hầu hết các quan điểm đều cho rằng Diana, người đã vươn lên từ một thường dân trở thành hoàng gia cũng vướng phải lòng tham thế tục hèn kém.

 

Diana buồn bực thở dài nhiều lần.

Sau đó, cô nghe thấy giọng nói của hoàng đế vừa mới thức dậy.

“Diana. Con có vẻ phải đang lo lắng về một cái gì đó.”

“A, bệ hạ..!”

Tiếng thở dài của cô ấy có lớn đến thế không? Diana tỏ ra hối lỗi vì cho rằng mình đã đánh thức giấc ngủ ngon của hoàng đế.

Hoàng đế cười khẽ.

“Khả năng của ta có hạn , nhưng ta không thể lắng nghe những lo lắng của con  sao? Hãy cứ nói cho ta biết."

Diana cân nhắc một lúc.

Hoàng đế là người duy nhất lắng nghe cô ấy trong cung điện này.

 

Ngoài ra, câu hỏi ly hôn hay sinh con không chỉ giới hạn ở Diana và Helios.

Cuối cùng cô cũng mở miệng.

“Thật ra, cách đây không lâu, con đã nói chuyện với Heli về việc sinh ra một người thừa kế hoàng gia.”

“Hừm...”

Hoàng đế rên rỉ và gật đầu.

“Anh ấy nói đó cũng là nghĩa vụ của thái tử để nối dõi và rằng anh ấy bảo sẽ ly hôn vì không muốn ép buộc con.”

Vẻ mặt của Diana trùng  xuống nặng nề.

Tình huống hiện tại của nàng ta cũng giống hệt như một kẻ nông cạn không làm tròn bổn phận nhưng lại giàu có.

 

Ngay cả khi bản thân Diana muốn làm điều này điều kia với tư cách là một thái tử phi, cô ấy có thể làm gì khi Helios hiếm khi cho phép chứ?

Hoàng đế cười khổ trước khuôn mặt trũng sâu của Diana.

“Diana, nếu ly hôn với Heli, con có quay lại ngôi đền không?”

Diana cười buồn trước câu hỏi.

“Con còn có thể đi đâu nữa ư?”

Hoàng đế nhìn cô chằm chằm một lúc rồi khó khăn mở miệng

“...Thành thật mà nói, ta muốn con ở lại làm con dâu của ta.”

Diana không thể trả lời nhanh được.

Cuộc sống quá lặng lẽ như thế này thực sự hoàn toàn không phù hợp với tính cách của cô. Ngay cả khi ở trong ngôi đền, cô ấy vẫn nhiệt tình phục vụ.

Tuy nhiên, sở dĩ cô không ly hôn với Helios sớm hơn là vì mong một ngày nào đó hai người có thể hòa giải.

Tuy nhiên, nó đã như thế này hơn ba năm kể từ khi họ kết hôn. Không ai trong số họ cố gắng hết sức để phục hồi mối quan hệ,  vì vậy nó thực sự có thể là một kết quả tự nhiên.

Hoàng đế nói với giọng trầm nhưng đầy tự tin.

“Diana, khi đứng trước ngã rẽ của sự lựa chọn, đừng hy sinh hạnh phúc của mình vì 'nhu cầu'. Con hiểu không?"

"...Vâng, thưa bệ hạ."

Cô cố mỉm cười trước những lời nói ân cần của người cha chồng.

Một lúc sau, Diana rời khỏi Cung điện Sư tử và tiến đến Cung điện Lily.

Lẩm bẩm lời khuyên của hoàng đế trong miệng, cô chậm rãi di chuyển.

“Đừng hy sinh vì ‘nhu cầu’ cần thiết.”

Giá như cô ấy có ai đó để nói chuyện trong tình huống này. Tuy nhiên, thật không may, xung quanh cô không còn ai.

Diana cô đơn kinh khủng. Cô ấy không thể tin rằng không có ai xung quanh mình để cởi mở và thảo luận về một vấn đề nào đó.

Cô đã rất nản lòng.

 

‘Tôi đã làm gì cho đến nay chứ? Có đúng là mình đã sống một cuộc đời thực sự  tốt đẹp không?

Tôi đã nghĩ mình nhất định lựa chọn đúng lối đi, nhưng tại sao không có một người bạn nào cùng đi với tôi chứ?’

 

Nước mắt trào ra trong tâm trạng u uất.

Cô đột nhiên ngẩng đầu lên.

"A"

Cách đó không xa, Caelus đang đến. Mái tóc đẹp như được rắc bột bạc tỏa sáng dưới ánh mặt trời.

Một cảm giác thất vọng chợt dâng lên trong cô. Cô ấy đã vứt bỏ anh một cách lạnh lùng như thế nào.

Vào thời điểm đó, điều anh buộc tội là ngôi đền, nhưng Diana cảm thấy như thể chính mình là người bị tấn công.

Rồi cô tự thuyết phục mình. Không ai khác có thể, nhưng một mình Caelus có thể. Vì chính cô cũng từng làm chuyện tương tự với anh.

Mãi cho đến khi tận mắt nghe thấy lời tố cáo của Caelus, Diana mới cảm thông cho nỗi khốn khổ mà anh phải gánh chịu. Với lòng dũng cảm tuyệt vời, cô đã đến thăm anh và xin lỗi anh trong nước mắt.

Nhưng khi cô nghĩ đến thái độ lạnh nhạt của anh  với cô như khi  thật lòng đối xử với người lạ, lúc đó cảm giác xấu hổ lại sống dậy và sinh động như ngày hôm qua.

Trong khi đó, khoảng cách với Caelus trở nên khá gần. Họ không thể bỏ lỡ nhau nữa.

[ nói thiệt tại vướng nhiều khó khăn trong việc dịch, edit, beta nên mình chỉ ra được bấy nhiêu mỗi ngày thôi ạ, xin lỗi nhiều]

Bạn đang đọc:DÀNH CHO NHÂN VẬT BỎ RƠI YÊU THÍCH CỦA TÔIChương 144
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.