Bạn đang đọc:DÀNH CHO NHÂN VẬT BỎ RƠI YÊU THÍCH CỦA TÔIChương 126

Sau kỳ nghỉ của mình, Caelus trở lại cung điện.

Với tư cách là công tước gia phụ trách các công việc của đất nước, trước mặt Caelus luôn có rất nhiều việc phải giải quyết. Nghỉ ngơi mấy ngày, anh đương nhiên có rất nhiều việc phải làm.

"Em có thể đi với ngài và giúp đỡ ngài được không?"

Khi anh ấy chuẩn bị ra ngoài, tôi hỏi với vẻ lo lắng.

“Ta biết sẽ tốt hơn nhiều nếu nàng  giúp ta, nhưng không thể được.”

Caelus nhẹ nhàng vén tóc tôi sang một bên.

“Nàng cũng không hề rảnh rỗi gì . Nàng phải  bận phụ trách công việc nội bộ của Illion và Attica.”

"Đúng vậy  nhưng…"

Tôi có thể làm gì chứ? Thật đáng buồn khi Cael cảm thấy khó chịu  hơn cả tôi.

Nhưng Caelus cũng khá kiên quyết.

“Ta hy vọng nàng sẽ  không làm quá lên. Ta không muốn nàng  lặp lại quá khứ trước kia-  bị bệnh và chết.”

"…Được chứ."

Anh ấy nghiêm túc đến mức tôi phải đắn đo.

~~~~

Sau khi tiễn Caelus đi, tôi trở về phòng và thả mình xuống ghế sofa.

“Phốc….”

Tôi mất hết sức lực.

Thành thật mà nói, tôi không thể nhúng tay vào bất cứ thứ gì trừ khi tôi đã hoàn thành công việc của mình.

Như Caelus đã nói, công việc nội bộ của hai lãnh thổ vẫn nằm trong tay tôi, nhưng không có động lực để hoàn thành nó.

“…”

Vâng, đây là vấn đề. Tôi chưa bao giờ nghĩ về việc  tiếp đó tôi sẽ đạt được mục tiêu của mình.

Khi lần đầu tiên xuyên vào thân thể này, tôi đã nghĩ rằng mình sẽ nhẹ nhõm hơn nếu xem nguyên tác và xem hết phần kết của câu chuyện. Vì vậy, tôi đã sống hào phóng chỉ tập trung vào việc trở thành một kẻ cuồng tín.

Khi bản thân chẳng được trở về với cuộc sống ở thế giới hiện tại mặc nguyên tác đã kết thúc, nó thực sự đen tối. Tôi sẽ vui vẻ cái gì khi sống trong một thế giới mà không có Caelus? Đó là khoảng thời gian đau đớn nhất của tôi  khi mở mắt ra mỗi sáng.

Và cuộc sống này như một sự thụt lùi.

Tôi đã chạy xa đến thế chỉ với quyết tâm trao cho Caelus dây xích mạng sống và trả thù Diana cùng Helios.

Cũng như tôi sắp đạt được mục tiêu đó.

Tôi sẽ làm gì từ bây giờ?

“Trước hết… tôi có một việc trước mặt….”

Tôi nhìn chằm chằm vào đống giấy tờ.

Tôi đã đạt được tất cả các mục tiêu để sống, nhưng cuộc đời này của tôi vẫn đang tiếp diễn.

“Mục tiêu tiếp theo, tốt, tôi có thể dành thời gian này của mình.”

Chỉ có một mối quan tâm.

Caelus sẽ đau buồn rất nhiều nếu tôi không thể thay đổi tương lai và cuối cùng phải chết.

Tôi nhớ những gì Caelus đã nói với tôi sau khi nhận được lời xin lỗi từ Diana.

Một lời thú nhận rằng "có nàng là đủ".

Sau khi ngẫm lại tại sao nó không được lãng mạn cho lắm.

“…Tôi cảm thấy áp lực.”

Đáng ngạc nhiên, kết luận là điều này.

Tôi là người duy nhất mà Caelus có thể nhìn vào trong suốt cuộc đời của anh ấy.

Hestia, chủ nhân thực sự của thân thể này cũng không trở lại, thân thể này có phải là một phần quan trọng của cuốn tiểu thuyết không? Chắc chắn là không. Cô ấy chỉ là một nhân vật  phụ đi qua dòng đời với diễn biến của cốt truyện.

Tôi có thể cứu Caelus vì tôi là độc giả  từ bên ngoài cuốn sách. Tôi không phải là "Hestia".

Kết quả của việc  trung thành với vai phụ trong tiểu thuyết là gì? Không phải Caelus đã chết sau cái kết có hậu của tiểu thuyết gốc sao?

Không có lý do nào khác khiến Caelus có thể được cứu và yêu bởi nữ công tước.

Điều này là do sau khi trở về, tôi không nhìn thế giới như một thứ phụ và tích cực can thiệp vào nơi đây với tư cách là một người sáng tạo thứ cấp.

Điều đó có nghĩa là.

“Tôi không phải là một nhân vật hư cấu…”

Một lần nữa, tôi mất hết sức lực.

Tôi không phải là nhân vật trong tiểu thuyết, tôi chỉ là một độc giả bình thường bên ngoài cuốn tiểu thuyết. Tôi không sinh ra là quý tộc, cũng không giỏi mưu lược.

Bản chất thực sự của tôi chẳng là gì ngoài một kẻ cuồng Caelus. Chỉ là một fan hâm mộ lớn, còn lâu mới là người duy nhất anh ấy dành trọn tình yêu.

Có lẽ trong tương lai gần, Diana và Helios sẽ lạnh nhạt với nhau.

Không, tôi chắc chắn nó sẽ xảy ra.

Ngay từ đầu tôi đã không nghĩ rằng bản thân  có  được người mình yêu thích. Tôi chỉ muốn hồi sinh anh ấy và truyền động lực  để anh ấy tiếp tục sống.

Đó là lý do tại sao tôi có thể hết mình làm mọi việc mà không do dự. Tốt hay xấu, nhưng chỉ vì hạnh phúc của người mình yêu thích.

“Nếu đây là thế giới thực, tôi sẽ không thể làm được điều này. Tất nhiên."

Tôi thở dài thườn thượt.

Tôi không phải là không biết gì về đạo đức.

Phải thừa nhận rằng mỗi người có một câu chuyện khác nhau, và có thể có những trường hợp như vậy ngay cả trong những điều khó hiểu.

Tôi biết không phải là điều tốt khi xây dựng cuộc sống của người khác chỉ vì tôi tức giận với ai đó.

Theo đuổi số phận thăng hoa  trong cuộc sống thực, tôi nhớ rằng một người mà tôi không biết có thể lỡ làng vô tình bị tổn thương.

Khi giải quyết một vấn đề, ta không thể đơn giản chỉ trả lời từng người một như một sự áp chế.

Tôi đã nhận ra đủ ngay cả đã sống một cuộc đời không dài lắm.

  Trong một thế giới nơi mọi người sống và thở, không ai đáng phải chết.

Tôi không xứng đáng để đánh giá một người như vậy.

Bạn đang đọc:DÀNH CHO NHÂN VẬT BỎ RƠI YÊU THÍCH CỦA TÔIChương 126
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.