Bạn đang đọc:DÀNH CHO NHÂN VẬT BỎ RƠI YÊU THÍCH CỦA TÔIChương 141

Rất lâu sau, chúng tôi cùng nhau nằm trên chiếc giường trong dinh thự của công tước.

Caelus mở miệng với khuôn mặt nặng trĩu.

“Hoàng đế…”

Khi Caelus cuối cùng cũng thốt lên giọng của mình, tôi im lặng chờ đợi những lời tiếp theo.

“… Ông ấy muốn ta ở lại thủ đô.”

“!”

Chỉ sau đó tôi mới nhận ra tại sao anh ấy có một cái nhìn u ám như vậy trên khuôn mặt.

Chắc hẳn Cael đã sợ rằng tôi sẽ gặp rắc rối khi đối đầu với Diana ở thủ đô ồn ào, xô bồ. Đặc biệt, tôi nghĩ rằng bản thân đã gây náo loạn vì tự sát trước mặt người mình yêu thích. Có lẽ anh ấy sợ cuộc sống ở thủ đô.

Tuy nhiên, tôi đã cố gắng nhắm mắt làm ngơ và quay trở lại Attica để cùng nhau tận hưởng những tháng ngày hạnh phúc , tôi lo ngại về yêu cầu của hoàng đế, đó giống như một di chúc vậy.

Tôi thận trọng hỏi.

"Ngài muốn em  làm gì?"

"Ta…."

Anh lắc đầu rồi im lặng coi như không nghe thấy.

Tuy nhiên, tôi có thể cảm nhận rõ ràng trái tim anh đang rung động. Tôi có thể giúp Cael trước  quyết định của anh mà đúng không?

“Cael, em  đã hứa là sẽ theo ngài đến bất cứ đâu mà. Cho dù đó là Attica hay thủ đô, bây giờ em vẫn rất hạnh phúc bởi có ngài.”

“Hess..”

“Nếu ngài không biết phải làm gì, hãy ở lại thủ đô cho đến hết quãng thời gian còn lại của chúng ta. Chúng ta có thể suy nghĩ về những việc cần làm sau.”

Trên thực tế, tôi vẫn không quan tâm nhiều đến ai khác ngoài Caelus. Dù hoàng đế  có xảy ra chuyện gì hay không, miễn là tôi hài lòng, vui vẻ cùng Cael của mình là đủ rồi.

Nhưng tôi không muốn làm gánh nặng cho anh ấy chỉ vì để đổi lấy hạnh phúc của tôi.

Hơn nữa, hoàng đế không còn nhiều thời gian nữa. Để xoa dịu tâm trí của Caelus, mọi thứ đều có thể được.

“Hãy làm điều đó, Cael.”

Tôi thúc giục anh một lần nữa.

Sau một tiếng thở dài, Caelus chậm rãi gật đầu.

“Cảm ơn, Hestia. Nếu nàng cảm thấy  không phiền, có lẽ ta sẽ ở lại thủ đô lâu hơn một chút. Ta rất xin lỗi vì đã không từ chối lời nói của bệ hạ.”

“Vâng, em cũng cảm thấy như vậy.”

Điều này mở rộng lịch trình vốn có của chúng tôi hơn một chút.

Ngày hôm sau, Helios đưa Caelus và tôi đến cung điện.

“Chắc hẳn hai người đã rất ngạc nhiên khi nghe tin bất ngờ này. Nhưng cảm ơn vì đã đến nhanh chóng.”

Thái tử  rót trà cho Caelus và cà phê trước mặt tôi.

Nâng tách trà lên, Caelus hỏi.

“Có lý do gì khiến tình trạng của  bệ hạ trở nên tồi tệ nhanh như vậy không?”

“Theo bác sĩ phán đoán, một người nằm liệt giường trong khoảng  thời gian dài có thể bị ảnh hưởng, suy biến ngay lập tức dù bởi nguyên nhân rất nhỏ.”

Helios trả lời với một cái nhìn phức tạp.

Hoàng đế chưa đầy năm mươi tuổi, ngay cả đối với thế hệ những người kế vị đương thời. Tuy nhiên, do bệnh tật lâu ngày nên nhìn bề ngoài ông ấy cũng già đi nhiều.

Ở thế giới nơi mà y học chưa phát triển này, tuổi thọ trung bình cực kỳ ngắn, khoảng từ ba đến bốn mươi tuổi. Có lẽ vì thế mà người ta cho rằng hoàng đế đang chịu đựng vì bị bệnh tật.

Caelus chậm rãi nói.

“Ngày hôm qua, bệ hạ yêu cầu ta ở lại kinh thành.”

“…”

Helios lắc đầu im lặng.

“Vì vậy, ngày hôm qua ta cũng  đã thảo luận với Hess, và ta quyết định ở lại thủ đô một thời gian.”

“Hừm…”

Nhìn vào biểu hiện của anh ta, bằng cách nào đó, Helios dường như có nhiều điều muốn nói hơn.

Tôi nói thẳng.

“Thái tử điện hạ, ngài hẳn có chuyện muốn nói.”

“Quả thú vị  đó, nữ công tước, thật kỳ lạ khi tựa như cô đọc được suy nghĩ của ta vậy.”

Anh ta đáp lại bằng một nụ cười giả tạo.

“…Ta sẽ nói cho hai người  biết sự thật. Ta đã muốn hai người  trở lại thủ đô, từ rất lâu.”

“…”

Caelus cau mày, nhưng lúc này anh vẫn im lặng.

“Ta đang ở giới hạn của riêng mình. Nó từng là một gánh nặng khi công tước  ở ngoài thủ đô  trong nhiều tháng để thư giãn, nghỉ ngơi nhưng bây giờ có vẻ còn lớn hơn thế.”

"Được rồi…."

Lần này Helios nói với tôi.

“Nữ công tước, ta nghĩ cô thích Attica hơn nơi này. Nhưng đế quốc  thực sự cần Cael.”

Sau đó, Caelus mở miệng cùng giọng nói lạnh lùng.

“Đừng ép vợ ta phải trả lời, Heli.”

"Ồ, ta không ép buộc, ta chỉ đang cầu xin cô ấy."

Helios cũng đáp trả không thua kém gì.

Tôi nhấm nháp ly cà phê của mình một cách bình tĩnh.

“…Thành thật mà nói, ta không quan tâm.” (nu9)

“Hess, không cần đâu.” 

Lời  của Cael đã giúp tôi có một nụ cười thoải mái.

“Không, em đã nói rồi. Điều quan trọng nhất là ngài không nợ em bất cứ điều gì cả. Tuần trăng mật của chúng ta cũng đã đủ rồi, vì vậy chúng ta phải nên quay lại nơi vốn có của mình.”

Helios cười toe toét cùng lúc.

“Cảm ơn, Hestia.”

Bạn đang đọc:DÀNH CHO NHÂN VẬT BỎ RƠI YÊU THÍCH CỦA TÔIChương 141
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.